Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo đuổi Trịnh Lỗi (2)

Tiểu thuyết gốc · 2184 chữ

Trung tâm thương mại X.

Lâm Nhụy vừa bước xuống xe bus, điện thoại đã réo lên

“Chị đến chưa? Đừng có cho tôi leo cây đấy nhé"

Lâm Nhụy cáu kỉnh

“Tôi đang ở sảnh rồi đây, cậu ở đâu?”

Chưa kịp nói hết câu, Trần Khải đã xuất hiện phía sau. Nhìn mái tóc đen dài của Lâm Nhụy được buộc cao, lộ ra chiếc cổ thanh mảnh, Trần Khải không nhịn được mà kéo tóc Lâm Nhụy 1 cái.

“Á"

Lâm Nhụy giật mình kêu lên.

Trần Khải bật cười

“Đồ nhát gan, giữa ban ngày ban mặt thế này ai dám làm gì chị?”

Lâm Nhụy vừa đưa tay buộc lại mái tóc vừa bị kéo lệch, vừa mắng

“Ban ngày ban mặt vẫn có đồ lưu manh nhà cậu đấy thôi"

Trần Khải cười tỏ vẻ vô tội, đẩy lưng Lâm Nhụy đi về phía trước.

Hôm nay là cuối tuần nên Trung tâm thương mại khá đông người. Lượn một vòng đủ các loại trang sức, quần áo nhưng vẫn chưa chọn được gì ưng ý.

Trần Khải kêu ca:

“Phụ nữ phức tạp thật đấy, nhờ chị chọn quà giúp tôi mà chị còn khó tính hơn tôi. Không phải cứ mua đồ hiệu là được sao?"

Lâm Nhụy không thèm quan tâm, tiếp tục xem các mẫu khăn quàng cổ lụa bày trên kệ.

“Chứ sao, chọn quà sinh nhật không thể tùy tiện. Quan trọng nhất là phải thể hiện cái tâm của mình trong món quà đó. Cậu vẫn là sinh viên, dù có nhiều tiền thì cũng không nên mua món quà quá đắt đỏ, chẳng khác nào dùng tiền phụ huynh để mua quà cho phụ huynh.”

Trần Khải nhìn dáng vẻ Lâm Nhụy tỉ mỉ chọn đồ, bật cười

“Chị chỉ hơn tôi 1 tuổi mà sao lại nói chuyện như bà cô già vậy chứ. Ai mà yêu chị chắc là bị lên lớp suốt ngày”

Lâm Nhụy vừa cầm một chiếc khăn có màu hồng phấn trang nhã lên vừa đáp:

“Không phiền cậu lo giùm. Lấy cái này đi"

Trần Khải nhìn chiếc khăn lụa, khó hiểu

“Chọn một vòng, cuối cùng lại mua 1 chiếc khăn?”

Lâm Nhụy nhướn mày

“Cậu thì hiểu gì, chọn quần áo phải theo gu người mặc, đồ đắt đến mấy mà không phù hợp thì cũng không dùng được. Mấy loại trang sức, giày dép, nước hoa lại quá tầm thường, tôi tin mẹ cậu cũng không thiếu. Tặng chiếc khăn quàng cổ này, màu sắc trang nhã, thiết kế trẻ trung, phù hợp với mọi tông da, dùng làm phụ kiện cho quần áo hay váy đầm đều được. Chưa kể bây giờ trời cũng vào thu, hơi se lạnh rồi, tặng chiếc khăn này cốt là để mong mẹ cậu giữ gìn sức khỏe, ra ngoài cũng không bị lạnh”

Một chiếc khăn đơn giản, qua màn thuyết trình hăng hái của Lâm Nhụy bỗng trở nên đặc biệt. Dáng vẻ đáng yêu của Lâm Nhụy khiến Trần Khải nhịn không được mà xoa đầu cô một cái.

