Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối chất

Tiểu thuyết gốc · 4328 chữ

Tristan cau mày nhận lấy tấm thẻ định vị từ tay bài thủ mà cậu vừa đánh bại, cúi chào lịch sự cảm ơn. Cậu chọn ko lấy lá bài chủ lực của cô gái này vì thành thực mà nói, ngoại trừ bán nó ra thì cô ko có kế hoạch đưa nó vào bộ bài. Bên cạnh đó, như cậu đã nói với cô ấy, đây là bộ bài Fiend tuyệt vời, lá bài đó là mấu chốt của bộ bài này. Cậu ko thể làm hỏng cả bộ bài chỉ vì muốn kiếm chút tiền.

Cậu tính rời đi thì có tiếng còi inh ỏi và Tristan nhìn quanh thấy con xe mui trần... người lái nó là một gương mặt thân quen

" Duke!" Cậu gọi to, tâm trạng buồn bị lãng quên khi phát hiện ra người bạn của mình. Cả nhóm tuy mới biết Duke ko lâu nhưng cậu là bạn thân nhất của Duke. Với việc ông Muto bận huấn luyện Joey, cả nhóm đôi khi cần nơi tụ họp khác, và cửa hàng của Duke là một nơi lý tưởng.

Nhảy ra khỏi xe, Duke cười toe toét, Tristan và cậu chia sẻ những cái bắt tay nồng nhiệt. " Này Tristan, cậu thi đấu ntn?"

" Tốt. Tớ hiện tại có tổng cộng 3 tấm thẻ định vị. Mà cậu ko tham gia sao? Hay Edwin ko cho cậu cơ hội?" Nhờ có Edwin mà Tea với Tristan dc nhanh chóng chấp thuận tham gia thi đấu, sử dụng quyền hạn của người duy nhất trong hội đồng quản trị Kaibacorp.

" Anh ta có gửi lời mời, việc mà tớ nghĩ thấy lạ. 1 người như Kaiba mà lại cho người khác quyền lực đó." Duke gãi gãi cằm. " "Thành thật mà nói, Kaiba dường như là loại người sẽ nói rằng cậu ta tổ chức giải đấu, chờ đợi tới khi Yugi xuất hiện mới tiết lộ tên giải đấu, sau đó ném về phía Yugi."

Tristan cười khúc khích. " Heh... có thể.... nhưng Kaiba có một số quy tắc kì lạ hay tương tự thế. Edwin khó chịu lắm... vì mỗi khi bọn tớ hỏi công việc của cậu ta là gì thì cậu ta la mắng bọn tớ."

" Chắc công việc này hẳn phải thú vị," Duke đùa cợt

Tristan nghĩ rồi nhanh chóng lắc đầu. " Edwin thích nói xấu về Kaiba và ko ngại phá đám... Tớ nghĩ là do Kaiba ko thể sa thải Edwin." Tristan nhún vai. " Còn về vụ đưa chúng tớ vào Battle City, tớ nghĩ cậu ta làm cái gì đó mà đến Kaiba cũng ko nhận ra."

Duke cười cợt. " Đúng là Edwin rồi. Còn về phần tớ... tớ thích làm game hơn là try hard 1 game nào đó."

"Ừm," Tristan trả lời

" Ờ... cậu ổn ko vậy?" Duke hỏi, dựa người vào xe. " Cậu có vẻ thất vọng khi tớ nhìn thấy cậu. Trong khoảng khắc, tớ còn nghĩ cậu đã bị loại."

" Ko, tớ thắng mà." Tristan gãi đầu. " Chả qua vì những chuyện khác làm tớ buồn."

" ? Có chuyện gì sao?"

" Chiến thắng." Tristan nói. " Nó... ko mang tới sự thỏa mãn."

" Muốn 1 trận đấu căng thẳng?" Hay gì?"

" Tớ ko biết nữa, anh bạn. Tớ... ko cảm thấy phấn khích. Ý tớ là tớ chiến thắng 2 trận đấu đầu tiên tại giải đấu đầu tiên tớ tham gia. Tớ chiến đấu với giả lập hay đánh cùng bạn bè. Tea vs tớ ngang ngửa nhau. Yugi với Edwin vùi dập tớ hoàn toàn. Yugi vẫn còn nhẹ tay chưa đánh hết sức, Edwin thì tớ hoàn toàn ko thể đoán trước dc cậu ta làm gì tiếp theo. Thế nên 2 trận đấu vừa rồi, tớ ko biết phải diễn ta ntn."

