Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lựa chọn

Phiên bản Dịch · 1794 chữ

Chương 17: Lựa chọn

"Gần đây vụ án ‘Xe buýt tuyến 18’ đang xôn xao trên mạng là do các cậu phụ trách điều tra sao?." Lưu Thiên Hành không trực tiếp trả lời câu hỏi của Diệp Bân mà thay vào đó lại hỏi ngưược lại anh.

Nghe câu hỏi của Lưu Thiên Hành, Diệp Bân cùng ba người theo sau có chút sững sờ.

Không đợi ba người Diệp Bân mở miệng, Lưu Thiên Hành tiếp tục nói: "Tôi cho các cậu một lời khuyên.Chuyện của chiếc ‘xe buýt tuyến 18’ vẫn là không nên tiếp tục điều tra nữa"."

"Cậu biết chuyện chiếc" Xe buýt tuyến 18’ sao?" Nghe được mấy lời của Lưu Thiên Hành, Diệp Bân trong lòng lập tức có chút giật mình. Từ mấy lời nói của đối phương ,xem ra Lưu Thiên Hành rất có thể biết được chuyện gì đó liên quan đến chiếc ‘xe buýt tuyến 18’.

"Đó là tất cả những gì tôi có thể nói rồi. Tóm lại, các cậu vẫn là không nên tiếp tục điều tra vụ án này. Chuyện ma quỷ không phải là chuyện các cậu nên đặt chân vào." Biểu hiện của Lưu Thiên Hành đột nhiên trở nên nghiêm túc, so với lúc trước tưởng chừng là hai con người.

"Vụ án này liên quan đến một số vụ án mạng. Thân là một cảnh sát, chúng tôi nhất định phải điều tra rõ ràng bất luận hung thủ là người hay ma." Diệp Bân giọng nói lạnh lùng ,so mấy lời kia của Lưu Thiên Hành trái ngược hoàn toàn.

Lưu Thiên Hành nhìn về hướng Diệp Bân, từ đôi mắt phát ra thần sắc kiên định, khó lay chuyển được. Nhưng điều này vẫn không khiến Lưu Thiên Hành từ bỏ ý định khuyên ngăn Diệp Bân.

"Nếu cậu tiếp tục điều tra sẽ càng có thêm nhiều người phải chết. Thân là một cảnh sát, đây là điều cậu nên làm sao?" Lưu Thiên Hành chất vấn.

Diệp Bân nghe thấy vậy bỗng nhiên rơi vào trầm mặc, bản thân cũng không biết nên trả lời nó như thế nào, vì bản thân anh ta cũng biết rằng nếu như tiếp tục điều tra, sẽ càng khiến nhiều người gặp nguy hiểm hơn.

Hai người Vương lão đầu cùng Lưu Gia Hưng ,một trong số những người liên quan biết chuyện chiếc ‘Xe buýt tuyến 18’', lại thêm cả Tôn Hi Đào nữa.Quá nhiều người đã phải mất mạng vì chiếc ‘xe buýt tuyến18" này rồi.

"Điều tra chân tướng của vụ án đương nhiên là quan trọng, nhưng lần này, các cậu cũng thấy rõ ràng nếu như tiếp tục điều tra, sẽ liên lụy đến không ít người vô tội." Lưu Thiên Hành lại một lần nữa lên tiếng, lần này, sau khi Lưu Thiên Hành nói xong liền lập tức quay người rời đi.

Sau khi Lưu Thiên Hành rời đi, cả ba người Diệp Bân bỗng rơi vào trầm tư. Đối với những lời nói ban nãy của Lưu thiên Hành, cả ba đều đang suy nghĩ.

"Bân tử, chúng ta vẫn sẽ tiếp tục điều tra chứ?" Trần Huy lên tiếng trước, suy nghĩ rất lâu, nhưng anh vẫn không thể đưa ra quyết định.

