Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Extra: Hanson

Tiểu thuyết gốc · 1842 chữ

1 tháng sau khi Jinhyuk cưới Wooseok về, cả anh và Wooseok đều chuyển về một nhà để cho Dongpyo bơ vơ một mình trong căn nhà rộng lớn ấy. Jinhyuk cũng đã nói sẽ ở lại với Dongpyo nhưng mà em nói không sao ! Nhưng mà Jinhyuk đâu đành để Dongpyo một mình. Nên gọi SeungWoo tới rước ẻm về bên nhà luôn. Thế là từ khi nào căn nhà ấm cũng bây giờ đã trở nên lạnh lẽo vì không có ai ở đó.

Dongpyo chuyển tới nhà SeungWoo cũng gần 2 tuần rồi. Cậu cũng đã quen với không khí ở đây. Còn SeungWoo từ khi có Dongpyo về ở thì liên tục ở nhà mặc dù thân là CEO của công ty. Chỉ khi Dongpyo có lịch trình nên mới đi làm thôi chứ nếu mà không có thì mang hết về nhà, vừa làm việc vừa cưng nựng người yêu bé nhỏ.

Hôm nay là chủ nhật, cả cậu và SeungWoo đều không có lịch trình nên ở nhà ôm nhau ngủ. Trên chiếc giường King size ấy, một lớn một nhỏ đang nằm ôm nhau mà ngủ. Dongpyo khẽ cựa quậy trong lòng SeungWoo. Thấy cậu sắp tỉnh, anh liền nhẹ giọng nói

- Dongpyo à, dậy đi ! Trời sắp trưa luôn rồi đó !

- Không muốn. Hôm nay không có lịch trình, con muốn ở nhà ngủ ! Cậu khó chịu nói

- Ngoan nào, dậy đi. Tí nữa chúng ta đi chơi !

Nghe đến đi chơi, mắt Dongpyo lập tức mở to nhìn SeungWoo, vui vẻ nói

- Thật sao ?

- Đương nhiên! Nhanh dậy đi. Còn ăn sáng nữa !

Thế là cả hai người cùng nhau vào vệ sinh cá nhân. Seungwoo cứ làm như cậu không làm được gì ! Anh cứ giúp cậu đánh răng rồi tới rửa mặt,.... vâng vâng và mây mây. Có nhiều lúc cậu cũng đã nói rằng có thể tự mình làm được mà ai ngơ SeungWoo thản nhiên nói một câu

- Tập trước sau này cưới về làm đỡ ngại ngùng !

Dongpyo không thể tin ổng được luôn á !! Nhưng mà cậu vẫn ngượng ngùng để cho anh làm giúp

Phòng bếp

- Chú à ! Chú để con nấu cho, chưa gì mà chú đã làm bể 2 cái bát rồi ! Dongpyo nói

- Không sao ! Anh làm được mà ! Em cứ ngồi nghỉ đi.

- Chú mà cứ như vậy chắc nhà mình không còn bát mà ăn cơm đâu ! Để con làm rồi chú phụ con cũng được !

- Ohhh, vậy cũng được !

Dongpyo nói SeungWoo giúp vậy thôi chứ mỗi lần SeungWoo đề nghị cậu để anh giúp thì Dongpyo đều đuổi anh ra phòng khách ngồi. Ngoài phòng khách nhìn con người nhỏ bé đứng nấu ăn thật làm anh hạnh phúc đến phát điên mất ! Bước nhẹ nhàng tới chỗ cậu, vòng tay ôm cậu từ phía sau, rúc đầu vô cổ tham lam hít mùi hương sữa non của cậu ! Làm cậu có chút nhột nói

- Chú làm con nhột đấy !

Không đáp lại, vẫn giữ nguyên tư thế bám người. Cậu đi đâu anh đi đó. Dongpyo thật hết nói nổi với con người trẻ con này, đành mặc kệ anh mà tiếp tục công việc nấu ăn của mình.

- Xong rồi, ăn thôi ! Cậu hài lòng về bàn ăn trước mặt mình. Định bước tới chỗ đối diện SeungWoo mà ngồi nhưng SeungWoo nhanh tay kéo cậu lại, để cậu ngồi trong lòng mình.

