Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn hò (2)

Tiểu thuyết gốc · 3410 chữ

" Phải nói là, lâu lắm rồi em mới đi hẹn hò kiểu này," Mai nói khi Edwin cùng cô đang ngồi trên băng ghế, chờ đợi 2 bạn trẻ kia đến. Renard vì tôn trọng riêng tư nên đã đứng xa vừa đủ để can thiệp nếu có ai đó khả nghi tiếp cận Edwin ( và Mai ko hài lòng khi nghe Renard nói rằng Edwin vừa bị bắt cóc lẫn suýt bị đánh chết bởi tổ chức tội phạm nào đó)

" Bản thân anh cũng chưa từng đi hẹn hò đôi bao giờ," Edwin thừa nhận. " Thế nên... hãy gõ vào đầu anh nếu anh hành động như một người trông trẻ em."

" Thật kì lạ khi anh hành động như thể anh lớn hơn mọi người 10 tuổi vậy."

" Cũng từa tựa," Edwin thành thật. " Mối bận tâm lớn nhất của mấy đứa tuổi teen chỉ là ăn gì, mặc gì, bắt kịp trend hay ko. Anh với em biết rằng cuộc sống phức tạp hơn thế."

" Vậy mà em để ý phòng anh có cả đống búp bê..." Mai trêu trọc. Trước khi Edwin kịp trả lời, Mai vẫy tay ra hiệu. " Nhìn kìa, anh thấy chưa! Tea có thể rất xinh đẹp nếu cậu ấy ko mặc cái bộ đồng phục trường ngớ ngẩn đó." Mặc dù nó vẫn còn quá hồng so với sở thích của Mai nhưng màu sắc đã trầm hơn nhiều. Kết hợp với đôi tất dài màu đen và áo sơ mi màu vàng nhạt, Tea trông trưởng thành hơn nhiều so với khi còn ở Duelist Kingdom.

" Ồ! Chào Mai! Chào anh Edwin!" Nụ cười thân thiện dành cho Mai và cái ôm dành cho Edwin. Tea tách ra rồi bẽn lẽn "Thế 2 người làm gì ở đây?"

" Yugi ko nói cho em biết?" Edwin hỏi.

" Ko ạ."

Edwin cảm thấy chán nản. " Hiển nhiên là vậy. Renard!"

Vệ sĩ của anh ta đến. " Sao vậy đội trưởng?"

" Ngay khi anh phát hiện ra Yugi thì báo cho tôi biết, để tôi ngăn cậu ta làm gì đó ngu ngốc. " Renard hiểu ý, cúi chào cả 3 trước khi biến mất. Edwin quay lại với Tea. " Thay đổi kế hoạch, Yugi sẽ ko dc phép dùng lý do nửa kia của cậu ta làm cái cớ trốn tránh."

" Trốn?"

Mai ngao ngán. " Để em." Cô đặt tay lên vai Tea. " Yugi thích cậu, cậu ta muốn hẹn hò với cậu. Và như tất cả mọi đàn ông, cậu ta là 1 kẻ hèn nhát-" Mai cố ý nói to để xem phản ứng của Edwin nhưng anh ấy chỉ cười, chấp nhận một cách hài hước. " Thế nên Edwin quyết định rằng 2 bọn tôi ở đây nhằm đảm bảo cậu ta có một ngày vui vẻ với cậu, chứ ko phải linh hồn thần bí nào đó."

" Ơ," Tea nhìn xuống đất, cắn môi.

" Nếu cậu ko muốn đi hẹn hò nữa thì chúng tôi sẽ kiếm cớ giúp."

Tea mở to mắt. " Ko! Ko!" Cô ấy đỏ mặt. " Tớ... thực sự rất vui... Tớ... rất thích Yugi. Đó là tại sao tớ nhận lời giúp nửa kia của cậu ấy."

" Cậu ko cần nói nữa. Đàn ông thực sự rất ngu ngốc." Lần nữa Edwin ko có phản ứng gì trước lới chế nhạo này.

" Đội trưởng!" Renard gọi to và Edwin phát hiện ra Yugi, mặc toàn đồ đen vội vã chạy đến chỗ họ, trông như gấu Poo chạy tới ăn những lọ mật vậy.

" Nhắc đến kẻ ngốc...." Edwin lẩm bẩm, bước tới chỗ Yugi. Dù nói nhỏ nhưng Mai vẫn có thể đọc khẩu hình những gì anh ấy nói. " Nếu cậu thậm chí nghĩ về việc hoán đổi với nửa kia của cậu, tôi sẽ tìm cách khóa luôn trò chơi ngàn năm của cậu nguyên ngày hôm nay."