"Vấn đề bây giờ chính là, ngay cả khi chúng ta tiếp tục điều tra, chúng ta liệu có thể thực sự tìm ra chân tướng sao?" Trương Lam thở dài. Khi biết rằng hết thảy vụ án này đều liên quan đến tâm linh, Trương Lam hiểu rõ ngay cả khi anh và nhóm của mình tiếp tục điều tra, cũng chưa chắc có thể điều tra ra chân tướng.

Từ đầu đến cuối Diệp Bân vẫn là không mở miệng nói lời nào. Một hồi lâu sau, Diệp Bân đột nhiên đưa ra quyết định.

"Trở lại đồn cảnh sát, tôi có vài điều muốn nói."

Trương Lam và Trần Huy nhìn nhau cả hai cũng không hỏi gì nhiều,lập tức theo sau Diệp Bân quay về đồn cảnh sát.

Sau khi về đến đồn cảnh sát, Diệp Bân lập tức triệu tập mọi người trong đội điều tra.

"Các vị, chúng tôi đã tìm thấy manh mối về vụ án cậu bé bị mất tích và vụ cậu bé bị sát hại. Cuối cùng, qua điều tra manh mối, chúng tôi biết rằng cả hai vụ án lần này đều liên quan đến một sự kiện siêu nhiên."

Diệp Bân mở một cuộc họp triệu tập tất cả mọi người trong nhóm điều tra. Vừa mới bắt đầu cuộc họp, Diệp Bân lập tức đi thẳng vào vấn đề.

"Sự kiện siêu nhiên!"

"Ý gì vậy? Lẽ nào cả hai vụ án này đều không phải do con người làm?"

"Lẽ nào thực sự là do ma ám?"

"Quỷ quái như vậy sao."

Những lời của Diệp Bân gây ra sự náo loạn trong cuộc họp, tất cả các cảnh sát có mặt đều thảo luận về nó. Một số người tin rằng vụ án này là một sự kiện siêu nhiên, trong khi những người khác không tin đó là sự thật, nhưng cuối cùng, tất cả các cảnh sát đã chọn tin tưởng, nhưng không tin vào cái gọi là sự kiện siêu nhiên,mà là tin tưởng mấy lời nói này của Diệp Bân.

"Diệp đội! Nếu nó liên quan đến các sự kiện siêu nhiên, chúng ta nên xử lí sao đây?"

"Đúng đó! Nếu nó thực sự là do bị ma ám, vụ án này làm sao có thể tiếp tục điều tra chứ?"

"Điều quan trọng nhất là, ngay cả khi chúng ta có tiếp tục điều tra, chúng ta nên giải thích thế nào với cấp trên đây? Nếu nói là bị ma ám, chuyện này cũng quá ..."

Tất cả mọi người đều lo lắng theo một cách khác nhau, có người lo rằng vụ án bị ma ám không có cách nào để tiếp tục điều tra, trong khi những người khác lo lắng, ngay cả khi điều tra ra rõ chân tướng thì nên làm nên gì đây? Không thể thuyết phục với công chúng rằng vụ án này thuộc phạm trù ma quỷ.

"Trong thời gian này, tôi cùng Trương Hàn và Trần Huy đã điều tra vụ án, cuối cùng phát hiện ra rằng mũi nhọn của vụ án đều hướng vào chiếc xe buýt siêu nhiên 'tuyến 18 '. Tại thời điểm điều tra chiếc xe buýt tuyến 18, chúng tôi đã gặp phải một loạt các sự kiện siêu nhiên. Trước và sau đó, đã liên lụy đến ba người tử vong, tôi lúc trước điều tra cũng gặp nguy hiểm . "

Lúc Diệp Bân nói xong,sắc mặt mọi người liền chìm xuống.