“Biết nhiều nhỉ? Cảm ơn nhé"

Lâm Nhụy bị xoa đầu, mất tự nhiên mà gạt phắt tay Trần Khải

“Đừng có chạm vào tôi. Chúng ta không thân đến mức đấy đâu. Quà đã chọn xong rồi, mau cho tôi số điện thoại của Trịnh Lỗi”

Trần Khải cười khổ, nhớ ra lý do Lâm Nhụy đồng ý đi chọn quà cùng mình, tóm lại vẫn chỉ vì Trịnh Lỗi. Không muốn làm khó cô thêm nữa, Trần Khải lấy điện thoại, đưa số Trịnh Lỗi cho Lâm Nhụy.

Lâm Nhụy nhanh chóng lưu số, còn đặc biệt dùng icon trái tim ở cuối. Trần Khải nhìn thấy, sửng sốt

“Chị đúng là đa nhân cách, bình thường nói chuyện cục súc vậy mà động đến Trịnh Lỗi lại sến sẩm thế?"

Lâm Nhụy lườm một cái

“Cậu thì hiểu gì về tình yêu chứ? Cậu đã yêu ai bao giờ chưa? Khi nào yêu một người từ cái nhìn đầu tiên như tôi đi rồi nói chuyện tiếp"

Trần Khải hơi ngây người, ánh mắt xẹt qua 1 tia kì lạ.

Cầm túi quà được gói cẩn thận ra khỏi TTTM, Trần Khải vui vẻ nói

“Để tôi đưa chị về"

Lâm Nhụy ra vẻ đề phòng

“Khỏi, tôi đi thế nào thì về thế ấy. Quà cũng đã mua xong, cậu không mau mang về tặng mẫu thân đi"

Trần Khải liếc nhìn trạm xe bus, ra vẻ đăm chiêu

“Hôm nay là cuối tuần, xe bus đông người phải đợi lâu lắm đấy. Nắng như này chị định đứng hong cho khô người à? Dù sao hôm nay chị cũng giúp tôi một việc, đưa chị về để đáp lễ thôi. Chị nghĩ tôi định làm gì?”

Lâm Nhụy nheo mắt nhìn ánh mặt trời chói chang. Mới đó mà đã gần 12h trưa. Sáng nay cô ra khỏi nhà còn chưa kịp ăn gì, bụng sôi ục ục, giờ mà đợi xe bus mất nửa tiếng nữa thì ngất mất.

Đúng lúc này, mama tổng quản nhà cô gọi tới

“Con đang ở đâu? Bảo về ăn cơm mà giờ vẫn chưa thấy? Mẹ nấu sườn xào chua ngọt con thích ăn nhất đó"

Lâm Nhụy nghe đến sườn xào chua ngọt, không giấu nổi kích động

“Con về ngay đây, 10 phút nữa có mặt ở nhà"

Nói đoạn, cô liếc Trần Khải

“Còn không mau lấy xe"

Ngồi trên chiếc BMW Z4 Roadster mới cóng, Lâm Nhụy có chút kinh ngạc

“Này, nói cậu là đại gia, không phải cậu là đại gia thật đấy chứ? Sinh viên mà đi BMW?”

Trần Khải nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô, bật cười

“Chị yên tâm, không phải hàng ăn trộm đâu"

Lâm Nhụy bĩu môi, nói chuyện với mấy tên nhãi sinh ra đã ở vạch đích như thế này thà nói chuyện với đầu gối còn hơn.

Không hổ danh là xe xịn, đúng 10 phút sau Lâm Nhụy đã có mặt tại nhà thật. Cô chưa kịp chào tạm biệt Trần Khải, cậu ta đã nhanh chạy ra mở cửa xe cho cô.

Lâm Nhụy rùng mình. Mẹ nó, cô không phải nữ chính ngôn tình, không cần làm quá đến mức này chứ.

(Tác giả: Xảo ngôn, cô chính là nữ chính ngôn tình mà tôi viết ra đó)

Một màn cẩu huyết tình chàng ý thiếp này vừa hay bị mama tổng quản vừa bước ra cửa nhà của cô chứng kiến.

