Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch của Selene

Tiểu thuyết gốc · 2504 chữ

"Cứ lần nào mình tưởng mình hiểu cách thế giới này vận hành..." Yuri cay đắng nói, khoang tay trước ngực.

Khi còn nhỏ, cô tin thế giới là một nơi tột đẹp, dịu dàng. Bố cô là cảnh sát là người hay đi giúp đỡ mọi người. Người bố hay huýt sáo khi đi cùng người bán sữa và bắt đầu ngày mới bằng một bài hát trong tim

Lớn hơn chút nữa, Yuri nhận ra thế giới này có những điều ác, còn bố cô là người ngăn chặn chúng. Bố cô như một siêu anh hùng chiến đấu với tội phạm, giải cứu người vô tội. Nó làm cô hạnh phúc và mong muốn lớn lên tất cả những gì cô muốn là trở thành một người như bố.

Vào thời điểm gia nhập học viện cảnh sát, cô giấu đi suy nghĩ trẻ con đó nhưng giờ đây cô có thể thấy mình vẫn còn là một đứa bé ngây thơ, tin rằng thế giới là một nơi tốt đẹp hơn nhiều so với thực tế. Cô luôn nghĩ rằng cái thiện luôn luôn thắng cái ác nếu bạn giữ vững niềm tin, và cô đang gia nhập lực lượng bảo vệ tất cả mọi người.

Vài năm làm thám tử đánh bật suy nghĩ ngây ngô đấy, thật khó để đánh bại cái ác khi nó lây nhiễm vào những điều tốt đẹp. Người bố mà cô luôn tự hào ko phải là một anh hùng, ông ta là kẻ vô lại đã vứt bỏ đạo đức của mình để có được khoản tiền lớn. Ông ta sẵn sàng giết người rồi vu cáo cho một người khác chỉ để có tiền mua một căn nhà lớn hơn. Các đồng nghiệp của cô cũng không khá hơn là bao, họ cũng đê tiện và tham nhũng như ông ta. Cô tưởng rằng cô đã hiểu thế giới, nhận ra mọi thứ thực sự diễn ra như thế nào.

Và rồi Edwin Chaos bước vào cuộc đời cô, cho cô thấy ma thuật có thuật.

Ma thuật.

Nó vẫn khiến cô khựng lại, bước đi lảo đảo. Ma thuật. Có thật. Edwin có thể dùng nó. Từ một cổ vật của Ai Cập cổ đại, và ko chỉ như vậy.

Cô học dc tất cả từ lần cô bị kéo vào thế giới khác.

Bởi vì tất nhiên đa vũ trụ là có thật ko chỉ xuất hiện trong mấy cuốn truyện tranh. Sự thật đáng sợ sau khi cô sống sót trước một phiên bản khác của Edwin, kẻ đã sử dụng một bảo vật Ai Cập khác nhồi nhét kiến thức về bài ma thuật vào bộ não cô.

Lại thêm lần nữa Yuri tưởng bản thân đã hiểu rõ về thế giới. Cô nghỉ làm cảnh sát, trở thành vệ sĩ của Mai Valentine, trông chừng cô ấy trong suốt thời gian giải đấu mà Seto Kaiba tổ chức trong trường hợp kẻ nắm giữ quyền trượng ngàn năm quyết định biến Mai thành mục tiêu. Mọi việc thật điên khùng, cô nghĩ cô đã quen, có thể xử lý mọi thứ.

Và rồi Edwin nói ra một câu như sét đánh ngang tai rằng, Mai ko phải là Mai mà là 1 nữ thần nào đó.

" Mình thực sự cần vài ly," Yuri nghĩ khi cô đang quan sát vị thần vừa lúc nãy là Mai.

