Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HẮC THỦY THÔN

Phiên bản Dịch · 1496 chữ

CHƯƠNG 3: HẮC THỦY THÔN

Edit: Lan Anh

Sau khi ba người Diệp Bân rời khỏi công ty quản lý giao thông thì liền quay về cục cảnh sát, bởi vì tới thời gian tan tầm, trừ bỏ người trực ban ở ngoài thì mọi người đều tan làm.

Ở tổ điều tra, Diệp Bân cùng Trương Lam không có rời đi, lúc này họ đang ở trong văn phòng của Diệp Bân, lên mạng bắt đầu sưu tầm các manh mối về chiếc xe buýt ‘tuyến 18’.

Hai người rà soát một lúc, lọc hết các tin tức không cần thiết, lấy được một số thông tin hữu dụng.

Chiếc xe ‘tuyến 18’ , 5 năm trước theo sự kiện Hắc Thủy thôn bị cháy, tuyến đường của xe này cũng đã bị hủy, 5 năm tiếp theo, chiếc xe này cũng không bị chuyển sang tuyến đường khác, mà là trực tiếp biến mất.

Thời gian 5 năm, tuy rằng chiếc xe này không có xuất hiện, nhưng cách đây khoảng 3 năm, trên mạng truyền ra một đoạn video, sau khi Diệp Bân và Trương Lam tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được đoạn video đó.

Một chiếc xe buýt cũ kĩ, dừng ngay trước trạm công cộng bỏ hoang, cánh cửa xe mở ra, khoảng chừng một phút sau cánh cửa mới đóng lại, lúc sau chiếc xe bắt đầu chậm rãi lăn bánh và biến mất ở giữa màn đêm.

Nhìn một lần lại một lần đoạn video mơ hồ kia, Diệp Bân cùng Trương Lam không tìm được bất kì manh mối nào, nhưng căn cứ vào việc chiếc xe đó giữa chừng xuất hiện, thêm việc trước đó tên say rượu quay đoạn video này miêu tả, cùng với vị bạn học kia miêu tả, Diệp Bân và Trương Lam cho rằng, chiếc xe trong video này, chính là cùng một chiếc trong miệng hai người họ.

“Xem ra, chiếc xe buýt ‘tuyến 18’ này không phải do bọn họ tự tưởng tượng ra.” Diệp Bân nhìn vào màn hình, trầm giọng mở miệng.

Trương Lam gật gật đầu, “Xem ra chuyến xe u linh là thật sự tồn tại, nói như vậy, Vương lão đầu chết, có hay không có quan hệ với chuyện này?” Trương Lam suy đoán nói, Vương lão đầu chết cũng thật quá trùng hợp, hắn cho rằng, cái chết của đối phương chắc chắn liên quan đến chuyến xe ‘tuyến 18’ này.

Đối với lời nói của Trương Lam, Diệp Bân không có trả lời, nhưng cũng không phủ nhận.

“Lam ca, anh giúp tôi gọi điện thoại cho Diệp Hà, kêu hắn giúp tôi tìm người đã tung cái video này lên mạng.”

“Được.” Trương Lam nhận lấy di động của Diệp Bân, gọi điện cho Diệp Hà.

Diệp Hà là em trai của Diệp Bân, 17 tuổi, học lớp 11, là một thiên tài về máy tính, trình độ máy tính của hắn vượt qua cả các nhân viên chuyên nghiệp. Hai năm trước, có thể phát hiện được địa điểm giấu thuốc của trùm buôn thuốc phiện, cũng là công lao của Diệp Hà.

“Uy, anh trai? Sao vậy?”

Lúc sau điện thoại có người tiếp, phía bên kia cất tiếng nhưng giọng nói còn rất trẻ.

“Uy cái gì?! Ta là Lam ca.” Trương Lam mở miệng.

“Nga! Ra là Lam thúc! Sao vậy? Tìm ta có chuyện gì sao?” Diệp Hà với Trương Lam có quan hệ rất tốt, cho nên hắn hay trêu chọc Trương Lam.

“Tiểu tử thúi! Xem ra ngươi ngứa da phải không, kêu Lam ca, Lam thúc, thúc cái đầu ngươi!” Trương Lam trực tiếp dùng thái độ cường ngạnh đáp lại Diệp Hà.

“Ha ha.. Lam ca Lam ca, nói đi, có việc gì? Anh trai ta lại gặp khó khăn?” Diệp Hà cười nói, sau đó dò hỏi Trương Lam.

“Anh ngươi kêu ngươi tìm một người.”

Lúc Trương Lam và Diệp Hà đang giao lưu hết sức vui vẻ, Diệp Bân đã đem địa chỉ của đoạn video gửi qua cho Diệp Hà.

Diệp Hà nhận được địa chỉ đoạn video, không ngừng gõ máy tính, không đến năm phút, Diệp Hà đã tìm được người đăng đoạn video đó.

“Người đăng tên là Lưu Gia Hưng, nam, 34 tuổi, nhà ở X thị, tiểu khu X, tòa cao ốc X, địa chỉ công tác XX, số điện thoại XXX.” Diệp Hà trực tiếp nói thông tin của vị này cho Trương Lam.