Với hồ sơ lí lịch trong sạch, suốt 22 năm chưa từng có mảnh tình vắt vai nào, giờ lại thấy con gái yêu được một anh chàng to cao đẹp trai đưa về trên xe sang, mẹ cô không giấu nổi kinh ngạc.

Vậy là xảy ra một màn chào chào hỏi hỏi, kết cục là tên Trần Khải suýt được cô tiễn vong về kia giờ này lại yên vị ngồi trên mâm cơm nhà cô.

Hôm nay bố cô đi vắng, chỉ có mama tổng quản buồn chán làm một bàn đồ ăn đầy ắp, nhiệt tình hỏi han gia cảnh của Trần Khải, mối quan hệ của hai người rồi khen lấy khen để gương mặt khôi ngô tuấn tú của cậu ta.

Lâm Nhụy đang đói bụng, cũng không bận tâm hai người một lớn một nhỏ kia đang tung hứng với nhau những gì, tập trung ăn cơm. Đến khi bụng đã no nê, cô mới quay sang Trần Khải, đuổi khéo

“Gần 1h rồi, cậu còn không mau về đi"

Mama tổng quản thấy thái độ đuổi khách của cô, cau mày

“Còn chưa ăn xong, về gì chứ"

Lâm Nhụy liếc bát cơm đã hết sạch của tên nhãi kia, bĩu môi

“Hôm nay là sinh nhật mẹ Trần Khải, mẹ còn không để cậu ta về báo hiếu đi"

Mẹ cô ngạc nhiên

“Ra là vậy, vậy cô không giữ nữa, cháu mau về đi. Cho cô gửi lời hỏi thăm sức khỏe bố mẹ cháu nhé"

Trần Khải cơm no rượu say, lại được nghe những lời đường mật của mẹ Lâm Nhụy từ đầu đến giờ, miệng chưa khép lại phút nào. Lúc này cũng rất thỏa mãn mà đáp lại:

“Vâng, cháu cảm ơn cô. Hôm khác cháu lại đến chơi nhé”

Tiễn Trần Khải về xong, mẹ Lâm Nhụy lại gần chỗ cô đang rửa bát, trêu chọc

“Bạn trai sao?”

Lâm Nhụy tay đầy bọt, lắc đầu

“Không phải, là đàn em khóa dưới. Con mới gặp cậu ta lần này là lần thứ 2”

Mẹ Lâm Nhụy giật mình

“Mới gặp lần thứ 2 mà đã tiến triển vậy sao?”

Lâm Nhụy ngán ngẩm

“Mẹ à, con cũng không đói bụng ăn quàng vậy đâu. Mẹ đừng có gán ghép linh tinh"

Bà Lâm nhún vai

“Cái gì mà đói bụng ăn quàng. Đứa nhỏ này vừa đẹp trai, lễ phép, gia cảnh cũng không tồi. Con chê cái gì chứ?”

Lâm Nhụy vừa lau tay vừa đáp

“Cậu ta không phải mẫu bạn trai của con. Con có đối tượng rồi, mẹ đừng trêu chọc kẻo ảnh hưởng đến người ta đấy"

Mẹ Lâm Nhụy ngạc nhiên

“Có đối tượng rồi sao? Vậy mà không kể cho mẹ. Là ai? Ở đâu? Bao nhiêu tuổi?”

Lâm Nhụy nhìn dáng vẻ sốt sắng của mẹ cô, bật cười

“Mẹ à, con mới có 22 tuổi, mẹ đừng làm ra dáng vẻ như sắp muốn gả con đi đến nơi rồi. Chuyện tình cảm của con, khi nào cần con sẽ nói với mẹ. Giờ vẫn chưa đâu vào đâu cả"

Nói đoạn, không đợi mẹ cô lên lớp giảng dạy về việc yêu đương, Lâm Nhụy đã chạy nhanh lên phòng. Căng da bụng, trùng da mắt, lúc này chỉ có giường mới mang lại hạnh phúc cho cô.