" Hừm... tớ ko thể giúp cậu về vấn đề này," Duke thừa nhận. " Nhưng hi vọng cậu có thể tự mình tìm ra," Duke lấy tay vỗ nhẹ vào vai Tristan.

Tristan... chỉ nhìn cậu chằm chằm.

" Tớ rất tệ trong khi động viên đúng ko?" Duke hỏi

"Sẽ tồi tệ hơn nếu cậu nói, "Được rồi, con lợn"." Tristan nhận ra lời mình vừa nói đành mỉm cười, lắc đầu. "Chết tiệt, trong giây lát tớ hóa thành Edwin."

" Tớ ko biết trả lời sao, vì tớ với anh ta là mối quan hệ giữa người bán với khách hàng"

" Cậu ta muốn nhiều đồ từ cửa hàng của cậu lắm à?"

" Ừm, từ những gì anh ta nói, tự nhiên giàu có mà ko có việc gì làm sẽ khiến bản thân buồn chán kinh khủng."

~ 1 tuần trước~

Duke nói. "Tôi nghĩ anh nên chuẩn bị cho giải đấu sắp tới thay vì ở đây."

" Nope," Edwin nói khi đổ 1 đống đồ Star Wars lên quầy thanh toán. " Giải cứu thế giới hay chiến đấu với lũ Rare Hunters? KO. Ngồi cày mấy mùa Super Natural? Tốt hơn nhiều. Anh đồng ý phải ko, Renard?"

Renard đang tập trung đọc Tin Tin nên ko có phản ứng gì

Duke tiếp tục. " Tôi muốn nói-"

Hina. phụ trách kho hàng của Black Clown Game Shop, đã thúc cùi chỏ vào bụng Duke. " Sếp, chúng ta đang có doanh số kỉ lục nhờ vị khách VIP này! Bớt nói đi!"

" Này, cửa hàng mấy người có khủng long Jurassic World ko?" Edwin nói

Duke cau mày. " Chúng tôi ko-"

" Chúng tôi có" Hina nhanh nhẩu, mắt sáng lên.

~ Hiện taị~

" Cậu muốn đi ăn trưa ko?" Duke hỏi. " Hay đang quá bận tìm đủ 6 thẻ định vị?"

" Tớ vừa có người khao ăn rồi. Nếu cậu ko phiền, tớ ngồi chung với cậu nói chuyện." Tristan thành thật. " Tớ ko quan tâm mình có chiến thắng giải đấu này hay ko, hay dc lọt vào vòng chung kết. Tớ muốn chứng minh bản thân rằng tớ có thể làm dc, đơn giản vậy thôi." Cậu nhảy lên xe Duke. " Bên cạnh đó, tớ dám cá mọi người đã đi trước tớ rất nhiều. Có khả năng đã có người tìm dc vị trí nơi tổ chức vòng chung kết."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Marik," Pharaoh nói, lại một lần nữa kiểm soát cơ thể của Yugi. Cậu biết rằng nửa kia của cậu thừa khả năng đánh bại Cabal, nhưng liên quan tới bảo vật ngàn năm, cậu nên là người đối mặt. Kí ức về việc liên tục chuyển đổi để chống lại con mắt ngàn năm của Pegasus cũng như áp lực giữ bản thân an toàn đè nặng lên người Pharaoh. " Mình sẽ ko để cậu ấy đối diện với những kẻ điên cuồng như này."

Cậu cảm thấy tốt hơn chút khi có Edwin bên cạnh. Người này từng đối mặt với linh hồn bên trong trò chơi ngàn năm mà ko hề run sợ. Marik cũng từng cố thuyết phục Edwin về phe hắn nhưng bị từ chối thẳng thừng. Điều đó khiến anh ta trở thành mục tiêu, nhưng đồng nghĩa anh ta trở thành đồng minh trong cuộc chiến này, những gì xảy ra tại Duelist Kingdom nên rơi vào quên lãng.

