Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ trong cuộc

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

* Chương 18: Kẻ trong cuộc*

"Trước mắt đây là tất cả những gì chúng ta biết được về vụ án này." Diệp Bân kể chi tiết kết quả điều tra mấy ngày gần đây cho ba sĩ quan cảnh sát còn lại.

"'Xe buýt tuyến 18’ quỷ quái như vậy sao? "Lão Từ cau mày, sau khi nghe câu chuyện của Diệp Bân về chiếc xe buýt tuyến 18, bản thân tựa như đang nghe một câu chuyện kì quái. Căn bản không giống như những sư việc bình thường xảy ra.

"Dựa vào những gì anh vừa nói thì chúng ta không thể dễ dàng điều tra chiếc xe buýt tuyến 18 này, chỉ có thể tìm cách khác ?" Triệu Chấn khoanh tay trước ngực, trầm tư nói.

Diệp Bân gật đầu, "Ừm, nếu chúng ta trực tiếp điều tra" Xe buýt tuyến 18 ", ắt sẽ gặp nguy hiểm."

"Vụ án thôn Hắc Thủy mà các cậu vừa nhắc đến, năm đó là do một người bạn cũ của tôi phụ trách, nói không chừng, đi hỏi thăm anh ta một chút lại tìm được manh mối gì đó." Triệu Chấn đang trầm tư suy ngẫm đột nhiên lên tiếng.

"Thôn Hắc Thủy?"Diệp Bân cùng những người khác nghe vậy, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Triệu Chấn.

"Ừm, theo những gì tôi nghe được, vụ án ở thôn Hắc Thủy không đơn giản chỉ là sự cố ngoài ý muốn." Đối với việc xảy ra ở thôn Hắc Thủy, Triệu Chấn ít nhiều biết có một số ẩn tình.

"Đúng vậy, tôi cũng có nghe nói,năm đó tất cả cảnh sát tham gia vụ án thôn Hắc Thủy nếu không phải từ chức thì cũng là bị điều đi nơi khác. Ngay cả cảnh sát trưởng cũng vì vụ án đó mà bị điều đi.Lão Từ tỏ ý tán đồng với những lời của Triệu Chấn. Vụ án thôn Hắc Thủy năm đó đã gây ra một trận sóng gió lớn trong toàn bộ giới cảnh sát, nhưng càng về sau, cùng với việc bị điều đi của tất cả các sĩ quan cảnh sát thì các tư liệu về thôn Hắc Thủy cũng đã tiêu hủy. Vào thời điểm đó, chân tướng của vụ án cũng chưa ai biết rõ.

"Theo điều tra trong vài ngày qua, tôi thấy rằng thời gian xuất hiện của xe buýt ma" tuyến 18 "rất giống với thời gian xảy ra vụ án ở thôn Hắc Thủy" Diệp Bân từng xác nhận thời gian xuất hiện của xe buýt ma "Đường 18" trên Internet cuối cùng, phát hiện rằng thời gian xuất hiện chiếc xe buýt ma "tuyến 18" trên mạng với thời điểm xảy ra vụ án thôn Hắc Thủy chênh lệch không nhiều.

"Bất luận như thế nào, hiện giờ đã có người trong cuộc, chũng ta vẫn là nên đến hỏi thăm một chút,làm rõ xem rốt cuộc ở thôn Hắc Thủy năm đó đã xảy ra chuyện gì, nói không chừng vụ án xe buýt ma" tuyến 18 " cũng sẽ rõ ràng."

Cuối cùng, Diệp Bân cùng mọi người đã đưa ra quyết định, trước tiên đi đến hỏi thăm người bạn cũ của Triệu Chấn, sau đó điều tra xem ẩn tình đằng sau vụ án thôn Hắc Thủy năm đó.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Bân cùng mọi người lái xe đến nhà người bạn cũ của Triệu Chấn.

"Diệp đội, việc điều tra ở thôn Hắc Thủy, chắc là sẽ không phát sinh ra chuyện gì nguy hiểm chứ? " Trên đường đi, Triệu Chấn có chút lo lắng hỏi Diệp Bân, sợ cuộc điều tra sẽ liên lụy đến người bạn cũ của mình.

"Sẽ không có chuyện gì đâu. Chúng tôi đã điều tra thôn Hắc Thủy nhiều lần rồi cũng không có xảy ra chuyện gì bất thường. Chỉ là khi nó liên quan đến chiếc ‘xe buýt tuyến 18 ", mới có thể gặp nguy hiểm. Đến lúc đó,gặp được bằng hữu của anh rồi, chúng ta sẽ dặn dò anh ấy trước, nếu là chuyện liên quan đến chiếc xe buýt tuyến 18’’ không nên thảo luận sẽ tốt hơn ".

Triệu Chấn gật đầu cũng không nói gì thêm.

Nhà người bạn cũ của Triệu Chấn sống nằm ở một vùng ngoại ô, cách khá xa trung tâm thành phố X . Diệp Bân cùng mọi người lái xe gần hai tiếng đồng hồ mới đến nơi mà người bạn cũ của Triệu Chấn đang sống.

"Là ở đây sao? Nơi này thật sự xuống cấp rồi!" Trương Lam ra khỏi xe nhìn vào mấy tòa nhà kiểu cũ phía trước mặt, cảm khái nói.

"Ngôi nhà ở đây đã gần ba mươi năm rồi." Lão Từ nhìn vào mấy tòa nhà cũ ở trước mặt, trong miệng lẩm bẩm.

