Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn hò (1)

Tiểu thuyết gốc · 2311 chữ

" Tôi phát mệt với việc đi thăm người bệnh," tôi phàn nàn khi cùng Yugi với Tristan trở về cửa hàng của ông Muto. Renard đi phía sau cách xa một chút nhưng vẫn đủ để phản ứng nếu có ai đó bắt cóc hoặc đâm tôi. Tôi có nói là chuyện như vậy ko xảy ra thường xuyên đâu nhưng anh ta kiên quyết ko muốn nó xảy ra dù chỉ % nhỏ nhất. Phải nói lại thì tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn khi ở cùng Renard thay vì mấy vệ sĩ khác, họ quá chuyên nghiệp lúc làm việc khiến tôi buồn chán.

" Em đâu có ở bệnh viện," Yugi càm ràm. " Em đi khám bác sĩ thôi mà."

" Vì ngạt khói," tôi khó chịu khi Yugi lại đánh giá thấp tình trạng của cậu ta như vậy. " Liệu có cần gắn GPS lên người cậu cho an toàn ko đây?"

" Ko ko, em ko phải là trẻ con, em có thể tự lo cho mình," Yugi nhanh chóng trả lời.

" Rồi rồi, nhưng bây giờ tạm thời chưa về nhà cậu." Tôi ra hiệu cho 2 thiếu niên đi vào con hẻm, tránh xa mọi con mắt tò mò. Đảm bảo ko có ai theo sau, tôi lấy chiếc khóa từ ngực của mình. " Giờ là lúc học cách sử dụng toàn bộ sức mạnh của trò chơi ngàn năm"

Vài tuần qua, tôi phải giải quyết đống giấy tờ kinh doanh của KaibaCorp lẫn Industrial Illusions. Mặc dù Kaiba muốn tôi tránh xa công ty nhưng hắn đã đổi ý, hắn thông báo rằng hắn còn đống công việc quan trọng hơn là xử lý hành chính nên giao nhiệm vụ này lại cho tôi, bắt tôi phải làm việc để nhận "tiền lương". Đống giấy tờ chất thành núi làm tôi phát sợ, cứ như hắn đang trừng phạt tôi vậy,

Pegasus cũng cho tôi bận rộn. Vì ông ta đang đi phượt quanh thế giới để xin lỗi kèm cả việc tìm kiếm ý tưởng cho các bộ bài tiếp theo. Ông ta giao cho tôi nhiệm vụ tìm và thuê những họa sĩ, nhà thiết kế tiềm năng. Cái này phù hợp với công việc cũ của tôi ở Trái Đất nên ko có gì khó khăn.

Ngoại trừ... tôi có một buổi phỏng vấn... thú vị....

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Ngài thấy sao?"

Tôi nhìn anh chàng Phoenix và có suy nghĩ trong đầu.

" Anh được nhận nhưng mà hãy nhớ kĩ việc này. Có một ngày nếu anh nổi hứng tạo ra mấy lá bài kiểu như... archetype Hero hay archetype Planet thì hãy nói cho tôi biết trước... tôi rất muốn trợ giúp." Trong suy nghĩ tôi nói thêm," hi vọng như này sẽ giúp thằng nhóc Aster ko trở thành trẻ mồ côi."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Thêm nữa, giờ tôi ko còn nắm chắc toàn bộ sự kiện xảy ra ở thế giới này nữa. Như hiện tại, tôi cũng chỉ vừa mới biết vụ Yugi suýt chết cháy trong nhà kho

" Nếu mình ở đấy mình đã có thể mở cánh cửa trong vài giây," tôi thầm nghĩ. " Hoặc lôi cậu ta khỏi chỗ cháy đó." Tôi nghiến răng, khịt mũi. " Ko... như vậy chỉ là giải pháp tạm thời, Yugi cậu cần phải làm chủ trò chơi ngàn năm, mở khóa tiềm năng của nó"

" Uh, em ko chắc về cái này..." Yugi lo lắng nói, cười yếu ớt, xua tay. " Ý em là, nó có thể hiệu quả với anh nhưng-"

" Tristan, ném đi" Tôi quăng chiếc chìa khóa cho Tristan. " Ném mạnh vào, càng xa càng tốt."

" Ok," Tristan đã quen với chiếc chìa khóa trong thời gian ở trái đất 2. Với cú ném mạnh, cậu ta ném bay chìa khóa khuất khỏi tầm mắt... chỉ để nó xuất hiện lại trên cổ tôi. " Như vậy đó."

" Cậu có thể làm như vậy," tôi bảo với Yugi. " Bandit Keith sẽ ko thể nào ăn trộm được trò chơi ngàn năm nếu cậu biết mánh này. Cách duy nhất để giành được bảo vật ngàn năm là chủ nhân của chúng phải tự nguyện bỏ hoặc thua cuộc trong một trận đấu. Đây mới là bài học cơ bản, hãy khám phá những gì trò chơi ngàn năm có thể làm."

" Giải thích cho tôi," Renard nói, nhắc nhở rằng anh ta có ở đây, " bảo vật ngàn năm? mở khóa? Tôi ko hiểu gì hết?"

