Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo đuổi Trịnh Lỗi (1)

Tiểu thuyết gốc · 1280 chữ

Hôm nay Tiểu Hoa nghỉ ốm, Lâm Nhụy buồn chán đứng đợi ở bến xe bus 1 mình. Nhà cách trường không xa nhưng cô thích đi xe bus vì có thể tranh thủ nghe sách nói trên đường về.

Đang lắc lư theo nhạc, một bàn tay vỗ mạnh lên vai khiến Lâm Nhụy giật mình.

“Lâm Nhụy, lại gặp nhau rồi"

Lâm Nhụy vừa bỏ tai nghe ra, lườm Trần Khải, tên nhãi này đúng là bạn thân của Trịnh Lỗi, ăn nói với người lớn không có kính ngữ gì cả.

“Tôi bằng tuổi cậu đấy à?”

Trần Khải vuốt mái tóc đen nhánh, cười xòa. Cậu ta quả thật biết cách khoe ưu điểm, hàm răng trắng sứ kết hợp thêm chiếc răng khểnh, đứng dưới ánh nắng lại cảm thấy có chút chói mắt.

“Đều là người một nhà cả, có gì phải ngại chứ. Trịnh Lỗi là anh em tốt của tôi, chị và cậu ta mà thành đôi, không phải sẽ trở thành bạn bè sao?”

Lâm Nhụy định mặc kệ cậu ta, nhưng nhớ ra gì đó bèn cười nham hiểm:

“Trần Khải à, cậu đã thành tâm chúc phúc tôi như vậy, không bằng cho tôi số điện thoại của Trịnh Lỗi đi".

Lâm Nhụy biết tất cả tài khoản mạng xã hội của Trịnh Lỗi, duy chỉ có số điện thoại là không cách nào lùng ra được. Đại học X rất coi trọng quyền riêng tư của sinh viên, thông tin cá nhân đều bị khóa. Dù Lâm Nhụy là ban cán sự lớp cũng không thể tiếp cận.

Trần Khải nheo mắt, nhìn Lâm Nhụy từ đầu đến chân

“Không phải chị dũng cảm lắm sao? Hôm trước còn tự tin tỏ tình với cậu ta trước cửa lớp, chẳng lẽ không dám hỏi số điện thoại?”

Lâm Nhụy xùy một tiếng

“Một chai nước còn không thèm nhận, cậu nghĩ cậu ta sẽ cho tôi số điện thoại à?”

Trần Khải vuốt chiếc cằm bóng loáng không có một sợi râu nào, cười cười:

“Trịnh Lỗi đúng là có phúc mà không biết hưởng, được mỹ nhân chủ động theo đuổi như thế này mà còn ra vẻ ta đây. Cho số điện thoại cũng được thôi, nhưng cậu ta mà biết chắc chắn sẽ tính sổ với tôi. Việc nguy hiểm như vậy, xem ra cũng không thể làm không công được"

Lâm Nhụy nhìn cậu ta đề phòng, tên nhãi này cũng ấu trĩ thật đấy, lại còn đòi trao đổi với cô.

“Cậu muốn gì?”

Trần Khải nhướn mày

“Cũng không có gì, sắp sinh nhật mẹ tôi, nhưng tôi chưa biết phải tặng gì. Trông chị có gu ăn mặc như vậy, cuối tuần này có thể cùng tôi đi chọn quà cho mẹ được không?"

Lâm Nhụy bật cười

“Cậu cũng có hiếu thật đấy"

Trần Khải cười tươi, khoe trọn chiếc răng khểnh. Tuy Lâm Nhụy đã có đối tượng là Trịnh Lỗi nhưng cũng không thể phủ nhận Trần Khải khá đẹp trai. Cậu ta cao xấp xỉ Trịnh Lỗi, nhưng khác với vẻ lạnh lùng như băng của Trịnh Lỗi thì Trần Khải lại giống một tia nắng ấm mùa xuân, lúc nào cũng tươi cười vui vẻ. Cộng thêm điệu bộ gặp ai cũng trêu chọc, chắc hẳn có không ít nữ sinh đã mất ăn mất ngủ vì cậu ta.

“Đương nhiên, chị mà tìm hiểu sâu về tôi, có khi lại cho Trịnh Lỗi ra chuồng gà đấy chứ'

Lâm Nhụy biết thừa kiểu nói chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt này của Trần Khải chẳng có ẩn ý gì sâu xa, không thèm quan tâm.

Xe bus vừa đến, cô nhanh chóng chạy lên xe, không ngờ tên nhãi Trần Khải kia cũng chạy lên theo, nhanh chóng ngồi xuống cạnh cô.