"Đúng, mấy tòa nhà này cũng đã nhiều năm rồi. Tôi nhớ lần đầu tiên đến đây, lúc đó vẫn còn đang học cao trung." Triệu Chấn không thể không nhớ lại chuyện cũ. Khi còn học cao trung, đã cùng với người bạn học cũ này rất thân thiết, nhưng sau này trưởng thành, vì cuộc sống và công việc của hai khác biệt, cho dù cùng ở một thành phố cũng rất ít liên lạc.’’

"Anh có chắc là anh ấy vẫn còn sống ở đây không?" Nghe mấy lời nói đó của Triệu Chấn, Trương Lam có chút nghi ngờ liền mở miệng hỏi.

"Yên tâm đi, đêm qua tôi đã liên lạc với cậu ấy rồi, cậu ấy vẫn sống ở đây."

"Ừm, vậy thì tốt rồi." Trương Lam gật đầu cũng không nói gì thêm nữa.

Cả ba bước vào khu dân cư, Triệu Chấn dựa vào kí ức năm xưa rất nhanh đã tìm được ngôi nhà của người bạn cũ.

Cốc!Cốc! Cốc!

Sau khi gõ cửa, không lâu sau, một người đàn ông trung niên cao khoảng 1m87 ra mở cửa. Sau khi thấy Triệu Chấn, khuôn mặt lộ ra nụ cười có phần kích động, "Ồ, Lôi Chấn Tử, cậu đến rồi ! "

"..."

"Hahaha! Hahaha!" Ngoại trừ khuôn mặt đã đen lại của Triệu Tử và Diệp Bân ra, những người còn lại không nhịn được cười phá lên.

"Tống Đại Ngốc, cậu quá đáng rồi đấy!" Lôi Chấn Tử là biệt danh thời cao trung của Triệu Chấn, đã lâu không gặp,không ngờ rằng đối phương còn không cho anh chút thể diện nào,trực tiếp gọi biệt danh của mình. Bị đối phương gọi biệt danh, Triệu Chấn cũng không chịu yếu thế, nói ra biệt hiệu của người bạn cũ, Tống Phi.

Tống Phi cao 1m87, mặc dù thân hình cao nhưng lại rất gầy tựa như một cây múa, cảm giác chỉ cần thổi cái liền ngã ngay.

"Haha! Được rồi, được rồi! Vào trong đi." Nghe thấy Triệu Chấn gọi biệt danh của mình, Tống Phi cười một tiếng, không nói gì thêm, vội vàng mời mọi người vào trong.

Nhà của Tống Phi không rộng lắm, khoảng 70 mét vuông, cả một nhóm người ngồi trên ghế sofa trong phòng khách,có chút hơi chật.

"Này, hôm nay Tiểu Linh không có ở nhà sao?" Triệu Chấn nhìn xung quanh, phát hiện vợ của Tống Phi, Tiểu Linh cũng không có ở nhà.

"Nghe nói các cậu đến thăm, tôi để cô ấy về nhà mẹ đẻ rồi!" Tống Phi nói xong từ trong bếp đi ra bày một bàn đồ ăn. "Nào, dù sao cũng chưa ăn gì.Nếm thử một chút tài nghệ của tôi đi. Khồng cần khách sáo!"

"Cái tên này! Còn học nấu ăn rồi sao!" Triệu Chấn nếm thử các món ăn của Tống Phi sau đó liền gật đầu. "Chà, cũng không tệ!Cái này được đó!Các anh cũng ăn đi! Không cần khách khí’’Triệu Chấn nói xong còn ra hiệu cho mọi người không cần khách sao ăn cơm trước.

Mọi người thấy vậy cũng cầm đũa lên nếm thử mấy món ăn của Tống Phi.

"Món này ngon đó"

"Chà! Thật sự rất ngon!" Mọi người đều nếm thử món ăn của Tống Phi, tất cả đều là khen ngợi.

"Haha! Ngon là tốt rồi!Ăn xong chúng ta cùng nhau uống một chút đi!" Tống Phi nói xong liền vội vàng đứng dậy.Một lúc sau, anh ta mang ra một thùng bia lớn. "Nào vừa uống vừa nói chuyện."

"Đại Ngốc, không uống được, vẫn còn có việc cần xử lí!" Triệu Chấn tahy mặt mọi người từ chối ý tốt của Tống Phi.

"Ừm! Tôi quên nào nào nào! Mau ăn đi!" Tống Phi đặt thùng bia sang một bên ra hiệu cho mọi người mau ăn đi.

Cứ như vậy, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm vô cùng hòa đồng. Sau khi mọi người đã ăn no, mới sang ghế sofa bắt đầu bàn luận về chuyện liên quan đến thôn Hắc Thủy.

"Đại ngốc! Hôm qua cậu nói rằng vụ án thôn Hắc Thủy năm đó là do cậu phụ trách. Vào thời điểm đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Tại sao tất cả những người liên quan đều không phải là từ chức thì cũng là bị chuyển đi nơi khác?’Triệu Chấn mở đầu trước, hỏi Tống Phi.

Nghe câu hỏi của Triệu Chấn, đôi mắt của Tống Phi trở nên có chút ảm đạm, tựa như đang nghĩ đến điều gì đó bi thương . Một lúc lâu, Tống Phi mới tỉnh táo lại, chậm rãi lên tiếng ‘ Chuyện ở thôn Hắc Thủy, đã qua bao nhiêu năm như vậy rồi, tôi muốn mau chóng quên nó đi’’

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.