Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ Án Thôn Hắc Thủy

Phiên bản Dịch · 1649 chữ

Khi nói đến 'thôn Hắc Thủy', cả người Tống Phi trở nên cô đơn, nụ cười trước đó biến mất trong nháy mắt

"5 năm trước, tổ 1 bọn tôi có tổng cộng 12 người" Tống Phi thở một hơi dài nhẹ nhóm, sau đó chậm rãi nói, bắt đầu kể lại chuyện năm đó

Ngay khi Tống Phi vừa nói được vài câu, Triệu Chấn đột nhiên nói, "Đại ngốc, chuyện liên quan đến xe buýt 'tuyến 18', cậu biết rồi sao?" Triệu Chấn sợ rằng Tống Phi muốn nói đến chuyện xe buýt 'tuyến 18' nên nhắc nhở cậu ấy một chút

"Tuyến 18?" Tống Phi lộ ra một tia ngạc nhiên, hiển nhiên, Tống Phi cũng không biết chuyện liên quan đến xe buýt 'tuyến 18'

"Ah, không có việc gì, cậu nói tiếp đi" Triệu Chấn thấy vậy, mỉm cười, ra hiệu cho Tống Phi nói tiếp

Tống Phi nhẹ gật đầu, không suy nghĩ nhiều, tiếp tục kể lại

"Lúc ấy, tổ bọn tôi được nhận nhiệm vụ điều tra vụ án ở thôn Hắc Thủy, trong đêm, điều động tất cả mọi người trong tổ, đi đến thôn Hắc Thủy, khi đến nơi, toàn bộ thôn vô cùng thê thảm, lửa cháy khắp nơi, đâu đâu cũng có thi thể bị thiêu rụi, 5 chiếc xe cứu hỏa hoạt động cùng một lúc, nhưng dưới ngọn lửa đó, cũng chỉ như muối bỏ bể"

"Trận hỏa hoạn kéo dài suốt cả đêm, khi bình minh sắp lên, lại điều động thêm 7 - 8 chiếc xe cứu hỏa, hơn 10 chiếc xe cứu hỏa cùng nhau phun nước, qua hơn một tiếng mới có thể dập tắt được ngọn lửa, nhưng khi đấy thôn Hắc Thủy đã trở thành một mớ hỗn độn, những thi thể lúc đó đã bị đốt cháy thành than

Nghe Tống Phi kể lại, sắc mặt mọi người trầm xuống, từ bên trong lời nói của Tống Phi, bọn họ có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc đó thê thảm đến mức nào

"Không còn ai sống sót sao?" Diệp Bân lên tiếng hỏi, dựa theo báo cáo tin tức, thôn Hắc Thủy không còn ai sống sót, nhưng Diệp Bân cảm thấy, vụ án thôn Hắc Thủy rất kỳ lạ, nói không chừng vẫn còn người may mắn còn sống, chỉ là tin tức đã bị che giấu mà thôi

"Tôi nhớ rằng, lúc trước đồng nghiệp của tôi điều tra dân số thôn Hắc Thủy, cậu ta nói, toàn bộ thôn Hắc Thủy có tổng cộng 115 người nhưng chỉ tìm được 98 bộ thi thể"

"Nói như vậy, đúng là đã có người may mắn sống sót sao? Trương Lam cau mày dò hỏi

Tống Phi lắc đầu, "Không, mặc dù lúc đầu chỉ tìm được 98 bộ thi thể nhưng ở trạm dừng xe buýt cách thôn Hắc Thủy không xa đã tìm thêm được 5 bộ thi thể nữa, những thi thể này giống với thi thể trong thôn Hắc Thủy, đều bị đốt cháy đen, căn bản không có cách nào phân biệt được bọn họ

Tống Phi vừa nói dứt lời, sắc mặt mọi người ai cũng sững sờ, trạm dừng xe buýt cách thôn Hắc Thủy không xa, nơi ba người Diệp Bân từng đến, mà Triệu Chân đã nghe ba người kể qua cho nên cũng biết được chuyện ở trạm dừng xe buýt

"Anh nói là trạm dừng xe buýt 'tuyến 18' cách không xa thôn Hắc Thủy sao?" Diệp Bân trầm giọng nói

"Cậu biết trạm dừng xe buýt đó sao?" Tống Phi nhìn vế phía Diệp Bân, nghi ngờ

Diệp Bân nhẹ gật đầu, "Trước đó chúng tôi đã đi qua một trạm dừng xe buýt"

"À, xung quanh thôn Hắc Thủy chỉ có một trạm dừng xe buýt, tôi nghĩ, nơi các cậu nói chính là trạm dừng xe buýt đó"

"5 bộ thi thể kia chạy đến trạm dừng xe buýt nhu thế nào?" Ngay lúc này, Trương Lam nói ra câu hỏi trong lòng mình

"Nói đến chuyện này, lúc ấy, bất luận là tổ điều tra hay nhân viên phòng cháy chữa cháy đều khồn thể lí giải, mặc dù trạm dừng xe buýt cách thôn Hắc Thủy không xa, nhưng lửa ở thôn Hắc Thủy cũng không có lan đến trạm dừng xe buýt, mà ở đó lại xuất hiện 5 bộ thi thể, bọn tôi đều cảm thấy đây không phải do con người gây ra"

"Do con người gây ra?"