- Ngồi như vậy, ăn sẽ ngon hơn ! Anh mặt dày nói

- Chú SeungWoo, tí nữa chúng ta đi đâu đây ? Dongpyo hồn nhiên hỏi

- Tuỳ em, em muốn đi đâu ?

- Con muốn đi trung tâm thương mại, mua cho chú mấy cái áo sơ mi. Với lại con muốn đi xem phim ! Lâu rồi con không đi !

- Được, chiều em tất ! Nhưng mà em phải nhanh chóng ăn đi, không thôi nguội giờ !!

- Vânggg

Dongpyo ngồi trong lòng SeungWoo bấm điện thoại còn SeungWoo thì liên tục đút thức ăn cho cậu. Cậu không khó chịu thay vào đó cũng nhanh chóng nhận lấy. Vì ... cậu quen rồi !

———— ————— ——————

Trung tâm thương mại X-ONE

- Chú thích kiểu áo như thế nào ? Màu gì ? Dongpyo nhìn anh hỏi

- Tuỳ em chọn đi. Dù sao về sau em cũng mặc áo sơ mi anh ở nhà mà ! Anh sẽ không cho em mặc đồ ngủ kia đâu ! Haha ! Lời nói của SeungWoo không những khiến cậu đỏ mặt mặc còn khiến chị nhân viên che miệng cười.

- Chú.... biến thái ! Dongpyo ngượng nói

- Anh đây chỉ biến thái với mình em !

SeungWoo cười đểu nói, rồi quay qua nói với chị nhân viên

- Gói hết tất cả những chiếc áo sơ mi này lại đi. Nhớ phải lấy size rộng nhất !

Chị nhân viên vui mừng nhận lấy tấm thể từ tay SeungWoo rồi nhanh chóng gói đồ lại.

- Chú lãng phí quá đấy !

- Không sao ! Em mặc đẹp thì cả cái trung tâm này anh cũng mua được !

- Hết nói nổi với chú ! Nhanh đi thôi nếu không chú mua cả cái trung tâm thương mại này thiệt quá !

Nhận lấy túi đồ rồi kéo SeungWoo ra ngoài. Nhanh chóng lấy xe rồi đi ra khỏi trung tâm thương mại. Đã 12h trưa rồi nên Dongpyo có chút đói bụng, mặc dù mới ăn nhưng mà em vẫn chưa no.

- Dongpyo đói rồi đúng chứ ? Đi ăn nhé !

- Được ạ ! Cậu vui vẻ đáp

Top Me Restaurant

- Bữa nay con có tiền rồi nên con sẽ bao chú ăn chứ trước giờ toàn chú trả tiền.

- Đừng có lo, anh không hết tiền đâu. Với lại, tiền này là do em kiếm đấy ! Nên coi như là bao anh rồi đi.

- Nhưng mà.....

- Không sao ! Dongdongie bữa nay còn biết lo cho anh nữa ! Thương ghê chưa !

- Con lúc nào chả thương chú !

- À mà Dongpyo à, sao em cứ gọi anh là chú hoài vậy ? Làm vậy làm anh thấy anh già lắm đó ! SeungWoo uỷ khuất nói

- Tình chú - cháu !! Nghe dễ thương mà, với lại con cũng không quen gọi chú bằng anh ! Gọi anh nghe kỳ lắm !

- Ừ ! Giọng SeungWoo có chút buồn, Dongpyo cũng cảm thấy vậy nên liền gọi

- Chú à !!!!

- Hửm ???

- Con yêu chú ! Không quên nháy mắt một cái

' Bùm' Trái tim SeungWoo nổ tung vì sự dễ thương này mất rồi. ' Bình tĩnh SeungWoo à !! Mày phải bình tĩnh' Áaaaaaa, ĐÁNG YÊU QUÁ !!!

SeungWoo đúng là kiềm chế không được, hướng tới môi Dongpyo mà hôn nhẹ một cái. Cười với Dongpyo nói

- Anh cũng vậy ! Anh yêu em !

- Hì hì !! Dongpyo cười híp mắt

———————————————

- Chú à, con mệt quá. Mình về nhà xem phim được không ? Dongpyo do nãy giờ đi ngoài đường nên có chút say nắng nói

- Được !

