Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị vua của Domino

Tiểu thuyết gốc · 1454 chữ

Serenity đã thâm nhập vào rất nhiều tâm trí của người khác kể từ khi có dc con mắt ngàn năm. Cô muốn chứng tỏ bản thân mình xứng đáng có nó lẫn ko làm phụ lòng người tin tưởng trao cho cô thứ này. Cô sẽ ko ngu ngốc như anh trai của mình.... phung phí quá nhiều cơ hội. Cô sẽ ko mắc sai lầm tương tự. Cô thử nghiệm sử dụng con mắt lên vài tên tay sai của Joey để học cách sử dụng con mắt. Cách đọc ý nghĩ, sàng lọc suy nghĩ, nó là cả một quá trình thống khổ nhưng bù lại nó giúp cô sở hữu những tay sai trung thành. Đó là cách cô lừa Joey đến bệnh viện giải quyết mọi ân oán, giành lấy những gì của hắn.

Và bây giờ kẻ thách thức mới xuất hiện.

Không có vấn đề gì, cô nghĩ. Cô sẽ đi vào tâm trí hắn ta, tìm hiểu tất cả bí mật sau đó đánh bại hắn ta trong trận đấu nhằm cướp lấy linh hồn phục vụ cho kế hoạch vĩ đại. Đủ đơn giản, thực sự.

Ngoại trừ thay vì vòng xoáy của những ký ức và suy nghĩ như cô thường gặp, cô thấy mình đang đứng trong bóng tối chỉ có một bức tường bằng vàng vĩ đại trước mặt.

"Ko" cô nói. "Đây ko phải bức tường... mà là cánh cửa." Serenity sờ vào bề mặt dc khắc các chữ cái Hy Lạp và biểu tượng Ai Cập. Chỉ có một lỗ khoá trên cánh cửa... ko có tay nắm vặn hay bất cứ gì. Cô cố gắng tập trung lao vào cánh cửa nhưng nó ko hề nhúc nhích. "Cái này là cái gì?" Cô lẩm bẩm.

"Cánh cổng đã bị đóng"

Cô quay người lại, tìm kiếm giọng nói vừa cất lên.

"Nó được tạo ra bởi những người đã chết"

Cô quay lại cạn cửa, quyết định phải mở nó ra bằng được. Cô làm đủ mọi cách từ tông cửa, cào nó nhưng ko hề có tác dụng. Cánh cửa mặc kệ mọi cố gắng của cô.

"Và người chết canh giữ nó."

Trống. Cô có thể nghe thấy tiếng trống. Tiếng trống đánh trận. Như tiếng nhịp tim của thú to lớn nào đó. Có gì đó ẩn nấp trong bóng tối... trong tâm trí của kẻ lạ mặt này. Một thứ mạnh mẽ, già cối đang dần rủ bỏ giấc ngủ say, dù chưa tỉnh táo nhưng nó nhận thức được và cực kì nguy hiểm. Một sức mạnh vĩ đại dc cho là đã biến mất từ thời cổ đại bắt đầu tỉnh giấc.

"Cho đến khi thời gian thích hợp."

Đây là một sai lầm. Một sai lầm khủng khiếp! Mọi chuyện ko nên diễn ra như thế này. Cô là người nắm giữ sức mạnh! Không phải kẻ này này! Sao hắn dám xuất hiện trong giây phút chiến thắng của cô.

"Cánh cửa sẽ ko mở ra"

"Ngươi trốn ở đâu!?" Serenity hét lên ngay khi cô cảm thấy hơi thở phả sau gáy mình.

"Ακριβώς εδώ," nó trả lời.

Serenity Wheeler hét lên khi nó thọc những ngón tay vào linh hồn cô và kéo cô ra khỏi cửa lôi vào trong bóng tối.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đám tay sai lùi lại kinh hoàng khi thấy Serenity hét lên, ôm đầu vùng vẫy, ánh sáng vàng phát ra từ con mắt ngàn năm của cô. Con mắt rung lên oằn xuống, bắn ra khỏi khuôn mặt thối rửa rồi bị nổ tung. Cô gái trẻ khuỵ gối, quai hàm há há ra, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trên ban công. Từ ngực anh ta phát ra ánh sáng của bảo vật khác mạnh hơn, uy quyền hơn. Nó như so một tân binh với lão tướng dày dặn kinh nghiệm. Người đàn ông nhìn thấy tất cả bằng đôi mắt vàng đen, kèm theo vầng trăng khuyết vừa đẹp đẽ vừa mạnh mẽ.

