Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến của trí tưởng tượng

Tiểu thuyết gốc · 5386 chữ

Ishizu mỉm cười khi cô với tay xuống dưới băng ghế và nhặt chiếc thẻ định vị, nhét nó vào túi. Cho tới hiện tại, cô đã tìm dc 3 tấm thẻ, rất gần tới việc đảm bảo 1 vị trí vòng chung kết.

Ko có nghi ngờ gì nữa.

" Mình có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng," cô nhẩm trong đâu khi ngồi trên băng ghế nhìn lũ trẻ chơi bóng bên kia lối đi mà cô đã chọn. "Ngài Pharao sẽ sớm thu thập đủ thẻ định vị rồi cùng những người bạn của ngài tiến tới sân vận động mà Kaiba đang xây dựng... nhưng đó ko phải là

điểm kết thúc hành trình của chúng ta. Ko... tất cả, tất cả những ai có vai trò trong các sự kiện sắp tới, sẽ lên chiếc khinh khí cầu, bước tiếp theo của cuộc hành trình. Tại đây, mình sẽ đánh bại Seto Kaiba và sau đó đối đầu với Marik, bằng sức mạnh của Obelisk the Tormentor mình sẽ khiến nó nhận ra sai lầm và quay đầu hướng về ánh sáng. Cuối cùng, tại trận chung kết Pharaoh sẽ chính minh rằng ngài ấy chính là nhà vô địch, người dc chọn của các vị thần. Chỉ như vậy, ngài ấy mới dc 3 lá bài thần công nhận và bắt đầu nhiệm vị cuối cùng vĩ đại của mình cứu thế giới khỏi bóng tối."

Phải, cô nhìn thấy tất cả. Từng bước.

Ngay cả khi... một số bước không hoàn toàn như những gì cô mong đợi.

"Joey Wheeler chưa bao giờ trao Red Eyes cho Pharaoh. Nhưng trong tương lai mình thấy dc, cậu ta vẫn dùng nó để cố gắng đánh bại người bạn thân nhất khi Marik dùng người thân của 2 người làm con tin. Thế nên, nó ko quan trọng. Còn về những người bạn khác của ngài Pharaoh tham gia vào giải đấu, mình cho rằng họ sẽ chẳng làm dc trò trống gì nên đến cuối, họ sẽ quay trở lại cổ vũ ngài ấy, giúp đỡ ngài ấy như các tư tế của ngài ấy hồi trước. Ishizu cười khi thấy Pharaoh đã tập hợp dc những người bạn tốt tại thời đại này. Ngài ấy xứng đáng và cần họ giúp sức ở nhiệm vụ cuối cùng. "

Tuy nhiên, nụ cười của cô vụt tắt vì có một ánh sáng khác làm cô chói mắt. Ánh sáng lạnh lẽo của vầng trăng.... nó làm buổi đêm còn đen tối hơn và chỉ soi sáng một bóng người.

Edwin Chaos.

" Anh ta có nhận ra sức mạnh đang anh ta đang nắm giữ?" Ishizu thầm nghĩ, những đám mây trôi đi che khuất mặt trời. " Mai Valentine... cô ta là Selene. Tình yêu của Endymion. Còn vị pháp sư đó... dc ghi rõ ràng trên bia đá. Hắn ko phải là đồng minh của Pharaoh. Hắn đên cung điện của Pharaoh vô danh khi ngài ấy đang thương tiếc cái chết của cha mình, thân xác của vị Pharaoh tiền nhiệm còn chưa dc ướp, hắn lại báng bổ gọi ngài ấy là con quái vật. Hắn buộc tội ngài ấy là kẻ giết người, tàn sát dã man những người vô tội. Và hắn thề rằng hắn sẽ tạo ra dịch bệnh cho Ai Cập giống như cơn hận thù của một đứa trẻ hắn tìm thấy."

Vòng cổ ngàn năm của cô lóe sáng, cô cố gắng nhìn vào quá khứ chỉ để bị ánh trăng cản lại, khiến cô ko thể biết lý do tại sao pháp sư Hi Lạp lại nói như vậy. Và cô khi cố gắng nhìn tương lại liên quan tới Edwin Chaos, toàn bộ đều chìm trong bóng tối bởi Selene.