" Cả chiếc chìa khóa," cậu nghĩ, liếc nhìn Edwin. Người đã triệu hóa bảo vật và biến đôi mắt của anh ta thành màu vàng đen. " Anh ta nói đúng... mình nên tìm hiểu sức mạnh cất giấu bên trong trò chơi ngàn năm. Marik, Pegasus, Ishizu, Edwin... tất cả đều thể hiện năng lực sử dụng bảo vật ngàn năm tốt hơn mình với Yugi.

" Bọn mình làm tốt tới tận giờ," Yugi động viên

" Đúng," Pharaoh thừa nhận. " Nhưng tớ muốn đối mặt với Marik và đám tay sai của hắn bằng tư thế nắm quyền kiểm soát thay vì bị động như này."

" Chúng ta lại gặp mặt, Pharaoh" Marik nói, cơ thể của Cabal buông thõng, mềm nhũn như một con rối bị đứt dây. " Xem ra ngươi đã đánh bại Cabal. "

" Và giữ cô ta khỏi bị thương," Pharaoh lên tiếng, nhìn lưỡi cưa đã ko còn hoạt động. " Ngươi đã nghĩ ra một cái bẫy tồi tệ, Marik. Vì nó khiến ngươi suýt mất đi một Rare Hunter."

Marik nhạo báng mặc dù khuôn mặt Cabal ko có chút biểu cảm nào. " Ngươi tin rằng ta quan tâm tới việc đó? Cô ta chỉ là con tốt giúp ta đạt dc mục đích. Cô ta chết cũng chả khiến ta mảy may thương xót... nếu cô ta thua các người thì chứng tỏ cô ta là loại vô dụng, bỏ đi."

" Mạng người với ngươi lại như cỏ rác, tùy tiện vứt bỏ vậy sao?"

" Đừng nói với ta về việc coi người như cỏ rác, Pharaoh! Gia tộc chúng ta đã lãng phí cả cuộc đời để phục vụ cho ngươi! Vô số thế hệ, chỉ thấy thoáng qua mặt trời trong những khoảnh khắc ngắn ngủi, còn lại luôn sống trong bóng tối của hầm mộ mà chúng ta buộc phải canh giữ. Vì ngươi!"

" Tôi chưa bao giờ yêu cầu như vậy, Marik" Pharaoh hạ giọng. " Và tôi xin lỗi về những gì cậu đã trải qua. Nhưng ko đồng nghĩa với việc tôi cho phép cậu hành hạ những người vô tội."

Marik cười lớn. " Đó là lý do tại sao bọn chúng tồn tại. Để mua vui cho những người giỏi hơn, quyền lực hơn chúng. Cabal dc trao cơ hội chứng tỏ cô ta ko phải đám người vô dụng, nhưng cô ta thất bại."

" Vì thế, đây là lý do mày làm trò này?" Edwin cuối cùng lên tiếng. " Để chứng tỏ bản thân?"

" Ta ko cần chứng tỏ bản thân, ta từ khi sinh ra đã giỏi hơn tất cả."

Tuy nhiên Edwin trợn tròn mắt, lấy bộ bài từ duel disc cất vào túi. " Mày tẩy não, đánh cắp linh hồn mọi người để cho bản thân mày cảm giác có quyền sinh sát, cảm giác mày có quyền lực. Nhưng sự thật mày chỉ là thằng oắt con thảm hại, con trai của một người cha thảm hại hơn."

Câu nói làm Marik gầm gừ. " Ngươi sẽ phải trả giá cho mọi sự xúc phạm lẫn câu đùa ngươi dành cho ta."

" Ngon nhào vô!" Edwin khiêu khích. Cabal chỉ đứng im đó. " Sao? Tao đang đợi đây!" Nhưng Marik ko làm gì cả làm Edwin càng trở nên khó chịu. " Thảm hại, hết sức thảm hại. Mày suốt ngày lảm nhảm rằng mày có quyền năng, sức mạnh, ban điều ước nhưng điều duy nhất mày dám làm là gửi mấy con tốt thí này đi đối phó với tao lẫn Pharaoh. Mày đéo có gan tự làm."