Có một... sự thay đổi... trong thái độ của Yugi khi Edwin đang thể hiện sự tức giận rõ ràng. " Tôi đồng ý với cậu, Edwin. Tôi đã động viên cậu ấy suốt cả ngày hôm nay để Yugi ko bỏ lỡ buổi hẹn này. Hôm nay tôi sẽ chỉ quan sát."

" Tốt"

Và Yugi lại biến trở lại thành một thiếu niên thiếu tự tin, ngại ngùng. " Xin lỗi?"

" Xin lỗi tôi làm gì? Đi xin lỗi người mà cậu định cho leo cây ngày hôm nay kia kìa" Edwin quát mắt, kéo Yugi tới chỗ Tea, " Khen cô ấy hôm nay xinh đi, đồ ngốc."

" Vâng!" Yugi nói, rồi ngắm Tea. "Uhh... tớ thực sự thích chiếc áo khoác của cậu"

“Cảm ơn,” Tea nói, giật mạnh nó. "Đó có phải là chiếc vòng cổ mới không?"

"Yeah. Tớ quyết định muốn thử thứ gì đó hơi khác một chút..."

" Ôi cái mẹ gì đây," Ediwin kéo Mai ra chỗ khác để 2 bạn trẻ có riêng tư. " Anh cảm thấy ko có tí hope nào luôn"

" May mà anh quyết định kéo em đi cùng. Nếu chỉ có bọn họ, chắc mất cả ngày để mòm mẫm từng từ một mà vẫn ko biết nói gì với nhau."

" Ờ," Edwin vỗ tay. " Được rồi được rồi, theo tôi cách tốt nhất cho buổi hẹn hò đôi này là mỗi đôi thay phiên nhau quyết định chúng ta sẽ làm gì. 2 cậu được chọn trước vì tôi trả tiền bữa trưa."

" Anh ko cần làm thế, Edwin" Tea nói. " Bọn em có thể-"

" Anh muốn trả và nhắc lại với em thêm lần nữa là đây cơ bản là tiền của Kaiba nên hãy lãng phí thoải mái đê" Edwin cười tươi, vỗ nhẹ vào ví của mình. " Trong khi đó Mai cười khúc khích trước cái cảnh Edwin đúng thực sự đang chăm lũ trẻ. " Anh có thẻ tín dụng, thẻ của công ty..."

" Em đề xuất... chúng ta đi dạo một chút xem có gì thú vị trước khi quyết định ăn gì đó, được ko?" Yugi mở lời.

" Tớ đồng ý," Tea trả lời và chả mấy chốc 4 người đi tham quan khu mua sắm của Domino, ghi nhớ trong đầu những gì sắp làm, sắp mua. Sự khác biệt giữa 2 cặp đôi là rõ ràng, ai nhìn qua cũng biết. Tea và Yugi vừa ngượng ngùng vừa thoải mái với nhau,đây là buổi hẹn đầu tiên và họ không biết cách nói chuyện với nhau, dành quá nhiều thời gian để suy nghĩ về mọi thứ.

Trái ngược lại là Edwin với Mai. Mặc dù quen biết trong thời gian ngắn, nhưng tình cảm của cả hai lại khăng khít. Đang đi cạnh nhau, Mai từ từ xích lại gần, vòng tay qua Edwin, áp sát. Họ trông giống bất kì cặp đôi đang yêu nào. Mai gây chú ý với chiếc quần jean, áo sơ mi hở bụng và áo khoác da màu tím được sơn vẽ trên người. Tuy nhiên, cô thấy buồn cười khi Edwin dường như thậm chí không nhận thấy rằng anh cũng đang thu hút nhiều ánh nhìn khao khát như chính cô. Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi và vest, đã bỏ áo khoác ngoài (Renard, đang cầm nó) và với sải chân dài cùng dáng đi tự tin, anh ấy khiến mọi người phải chú ý đến, ngay cả khi ko cố tình.

Sau một giờ đi bộ, cuối cùng 4 người quyết định rằng nên ăn sớm lúc nữa đông. Tất nhiên, một chút tranh luận đã nổ ra khi 2 thiếu niên muốn ăn ở cửa hàng đồ ăn nhanh, còn Mai từ chối thẳng thừng.

" Vào quán bán đồ ăn nhanh tại buổi hẹn đầu tiên. Ko, 100 ko, hôm nay là ngày đặc biệt, hãy trân trọng nó."