“Được rồi.” Trương Lam nghe xong, trực tiếp cắt đứt điện thoại, đối với sự lợi hại của Diệp Hà, hắn đã biết rõ, cho nên lần này cũng không hề kinh ngạc.

“Đô...Đô...” Âm thanh của điện thoại bị ngắt liên lạc, Diệp Hà đầu đầy hắc tuyến. “Ta dựa! Cái này có phải quá không tôn trọng người, cái tên Lam thúc kia!” Diệp Hà lắc đầu oán giận, ngay sau đó lại hứng thú đi mở cái clip mà Diệp Bân chia sẻ, “Chuyến xe kỳ quái?” Diệp Hà lẩm bẩm nói, bắt đầu coi đoạn video kia.

Bên này, sau khi nhận được thông tin, Diệp Bân trực tiếp gọi điện thoại cho đối phương.

“Alo? Ai vậy?”

Điện thoại vừa nhấc, liền nghe được âm thanh tục tằng.

“Xin chào, tôi là cảnh sát.”

“Gì? Cảnh sát? Mẹ nó ngươi lừa ai vậy? Đầu óc có vấn đề hả!”

“Tít...Tít...Tít...” Âm thanh điện thoại bị ngắt liên lạc.

“.....” Diệp Bân mặt đen như đít nồi.

Trương Lam ngồi một bên, thấy vậy liền cười hả hê, “Ha ha ha! Diệp đội trưởng! Ngươi thật là có khiếu, có ai vừa nhấc điện thoại lên, câu đầu tiên liền nói ‘ta là cảnh sát’ a! Nếu là ta, ta cũng chửi! Ha ha ha!”

Ánh mắt Diệp Bân trầm xuống, lạnh lùng nhìn Trương Lam đang ngồi một bên, Trương Lam thấy thế, nháy mắt ngậm miệng lại.

“Hắc hắc, Diệp đội trưởng, cái cách ngươi nói chuyện, vẫn là quá trực tiếp, hay là để ta đến đi.” Trương Lam nói, móc điện thoại của mình ra, bắt đầu gọi điện thoại.

“Alo! Ai vậy?” Âm thanh tục tằng lại tiếp tục vang lên, lúc này trong thanh âm còn mang theo chút không kiên nhẫn.

“Cho hỏi, anh là Lưu Gia Hưng?”

“Ân, sao? Ngươi là ai?” Âm thanh đối phương lại càng không kiên nhẫn.

“Nga, là như vầy, có phải anh đã từng đăng một đoạn video về ‘Chuyến xe kỳ quái’?”

Sau khi nghe Trương Lam nói, đối phương trầm mặc hồi lâu, mới nghi hoặc mở miệng, “Ngươi là ai?”

“Cảnh sát.” Trương Lam nhàn nhạt trả lời.

“Tít....Tít.... Tít...” Trương Lam mặt đầy xấu hổ.

Một bên, Diệp Bân lắc đầu, đứng dậy, nhẹ nhàng vỗ vai Trương Lam, “Lam ca a! Cảnh sát a!”

Trương Lam đầu đầy hắc tuyến, vừa rồi mình còn cười nhạo người ta, bây giờ trực tiếp bị vả mặt.

Sau hai lần liên hệ với người đăng thất bại, Diệp Bân cũng không định tiếp tục liên hệ nữa, mà chuẩn bị sáng ngày mai, trực tiếp tới công ty tìm người.

Nguyên buổi tối, Diệp Bân và Trương Lam cơ hồ đều không ngủ, hai người trước sau đều đang tìm kiếm các manh mối liên quan đến chuyến xe ‘tuyến 18’.

Sau một đêm chiến đấu hăng hái, hai người dựa theo manh mối hướng đến vụ hỏa hoạn xảy ra 5 năm trước ở Hắc Thủy thôn.

5 năm trước, X thị Hắc Thủy thôn, đã xảy ra một vụ hỏa hoạn mà trước nay chưa bao giờ có, lửa lớn cháy một ngày một đêm, toàn bộ thôn ở trong biển lửa đều biến thành tro, mà ở trong thôn hơn một trăm người, vĩnh viễn biến mất.

“Hắc Thủy thôn hơn cả trăm người, tại sao không có một ai sống sót?!” Đối với nguyên nhân Hắc Thủy thôn bị cháy, 5 năm trước đã tìm ra, nhưng đối với kết quả này, Diệp Bân lại sinh ra nghi ngờ.

Ngoài ý muốn, bình gas ở trong một hộ dân ở Hắc Thủy thôn bị nổ mạnh, khiến cho lửa phực lên, sau đó lửa nhanh chóng lan ra khắp nơi, do việc xảy ra trong đêm nên mọi người không phản ứng kịp, đồng thời cũng bỏ qua cơ hội chạy trốn, lúc này mới xảy ra một hồi bi kịch.

“Cái thôn kia, nhà nào cũng có rơm rạ. Cho nên lửa mới lan ra nhanh như vậy, hơn nữa do là ban đêm, mới tạo ra bi kịch như thế.” Trương Lam đối với tai nạn ở Hắc Thủy thôn cũng không có để tâm.

Diệp Bân trầm mặc, không nói gì mà nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, suy nghĩ về sự kiện ở Hắc Thủy thôn.

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.