" Họ đang giấu tương lai... chắc chắn là có âm mưu nào đó. Edwin có liên minh với Marik ko? Hoặc với tà thần? Selene liệu có phải là mối hiểm họa với Pharaoh hay cô ta đơn thuần chỉ muốn làm mọi thứ trở nên hỗn loạn nhằm giúp cô ta giải trí?" Ishizu nắm chặt tay ." Mình ko biết dc gì cả! Họ ngăn cản mình nhìn thấy tương lai liên quan tới họ. Nhằm bảo vệ chính họ! Đó ko phải là bằng chứng cho tội ác hay sao?"

Cô hít một hơi, trấn tĩnh lại. Những đám mây trôi và mặt trời lại nhảy múa trên khắp thế giới, làm cô cảm thấy nhẹ nhõm.

" KO quan trọng. Pharaoh sẽ đánh bại tất cả và mình sẽ giúp ngài ấy bằng cả tính mạng này. Sự thống khổ của gia tộc mình sẽ ko trở nên vô nghĩa." Cô dứng dậy, ""Bây giờ... mình tin rằng một cô gái trẻ sớm trở nên khao khát có được một số tiền... và mình rất vui lòng mua lại tấm thẻ định vị từ cô ấy"

Bất chợt, Ishizu cảm thấy một nguồn năng lượng

"Ai đó... ai đó đang tham gia là một Trận đấu Bóng tối!" Cô sốc. " Ko phải bằng những lá bài mà bằng linh hồn! Ai... ai có thể làm ra việc này? Em trai?" Cô chạm vào tim mình. " Ko... mình biết nếu đó là Marik. Ai đó... ai đó khác" Cô nheo mắt. " Mình phải chăm chỉ hơn nữa để biến tương lai mình nhìn thấy thành sự thật."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi ko còn rơi tự do nữa... chân đã chạm xuống 'đất', dù thực tế chẳng có 'đất' nào hết. Toàn bộ là đêm tối. Tâm trí con người là một nơi kì dị.

" Chúng ta đang ở đâu?" Yugi nói làm tôi nhìn qua thấy cả 2 người họ đứng đó, bối rối.

Tôi chưa kịp trả lời, tiết lộ những điều lẽ ra tôi không nên biết thì Pharaoh lên tiếng. " Tớ tin rằng chúng ta đang ở trong tâm trí của chính mình... hoặc ít nhất, một điểm giao nhau giữa tâm trí của chúng ta." Cậu ta quay lại và tôi thấy có 2 cánh cửa. Một là cánh cửa gỗ cơ bản và bên trong là đủ loại đồ chơi, trò chơi. "Đây là tâm trí của cậu, Yugi."

Yugi gật đầu. " Vậy căn phòng đó," cậu hướng đầu về cánh cửa khác dẫn đến một mê cung gồm những cầu thang, hành lang và cạm bẫy, "...đó là tâm trí của cậu, phải không?" Pharaoh gật. " Tại sao tâm trí của tớ ko dc ngầu như thế?" Yugi phàn nàn làm tôi ko thể nhịn cười.

Nhưng rồi tôi nhìn thấy cái bĩu môi của Yugi, tôi giải thích. " Cậu thấy đấy, trong tâm trí cái này gọi là đánh lạc hướng."

" Đánh lạc hướng?"

Tôi gật. " "Có nhiều cách để bảo vệ tâm trí. Về phần Pharaoh... tôi đoán tâm trí của cậu ta giống như lăng mộ Ai Cập mà cậu thấy trong phim. Đầy cạm bẫy, những lối rẽ sai lầm và ngõ cụt. Thứ gì đó buộc người xâm nhập phải rẽ sang một bên, quay lại hoặc biến mất mãi mãi. Đó là một cách bảo vệ hay... nhưng cậu phải để ai đó đi vào tâm trí cậu mới phát huy tác dụng. Cậu có thể chọn cách khác khiến bất kì ai cũng ko có chút hứng thú nào." Tôi chỉ vào phòng của Yugi. "Ai đó nhìn vào căn phòng tâm trí của cậu và ko thấy gì cả. Cho rằng nó nhàm chán. Có thể người đó bước vào xong nhanh chóng bước ra vì căn phòng này ko đáng để tốn thời gian. Mà ko nhận ra rằng món đồ chơi họ vừa đá ẩn chứa bí mật về bộ bài Dark Magician. Hoặc quả bóng chứa đựng những giấc mơ của cậu cho tương lai nhưng chỉ mở ra nếu biết làm nó nảy lên đúng cách. Đôi khi khóa chặt cửa là phương thức... tuyệt vời, nhưng lúc khác tốt hơn là khiến ai đó thậm chí ko muốn bước vào. Bởi vì khi ai đó tới nhìn thấy 1 cánh cổng to lớn, một ổ khóa bự, là nản.