Edwin đề xuất một nơi hài hòa cho cả 2 bên: 1 nhà hàng phục vụ ăn tại chỗ với những món ăn ngon. Đẹp hơn quán ăn bình dân chút út nhưng không phải là một nơi sang trọng quá lố bịch, nơi họ sẽ bị coi thường vì không đeo trang sức hay cà vạt. Một nơi bạn gọi món bằng thực đơn từ bồi bàn.

" Thế," Edwin bắt đầu , đảo một miếng cá chiên tẩm gia vị trong nước sốt cà chua. Anh có thể lớn tuổi hơn những trẻ vị thành niên nhưng trước sự hứng thú của Mai, anh cũng ăn một cái bánh mì kẹp thịt và khoai tây chiên trong khi cô gọi một chiếc bánh mì kẹp thịt gà, Tea một chả cá còn Yugi một chiếc bánh mì kẹp thịt bò vụn. " Có ai có ý tưởng gì tiếp theo ko?"

" Cho dù bây giờ ko phải thời điểm hợp lý nhưng em có 1 ý tưởng vào đêm qua, một ý tưởng có thể giúp đỡ nửa kia của Yugi." Tea lấy ra cuốn tạp chí từ trong cặp. " Triển lãm về Ai Cập cổ đại tại bảo tàng Domino."

" Bởi vì trò chơi ngàn năm?" Yugi hỏi.

Tea nhanh chóng gật đầu, lật đến trang có hình ảnh về con mắt giống y hệt trên trò chơi ngàn năm. " Cậu thấy ko? Nó giống nhau, chúng ta có thể tìm ra manh mối ở đây."

" Ý kiến hay đấy Tea," Mai tán thành. " Và trên hết, bảo tàng của là nơi thú vị cho một cuộc hẹn."

"Theo tạp chí , cuộc triển lãm sẽ được mở vào lúc 6 giờ tối hôm nay dành cho những vị khách VIP trước. Chúng ta có thể đến đó sau khi ăn tối."

" Liệu chúng ta có đc vào ko?" Yugi lo lắng.

" Ở đây chúng ta có Vua trò chơi với hội đồng quản trị của tập đoàn Kaiba. Cậu nghĩ sao?"

" Em ko biết nữa... dùng danh hiệu đó để tham gia một cuộc triễn lãm?" Yugi nói, đặt chiếc bánh kẹp xuống.

" Đúng là hơi hạ thấp. Nhưng mà hãy đối mặt với hiện thực, nếu cậu muốn giúp nửa kia của mình thì hãy chấp nhận."

" Em nghĩ anh nói đúng," Yugi chấp thuận. Mai thì đang ngó ngàng đến Tea. Dạo này gần đây Edwin nhắc đến Tea hơi nhiều thì phải. Chắc chắn có gì đó... lúc đầu cô nghĩ đó là vì bố Tea: khiến Edwin có mặc cảm rằng vì anh ấy mà tên khốn đó phải ngồi tù. Nhưng bây giờ cô nghĩ đó là sự quan tâm thuần khiết ko có mục đích gì cả. Mai quá quen với ánh mắt đàn ông thèm khát phụ nữ và trong mắt Edwin thì ko hề có ánh nhìn đấy. Nó giống như cách Joey quan tâm tới Serenity. Có sự quan tâm bảo vệ khi nhắc tới Tea, Tristan và cả chị gái Tea.

" Hừm... hẳn là mấy người này có chuyện gì đó giấu diếm."

" Vậy thì ok rồi, ngoài ra tôi mạnh dạn đoán vua trò chơi của chúng ta hẳn đã nhận dc sự trợ giúp bất hợp phát từ linh hồn bên trong trò chơi ngàn năm trong trận đấu của 2 ta." Mắt Yugi mở to.

"...." Yugi im lặng ko phủ nhận làm Edwin nhếch mép cười.

" Nói thật nhá... trong 4 chúng ta thì chỉ có mỗi Tea là đánh bài 1 cách trung thực nhất, còn lại đều từng sử dụng mánh khóe." Anh ấy chỉ vào Mai, " đánh dầu bài bằng-"

" Anh sẽ mãi mãi nhắc tới nó?" Mai rầu rĩ

" Yeap!" Edwin cười toe toét, tự chỉ tay vào bản thân. " Tôi thì dùng lời nói làm đối thủ mất tập trung. Pegasus thì đọc ý nghĩ. Nói tóm lại ở Duelist Kingdom thì Tea là người trung thực nhất, em ấy xứng đáng trở thành Vua... à nhầm nữ hoàng trò chơi."

" Em... em ko làm nữ hoàng gì đó đâu." Tea lúng túng còn Mai cười phá lên.