" Đây mới chỉ là bắt đầu," Marik nói. " Trước khi ta tự tay đánh bại các ngươi để trả thù."

" Trả thù!" Edwin cười lớn. " Ôi... lý do vô giá trị nhất."

" Vẫn chưa quá muộn để ngừng lại sự điên rồ này, Marik." Pharaoh nói, tiến lên một bước. " Hãy gác mối thù hằn này sang một bên... tôi ko muốn kết thù với cậu. Hãy bỏ qua nó đi."

Marik điều khiển cơ thể Cabal áp sát Pharaoh. " Mọi thứ chưa chấm dứt tới khi ta giành lấy dc trò chơi ngàn năm, Pharaoh. Và từ từ tận hưởng tra tấn linh hồn ngươi trước khi nghiền nát nó, khiến ngươi mãi mãi ko thể về miền cực lạc."

" KO có lý do nào để làm như vậy!" Pharaoh kêu lên trong thất vọng. " Tôi ko có lý do nào để trở thành mục tiêu trả thù của cậu! Tôi ko làm gì cậu cả! Tôi đã bị mắc kẹt trong trò chơi ngàn năm trong ngàn năm theo lời của Ishizu và-"

"Ishizu," Marik gầm gừ. " Ngươi nên biết rằng ngươi thật ngu xuẩn nếu tin lời của chị ta, Pharaoh. Chị ta lợi dụng các người phục vụ cho mục đích ích kỉ của chị ta. Chị ta ko phải đồng minh của các người."

" Cô ta là 1 con người thích dấu diếm mọi thứ. Tao công nhận!" Edwin nói. " Nhưng ít nhất cô ta ko phải kẻ thù của bọn tao."

Renard chọn thời điểm này lên tiếng. " Gia đình ngươi.... ngươi nói họ nhốt ngươi, đúng chứ?"

"Tất cả vì danh nghĩa phục vụ Pharaoh Vô danh! Bọn ta ko dc phép sống. Không bao giờ được phép biết đến tự do! Mọi khoảnh khắc tồn tại của bọn ta đều nhằm mục đích bảo vệ các bảo vật ngàn năm. Những nghi lễ tra tấn là đồ chơi và quà tặng duy nhất của ta. Những giây phút ngắn ngủi ngắm nhìn bầu trời là khoảng niềm an ủi duy nhất của ta trong thời gian trong những ngày đen tối, khủng khiếp đó. Tất cả những gì ta từng nghe là điều này là vì lợi ích của Pharaoh! Bọn ta phải phục vụ Pharaoh như thế nào! Bọn không thể có những ước mơ và ước muốn vì Pharaoh như thế nào! Ta muốn sống và hắn CƯỚP lấy đó từ ta. Thế nên Pharaoh hắn sẽ phải TRẢ GIÁ! Ta sẽ nắm lấy quyền lực của hắn ta và thống trị thế giới, phá hủy tất cả những thứ hắn tạo ra."

Pharaoh nhăn mặt. " Thực sự do lỗi của tôi? Trong khi tôi ko hề có kí ức của bản thân, Ishizu nói rõ rằng cô ta phục vụ tôi. Xưng hô với tôi như một người hầu của một vị vua. Có thể trước khi linh hồn tôi dc đưa vào trò chơi ngàn năm, tôi đã đưa ra mệnh lệnh này dẫn tới chúng ta như bây giờ? Rằng tôi đã đã khiến Marik và gia tộc phải chịu hàng nghìn năm nô lệ?'

Tuy nhiên, Edwin giơ tay lên như thể học sinh muốn xin phép trả lời. " "Thứ lỗi cho tao nhưng tao muốn hỏi... mày nghĩ cậu ta có sức mạnh gì?"

" Sức mạnh của trò chơi ngàn năm."

" Ờ, ờ. Và sức mạnh đó là gì?"

" Sức mạnh bên trong nó," Marik nói với giọng buồn chán, như thể hắn đang nói chuyện với một đứa trẻ khá ngu ngốc.