Pharaoh tập trung vào thứ khác ngoài tâm trí của Yugi. " Anh... tạo ra thứ đó?"

Tôi gật đầu, và tất nhiên Pharaoh chăm chú vào công trình mà tôi tạo ra để bảo vệ tâm trí mình : Một cánh cổng bằng vàng đồ sộ.

" Fact," tôi nói. " nó thực sự ko phẳng. Tôi làm nó thật to đến mức cậu phải đi thật xa mới thấy cong. Kiểu như trái đất vậy."

Cả 2 choáng

" Hả?"

" Bằng cách nào ạ?. " Yugi cuối cùng lên tiếng, vung tay loạn xạ.

" Tôi viết truyện khi rảnh rỗi. Và tâm trí của nhà văn rất, rất rộng lớn. Tập hợp bằng những câu chuyện. Của những người khác. Của riêng tôi. Của cậu. Tôi có tất cả. Những câu chuyện cần có chỗ để chứa. Khối cầu đó chứa Citadel, là tâm trí, linh hồn tôi thành hình.... nó rất rộng lớn." Tôi từ từ quay đi khỏi tâm trí của tôi hướng tới cánh cửa cuối cùng lờ mờ xuất hiện. " Tạm thời thế đã, giờ hãy tập trung cứu Cabal."

Pharaoh nhận xét về hình đại diện cho không gian tâm trí của Cabal. " Nó khá phù hợp với cô ta, phải ko?"

" Hoàn toàn," tôi trả lời.

Tâm trí của Cabal có hình dạng của một mặt tiền nhà hát kịch lớn, thời điểm vàng của những năm 30. Những bức tường gạch đỏ với ô cửa chìm vào chính tòa nhà, một quầy bán vé ở trung tâm có hai cửa ra vào và một bảng đèn lớn ghi 'The Great Arkana! HẾT VÉ!" bằng chữ lớn màu đen. Những bức tường gạch được dán những tấm áp phích giới thiệu Arkana, không đeo mặt nạ và mỉm cười rạng rỡ, cùng Cabal khi còn là Catherine đứng bên cạnh. Cô ta mặc một chiếc váy màu bạc và quay người về phía Arkana còn khuôn mặt hướng về phía chúng tôi, nụ cười hiện lên môi khi cô ấy đặt tay lên vai Arkana.

" Trông họ thật... hạnh phúc," Yugi nói nhẹ nhàng

" Đúng vậy," tôi trả lời. " Nhưng giờ là lúc bi kịch bắt đầu."

"Nhưng chúng ta không thể giả định bất cứ điều gì," Pharaoh chỉ ra. "Đây là tâm trí của cô ta... niềm tin của cô ta vào quá khứ. Điều đó không có nghĩa nó là quá khứ."

" Vấn đề này quả thực nhức đầu," tôi càu nhàu khi đi vào nhà hát kịch

"Thật... kỳ lạ?" Yugi nói, nhìn quanh. "Tớ có thể nghe thấy mọi người ... nhưng không có ai ở đây cả."

Tôi đồng ý. Lúc mới vào, tiếng rất nhỏ nhưng bây giờ tôi có thể nghe rõ tiếng ồn của những người đang chờ để vào xem buổi biểu diễn mặc dù chúng tôi là những người duy nhất. Tiếng thì thầm của những người mua vé, tiếng ầm ầm bên trong nhà hát … Tôi thậm chí còn nghe thấy tiếng xe hơi nhỏ nhẹ ở phía sau, dừng lại và khởi động lại, bấm còi, cố gắng đi đến một nơi quan trọng nào đó …

"Đây có phải là dựa trên một ký ức mà cô ta có không?" Tôi tự hỏi. " Hay chỉ là niềm tin lý tưởng của cô ta về điều cô ta mong muốn về cuộc sống?" Tôi thiên về cái sau vì mặc dù Arkana đã tuyên bố mình là nhà ảo thuật vĩ đại nhất thế giới khi hắn chiến đấu với Pharaoh nhưng ko có gì cho thấy điều đó là thật. Ko ai hét lên vì thấy hắn, ko ai nhận ra hắn, không có danh sách các buổi biểu diễn của hắn. Theo tất cả những gì tôi biết, hắn ta có thể là tên hack bản thân vào danh sách làm việc cho clb hài kịch nhằm giết thời gian mỗi thứ 3 hàng tuần. Hắn ta ko ngon như những gì hắn tuyên bố.