" Ý hay đấy! Chúng ta cần nhiều nữ hoàng hơn nữa, và giờ em có thể nói mình suýt đánh bại nữ hoàng trò chơi. Nó nghe xịn xò hơn với những gì em đã làm với anh hay Yugi"

4 người kết thúc bữa ăn, bỏ qua món tráng miệng để dành bụng về sau. Edwin thanh toán cùng tiền bo để trên bàn trước khi lấy tay đỡ Mai đứng lên, thấy thế Yugi liền bắt chước.

" Vâng thưa nữ hoàng!" Yugi trêu đùa làm Tea đỏ mặt. Edwin thì tiến tới chỗ Renard ăn rồi cả hai tranh cãi nhau về việc ai trả tiền cho Renard. Mai cảm thấy kì lạ khi Edwin lại thỏa mái với người đàn ông đó như vậy. Anh ấy coi Renard là một người bạn hơn là 1 vệ sĩ và Mai đang tìm kiếm cơ hội hiểu rõ hơn về anh bạn cựu Eliminator này. Có một người bạn trưởng thành biết uống rượu tốt hơn biết bao ( Edwin ngu ngốc ko thích uống rượu) "Chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Tớ nghĩ cậu sẽ thích chỗ này," Yugi nói khi Tea cùng Mai đang lướt qua cửa hàng sưu tập đĩa nhạc CD.

Edwin nhún vai lấy ra chiếc điện thoại. " Troy ở đây có thể nghe bất cứ bản nhạc nào."

" Troy?" Yugi ngỡ ngàng. " Anh đặt tên cho cái điện thoại?"

" Tôi dùng chìa khóa ngàn năm phá khóa cái điện thoại nên giờ có AI trên đt luôn. Tương lai nếu Troy tự gọi mình là A1 thì thế giới này tàn rồi."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"AAAAAAAAAAAA!" Yugi hét lên chạy bạt mạng trong công viên khi bị lũ bồ câu tấn công

" Chúng...chúng ta có nên làm gì đó ko?" Tea lo lắng.

Mai lắc đầu. "Tớ muốn xem liệu đống bố câu kia có giúp cậu ta bay lên đc ko."

" CỨU"

"Này mọi người?" Edwin nói, một bầy chim bay lượn xung quanh anh. "Chúng nghĩ anh là công chúa Disney."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Edwin và Tea liếc nhìn nhau.

Mai và Yugi nhìn vào cửa sổ cừa hàng bán thẻ bài, cố gắng kiềm chế ham muốn lao vào dành hàng giờ xem xét tất cả những lá bài lấp lánh. Họ trở nên lo lắng, tiến lại gần những lá bài ma thuật, nhưng họ cảm thấy mình ko nên đi vào đó.

" 1 ngày" Edwin nói. " Các cậu ko thể nhịn 1 ngày mà ko dính dáng gì tới mấy lá bài sao hả?"

" Anh là 1 trong 5 người giỏi nhất trên thế giới." Mai chỉ ra.

" Và anh có thể sống mà ko cần bài ma thuật." Edwin nói thẳng. " Thôi nào, liệu-"

"Thực ra..." Tea nói với một chút đỏ mặt. "Em muốn nâng cấp bộ bài của mình." Cô bé chỉ ngón tay lên đầu.

".... Chết tiệt!" Edwin càu nhàu. " 1 tiếng ko hơn ko kém!"

Edwin chán nản dựa vào tường nhìn lên bầu trời có những đám mấy giống Yugi, Tea và Mai

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Họ dành 70 phút ở cửa hàng bài nhưng tôi ko cáu kỉnh về việc họ cao sư thêm 10 phút nữa.

" Cái này gọi là bệnh lý được rồi đấy."

" Bọn em chỉ muốn nâng cấp bộ bài của bản thân," Yugi nói, cố gắng khiến tôi tập trung vào bài ma thuật.

" Ừ, ừ chắc chắn rồi," tôi nói ngay cả khi Mai ôm lấy tôi, lấy tay chọc chọc vào hông tôi. " Ngài mai lại lý do như thế, ngày mốt lại lý do như vậy. Xa hơn nữa...."

" Ai đó đang trở thành ông già cáu kỉnh kìa," Mai nói đùa, chọc ngón tay vào tôi thêm phát nữa. " Bọn em đã xong với bài ma thuật, em hứa đấy. Bây giờ chúng ta kiếm gì đó để ăn thôi."