Nữ thần vừa mang cảm giác xa vừa thân quen. Nhìn từ xa, cô ta trông rất giống Mai, nhưng nếu nhìn kĩ có thể thấy sự khác biệt rõ như ban ngày. Mái tóc của nữ thần suôn mượt khác với bộ tóc bồng bềnh của Mai. Cô ấy dường như cao hơn, ngoài ra Yuri cảm nhận dc thứ gì đó xung quanh nữ thần khiến cô cảm thấy bản thân trở nên nhỏ bé, tầm thường. Renard dường như cũng có cảm giác như vậy, cứ như thể phải quỳ xuống tránh nhìn thẳng về phía cô ấy vì như vậy là tội lỗi lớn. Yuri ghét như vậy, cô cố gắng ngẩng cao đầu, nhưng nữ thần ko thèm nhìn vào cô, làm Yuri cảm thấy mình... nhỏ bé.

" Ta phải thừa nhận, tình yêu của ta, ta luôn tự hỏi rằng ta phải tiết lộ sự thật này hay khiến chàng nhìn thấy tận mắt." Nữ thần nói với nụ cười, lướt ngón tay lên ngực anh. " Nhưng lần nữa với bộ óc thiên tài của chàng... cực kì nhanh nhạy và xảo quyệt. Lẽ ra ta phải biết chàng sẽ phát hiện ra, và những gì ta làm chỉ là hành động thiếu kiên nhẫn." Những ngón tay của cô dừng lại ngay cổ Edwin và gõ móng tay vào yết hầu. " Tuy nhiên ta khó khó chịu về việc chàng làm ta đợi quá lâu." giọng nói chứa đầy đe dọa ngọt ngào. "Ta muốn làm việc này khá lâu rồi."

Cô kéo mạnh Edwin về phía cô, khóa chặt môi của anh vào với cô.

Yuri từng nhìn thấy Edwin với Mai hôn nhau nên cô biết rõ sự khác biệt ở đây. Sự cháy bỏng, nồng nhiệt của 2 người họ khi cô tình cờ thấy Mai với khuôn mặt đỏ ửng, còn trên cổ Edwin có vết bầm tím. Còn nụ hôn này, nó chứa đựng quyền lực, sự thống trị và bạo lực. Nữ thần ko cho Edwin lựa chọn nào, cái cách hôn của nữ thần này đã cho Yuri những biết tất cả những điều cần biết. Cô ta cũng ko hề 'tế nhị' khi nụ hôn chuyển từ nồng nàn sang tục tĩu, khi cô ta dồn Edwin vào tường rồi tháo thắt lưng của anh, tính cho tay vào trong quần...

Một luồng ma thuật mạnh mẽ từ Edwin, đẩy lùi nữ thần, nhìn cô ta bằng đôi mắt màu vàng đen.

" Ko là ko," anh gầm gừ

Nữ thần... chỉ lau miệng bằng mu bàn tay và cười.

" Ồ, chàng đang khoe khoang sức mạnh sao, tình yêu của ta? Chàng ko cần làm vậy... ta biết chàng rất mạnh."

“Cô nghĩ cô đang làm cái quái gì vậy Mai?” Edwin ngắt lời. Yuri liếc nhìn Renard, người lặng lẽ lắc đầu, đây không phải chuyện mà anh ta có thể can thiệp.

" Mai?" Nữ thần bật cười khúc khích không vui vẻ gì. Đó là một âm thanh lạnh lùng; không tàn nhẫn hay vô tâm nhưng... trống rỗng. Như tiếng vọng trong căn nhà chưa có đồ đạc. " Và ta còn nghĩ Endymion thân yêu đã hiểu tất cả mọi thứ. Rất hiểm khi chàng chậm hiểu như này, tình yêu của ta"

" Edwin," anh đáp trả. " Cô biết tên của tôi là Edwin."

" Ta biết chàng là Endymion. Ngay cả khi chàng ko nhận ra bản thân mình, Endymion." Cô trượt tới bên anh một lần nữa, mềm mại như dòng nước. " Còn ta là Selene."

"... nữ thần mặt trăng," Edwin lẩm bẩm. " Tình yêu của Endymion, một người chăn cừu hay là vua gì đó, tùy thuộc vào câu chuyện. Cô ta đưa anh ta vào giấc ngủ vĩnh hằng để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của anh ta mãi mãi."

" Đúng... nhưng cũng rất sai," Selene nói với một tiếng cười khúc khích. " Phàm nhân luôn hiểu sai. Xuyên tạc các câu chuyện thần thoại, biến kẻ ác thành anh hùng và biến quý tộc thành kẻ man rợ. Chúng ta luôn cùng nhau cười mấy câu chuyện này"

" Cô và các vị thần," Edwin nói.