Chúng tôi bước đến quầy bán vé chỉ để thấy người bên trong khá ... mơ hồ. Rõ ràng là tổng hợp của tất cả những nhân viên nhà hát mà Cabal đã từng gặp trong đời cô ta hợp nhất thành một.

VÀ CÔ TA HOÀN TOÀN KO CÓ KHUÔN MẶT

“ Chuyện này càng lúc càng rắc rối,” Pharaoh nói.

" Nah, đấy hoàn toàn ko phải là từ thích hợp." Tôi trả lời, trước khi lôi ra súng phóng tên lửa nhắm thẳng vào người bán vé. " Cậu nghĩ việc này sẽ gây ra thiệt hại vĩnh viễn cho Cabal?"

"Anh Edwin!" Yugi mắng.

" Dc rồi!" Tôi ném nó đi, nhăn mặt khi nghe tiếng nó nổ, điếc hết cả lỗ tai.

" Anh làm thế nào kiểu gì vậy?" Pharaoh hỏi khi chúng tôi đi vào nhà hát. " Làm sao mà anh triệu hồi dc vũ khí?"

" Dễ mà," tôi nói. " Đây là tâm trí... chúng ta kết nối với nhau, nghĩa là tất cả những gì cậu mơ... đều thành hiện thực." Tôi nhìn 2 người họ. " Nhớ kĩ lấy, bởi tôi có cảm giác những gì bên trong không có tốt đẹp gì đâu."

Chúng tôi bước vào trong... thì thấy những chiếc ghế đầy những chú thỏ.

" Fuck!" Tôi chửi thề.

" Chú ý từ ngữ của mình Edwin, mặc dù thật sự tôi cũng ko có từ nào để tả những gì ở đây." Pharaoh chỉ tay về phía những chú thỏ đều đang mặc đồ dạ hội, chăm chú xem buổi diễn trên sân khấu.

" Đầu óc con người vốn ko thiếu những thứ điên rồ," đó là những gì tôi có thể nói. " Ai biết dc có lẽ trong đầu Kaiba toàn Dragon fetish"

Yugi và Pharaoh nhìn chằm chằm vào tôi.

" Thôi nào nhìn mấy thứ xung quanh của hắn đi, toàn rồng là rồng. Dám cá 100% luôn". Tôi xua tay miễn cưỡng khi bắt đầu bước về phía sân khấu. " Mục tiêu của chúng ta đây rồi. Chuẩn bị sẵn sàng thôi."

Cabal ở trong cái bể nước mà các nhà ảo thuật hay làm trò trói tay trói chân, khóa bể. Cô ta đang đập vào kính khi mực nước bắt đầu dâng lên. Trước mặt cô ta là Marik...ngoại trừ cái đầu của hắn là của một con chó đen, đôi mắt phát sáng màu tím và miệng quăn lại thành một tiếng gầm. Hắn mặc đồng phục của bọn Rare Hunter. nắm chặt quyền trượng ngàn năm trong khi nhìn chằm chằm xuống chúng tôi, tiếng gầm của hắn lấp đầy sân khấu hoàn toàn.

"Anubis... Thần Chết," Pharaoh nói. "Ngươi đánh giá cao bản thân quá đấy, Marik. Sao ngươi không cho bọn ta xem ngươi thực sự trông như thế nào?"

" Thế còn gì vui?" Marik chế nhạo. " Ko, ko Pharaoh... ta thích ý tưởng ngươi ko biết ta là ai trước khi ta tung ra cái bẫy cuối cùng và chiếm lấy trò chơi ngàn năm lẫn mạng sống của ngươi." Hắn quay đầu lại cười ha hả. " Nhưng nếu lũ các ngươi khăng khăng muốn đối mặt với ta ở đây vì ko muốn chờ đợi , ta không có vấn đề gì để cho lũ các người thấy-"

Tôi vung tay ra và tia chớp xanh phóng ra khỏi đầu ngón tay tôi, thổi Marik bay khỏi sân khấu.

"UNLIMITED! POWER!" Tôi cười thích thú.

Marik nhận ra tôi ko để hắn phát biểu, đã gọi ra chiếc khiên đỡ đòn tấn công rồi nắm chặt lấy quyền trượng. " Tốt thôi.... chúng ta sẽ chiến đấu trong tâm trí vụn vỡ này để xem kết cục nào chờ các người."

“Còn nhớ những gì tôi đã nói về việc có thể tạo ra bất cứ thứ gì trong thế giới tâm trí không?” Tôi hỏi họ khi Marik bắt đầu hành động. "Bây giờ là lúc!"