Trong khi họ tìm cách thỏa mãn cơn nghiện bài thì tôi đã tìm ra một nhà hàng gần bảo tàng. Một cửa hàng pizza trên con phố nhỏ có đánh giá khá tốt, phù hợp với lựa chọn của tôi. Mai tất nhiên than vãi nhưng im bặt ngay khi tận mắt chứng kiến. Một nhà hàng pizza có nhân viên phục vụ, thực đơn đầy đủ. Chúng tôi mắc kẹt với cái bánh pizza nhưng ít nhất thì nơi này cũng có dáng vẻ đẳng cấp.

“Anh gọi nhiều thịt quá đấy,” Tea nói khi tôi liệt kê tất cả những món ăn kèm mà tôi muốn cho người phục vụ.

" Thì mọi người chọn loại Meat Lover còn gì?"

" Meat Lover có...3 topping. Em nghĩ anh chọn Meat Orgy," Mai bảo tôi

" Anh tin chắc rằng ít nhất 4 con thú nhỏ phải mồ côi khi anh gọi chiếc Pizza này." Tea há hốc mồm, làm tôi vội vã đính chính, " anh nói đùa đấy, đừng tưởng thật."

" À... vâng"

Tôi lại nói dối, tôi chả quan tâm lắm tới việc bao nhiêu con thú trở thành mồ côi, tôi ko muốn Tea trở thành người ăn chay mà thôi.

" Kế hoạch mùa hè của cậu là gì Yugi?" Mai hỏi đúng lúc pizza của chúng tôi mang đến ( một chiếc pizza cỡ lớn thuộc loại XL với những lát to hơn cả mặt Yugi)

" Cố gắng tìm hiểu bí mật của trò chơi ngàn năm," cậu nói giữa các miếng cắn. " Rất nhiều người hứng thú với nó nên tớ phải tìm hiểu lý do tại sao."

" Và cách dùng nó," tôi bổ sung.

" Anh Edwin," Yugi yếu ớt đáp trả, " em ko..."

" Có chuyện gì xảy ra giữa 2 người?" Tea xen vào, cảm thấy khó hiểu.

Yugi thở dài một tiếng. " Anh Edwin muốn dạy tớ cách khai phá sức mạnh của trò chơi ngàn năm."

" Sai, tôi muốn dạy cậu có thêm các lựa chọn cần thiết trong trường hợp xảy ra nguy hiểm." Tôi cúi xuống bàn. " Cái gã tên Marik... hắn ko phải là loại người bỏ cuộc sau thất bại 1 lần, hắn bắt cóc tôi, bắt cóc cậu khiến chúng ta suýt chết."

" Cũng là tên muốn lôi kéo anh phản bội là Yugi?" Mai hỏi khi có tiếng lách cách phía sau chúng tôi.

" Đúng vậy," tôi nói. " Hắn muốn trò chơi ngàn năm và hắn sẽ ko từ thủ đoạn nào để sở hữu nó. Cậu luôn luôn phải ở trong tâm thế sẵn sàng." tôi chộp lấy cái bánh mỳ rồi chỉ tay vào cái trò chơi. " Và thủ đoạn của hắn ngày càng độc ác hơn."

" Em ko biết nữa..." Yugi nói

" Anh Edwin nói đúng," Tea trả lời, hơi mất tập trung khi nghe thấy ai đó vấp ngã phía sau lưng. " Có những bảo vật khác ngoài kia nhưng kẻ xấu lại bị ám ảnh với trò chơi ngàn năm. Và kế hoạch chiếm đoạt nó ngày càng phức tạp. Pegasus lập hẳn ra cả giải đấu, Marik cố gắng dụ dỗ Edwin rồi tẩy não Keith sai hắn hãm hại cậu... Tớ có cảm giác sự độc ác của hắn chưa dừng lại." Tea rùng mình và tôi thấy dc rằng cô bé vẫn chưa thể quên Aiden đã dùng quyền trượng ngàn năm lên người cô bé.

Tea rất kiên quyết sau sự kiện đó, và khi bình tĩnh xem xét lại việc tôi làm với Aiden, Tea muốn tôi khóa tâm trí của cô ấy lại. Tôi sẵn lòng làm vậy cùng với Tristan và Yuri. Renard vui vẻ nhận lời vì anh ta muốn có cuộc sống thú vị, ko đoán trước dc gì sắp tới. Tôi làm vậy với chú tôi lúc ngủ. Mai cũng cho phép tôi, nhưng tôi gặp sự kháng cự... kì lạ trong lúc sử dụng chìa khóa, tôi cần xem xét xem nó thật sự tác dụng với cô ấy ko.

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.