Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trách Nhiệm Không Đổi

Phiên bản Dịch · 1595 chữ

Sau khi đưa ra quyết định, Diệp Bân tìm đến cấp trên của mình, Liêu Mộc Dương

"Theo ý kiến của cậu, vụ án cậu bé bị mất tích, vụ án cậu bé bị sát hại và vụ án Thạch Hôi Đài Trung, toàn bộ đều do ma quỷ gây ra?" Liêu Mộc Dương trầm mặt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú Diệp Bân

Ánh mắt Diệp Bân kiên định, nhẹ gật đầu, "Căn cứ vào những gì chúng ta đã điều tra, tất cả manh mối bây giờ đều đang hướng về phía linh dị

"Tôi không quan tâm những chuyện này rốt cuộc có phải do ma quỷ gây ra hay không, cậu nói cho tôi, tôi nói lại với gia đình cậu bé bị mất tích như nào, nói với gia đình của cậu bé bị sát hại như thế nào? Nói với bọn họ, con của bọn họ bị ma quỷ giết rồi sao?" Liêu Mộc Dương lạnh lùng nói

Diệp Bân im lặng, trên thực về, đây là chuyện khiến anh đau đầu nhất, nếu nói với gia đình của hai cậu bé như vậy, sẽ gây ra một trận chấn động, đến lúc đó sẽ khiến cho xã hội nhốn nháo

"Diệp Bân, cậu hẳn đã hiểu rõ, cho dù những điều cậu nói là thật, thế nhưng mọi người sẽ không chấp nhận kết quả như này, nếu cậu thật sự muốn công bố với dân chúng, như vậy trật tự thế giới sẽ bị thay đổi, thân là cảnh sát, điều chúng ta cần làm là giữ gìn an ninh trật tự thế giới, chứ không phải là phá vỡ nó" Trong lời nói của Liêu Mộc Dương lộ ra một chút bất đắc dĩ

"Liêu cục trưởng, tôi đã hiểu" Diệp Bân cũng không nói thêm gì, quay người rời đi

Một ngày này, Diệp Bân, Trương Lam, Trần Huy, lão Từ, Triệu Chấn, Ninh Hoa, toàn bộ 6 người đều đệ đơn từ chức, và cũng nhờ đơn xin từ chức của 6 người, khiến cho thời gian vụ án có thể kéo dài

Liêu Mộc Dương ngồi trong văn phòng, nhìn 6 đơn xin từ chức trên bàn mình, rơi vào trầm tư, trên thực tế, đối với vụ án lần này, rốt cuộc có phải sự kiện linh dị hay không, Liêu Mộc Dương đã rõ từ lâu, nhưng để có thể giữ vững trật tự thế giới, Liêu Mộc Dương chỉ có thể lựa chọn không tin vào sự kiện linh dị

"Diệp đội trưởng, chúng ta có thể tiếp tục điều tra vụ án không?" Sau khi nhóm người Diệp Bân đưa lên đơn xin từ chức, đã rời khỏi cục cảnh sát

Diệp Bân trầm mặc, bây giờ 6 người đều đệ đơn từ chức, đối với 6 người mà nói, đã không còn lí do để tiếp tục điều tra

"Hãy đến nơi này đi, những gì chúng ta cần làm cũng đều đã làm rồi" Trương Lam ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, thoải mái nở một nụ cười

"Nếu đã không còn xảy ra án mạng, vụ án lần này, cũng nên kết thúc rồi" Trần Huy bày tỏ suy nghĩ giống với Trương Lam

"Đôi khi, chúng ta không cần thiết phải làm rõ sự thật, có một số việc, cho dù biết được sự thật thì sẽ như thế nào?" Lão Từ lắc đầu thở dài

Nghe mọi người nói, Diệp Bân không biết nên mở miệng như thế nào, anh lúc này cũng rất bối rối

"Tại sao các anh lại trở thành cảnh sát?" Khi mọi người đều đang rầu rĩ, Ninh Hoa từ đầu tới cuối không nói câu nào đột nhiên mở miệng

Mọi người nghe xong đều sững sờ, đảo mắt qua, nhìn về phía Ninh Hoa

"Nguyện vọng khi còn bé của tôi là làm một bác sĩ" Ninh Hoa không để ý đến mấy người họ, tự mình kể lại

"Năm tôi 19 tuổi, mẹ của tôi gặp phải tên cướp, muốn cướp túi của mẹ, trong đó có 3 vạn tệ ( 30 000 tệ ), là tiền cho tôi đi học đại học, vì 3 vạn tệ, mẹ của tôi giữ chặt túi, giành giật vơi tên cướp, cuối cùng, tên cướp đã lấy dao đâm vào người mẹ tôi 2 nhát, kết quả, túi không bị cướp nhưng mẹ của tôi. . ." Ninh Hoa vừa nói, nước mắt vừa rơi lã chã

"Tại bệnh viện, tôi nhìn mẹ nằm trên giường bệnh, câu cuối cùng mà mẹ nói đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ" Ninh Hoa thở dài một hơi, nhớ lại năm đó

"Con trai, tiền đi học của con, có còn không?"

"Còn"

. . .