Nằm trên giường, Lâm Nhụy nhìn dãy số trên màn hình, cười không giấu nổi vẻ hạnh phúc. Cô thật sự là mê tên nhãi Trịnh Lỗi này đến hết thuốc chữa rồi. Trước giờ cô vốn không tin vào tình yêu sét đánh, cho đến khi gặp Trịnh Lỗi. Mẹ nó, đúng là nói trước bước không qua mà.

Lâm nhụy mở imess, nhắn cho Trịnh Lỗi 1 tin:

“Tìm được số của cậu rồi, tôi là Lâm Nhụy :D Tuần sau cậu có rảnh hôm nào không?”

Nhắn xong, không đợi Trịnh Lỗi phản hồi, mà Lâm Nhụy cũng đoán Trịnh Lỗi sẽ không phản hồi. Cô tắt máy, nhanh chóng ôm gối đi gặp chu công.

Tiếng chuông điện thoại khiến Lâm Nhụy giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ là 3h chiều. Mới đó mà cô đã ngủ 2 tiếng rồi.

Đầu dây bên kia, Tiểu Hoa cười trêu trọc:

“Sao rồi? Mày với tên kia có tiến triển gì chưa? Tao nghỉ ốm mấy hôm cũng không thấy mày update gì cả"

Lâm Nhụy vừa rửa mặt vừa đáp

“Đã có gì đâu, hôm nay mới lấy được số điện thoại. Nhắn tin còn chưa thèm rep"

Tiểu Hoa bĩu môi

“Bà cô của tôi ơi, mày đúng là thích đi đường khó. Tên Trịnh Lỗi kia tuy đẹp trai thật, nhưng có đáng để theo đuổi như thế không? Nhìn thái độ dửng dưng của cậu ta, tao là người ngoài mà còn thấy nản. Mày có biết tao đã thay mày cắt bao nhiêu cái đuôi bám theo từ trước đến giờ không? Đàn ông trên đời nhiều như thế, sao phải hạ mình vì ai chứ?”

Lâm Nhụy cười khổ. Cô trước giờ kiêu ngạo là thế, giờ lại vì một cậu trai còn chưa nói chuyện quá 2 lần mà ngày đêm mong nhớ. Cuộc đời thật là không nói trước được gì.

“Tao cũng đã làm gì quá đâu. Chỉ là tỏ tình với người ta thôi mà. Mày yên tâm, tao biết đâu là giới hạn. Trước đây tao chưa từng thích ai, giờ chỉ muốn hết mình vì một thứ mình theo đuổi để xem kết quả là gì. Tao không muốn bỏ lỡ mục tiêu khi chưa cố gắng hết sức. Nếu Trịnh Lỗi mà làm gì quá đáng, tao sẽ đá ra chuồng gà đầu tiên. Dù gì cậu ấy cũng chưa biết tao là ai, không thích là chuyện bình thường. Nhưng không phải cậu ấy cũng chưa từ chối thẳng đấy thôi?”

Tiểu Hoa ngán ngẩm, đúng là yêu vào khôn lắm cũng biến thành kẻ ngốc.

“Thôi được rồi, mày biết vậy là tốt. Tối nay đi quẩy tí không? Hôm nay là sinh nhật Đại Bắc" (Đại Bắc là bạn trai Tiểu Hoa)

Lâm Nhụy nhướn mày

“Có những ai thế?”

Tiểu Hoa hào hứng

“Vẫn là nhóm cũ thôi. Người nhà cả"

Lâm Nhụy nhìn dòng tin nhắn đã gửi được mấy tiếng mà chưa có phản hồi, đáp

“Được. 7h qua đón tao"

Bạn đang đọc Yêu lại tình đầu sáng tác bởi Con_tho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_tho
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.