" Mày với Pegasus giống nhau, lải nhải về sức mạnh của trò chơi ngàn năm. Vấn đề là..." Edwin bắt đầu tăng tốc. " Tao quen Yugi với Pharaoh cũng dc khoảng thời gian đủ lâu và thành thật mà nói... tao mạnh hơn cậu ta." Edwin đưa tay ra và ma thuật từ chiếc chìa khóa chạy dọc theo 5 đầu ngón tay. " Tao có thể làm dc rất nhiều thứ, chả khác gì mấy nhân vật trong anime cả." Anh nắm tay lại và ma thuật biến mất, đôi mắt màu vàng đen là dấu hiệu duy nhất mà anh vẫn đang sử dụng chiếc chìa khóa. " Còn quyền trượng ngàn năm của mày cũng ko kém phải ko? Trò chơi bóng tối, tẩy não, kiểm soát tâm trí, thao túng ... đủ loại tiện lợi."

Anh dừng lại.

"Giỏi thì đọc cho tao 1 năng lực mà trò chơi ngàn năm có."

Cabal bất động

Pharaoh ngơ người.

" Ko kể dc? Tao hay bảo Pharaoh rằng hãy cùng tao đi khai phá sức mạnh của trò chơi ngàn năm nhưng cậu ta cứ phớt lờ, Yugi tương tự. Lúc đầu vì tao tưởng do cái biệt danh Ác quỷ hộ vệ này. Tao có thể bảo vệ mọi người nhưng từ 'Ác quỷ' vẫn còn đó trong biệt danh. Nên chả mấy người thực sự muốn tin tưởng tao. Tao nghĩ..." Yugi với Pharaoh nhận ra rằng Edwin đang bật mode " Giáo sư"

Cả 2 chăm chú lắng nghe, biết ơn vì lần đầu ko phải là tâm điểm của mọi thứ.

" Tao nghĩ rằng trò chơi ngàn năm có 3 năng lực và Pharaoh biết chúng. Cậu ta xấu hổ vì trò chơi ngàn năm là bảo vật cùi bắp nhất trong số các bảo vật." Anh bắt đầu với năng lực đầu tiên. " Năng lực đầu tiên là tạo ra trò chơi bóng tối, hình phạt Mind Crush"

"Thực vậy!" Marik tuyên bố. "Một sức mạnh to lớn mà-"

Chiếc chìa khóa của Edwin lóe sáng và tất cả họ đều cảm thấy một luồng ma thuật đen tối.

" Chúng ta đều có thể làm vậy nên đừng hào hứng quá Marik." Anh nhếch mép cười, tiếp tục sang cái thứ 2. " Trò chơi nắm giữ linh hồn của Pharaoh. Tao ko biết mày thế nào chứ tao đã nghe những bài phát biểu của cậu ta đến phát ngán. Mà thế đéo nào cậu ta có thể nhồi vào đầu mọi người như vậy mà ko bị gián đoạn?"

Renard cười. " Cậu đi phàn nàn về việc có người nói nhiều?"

Edwin đẩy anh chàng vệ sĩ ra để tiếp tục. " Mày có thể tưởng tượng dc ko?" Edwin bắt chước giọng nói của Pharaoh. " "Edwin, có vẻ như có quá nhiều sữa trong chế độ ăn uống của anh. Vì vậy, chúng ta sẽ phải lau ba lần, như thế mông mới sạch. Hãy tin vào trái tim của giấy vệ sinh!"

"Tôi không nói như vậy," Pharaoh đính chính.

" Và năng lực cuối cùng của trò chơi ngàn năm... Tao đoán đây là thứ mày muốn."

"Đúng! Sức mạnh đó-"

" Tăng thêm 5cm chiều cao!" Edwin chìa 5 ngón tay.

Thân xác Cabal chết lặng.

" CÁI GÌ?"

" Vãi, chả nhẽ tao là người duy nhất chú ý đến việc này." Edwin nói, bước tới chỗ Pharaoh và cẩn thận đặt tay lên trán cậu ta. " Yugi cao hơn một chút mỗi khi Pharaoh nắm quyền kiểm soát. Bây giờ, tao biết mày thắc mắc tại sao cậu ta ko cao hơn. Rốt cuộc vẫn lùn. Đôi lúc tao thích bế Pharaoh lên và đặt cậu ta ở những nơi cao như thể cậu ta là một món đồ trên kệ."

