Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trêu chọc

Tiểu thuyết gốc · 1013 chữ

Thời buổi công nghệ thông tin phát triển mạnh, chưa kể đại học X còn là Top đầu về công nghệ thông tin trong cả nước, tin tức Lâm Nhụy tỏ tình với Trịnh Lỗi ngay trước cửa giảng đường nhanh chóng lan rộng trên các diễn đàn sinh viên, kèm theo hình ảnh sắc nét, hẳn là được chụp bởi đám sinh viên trong lớp Trịnh Lỗi.

Tiểu Hoa vừa đọc bình luận vừa cười “Ái chà, nổi tiếng sau 1 đêm, thật không làm tao thất vọng".

Lâm Nhụy vừa đánh máy làm tiểu luận, vừa nói: “Tin tức cũng nhanh thật đấy"

Tiểu Hoa lướt 1 loạt comment “Haha, mày sắp trở thành idol giới trẻ rồi, mấy nam sinh lớp dưới đang truy lùng info của vị thần tiên tỉ tỉ K32 Khoa Công nghệ thông tin đây này. Ê nhưng mà nghe vẻ cũng có nhiều đứa ghen ăn tức ở, chắc cũng thích Trịnh Lỗi mà không dám tỏ tình, đang chửi mày mặt dày đây này".

Lâm Nhụy ngáp một hơi dài, dường như không quá quan tâm đến mấy lời bình luận trên mạng. Cô không thích thị phi nhưng thị phi luôn tìm đến cô từ bé. Chỉ vì có ngoại hình xinh xắn, cộng thêm chút tài lẻ hát hò nhảy múa, Lâm Nhụy trở thành con cưng của các thầy cô, nhưng cũng vì thế mà luôn là tâm điểm soi mói của đám bạn trong trường.

Nhìn bài tiểu luận mới làm được phân nửa, cô vươn vai, tự nhủ phải hoàn thành nhanh để chạy đi xem tên nhóc Trịnh Lỗi kia đang làm gì. Hôm qua đã hùng hồn tuyên bố sẽ theo đuổi người ta, giờ tự dưng mất hút không phải sẽ khiến cậu ta nghĩ cô là rùa rụt cổ đó chứ.

Canteen.

Trịnh Lỗi và các thành viên câu lạc bộ bóng rổ đang ngồi cùng nhau, hẳn là vừa tập xong. Mọi người còn đang bàn tán rôm rả về sự việc tỏ tình chấn động hôm qua thì 1 bóng dáng xinh đẹp lướt qua.

Lâm Nhụy cầm chai nước khoáng vị dâu yêu thích, đặt lên bàn trước mặt Trịnh Lỗi, cười tươi:

“Cho cậu”

Đám nam sinh xung quanh ồ lên thích thú, liên tục trêu trọc:

“Trời ơi ghen tị quá, sống từng này tuổi còn chưa được ai mua nước cho bao giờ đó"

Một nam sinh có gương mặt điển trai, ngồi cạnh Trịnh Lỗi nháy mắt với Lâm Nhụy:

“Vị tỉ tỉ à, thực sự thích tên khốn này như vậy sao? Cậu ta có nhiều vệ tinh xung quanh lắm đó, tỉ tỉ xinh đẹp như vậy, mất công vì một gã đào hoa không đáng đâu, hay là cân nhắc tôi thử xem sao?"

Đám nam sinh lại được phen hùa vào cười lớn.

“Trần Khải nói đúng, chị đừng phí công vô ích với Trịnh Lỗi làm gì. Cậu ta vốn không có hứng thú với con gái đâu"

Lâm Nhụy giật mình, nhìn nam sinh kia đầy vẻ nghi hoặc

“Lẽ nào có hứng thú với con trai?”

Nhìn vẻ mặt bán tín bán nghi của cô, Trần Khải bật cười

“Chị gái cũng thú vị thật đấy, chưa biết gì về cậu ta mà đã thích như vậy rồi sao?”

Không đợi Lâm Nhụy lên tiếng, Trịnh Lỗi đã cầm chai nước, đưa trả lại Lâm Nhụy, giọng lạnh tanh:

“Tôi không uống loại này"

Lâm Nhụy ngẩn người. Cậu ta hình như đang từ chối cô thì phải?

Thấy tình huống có vẻ khó xử, Trần Khải giật lấy chai nước, cườitươi.

“Chị thấy chưa? Tên nhãi này vốn không biết yêu đương là gì đâu. Các nữ sinh khác tặng quà cậu ta đều từ chối thẳng thừng như vậy. Chi bằng chai nước này tặng cho tôi đi. Tôi là người sống tình cảm, chắc chắn sẽ không phụ lòng chị?”

Lâm Nhụy bĩu môi, không thèm để ý đến cậu ta, giật lấy chai nước, mở ra tu một ngụm, sau đó nhìn Trịnh Lỗi:

“Cậu mới 21 tuổi, sao lại khó tính như ông già vậy. Người khác có lòng tặng, không phải nên cảm ơn trước sao? Nể tình cậu là mối tình đầu của tôi, tôi sẽ bỏ qua lần này. Dù sao tôi cũng hơn cậu một tuổi, từ sau nói chuyện phải có kính ngữ đấy"

Trịnh Lỗi dường như chưa từng gặp ai mặt dày tỏ tình trước, rồi lại lên tiếng dạy đời mình như vậy, không kiềm được mà khóe miệng nhếch lên.

Trần Khải chứng kiến cảnh này, lên tiếng trêu chọc:

“Chị gái cá tính thật đấy, lần đầu tiên tôi thấy có người mới gặp lần đầu đã lên tiếng dạy bảo cậu ta như vậy. Thật trông chờ có ngày cậu ta bị chị thuần phục, không còn giữ dáng vẻ lạnh lùng ra vẻ ta đây như thế này nữa”

Lâm Nhụy phì cười, hai tay chống lên bàn, rướn người về phía Trịnh Lỗi. Cô nhìn thẳng vào mắt Trịnh Lỗi, con ngươi đen láy, sáng ngời xinh đẹp.

“Đợi xem"

Giọng Lâm Nhụy thuộc tông nữ cao, nhưng khi thì thầm lại có chút quyến rũ khó tả. Một âm thanh này đi thẳng vào tai Trịnh Lỗi, khiến cậu hơi ngẩn người.

Chưa đợi phản ứng của đám nam sinh, Lâm Nhụy đã quay gót, tiêu sái bước đi. Dù sao cô cũng là đàn chị lớn hơn 1 tuổi, nói chuyện với đám nam sinh này cũng chẳng thèm ngại ngùng.

Trần Khải huých tay Trịnh Lỗi “Này, chị ấy có vẻ nghiêm túc, nếu không thích thì từ chối thẳng đi, đừng khiến người ta tốn công vô ích"

Trịnh Lỗi khoanh tay, ngả lưng ra sau ghế, nhắm mắt lại:

“Không đến lượt cậu quản"

Trần Khải nhún vai, đã quen với thái độ dửng dưng không quan tâm thế sự của Trịnh Lỗi nên chẳng thèm đôi co.

Bạn đang đọc Yêu lại tình đầu sáng tác bởi Con_tho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_tho
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.