Không có gì ngạc nhiên khi Yugi là người hành động đầu tiên. Pharaoh thông minh, xảo quyệt... nhưng thiếu óc sáng tạo. Cậu ta có thể nghĩ ra hàng đống chiến lược khác nhau nhưng ko thể tạo ra thứ gì từ hư vô. Yugi có mơ ước tạo ra trò chơi của riêng cậu ấy. Cậu ấy là người mơ những giấc mơ hoang đường và nuôi dưỡng những hy vọng lớn lao. Pharaoh là một người thông minh với cái nhìn hạn chế về thế giới … Yugi là người phá vỡ giới hạn. Đó là lý do cậu ấy là người chiến thắng tại trận đấu cuối cùng.

Và đó là lý do tại sao chính Yugi, chứ không phải Pharaoh, nhắm mắt tạo ra thanh kiếm Excalibur huyền thoại.

" WOW!" tôi nói khi Yugi chuyển đổi trang phục của cậu ấy sang bộ đồ tại thế giới ảo. " Mơ thế mới là mơ chứ!"

Nói xong, tôi đưa tay ra, ánh sáng hình thành xung quanh nó khi tôi tập trung vào chiếc chìa khóa.

Marik tấn công, ngay lập tức Yugi vung kiếm đỡ đòn, Excalibur vs quyền trượng ngàn năm. Pharaoh cố gắng tìm cách giúp bạn mình, nhìn xung quanh một cách tuyệt vọng. Còn tôi vẫn đang tập trung vào vũ khí của chính mình, biết rằng tôi càng suy nghĩ nhiều thì nó sẽ càng trở nên mạnh mẽ.

Tôi tập trung vào ánh sáng, chỉ mờ mờ nhìn thấy Yugi triệu hồi khiên chắn giống như trò chơi ngàn năm, sử dụng nó để chặn cuộc tấn công của Marik rồi phản công.

Thép hình thành trên lòng bàn tay tôi khi ánh sáng hóa rắn. Một thanh kiếm mà tôi luôn mơ ước: Buster Sword

Tiếng nhạc đột ngột chuyển sang One-Winged Angel - Rebirth

Tôi nắm chặt Buster Sword, phóng mình lên phía trước chặn đòn tấn công của quyền trượng ngàn năm lên Yugi, tiếng vũ khí va chạm chan chát trong không khí.

"Tại sao?” Marik thì thào. “Tại sao ngươi lại liều mạng vì thằng nhóc này?”

" Tại sao ư... ngay cả khi ko có trò chơi ngàn năm, Yugi có một thứ mà ngươi ko bao giờ có dc. Cậu ta rất giỏi trong việc kết bạn."

Tôi cảm nhận được tay của hắn run lên từ những đòn tấn công của tôi, ngay lập tức tôi tận dụng lợi thế này, cùng sải tay dài giữ khoảng cách, từ từ đẩy lùi hắn. Hắn dùng khiên để đỡ nhưng Yugi bổng nhiên xuất hiện, bây giờ là 2 chọi 1.

" Kế hoạch là gì anh Edwin?"

" Ép hắn cút ra ngoài!"

Marik nhận thấy bản thân hắn đang bị ép lùi khỏi sân khấu , cố gắng tách chúng tôi ra để xử lý 1 người trước nhưng ko có hiệu quả. Tôi tập trung ra những đòn nặng, bắt tên khốn này quỳ xuống, còn Yugi dùng Excalibur cắt nhỏ khiên chắn của hắn, làm cho nó ko còn có thể che chắn cho hắn dc nữa. Chúng tôi từ từ tiến tới điểm cuối cùng trong tâm trí Cabal. Trong khoảng thời gian dài như hàng giờ đồng hồ, Yugi và tôi luân phiên chặn đòn của Marik rồi tung đòn của chúng tôi, ko cho hắn bất kì cơ hội phản công nào.

Điều đó không có nghĩa là Marik không đánh trúng chúng tôi. Tôi bị dính vài đòn, áo giáp của Yugi thì bị méo bởi quyền trượng, đành phải vứt bỏ. Hắn cũng bắt đầu dùng ma thuật, chạm vào của nó giống như băng khô, gây ra bỏng lạnhkinh khủng mà bám vào thịt của bạn dù bạn có cố gắng thoát khỏi nó bao nhiêu đi nữa.

Nhưng... chúng tôi vẫn đang có ưu thế.