Tôi thở dài, lại bắt đầu từ đầu. Từ việc dùng chìa khóa ngàn năm dịch chuyển đi tránh khỏi sự truy đuổi của Rare Hunter. " Theo tìm hiểu thì các bảo vật ngàn năm, sức mạnh của chúng được dựa trên niềm tin của người sử dụng. Bạn nghĩ chúng làm được gì. Như Yugi, cậu tin trò chơi ngàn năm là nhà của linh hồn trú ngụ bên trong. Về phần mình, tôi tin chìa khóa ngàn năm có thể mở bất kì ổ khóa nào, biến thành bất kì cánh cửa nào, mở hoặc khóa linh hồn, tâm trí. Vì tôi tin vào những điều đó... chìa khóa ngàn năm nó làm đc đúng như vậy. Nhưng cũng ko thể ép buộc bảo... giả dụ như bảo nó biến thành thức ăn, tuy nhiên nếu có một cách nào đó hợp lý hóa khả năng thì bảo vật có thể làm được." Tôi nhìn Yugi. " Bây giờ hãy mày mò cái của cậu."

" Edwin, em thực sự cảm ơn lòng tốt của anh, em thực sự," Yugi chưa gì đã muốn từ chối.

Trước khi tôi kịp nói gì thì Tea tìm thấy chúng tôi ở bên trong ngách và cười toe toét. " Mọi người đây rồi! Vào thôi!"

" Đừng tưởng cậu trốn được mãi..." tôi càu nhàu khi Yugi chạy tuột vào trong. Còn Tea cùng Tristan nán lại nên tôi quyết định hỏi thăm họ trước. " Hai người sao rồi với..." tôi chỉ vào đầu.

Tristan nhún vai. " Tớ vẫn đang cố làm quen. Thật kì lạ khi có 1 đống kiến thức về bài ma thuật bị nhồi nhét vào trong đầu. Tớ còn ngồi xem các trận đấu cấp quốc gia năm ngoái... tớ nhìn thấy hết những sai lầm của mọi người."

Tea mặt hơi lo lắng. " Em.. em hình như gây ra chút rắc rối." Tôi nhìn cô ấy với ánh mắt khó hiểu, " anh vào là thấy."

" Chà... nghe có vẻ nghiêm trọng," Renard nói đùa.

Tôi cười khúc khích. " Trong đó có gì mà rắc rối. Tranh nhau miếng bánh cuối cùng nên giận dỗi nhau sao?" Renard cười rồi cùng chúng tôi vào trong.

Tất cả mọi người tụ tập ở tầng 2... nơi Joey đang quỳ gối cầu xin ông Muto. Yugi, Tristan, Tea theo dõi bằng tâm trạng thích thú, bối rối.

" Ông đã bảo rồi Joey, ông quá già để dạy cháu."

" Nhưng ông phải dạy cháu! Đi mà ông, cháu-" Joey đơ người ngay khi thấy tôi...

" Cái quỷ gì thế này?" tôi trượt chân suýt ngã cầu thang may mà Renard đỡ được.

Joey đứng dậy, chắp tay cầu xin. " Ed hãy dạy tớ làm thế nào mà trở thành 1 bài thủ giỏi như cậu!"

"...Tôi sợ phải hỏi lý do khiến cậu như này."

Joey rên rỉ, ôm lấy đầu. " Trời ạ, tớ trình độ của tớ đang kém đi ! Thụt lùi! Tớ tưởng mình đã học được rất nhiều tại Duelist Kingdom! Nhưng thực tế tớ trở nên tệ hơn!" Tôi im lặng quan sát Joey trong cơn hoảng loạn. " Tớ bây giờ thậm chí ko thắng được Tea"

" Đây là lý do hả?" Tôi thầm nghĩ, lời nói của Tea lúc nãy thành ra có lý. 1 Joey có kĩ năng tàm tạm đấu với Tea người có đủ sự khôn ngoan cùng bộ bài Agent với 1 đống kiến thức về bài ma thuật mà Aiden nhồi vào cô ấy. " Giờ mình chơi vs Tea nghiêm túc cũng chỉ 50/50 thì Joey làm gì có cửa"

" Tớ cần ai đó giúp tớ lấy lại phong độ đỉnh cao! Tớ ko thể để Tea đánh bại tớ lần nữa!"

"Bởi vì thua cuộc như thế sẽ khiến cậu cảm thấy mình kém đàn ông hơn và cậu không an tâm về sự nam tính của mình?" tôi hỏi.

"Đúng đúng!" Joey nói với một nụ cười toe toét.

"...."

Renard chen vào. "Tôi không nghĩ cậu ấy thực sự hiểu cậu vừa nói gì đâu."

" Tôi biết," tôi quay sang nhìn ông Muto, " ông dạy cậu ấy đi"

" Ta còn có cửa hàng," Solomon phàn nàn. " Ta ko có thời gian rảnh dạy Joey, ta rất bận!"

" Vậy ông lên tầng 2 với 1 đống thiếu niên làm gì?" Tôi vặn lại

Solomon cảm thấy khó chịu, " ko phải việc của cậu."