“Anh chưa bao giờ làm thế,” Pharaoh càu nhàu, quay lưng lại với Edwin. Cậu ấy không đỏ mặt vì xấu hổ... cậu ấy không hề.

Thực luôn

" Suỵt, người cao lớn đang phát biểu." Edwin tiếp tục. " Nhưng cậu ta ko thể cao hơn dc nữa. Chắc là do gen. Cậu ta muốn mọi người nghĩ rằng cậu ta vẫn còn phát triển!" Edwin cười khẩy. " Marik này, mày ko cần phải chiếm lấy cơ thể phụ nữ hay trò chơi ngàn năm để cao hơn. Ra chợ mua mấy đôi giày độn là dc, Tom Cruise làm vậy đó."

"CÂM MỒM!" Marik gầm lên, một luồng sức mạnh phát ra từ Cabal. "Ta không đứng đây nghe mấy lời lảm nhảm của ngươi!"

" Mày có thể ngồi nếu muốn," Edwin ngây thơ đề nghị.

Renard lên tiếng trước khi Marik kịp nói thêm lời nào. " Bỏ qua vụ bảo vật ngàn năm. Ta chưa bao giờ nghe câu chuyện của ngươi, Marik Ishtar. Ta chỉ đến để bảo vệ người mà ta được trả tiền để bảo vệ. Hãy nói cho ta biết... chính xác thì Pharaoh đã làm gì ngươi?"

" Ta đã nói," Marik bực bội. " Hắn khiến ta đau khổ"

" Pharaoh bị nhốt trong trò chơi ngàn năm cho tới... 2 năm trước?" Anh nhìn Pharaoh, người gật đầu. " 2 năm. Vậy chính xác cậu ta làm tất cả những việc ngươi buộc tội cậu ta ntn? Làm cách nào cậu ta tra tấn ngươi? Cướp đi tuổi thơ của ngươi? Lợi dụng ngươi? Cầm tù ngươi dưới những hầm mộ?" Anh vung tay. " Ta đồng cảm với những gì ngươi đã trả qua. Thế giới này ko thiếu những nơi tồi tệ để ta tin rằng ngươi đã trải qua những nỗi kinh hoàng thực sự. Nhưng ta muốn biết chính xác cách Pharaoh làm tất cả việc này trong khi cậu ta mắc kẹt trong trò chơi ngàn năm. Ngươi ko cho rằng Yugi Muto làm vậy, phải ko?"

" Tên nhóc Yugi đến cả con ruồi cũng không hại, huống chi là ta!" Marik trả lời.

Renard chỉ ra: “Ngươi rất nhanh chóng quyết định hại một người không phải là mối đe dọa đối với ngươi."

"Nó là vật chứa cho Pharaoh!"

"À, vậy là cậu ấy có tội vì cậu ấy đồng lõa với tội phạm. Tất nhiên. Ta cho rằng điều đó có nghĩa là bất kỳ ai mà ngươi có liên quan đều đã làm vấy bẩn ngươi bằng tội ác của họ. Nếu 1 tên Rare Hunter của ngươi là 1 kẻ hiếp dâm... thành ra ngươi cũng là 1 kẻ hiếp dâm?" Renard giơ tay. " Bỏ qua, chúng ta đang đi lạc chủ đề: Bằng cách nào Pharaoh hại ngươi?"

"Lời nói của hắn, mệnh lệnh của hắn, khiến gia tộc của ta biến mất vào trong bóng tối."

" Chắc chưa?" Renard nhấn mạnh.

“Tôi biết chắc chắn,” Marik gầm gừ.

Renard cau mày. "Vậy Pharaoh tên là gì?"

Thân xác Cabal lại chết lặng lần nữa.

Edwin cười rạng rỡ. "Ôi Renard, anh bạn thông minh của tôi."

"Đó không phải là một câu hỏi khó. Tên của người đã ra lệnh là gì?"

Marik không nói một lời.