"Ngươi là ai?" Serenity hỏi bằng chút sinh lực cuối cùng của mình

"Tôi là ai ư?" Người đàn ông vừa dứt lời thì Serenity gục ngã xuống đất, chết. " Tôi là Edwin Chaos, người nắm giữ chìa khóa ngàn năm, kẻ du hành ko gian. Bậc thầy của các pháp sư, người lừa dc thần bóng tối, suýt đánh thắng nhân vật chính. Tôi là... ác quỷ hộ vệ." Một luồng ma thuật thổi bùng lên từ nhân vật mới này, anh ấy nhìn xuống đám người với nụ cười khinh khỉnh, các kính cửa sổ hiện tại đang rung bần bật lên. "Thế nên, bất kì ai ko muốn gặp hậu quả như cô ta. Tôi chỉ có gợi ý duy nhất: biến." Đám người nhìn vào cái xác của Serenity thì sợ đến đờ hết cả ra. Luồng ma thuật bóng tối tỏa ra từ người này làm vỡ toàn bộ cửa kính bệnh viện. "Biến"

Đám đông la hét chạy toán loạn

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong phòng ngai vàng của Vua Domino, những nhân vật chủ chốt đang tụ tập trao đổi, lo lắng tự hỏi đức vua của họ sẽ phản ứng thế nào với thông tin mới này.

Cái chết của Joey ko là gì to tát. Từng có thời điểm nhà vua quan tâm đến hắn nhưng thời đó qua lâu rồi. Hắn chả có tác dụng gì cả. Những nỗ lực huấn luyện hắn đều trở thành công cốc, cái chết của hắn là điều đã dc dự báo từ trước.

Serenity Wheeler mới thật sự là rắc rối. Nhà vua đã chọn cô ta vì nghĩ rằng cô ta là lựa chọn tốt hơn so với Joey. Con nhóc đó khát khao chứng tỏ bản thân nên nhà vua quyết định trao thưởng cho con nhóc. Con nhóc này sẽ ko bao giờ có dc vị trí cao như Joey... nhà Wheeler sẽ ko bao giờ dc trao chức cao như vậy nữa, bấy chấp những gì Serenity muốn. Trên thực tế, việc đức vua trao cho Serenity con mắt ngàn năm mục đích là nhằm sỉ nhục Joey, kẻ từng cầu xin nhận một bảo vật ngàn năm nhưng bị từ chối.

Nhưng bây giờ con nhóc đã chết.

"Bằng cách nào?" Nhà vua hỏi, giữ giọng thật trầm khi ngồi trong bóng tối.

Giáo sư nhún vai. Anh ta luôn kiêu ngạo, tự mãn và hơi... phô trương. Khi những người khác có xu hướng mặc vest sang trọng hoặc những bộ đồ da kì lạ, anh ta mặc trang phục như của bác sĩ thời dịch hạch hoành hàng ở châu âu. Nó ko phù hợp với vị trí cố vấn của đế chế tội phạm mà nhà vua gây dựng nên. Trang phục che hết đặc điểm nhận dạng của anh ta, kèm theo chiếc mặt nạ làm bóp méo giọng nói nữa.

Anh ta không cúi đầu trước nhà vua như những người khác. Anh ta đứng đó, tất cả đều biết rằng anh ta đang cười sau chiếc mặt nạ chết tiệt. Nhà vua sẽ giết anh ta ngay trong vài ngày đầu tiên anh ta xuất hiện nếu người này không quá thông minh.

Theo những người mà thần tra hỏi," Giáo sư nói, "người đàn ông kia tự gọi mình là Ác quỷ hộ vệ." Anh ta cười khúc khích. "Kiêu ngạo, thần cho là vậy."

“Hừm,” nhà vua càu nhàu. "Bây giờ hắn ta ở đâu?

"Chúng đã mất dấu hắn” Giáo sư nói với vẻ thất vọng. "Thất bại, một lũ vô dụng, vì đã không để mắt đến hắn"

"Ngài muốn bọn chúng?" Cô Valentine nói từ vị trí của mình bên trái nhà vua. Cô ta với tay lên chỉnh lại kính trước khi nhìn xuống bảng kẹp hồ sơ của mình, nghiêm trang và đứng đắn như mọi khi. Từng cúc áo được cài chặt, không một lọn tóc nào bị bung ra khỏi búi tóc mà cô luôn búi, đôi môi trần của cô mím lại thành một đường mảnh. "Đối với thí nghiệm của ngài?"

"Dĩ nhiên là vì lợi ích của tất cả chúng ta," Giáo sư nói với một cái cúi đầu đầy hoa lệ.

"Tìm chúng." Nhà vua quay lại nhìn vào người đứng đầu của mình. "Đưa Giáo sư thân yêu của chúng ta tới thành phố. Mang Ác quỷ Hộ mệnh này đến cho ta"

"Mong ước của ngài là lẽ sốnh của chúng thần," người đứng đầu phụ trách an ninh của nhà vua trả lời với một cái cúi đầu.

"Đừng làm ta thất vọng, Ủy viên Gardner."

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.