Có gì đó bị đập vỡ sau lưng chúng tôi. Thì ra Pharaoh dùng búa đập vỡ bể nước giải cứu Cabal ra ngoài. Yugi ngay lập tức bắt đầu lùi lại, Marik thở hổn hển lườm chúng tôi.

“Các người giải thoát cho cô ta,” hắn nói với một nụ cười khinh bỉ. "Các ngươi nghĩ đó quan trọng?"

" Bớt đi một mạng sống ko bị ngươi hủy hoại," Yugi lên tiếng

" Biến đi, Marik," Pharaoh lạnh lùng nói, đứng trước bảo vệ Cabal, người đang thở khò khè. " Ngươi thua rồi."

" Ko đời nào... còn lâu ta mới thua." Ngay lập tức hắn trở thành khổng lồ đâm thủng cả khán phòng, Yugi nhảy ra ngoài tránh khỏi nắm đấm Marik vung xuống làm vỡ sàn nhà, lộ ra hố sâu thẳm bên dưới khao khát nuốt chửng chúng tôi. " Ta đơn giản trục xuất linh hồn các ngươi xuống địa ngục. Rồi lấy trò chơi ngàn năm từ cái xác không hồn của ngươi."

" Yugi!" Pharaoh gọi to. " Chúng ta phải thoát khỏi đây ngay bây giờ!" Yugi gật đâu thì bị Marik dùng tay chặn đường . " YUGI!"

" Cảm giác thế nào, Pharaoh! Ta muốn biết cảm giác của ngươi khi chứng kiến bạn ngươi bị đày xuống địa ngục mà bất lực ko làm dc gì" Marik giơ tay lên và đập xuống...

.... thì bị tôi chặn lại.

" Tâm trí," tôi rên rỉ, cảm thấy có cái gì đó căng phồng trong lồng ngực. Ko đến từ chìa khóa. Thứ gì khác. Cái gì đó tối và sáng, khủng khiếp và đẹp đẽ. Tôi nắm lấy nó bóp mạnh. "là giới hạn duy nhất!"

Tôi từng nghe nói rằng trong mỗi người đều có một cánh cửa. Và phía sau cánh cửa này họ đặt tất cả những gì họ sợ hãi. Tất cả những gì họ muốn quên đi. Dù nó có mạnh mẽ đến đâu. Nó phải được đặt sau cánh cửa đó và khóa lại. Và tùy vào người mà cánh cửa này có thể nhỏ như lỗ chuột hoặc to như một ngọn núi. Nhưng cánh cửa đó vẫn ở đó. Đôi khi một kẻ ngốc nào đó đi qua … gõ vào cánh cửa. Lắc nó. Và điều kinh khủng đó sẽ bùng nổ ra ngoài.

Marik đã gõ cửa.

Điều cuối cùng tôi nghe được … là một cái khóa RẤT lớn mở ra.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đôi mắt của Selene trợn trừng khi cô quan sát cuộc chiến. Mặc dù nó đang diễn ra trong tâm trí của con nhỏ Cabal đã dám tiếp cận người cô yêu, cô có thể nhìn thấy tất cả những gì đang xảy ra. Vì những suy nghĩ là gì ngoài những giấc mơ được mơ bằng đôi mắt tỉnh táo? Và những giấc mơ là sản phẩm của đêm tối nơi mặt trăng là nhân chứng duy nhất.

Cô thấy tình yêu của mình nắm bắt dc sức mạnh của anh ấy, nụ cười nở trên mặt cô. " Oh... chàng đây rồi," cô cho phép ý thức của bản thân bay vọt đi, gạt bỏ ranh giới của thực tại để có thể nhìn kỹ hơn...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Yugi sững sờ nhìn Edwin đẩy bàn tay khổng lồ của Marik lại. Cậu biết rằng mọi thứ trong tâm trí đều có thể. Lẽ ra cậu ko nên ngạc nhiên vì đó là hợp lý vì suy cho cùng, Marik khổng lồ ko có nghĩa là hắn mạnh. Nhiều quái thú nhỏ trong bài ma thuật vẫn có sức mạnh to lớn. Tuy nhiên, có sự khác biệt giữa tung bài ra sân với việc tận mắt nhìn thấy người bạn của cậu cầm chân tên khổng lồ bằng sức mạnh của anh ấy.

" Bằng... bằng cách nào?" Marik giật mình như Yugi trước những gì đang xảy ra. " Sức mạnh của ta lớn hơn ngươi."