" Ta và chàng. Hay chúng ta đã từng, cho đến kiếp này ta và chàng đều cho phép bản thân chúng ta dc sống." Edwin cuối cùng nhận ra Selene đã rúc vào người anh, anh liên đẩy nhẹ cô ta ra. Yuri nhận ra rằng nếu nữ thần muốn thì cô ta sẽ chẳng thể nào bị đẩy ra như vậy, mặc kệ việc Edwin làm bất cứ thứ gì. "Những câu chuyện cổ tích về các vị thần lẫn anh hùng... luôn bị xuyên tạc. Giống như việc con người luôn coi Hercules là chiến binh h cao quý... đó luôn làm chàng cảm thấy khó chịu, và Hera tội nghiệp luôn phải chịu những điều tiếng xấu."

" Nghe có vẻ hay đấy nhưng tôi đéo quan tâm," Edwin nói.

" Ngoại trừ việc chàng quan tâm... ta có thể cảm nhận dc. Chàng thực sự muốn nghe thêm." Cô đưa tay buộc Edwin phải nhìn thẳng vào mắt cô. "Tình yêu của ta luôn muốn có thêm hiểu biết."

" Tôi ko phải người cô yêu," Edwin đáp trả, " nhất là sau vụ này."

" Ta đã làm gì sai sao?" Selene thắc mắc.

" Cô kéo tôi vào cái thế giới này," Edwin thẳng thừng.

" Ta mang chàng về nhà,"

" Nhảm cứt." Edwin phát điên. " Cô ép tôi tới thế giới này!"

Selene lắc đầu. " Ta mang linh hồn chàng trở lại sau cuộc lưu đày. Ta ko hiểu tại sao chàng ở đó... đó ko phải là kế hoạch của chúng ta." Cô thở dài khó chịu. " Ai đó, ai đó đã can thiệp vào kế hoạch của chúng ta, phá hỏng nó. Đáng lẽ ta phải tìm ra chàng sớm hơn như chứ trưởng thành như này."

" Cô nuôi anh ta?" Renard nhăn mũi hỏi.

" Ngươi biết về Mommy Fetish?" Selene hỏi với vẻ khó chịu trước khi nhún vai bình thường. " Thần ko quan tâm đến mấy thứ như vậy."

" Tôi quan tâm" Edwin cáu gắt. " Sao cô lừa dối tôi, Mai?"

" Ta là Selene."

" Vậy tại sao cô gọi mình là Mai?"

" Vì Mai là Mai"

Yuri nhăn mặt. " Điên đầu mất thôi."

Selene nhìn Yuri với ánh mắt trừng trừng làm Yuri co rúm lại, tâm trí của cô đang hét lên hoảng loạn vì có một NỮ THẦN đang chăm chú tới cô... Selene chỉ gật đầu. " Cảm ơn ngươi, tư tế của ta." Yuri mấp máy. " Tư tế?" Renard bối rối hơn ai hết quay sang nhìn Edwin. " Ta cho rằng sẽ tốt hơn nếu giải thích, ko cần phải giấu diếm trì hoàn thêm gì nữa. Giải thích giúp chàng hiểu kế hoạch một lần nữa, rồi chúng ta lại cùng nhau hưởng khoái lạc." Đôi mắt Edwin mở to rồi Selene lại nói tiếp. " Kế hoạch khá đơn giản, chàng trở lại đúng thời điểm mà Pharaoh vô danh cùng các bảo vật ngàn năm quay trở lại thế giới này. Khi chờ đợi chàng, ta rất buồn chán. Đúng, ta đã đợi hàng ngàn năm, vừa ngắn lại vừa dài...