"Bây giờ chúng ta có hai lựa chọn.Lựa chọn thứ nhất là tiếp tục điều tra vụ án này, lựa chọn này đồng nghĩa với việc, tất cả các nhân viên tham gia vào cuộc điều tra đều sẽ gặp nguy hiểm. Lựa chọn thứ hai là tạm dừng cuộc điều tra. Mặc dù ttrong trường hợp này chúng ta rất có khả năng sẽ bị kỉ luật thích đáng nhưng không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào. Cuối cùng là lựa chọn tiếp tục điều tra hay lựa chọn bỏ cuộc.Lựa chọn này đều do mọi người quyết định "

Diệp Bân nói xong liền lấy ra một chồng giấy,sau đó đưa cho Trương Lam và Trần Huy phát cho mọi người.

"Bất luận kết quả cuối cùng có như thế nào, tôi chỉ hy vọng rằng mọi người đều có thể đưa ra lựa chọn không trái với chủ tâm của mình. 1 là điều tra, 2 là từ bỏ." Diệp Bân nói xong, quay người rời đi, đem quyền lựa chọn trao cho tất cả thành viên của tổ điều tra.

Sau khi nhận được tờ giấy kia, tất cả mọi người đều suy nghĩ rất kĩ, không ai có thể đưa ra lựa chọn ngay lập tức. Rốt cuộc, đây là một cuộc khảo sát liên quan đến sự sống và cái chết.

"Tiểu Lưu cậu chọn gì?"

"Không, tôi ... này ..."

"Tôi còn trẻ như vậy, tôi không thể mạo hiểm lần này được." Cuối cùng, một cảnh sát viên đã đưa ra quyết định, viết "2" lên tờ giấy trắng, sau đó đứng dậy rời đi.

"Không cần thiết vì một vụ án không biết có thể điều tra rõ ràng hay không mà liều mạng." Lại một người khác đã đưa ra lựa chọn ,viết số "2" lên tờ giấy trắng.

"Tôi đã ở đồn cảnh sát này nhiều năm như vậy, nhưng cũng chưa từng xử lý một vụ án lớn nào. Lần này, nói không chừng đó là một cơ hội!" Một cảnh sát chạc ba mươi mỉm cười rồi viết số "1" lên tờ giấy trắng .

Cộng thêm Diệp Bân, Trương Lam, Trần Huy cả đội điều tra có tổng cộng 25 người. Trong gần một giờ, người cuối cùng cũng đã đưa ra lựa chọn của mình.

Khi người cuối cùng đưa ra lựa chọn, Diêp Bân trở lại phòng họp. Ngay lúc đó trong phòng họp, tất cả những người chọn "2" đều đã rời đi, chỉ còn lại ba người, lựa chọn số "1."

"Aizzz ..." Nhìn vào phòng họp, ngoài trừ ba người Diệp Bân, chỉ còn lại ba người. Một cảnh sát trung niên chạc bốn mươi tuổi lắc đầu, khuôn mặt anh ta có chút bất lực.

"Lão Từ, anh tại sao lại ở lại?" Bên cạnh cảnh sát trung niên là một vị cảnh sát có vẻ như đồng niên.

"Hơn nửa đời người làm cảnh sát rồi, sao có thể vào lúc này mà từu bỏ trọng trách được." Vị cảnh sát tên Lão Từ kia nhún vai ,cười nhẹ.

"Haha! Tôi cảm thấy mấy lời này nói ra từ miệng anh, cảm giác đặc biệt không hợp đâu." Vị cảnh sát chạc tuổi Lão Từ này tên Triệu Chấn.

"Còn cậu thì sao?Sao lại ở lại" Cả Lão Từ và Triệu Chấn đều quay lại, nhìn vê hướng vị cảnh sát khoảng ba mươi tuổi kia.

Người cảnh sát này tên là Ninh Hoa. Anh ta bình thường cũng không thích nói chuyện. Chỉ biết hoàn thành trung thực nhất nhiệm vụ bản than được giao còn đối với những chuyện khác từ trước đến nay đều không quan tâm.Ai mà ngờ được rằng, lần này anh ta quyết định ở lại.

"Tôi muốn làm một vụ án lớn." Câu trả lời của Ninh Hoa rất đơn giản, nhưng lại vô cùng thực tế.

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.