" Mày nghĩ mày có sức mạnh," giọng của Edwin pha chút chất giọng Hy Lạp. Mắt anh nhắm lại, còn miệng thì cười. Đột nhiên vô số thanh kiếm xuất hiện, tấn công vào hình dạng khổng lồ của Marik, đẩy lùi hắn. Edwin giờ ko cần đẩy Marik ra nữa, bay lên không trung cùng hàng chục, hàng trăm thanh Fusion Sword xoay quanh anh như trận bão tuyết. Thanh Buster Sword trên tay anhxoắn lại, cong vênh và biến đổi... thành Quyền trượng của Endymion. Đôi mắt Edwin mở to bừng bừng sức mạnh. " Trong tâm trí, Obelisk, Slifer hay Ra ko quan trọng." Anh nhếch mép. “Tao. Ở đây! Tao là thần!”

Điều gì đó … lóe qua khuôn mặt anh ta. Một hình ảnh già hơn, mạnh mẽ hơn lờ mờ xuất hiện.

"Théleis tis dynämeis mou?" Anh nói, đưa tay ra. "Molon labe."

" Tớ... tớ ko nghĩ anh Edwin còn ở đây nữa!" Yugi thì thầm.

Anh ta vung tay và những thanh Fusion Sword phóng thẳng vào Marik như trận mưa đá, buộc hắn phải che chắn. Edwin đơn giản giơ tay trái tiếp tục gửi những thanh kiếm bổ sung, buộc hắn phải từ từ lùi vào sâu thẳm tâm trí của hắn. Mưa kiếm bắt đầu cắt sâu vào thân xác khổng lồ của Marik khi đôi mắt Edwin rực sáng và năng lượng bóng tối tuôn ra từ anh. Đồng thời quần áo của anh bắt đầu thay đổi, chiếc áo khoác của anh ấy dài ra, một chiếc mặt nạ đen hình thành trên mặt anh ấy..

" Ngươi sẽ phải trả giá cho chuyện này!" Marik gầm lên dù đang phải lấy tay che mặt. " Khi ngươi bất cẩn nhất, ta sẽ phá hủy tất cả những thứ quan trọng với ngươi nhất! Ngươi sẽ phải cầu xin sự dằn vặt của ngươi chấm dứt!

Một tia sáng lóe lên và đôi mắt của Yugi mở to khi một người phụ nữ mặc váy màu bạc đột nhiên xuất hiện bên cạnh Edwin, khiến anh ấy giật mình không kém với vẻ ngoài của cô ấy. Cô quấn mình quanh anh trước khi vung tay, loại bỏ Marik. Thủ lĩnh của Rare Hunter gào rú, bất lực bị ném ra khỏi không gian tâm trí chung.

"Geia sou agapiméni."

"Là cô ta," Pharaoh thì thầm. "Nữ thần."

Yugi nhìn người phụ nữ đang áp vào Edwin, nuốt nước miếng khi nhìn thấy cô ấy. Cô ấy không thèm để ý đến khán giả, thay vào đó ôm lấy mặt Edwin và trao cho anh một nụ hôn sâu rồi nhanh chóng chuyển thành một thứ gì đó riêng tư và thân mật đến mức Yugi cảm thấy xấu hổ khi chứng kiến. Cô gần như đang ép xương chậu của mình vào hông của Edwin

Chỉ là... cơ thể của Edwin bắt đầu phản ứng lại làm nữ thần lùi ra, cây quyền trượng biến mất, hào quang xung quanh anh mờ dần.

" Biến khỏi đầu ta," Edwin lấy lại giọng nói

Một tia sáng lóe lên và Yugi thấy mình nằm trên sân đấu của Cabal, nhìn quanh một cách hoang mang trước khi nhận ra rằng cậu đã quay về thế giới thực.

" Thế," Edwin nói, lấy tay chùi miệng. " Tất cả chúng ta đều thấy phải ko?"

Yugi gật đầu. " Em... em nghĩ đó là nữ thần mà nửa kia của em vẫn nhắc tới."

" Đó hoặc Marik có những cách thực sự kỳ lạ để thể hiện rằng hắn ghét mình đến mức nào,” Edwin lẩm bẩm.

Renard lên tiếng. " Tôi thực sự ko nên biết những gì 2 cậu vừa nói phải ko?"

" Chắc vậy."

Một tiếng hét vang lên trong không khí, Yugi liền quay đầu sang phái Cabal đang ngọ nguậy. Cậu lao tới, đặt tay lên vai cô. " Mọi chuyện kết thúc rồi, bọn tôi đã loại bỏ Marik khỏi đầu cô-"

Cabal đẩy ngã Yugi, cô ta lồm cồm đứng dậy, lao tới nơi mà bạn trai cô Arkana đang nằm đó. Cô ta xé tấm vải nhìn chằm chằm vào chiếc giường... nơi con ma-nơ-canh đang nằm ở đó.