Tôi tiến tới, thì thầm với ông già. " Ông biết không, thành thực mà nói, cháu nghĩ ông cố tình thua tên Kaiba đó. Sau đó ông giả vờ đau tim để tránh phải đối phó với cậu ta."

Solomon nắm lấy áo của tôi, kéo tôi xuống để ông ta có thể nói thầm với tôi, " làm thế quái nào mà cậu biết được viêc này?"

" Vua cờ bạc đi thua 1 thằng nhóc con? Nó ko rõ ràng sao?"

Solomon nhanh chóng nhìn xung quanh làm tất cả thấy khó hiểu. " Nếu lộ tin tức đó ra, thằng nhóc Kaiba sẽ làm phiền ta đến chết. Thêm nữa lá Blue Eyes ta đưa cho nó là giả..."

Tôi nắm được thứ cần nắm. " Vậy ông hãy dạy Joey đi, coi như là cái giá để cháu giữ im lặng. Nếu ko cháu buột mồm nói ra thì tên Kaiba đó lập tức lao tới đây đấy ạ."

"... tin tốt đây Joey! Ta sẽ dạy cháu"

Joey sung sướng. " YAY! Cháu hứa ko làm ông thất vọng."

" Vậy cháu sẽ trả ông bộ bài của ông, ông nội." Yugi nói

Ông lão lắc đầu. " Cháu nghĩ đó là bộ bài duy nhất của ta? Ko ko ko... ta có một bộ bài khác phù hợp hơn để dạy cho Joey." Ông lấy ra bộ bài từ túi quần yếm của mình. " Nhìn đây! Court of Cards!"

" Hử?" Joey nói, những người còn lại thì tiến lại gần xem bộ bài. " "Jack's Knight... Queen's Knight... King's Knight... Joker's Knight... và Imperial Bower?"

" 5 lá bài này được tạo ra để phối hợp với nhau, cùng nhau tạo ra những lá Arcana Joker hùng mạnh." Solomon nhe răng cười. " Nó cực kì phù hợp để dạy cho Joey những gì cần biết về chiến thuật."

" Hay quá!" Joey hào hứng. "Vậy chúng ta bắt đầu liền đi ông!"

Khi ông Muto bắt đầu huấn luyện Joey, những người còn lại đứng xung quanh. " Thế... mấy cậu có kế hoạch gì cho kì nghỉ hè chưa?" Tôi cuối cùng hỏi.

" Tớ thì chắc sẽ mắc kẹt tại nơi làm việc của bố." Tristan lên tiếng thở dài. " Ông ấy muốn tớ kế nghiệp kinh doanh của gia đình. Đồng nghĩa ngồi trả lời điện thoại và xử lý hàng núi giấy tờ."

" Còn em với Yugi sẽ dành cả ngày cùng nhau," Tea cười.

" Ồ thế cơ à?" tôi giả vờ hỏi, hiển nhiên biết việc gì sắp tới.

" Ko hẳn là 2 đứa bọn em... có cả nửa kia của em nữa," Yugi nói. " Đi chơi với Tea có thể giúp cậu ấy nhớ lại những kí ức đã mất."

Renard gãi cằm. " Lý do này có hợp lý ko, đội trưởng?"

" Hợp lý mới lạ, Tea cho bọn anh chút riêng tư dc ko?"

" Em cũng phải đi về rồi," Tea vẫy tay chào. " Về nhà cùng mẹ em làm bữa tối. Tạm biệt mọi người! Yugi, 10h sáng mai, nhà ga Domino"

Khi cô ấy khuất tầm mắt tôi nói với Yugi. " Hẹn hò với cô ấy đi."

"D...dạ?"

" Nhìn là biết cậu muốn hẹn hò với Tea. Đừng có lấy lý do nửa kia của cậu ra nữa, dũng cảm lên."

" Dạ em ko...." Yugi đỏ mặt, vung vẩy tay." Ko phải như vậy! Em chỉ" Tôi tiếp tục nhìn thẳng vào mặt cậu ta đến khi cậu ta ko thể chối được nữa. "Nó lộ liễu quá hả anh?"

" Hơi hơi," tôi nói với nụ cười nhẹ nhàng. " Tea là bạn của cậu, có gì mà ngại?"

" Em chưa từng đi chơi với cô gái nào trước đây. Bạn, vâng nhưng hơn thế.... em ko biết làm thế nào..."

Một ý nghĩ nảy ra trong đầu tôi. Vào cuối buổi hẹn hò giữa 2 người thì Kaiba thông báo tổ chức giải đấu Battle City. Và tôi có vài kế hoạch... giành chiến thắng tại đây.

Bởi vì tôi ghét Marik và mấy là bài thần, tôi cần dạy mấy người ỷ lại thần bài học.

Tôi muốn có lý do để đến quảng trường đó khi thông báo được đưa ra... và buổi hẹn hò của Tea với Yugi là câu trả lời hoàn hảo.

" Tôi có một ý tưởng giúp buổi hẹn hò này dễ dàng hơn với cậu," tôi nói, lấy điện thoại ra.

" Alo?"

" Mai à," tôi cười. " Em có kế hoạch gì cho ngày mai chưa?"

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.