Lâm Nhụy nghi hoặc

“Đại thiếu gia nhà cậu cũng đi xe bus sao?”

Trần Khải hơi nghiêng đầu về Lâm Nhụy, khoảng cách gần khiến cô có thể ngửi rõ mùi hoa nhài tỏa ra từ người cậu ta. Mẹ nó, con trai khoa Công nghệ thông tin đều dùng nước hoa sao? Vậy mà ai cũng đồn đàn ông học IT toàn đám đầu to mắt cận, đầu tóc bù xù, 1 tuần mới tắm 1 lần.

“Chị gái à, phương tiện công cộng không phân biệt giai cấp”

Lâm Nhụy không buồn tranh luận tiếp, nhanh chóng mở quyển sách nói đang nghe dở, đeo tai nghe vào, nhắm mắt.

Ánh nắng mùa thu từ cửa sổ xe bus đậu trên mái tóc đen nhánh của Lâm Nhụy. Trần Khải ngẩn người, nhìn gương mặt thiếu nữ thanh thuần, làn da trắng sứ không tì vết bên cạnh.

Hàng mi dài cong vút khẽ rung. Đôi môi đỏ mọng, thoa một lớp son bóng trông như một trái anh đào, khiến người ta thật muốn cắn thử một miếng.

Lâm Nhụy không phải kiểu con gái đẹp sắc sảo, nhưng từ cô toát ra cảm giác thanh thuần cực kỳ dễ chịu. Gương mặt không trang điểm nên trông trẻ hơn tuổi. Nếu nói là học sinh cấp ba cũng có người tin. Một cô gái như vậy, thật không ngờ lại dám chủ động tỏ tình với đàn em lớp dưới trước mặt bao nhiêu người.

Trần Khải ngắm Lâm Nhụy đến ngẩn người, đến khi nhận ra sự thất thố của mình mới giật mình quay đi chỗ khác. Dù sao Lâm Nhụy cũng đang có tình cảm với anh em tốt của cậu, Trần Khải cũng không nên làm gì quá phận.

Lúc Lâm Nhụy chuẩn bị xuống xe, Trần Khải không quên nhắc lại

“Đừng quên cái hẹn chủ nhật tuần này đấy nhé”

Lâm Nhụy không nói gì, ngầm đồng ý.

Trần Khải thấy vậy, vội nhanh tay giật lấy điện thoại Lâm Nhụy, bấm một dãy số rồi nhấn gọi.

Nhìn chiếc điện thoại trong túi Trần Khải rung lên, Lâm Nhụy mắng thầm: đồ ấu trĩ.

“Đây là số điện thoại của tôi, nhà chị ở đâu? Cuối tuần này tôi qua đón?”

Lâm Nhụy vừa bước xuống xe vừa nói:

“Không cần, gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ chủ động qua"

Nhìn bóng Lâm Nhụy đi xa, Trần Khải lắc đầu cười. Cảnh giác thật đấy.

—-

Chủ nhật vốn là ngày Lâm Nhụy dành riêng để lười biếng. Vì trong tuần phải đi học từ thứ 2 đến thứ 7, buổi tối còn có 2 ngày đi dạy thêm nên Chủ nhật cô thường ngủ đến 10 giờ.

Có điều tên khốn Trần Khải không biết ăn phải cái gì mà 6h sáng đã gọi cho cô réo ầm lên.

“Cậu điên rồi, 6h sáng thì chỗ nào bán hàng?”

Trần Khải cười giả lả

“Đâu có, 9h mới đi mà, nhưng tôi phải gọi nhắc kẻo chị quên mất.”

Lâm Nhụy đang ngái ngủ, buông một câu ‘Cút" rồi tắt máy, tiếp tục đi gặp chu công.

8h sáng, Lâm Nhụy lồm cồm bò dậy từ giường, đang ngủ ngon thì bị cắt ngang, thật là tức chết cô.

(Tác giả: “Cô bị cắt ngang mà vẫn ngủ thêm được 2 tiếng?”)

Lâm Nhụy vệ sinh cá nhân, sau đó lấy bừa 1 bộ quần áo trong tủ, buộc tóc cao rồi ra khỏi nhà.

Mẹ thấy Lâm Nhụy chủ nhật lại dậy sớm như vậy, bèn hỏi

“Hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây đấy à?”

Lâm Nhụy vừa ngáp ngủ vừa nói

“Con ra ngoài với bạn một chút, mẹ nhớ nấu cơm cho con đấy nhé"

Bạn đang đọc Yêu lại tình đầu sáng tác bởi Con_tho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_tho
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.