"Nếu như ngay cả chúng ta cũng từ bỏ chuyện này, vậy những người bị tổn thương kia phải làm sao?" Khi Ninh Hoa nói xong câu đó, tất cả mọi người đều im lặng

"Bất kể bây giờ chúng ta có phải là cảnh sát hay không, trách nhiệm trên vai chúng ta, lí do chúng ta trở thành cảnh sát, vẫn sẽ không bao giờ thay đổi" Diệp Bân vỗ nhẹ lên vai Ninh Hoa, nhìn về phía mọi người

"Tôi không có vấn đề, tôi sẽ đi cùng với mọi người" Trương Lam mỉm cười nói

Trần Huy không nói gì, đi tới bên cạnh Trương Lam

"Lão Từ, cao tuổi rồi, sao lại trở nên sợ hãi, rụt rè như thế, bọn em đều đã ra lựa chọn, anh thì sao?"

Trên mặt lão Từ lộ ra một nụ cười khó xử, nhún vai, "Tôi còn có lựa chọn khác sao?"

Cuối cùng, tất cả mọi người đều nhất trí, bất luận bây giờ có phải là cảnh sát hay không, trách nhiệm trên vai họ sẽ không bao giờ biến mất kể từ ngày đầu tiên trở thành cảnh sát"

6 người quyết định, sẽ ở lại trong nhà Trần Huy

Điều kiện gia đình Trần Huy không tệ, có nhà hơn 150 mét vuông ở khu đô thị, bởi vì ngày thường chỉ có một người ở, lần này để điều tra vụ án Trần Huy đã chủ động đem nhà của mình bố trí lại thành phòng tác chiến tạm thời

"Dựa vào các manh mối mà chúng ta có trong tay, muốn điều tra rõ chuyện này ta phải bắt đầu từ 2 điểm. Điểm đầu tiên là xe buýt 'tuyến 18', điểm thứ hai là 'thôn Hắc Thủy'. Liên quan đến xe buýt 'tuyến 18', điều tra vô cùng nguy hiểm, mà 2 manh mối quan trọng nhất là hồ sơ xe buýt 'tuyến' của công ty xe buýt và điện thoại mà Lưu Gia Hưng nhặt được đều đã bị mất, cho nên chúng ta hãy dừng lại việc điều tra xe buýt 'tuyến 18', đem tất cả tinh thần và sức lực đặt lên thôn Hắc Thủy

Diệp Bân cầm một cây bút và giải thích cho mọi người tình huống đang gặp phải bây giờ trên bảng đen

"Thôn Hắc Thủy, chúng ta còn 2 vấn đề cần giải quyết, người dân bị mất tích và 5 thành viên trong tổ điều tra" Trương Lam nói ra vấn đề phải đối mặt khi điều tra thôn Hắc Thủy

"Chúng ra muốn làm rõ chân tướng sự việc thì nhất định phải điều tra vụ án thôn Hắc Thủy 5 năm trước, nhưng toàn bộ hồ sơ liên quan đến thôn Hắc Thủy 5 năm trước đã bị xóa bỏ, bây giờ muốn điều tra, làm rõ vụ án 5 năm trước không phải chuyện dễ dàng"

"Cho dù là đại ngốc, là người biết chuyện, đối với vụ án năm đí cũng chỉ biết là đã xảy ra sự việc linh dị, cũng không có manh mối khác, hiện tại, chỉ dựa vào 6 người chúng ta, lại không có đặc quyền của cảnh sát, muốn điều tra rõ ràng vụ án năm đó, tôi cảm thấy thật sự quá khó, thậm chí bây giờ chúng ta cũng không biết nên bắt đầu từ đâu"

"Đúng vậy! Không có chuyên gia giúp đỡ, cho dù tìm được manh mối, muốn tra ra cũng rất khó khăn"

Mọi người thảo luận ầm ĩ, đối với tình hình trước mắt, đây là tình cảnh tồi tệ nhất, muốn điều tra nhưng không biết bắt đầu từ đâu, cho dù điều tra cũng sẽ gặp phải rất nhiều hạn chế

"Không cần lo lắng về chuyên gia, tôi sẽ tìm được người giúp đỡ chúng ta điều tra, quan trọng nhất bây giờ là chúng ta phải tìm ra manh mối, bất luận là xe buýt 'tuyến 18' hay là 'thôn Hắc Thủy', phải có manh mối, chúng ta mới có thể tiếp tục điều tra"

"Hay là chúng ta chia làm 2 nhóm, nhóm 1 điều tra xe buýt 'tuyến 18', nhóm 2 điều tra 'thôn Hắc Thủy' " Lão từ đề nghị chia 2 nhóm để điều tra

Mọi người đều đồng ý với lời đề nghị của lão Từ

"Đã như vậy, chúng ta hãy rút thăm để quyết định, ai điều tra xe buýt 'tuyến 18', ai điều tra 'thôn Hắc Thủy' "

"Được"

Không có ai bất đồng ý kiến, mọi người cùng đến rút thăm để phân nhóm

Diệp Bân, Trương Lam và Ninh Hoa điều tra xe buýt 'tuyến 18'

Trần Huy, lão Từ và Triệu Chấn điều tra 'thôn Hắc Thủy'

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.