" Ko"

"Tôi xin lỗi, Cabal," Yugi nói, đứng dậy. "Tôi biết-"

“Đây là lỗi của các người ,” cô ta rít lên, quay lại lườm tất. "Tất cả những gì ngươi phải làm là chết và chủ nhân Marik sẽ mang anh ấy trở lại với ta! Bây giờ anh ấy đã biến mất, ngươi lại còn bạn đuổi chủ nhân của ta ra ngoài để ta thậm chí ko thể nhận được sự tha thứ của ngài ấy."

" Nhưng bọn tôi cứu cô..." Yugi nói

" Các người cướp lấy MỌI THỨ của ta" Cabal gầm gừ, nắm chặt tay tiến về phía Yugi, người đang hốt hoảng lùi lại thì Edwin ngăn giữa 2 người, sẵn sàng đánh nhau.

" Biến," anh đe dọa, Renard theo sau

Cabal nhìn hai người bỏ đi.

“Em… em không hiểu,” Yugi nói. "Em tưởng Marik-"

“Không phải ai cũng là người tốt khi bị lạc lối,” Edwin nói với một cái lắc đầu, "Một số người thật kinh khủng và không thể cứu được... không muốn được cứu."

"Em... em không tin," Yugi lắp bắp.

"Tôi ko nói là cậu phải tin," Edwin đính chính. " Chỉ muốn cậu nhận ra đó là một khả năng. Nó giúp cậu đỡ đau đầu hơn rất nhiều." Anh thò lấy nhặt lấy cái hộp rơi ra từ Cabal, gồm chiếc chìa khóa... và hai thẻ định vị. " Chiến lợi phẩm từ đống rắc rối này" anh nói rồi ném cho Yugi 1 tấm thẻ định vị, bỏ túi 1 cái. " Ngoài ra tôi đưa cho cậu 2 lá bài hiếm này... cậu có thể trả cho tôi bằng thứ gì đó hợp với bộ bài của tôi sau." 2 lá bài Secrets of Dark Magic và Red Dark Magician.

Yugi lắc đầu. " Em ko thể nhận chúng."

" Cậu giành chiến thắng một cách công bằng," Edwin nhắc nhở. " Đó là quy định của giải đấu."

" Nhưng-"

" Cabal sử dụng Dark Magician của cô ta một cách tồi tệ. Coi nó là vũ khí trả thù. Cậu có cơ hội sử dụng nó đúng cách, mang lại danh dự cho nó. Cho nó thấy cảm giác dc sử dụng bởi bài thủ chân chính. Tóm lại, đừng từ chối nữa, nhận lấy đi"

Yugi đành chấp nhận cầm lấy 2 lá bài này. " Bây giờ, chúng ta nên rời khỏi đây."

" Ừ," Edwin nhìn xung quanh, có chút tức giận

" Sao vậy?" Renard nhận ra.

" Ko có gì... tôi cần tự mình giải quyết chuyện này."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Edwin!"

Tôi vừa chia tay Yugi, nếu cannon vẫn còn hiện hữu, cậu ấy sẽ đối mặt với Strings và giành lấy Slifer. Còn với tôi, tôi ko biết đối thủ tiếp theo của mình là ai, nhưng thành thật mà nói với những suy nghĩ quay cuồng trong đầu tôi lúc này tôi không còn thực sự tập trung vào Battle City.

Quay về hướng phát ra tiếng gọi, tôi thấy Mai đang chạy về phía tôi, Yuri ở phía sau vài bước. Cô ấy lao và, ôm tôi trước khi thở dài. "Chuyện gì đã xảy ra với anh? Anh không xuất hiện và bọn em không thể tìm thấy anh ..."

Nhưng tôi chỉ nhìn Mai chằm chằm, không nói lời nào.

“Edwin?” cô ấy hỏi, chạm vào má tôi. “Anh có ổn không?”

"Ai đang hỏi?" Tôi đã nói. "Em... hay nữ thần?"

Mai chớp mắt... trước khi toàn bộ thái độ của cô ấy thay đổi. Nỗi sợ hãi và lo lắng tan biến theo tốc độ của nó là niềm vui chỉ với một chút kiêu ngạo.

"Xin chào tình yêu của ta," nữ thần nói, cuộc sống của tôi ngày càng trở nên bất ổn

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.