"Ừm, lúc đầu cho là như vậy, nhưng về sau phát sinh một việc, đã làm cho mọi người trong tổ điều tra lâm vào khủng hoảng" Nói đến đây, Tống Phi có chút run rẩy

"Đại ngốc, cậu không sao chứ?" Nhìn thấy Tống Phi như vậy, Triệu Chấn lo lắng hỏi thăm

Tống Phi khẽ lắc đầu, "Không có việc gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến chuyện lúc trước, đến tận hôm nay, nghĩ tới vẫn có chút sợ hãi"

"Đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?" Trong lòng mọi người ai cũng hiếu kì, từ sau lúc đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà đã qua nhiều năm như vậy vẫn khiến cho Tống Phi vẫn còn sợ hãi

"Sau khi kiểm tra, 5 bộ thi thể ở trạm dừng xe buýt đúng là người dân ở thôn Hắc Thủy, tuy không rõ tại sao 5 bộ thi thể đấy có thể ở trạm dừng xe buýt, nhưng bọn tôi khi ấy cũng không quá quan tâm đến vấn đề này, đem chôn 5 bộ thi thể của người dân thôn Hắc Thủy cùng một chỗ, cuối cùng đã xảy ra một vấn đề" Tống Phi thở dài một hơi, cho đến bây giờ, Tống Phi vẫn cảm thấy như cũ, toàn bộ vụ án thôn Hắc Thủy đều là do 5 bộ thi thể kia

Nghe Tống Phi nói vậy, giờ phút này mọi người cũng cảm giác được một luồng khí lạnh từ đằng sau lưng, lão từ không thể không quay đầu nhìn một chút

"Sau khi chôn xuống 5 bộ thi thể, đêm hôm ấy, 12 người chúng tôi, chia ra 3 chiếc xe, chạy về cục cảnh sát, thế nhưng khi đến cục cảnh sát lại chỉ còn 2 chiếc xe, từ đầu tới cuối chúng tôi không thể liên hệ được với bất cứ ai trong 5 người ở trên chiếc xe ấy, đến sáng sớm hôm sau, tổ điều tra còn lại tiến đến thôn Hắc Thủy một lần nữa, tại trạm dừng xe buýt cách thôn Hắc Thủy không xa, trông thấy 5 cỗ thi thể cháy đen, trong đó có 2 thi thể đã bị cắt mất đầu" Khi vừa nói hết câu, hô hấp của Tống Phi trở nên dồn dập

Ngoại trừ Diệp Bân vẫn lạnh nhạt như thường, những người còn lại đều nuốt nước miếng một cái, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ

"5 thi thể đó chính là 5 người trong tổ điều tra sao?" Diệp Bân nhìn về phía Tống Phi, hỏi

Tống Phi khẽ lắc đầu, "Không, ban đầu, chúng tôi cũng cho rằng 5 người trong tổ điều tra có lẽ đã bị ngộ sát, hoặc là thi thể của họ đang ở thôn Hắc Thủy, nơi chúng ta chôn xuống 5 bộ thi thể. Thế nhưng khi đến lại nơi bọn tôi chôn 5 bộ thi thể, bọn tôi chỉ thấy 2 cái đầu bị cháy đen" Tống Phi nói, mồ hôi lạnh toát ra trên trán, để bình tĩnh lại, Tống Phi lấy cốc nước ở bên cạnh, một hơi uống hết

"Vậy 5 người trong tổ điều tra ở đâu?"

"Từ sau lúc đó, chúng tôi đã tìm kiếm trong một thời gian dài nhưng kết quả vẫn không thu hoạch được gì. Mà cũng vì việc này, những người còn lại trong tổ điều tra, từng người từng người đã từ chức, chuyển đi" Nói đến đây, ánh mắt Tống Phi nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt cô đơn

Triệu Chấn Thấy thế, lại gần vỗ nhẹ lên vai Tống Phi nhưng cũng không nói gì

Cuối cùng, sau khi biết được chuyện thôn Hắc Thủy năm đó từ Tống Phi, nhóm Diệp Bân cảm ơn Tống Phi rồi rời đi, không quấy rầy Tống Phi nữa

"Đối với sự việc ở thôn Hắc Thủy, các cậu thấy thế nào?" Sau khi trở về cục cảnh sát, nhóm Diệp Bân đã tổ chức một buổi họp, 6 người bắt đầu bàn luận về vụ án thôn Hắc Thủy

"Trước mắt, chúng ta có hai vấn đề, thứ nhất, rốt cuộc 12 thi thể không tìm được ở thôn Hắc Thủy ở đâu. Thứ hai, 5 người trong tổ điều tra đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, bọn họ hiện tại đang ở đâu"

"Vụ án thôn Hắc Thủy mặc dù không có liên quan đến xe buýt 'tuyến 18' nhưng đã có thi thể xuất hiện ở trạm dừng xe buýt, tôi nghĩ, không ít thì nhiều, thôn Hắc Thủy và xe buýt 'tuyến 18' có liên quan với nhau"

"Kể từ đó, vụ án của chúng ra vẫn không có bất cứ tiến triển nào" Trương Lam thở dài bất lực, trải qua 2 ngày điều tra thôn Hắc Thủy, chỉ tra được vụ án có liên quan đến linh dị nhưng không có phát hiện nào mang tính thiết thực

"Không có bất kỳ chứng cứ nào có thể đổ lỗi vụ án cho sự kiện linh dị, cục trưởng chắc chắn sẽ không đồng ý:

"Tôi sẽ đi đàm phán với cục trưởng" Diệp Bân đứng dậy, đưa ra quyết định cuối cùng, báo cáo kết quả điều tra gần nhất cho cục trưởng

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.