" Sau đó, ta nhớ lại tất cả những lời ca tụng của chàng về tầm quan trọng của trải nhiệm trần gian, làm ta thấy... tò mò. Hồi đó ta ko hiểu tại sao chàng lại quan tâm nhiều đến tuổi thọ ngắn ngủi và khá mong manh của mình. Thế nên, ta quyết định tự câu trả lời." Selene đặt tay trước ngực. " Ta khóa đi tất cả sức mạnh cùng kí ức, cho phép ta mang hình dáng của đứa trẻ loài người, với tất cả điểm yếu và sự mỏng manh của đứa trẻ mang lại. Thế nên Mai Valentine... là người mà ta trở thành nếu ta ko phải là nữ thần."

“Vậy cô không thực sự là Mai,” Edwin nói. "Cô ấy chỉ là... một nhân cách khác."

" Nếu chàng muốn trở nên tầm tường và đi so sánh ta với người phàm, được thôi!" Selene đảo mắt. " Trở thành Mai là một trải nghiệm vui vẻ, nhưng giờ ko cần nữa... trừ khi chàng thích chơi role play." Selene một lần nữa ở ngay trước mặt Edwin, gần đến mức nguy hiểm, cô cúi xuống và liếm từ cổ anh đến tận mang tai, cắn vào thùy trước khi lùi lại và nhếch mép cười với anh. "Khi chúng ta hoàn thành kế hoạch, ta sẽ thành người phàm và-"

Edwin đẩy cô ta ra. " "Vậy thì Mai vẫn tồn tại.. và cô ấy không biết gì về chuyện này?"

Selene bực bội khó chịu. "Phải, Endymion, đúng vậy, mặc dù ta không hiểu tại sao chàng lại quan tâm. Cô ta chẳng là gì."

" Cô đừng hòng nói Mai bằng giọng như vậy," Edwin cảnh cáo.

" Luôn bảo vệ phần yếu đuối của ta," Selene rên rỉ, ngay lập tức trở lại áp sát người anh, liên tục cọ sát vào người Edwin. " Chàng chưa bao giờ thay đổi."

" Cô còn ko biết gì về tôi," Edwin gầm gừ.

Điều này khiến Selene cười lớn. " Ta hiểu chàng còn hơn chàng hiểu rõ về chính mình." Cô bắt đầu lướt những ngón tay dọc theo khuôn mặt anh, làm anh rùng mình, dù Mai cũng hay làm thế với anh, nhưng cảm giác khác hẳn. " Chàng cứ khăng khăng khẳng định chàng ko phải Endymion, và ta thừa nhận rằng kéo chàng vào thế giới này là điều ta ko mong muốn... nhưng sự thật chàng vẫn là chàng. Pháp sư nhỏ xảo quyệt của ta, tự mình vạch ra kế hoạch. Ngay cả khi ko nhớ gì hết, chàng vẫn đang thực hiện đúng kế hoạch mà chúng ta đề ra."

" Cô đang nói cái quái gì hả?" Edwin gạt tay Selene khỏi mặt anh. " Kế hoạch nào?"

" Giải đấu này. Battle City." Cô mỉm cười uể oải, đi tới chỗ bức tường mà Edwin vừa nãy dựa. " Ta đã nói với chàng rằng sức mạnh của Pharaoh cùng các tư tế của hắn sẽ trở lại thế giới này, và dù chúng ta ko biết về tổng quan sự kiện này nhưng chúng ta biết cuối cùng chúng ta sẽ chờ dc tới sự kiện này. " Như chàng thấy đấy... chúng ta ở đây."

" Phiền giải thích cho những người hầu tội nghiệp này ko?" Renard hỏi bằng vẻ giễu cợt.

Selene không nghe thấy sự mỉa mai trong giọng nói của anh ta hoặc nếu có thì cô ấy cũng không quan tâm chút nào. " Thật tốt khi ta có 2 ngươi. Endymion cần những chiến binh và ngươi là sự lựa chọn phù hợp Renard Volpe, ngươi sẽ trở thành thanh kiếm và lá chắn của chàng. Và ta lại có nữ tư tế một lần nữa-" Yuri nhăn mặt "- mọi thứ đâu lại vào đấy tại Battle City."

" Nói ngắn gọn," Edwin phàn nàn,

" Các thần thú, tình yêu của ta." Selene nói. "Slifer. Obelisk. Winged Dragon of Ra."

" Chúng thì sao?"

" Chúng ta sẽ giết chúng!"

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.