" Hmm... Vậy hãy kể cho ta nghe về cuộc đời của cậu ấy. Cậu ấy đã làm gì?" Anh ấy chỉ tay về phía Pharaoh. " Và ý ta ko phải là cậu ấy từng chiến đấu với con ác quỷ nào đó. Chị ngươi làm bọn ta chán ngấy với câu chuyện đó, lại còn từ chối giải thích những gì đã xảy ra. Nó cho ta biết rất nhiều... cộng thêm sự im lặng của ngươi." Renard nhướng mày, " Thật khôi hài khi ngươi ko biết tí gì về người mà ngươi quả quyết gán cho mọi mọi đau đớn và khổ sở mà ngươi phải chịu. Nếu là ta bị 1 tên hãm hại thì ta sẽ tìm hiểu mọi thứ về hắn rồi trả thù đúng cách. Ta sẽ tìm hiểu về ước mơ, hi vọng, người thân, bạn bè của hắn, những nơi hắn hay đến, sở thích của hắn. Ta phải hiểu rõ hắn như hiểu rõ chính bản thân mình. Còn ngươi... ngươi ko biết một cái gì hết!"

"Tất cả là lỗi của hắn," Marik nhấn mạnh. "Mọi thứ chúng ta đã làm-"

" Là do gia tộc ngươi. Gia tộc ngươi quyết định tiếp tục phục vụ một con ma mà họ thậm chí không thể nhớ nổi. Ngươi thậm chí không biết mệnh lệnh ban đầu là gì! Ta có thể nói dối con ta... nói với nó rằng Edwin yêu cầu, trong suốt phần đời còn lại, để McDonalds cho nó ăn vào mỗi dịp Giáng sinh."

“Tôi sinh ngày 25,” Edwin chỉ ra. "Và tôi yêu McDonalds."

" Chúng ta hãy nói rõ... cha ngươi là người chọn làm như vậy. Mọi chuyện là do lỗi của ông ta."

" Và ngươi giết ông ta rồi." Edwin tham gia. " Báo thù thành công."

"Ta không có giết ông ta!" Marik gào. "Chính là hắn! Hắn là thủ phạm! Ta sẽ nắm lấy quyền năng của hắn-"

" Năng lực mà mày thậm chí còn đéo biết nó là cái con mẹ gì!" Edwin gầm lên. Pharaoh đứng xem cảm thấy như mình là khán giả đang xem 3 người đang đóng vai trò của họ. " Mày ghét cha mày vì ông ta đã làm theo mệnh lệnh của Pharaoh, tra tấn mày! Cuộc sống bị hủy hoại! Cha mày chết... đó cũng là lỗi của Pharaoh. Cậu ta đã giết cha mày nhưng cậu ta cũng lợi dụng cha mày để hại mày. Vòng lặp, vòng lặp. Chúng ta cứ phải mắc kẹt trong cái vòng tròn đổ lỗi ngu xuẩn này. Mày thậm chí còn ko biết tại sao mày lại làm như này, mày đang làm gì, muốn gì từ việc này. Mày thậm chí còn ko nói ra dc cái tên khiến mày trở thành cái bộ dạng này!"

Cơ thể của Cabal chỉ lườm tất cả bọn họ trước khi khịt mũi khinh bỉ. " Ko quan trọng. Tất cả các ngươi sẽ phải trả giá. Ta sẽ giành dc 3 lá bài thần. Quyền năng của Pharaoh. Ta sẽ thống trị thế giới." Cơ thể Cabal bắt đầu co giật. "Nhưng trước tiên, ta sẽ tống khứ con tốt vô dụng này-"

Edwin nhanh chóng cắm chìa khóa ngàn năm vào trán Cabal.

" Anh tính làm gi?" Pharaoh hỏi.

" Cố khóa tâm trí cô ta trước khi nó bị xóa hoàn toàn." Edwin nói, ma thuật bắt đầu hiện xung quanh anh. " Ko ai... đáng bị như vậy!" Anh gào lên trong đau đớn. " Fuck! Khó hơn mình nghĩ ... giúp tôi một tay!"

Pharaoh nhanh chóng tiến tới trợ giúp. Trò chơi ngàn năm bắt đầu rung lên khi cậu đặt 1 tay lên vai Cabal, 1 tay lên lưng Edwin. Cả hai nhịn đau, cơ thể run lên khi cố gắng truyền ma thuật vào ngươi Cabal, chống lại sức mạnh của quyền trượng ngàn năm...

...và rồi họ rơi tự do

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.