Về đến nhà, SeungWoo cùng Dongpyo bước vào. Cậu nhanh chóng đi vào phòng bếp lấy nước uống. SeungWoo thì đi ra ngoài vì nhận được một cuộc điện thoại của người quen

- Ê, chú mày chỉ cho anh cách để người yêu tự động ôm mình khi xem phim đi !

- Úi giồi ôi, ông định làm gì Dongpyo của tui à ? Cho lão đại trêu anh nói

- Dongpyo nào của chú ?? Hàn khí nặng nề lọt vào lỗ tai Seungyoun

- Đùa , tui đùa. Để Dongpyo ôm ông trong lúc xem phim thì ông nên mở phim kinh dị. Hồi trước tui coi phim đó tui hú hét rồi ôm Hangyul quá trời luôn !

- Hãnh diện quá nhỉ ? Hangyul nó chưa đảo chính là may lắm rồi ! Ngồi đó mà kể lại !!

- Kệ tui, thấy bây giờ người ta vẫn đang chìm đắm trong tình yêu không ? Đi mà lo cho Dongpyo

- Dạ vâng, em biết rồi. Em xin nhường lại thời gian này cho hai người !

Nói rồi cúp máy, bước vào nhà thì thấy Dongpyo đã chuẩn bị đầy đủ hết tất cả để xem phim. Lại gần ôm eo cậu nhấc lên ngồi trên đùi mình. Thấy trời cũng đã tối rồi, coi phim kinh dị có vẻ hợp lý.

- Chú muốn coi phim gì ? Dongpyo ngồi trên đùi SeungWoo ngây thơ hỏi mà không cảm nhận được ý đồ của SeungWoo

- Kinh dị được không ?

- Kinh dị ? Được thôi ! Nhanh chóng lấy điều khiển ấn đại một bộ phim kinh dị.

Đã xem được bộ phim kinh dị rồi, thấy Dongpyo vẫn chưa có dấu hiệu sợ hãi mà thay vào đó là vẻ thích thú. SeungWoo biết chắc rằng Dongpyo sẽ không sợ xem phim kinh dị. Kế hoạch thất bại !!! Haizzzz.

Bỗng dưng Dongpyo tự dưng xoay người lại bắt bản thân phải đối diện với ánh mắt của SeungWoo. Thấy cậu có dấu hiệu lạ, anh liền hỏi

- Sao vậy ? Hửm ??

- Chú à, con buồn ngủ. Chú đi ngủ với con đi !

Đúng rồi, cũng đã hơn 4 tiếng xem phim rồi, hiện tại cũng hiện 10h đêm. Dongpyo buồn ngủ cũng là chuyện bình thường. SeungWoo nhanh chóng gật đầu, nhưng lại thấy trong bộ phim kinh dị ấy đang chiếu cảnh 'người lớn' mà Dongpyo thì đang xoay người lại.

Không thể để Dongpyo thấy những cảnh đó. Liền giữ người cậu lại, rồi lấy môi mình áp lên môi cậu. Dongpyo hơi giật mình nhưng cũng thuận theo dù sao thì cũng yêu nhau được gần 1 năm rồi nên không ngại gì chuyện này. Cứ hôn nhau cho đến khi SeungWoo thấy cảnh ấy đã biến mất mới buông cậu ra. Anh còn chưa dám 'ăn' cậu vì cậu còn nhỏ nên từ từ đã, trước tiên phải giữ cậu trong sáng mới là điều quan trọng. Vừa buông môi ra khuôn mặt hồng hào liên tục thở dốc kia khiến anh không nhịn được mà vừa hôn thêm cái nữa.

Cứ như vậy mà vừa đi lên phòng ngủ vừa hôn cậu. Nhẹ nhàng đặt cậu lên giường rồi mình cũng nằm xuống theo. Vòng tay ôm con người nhỏ bé vào trong lòng, hôn lên mái tóc mềm mại " Ngủ ngon nhé !"

Dongpyo cũng nhẹ giọng đáp " Chú ngủ ngon. Con thương chú !"

Mặc dù nói nhỏ nhưng anh đều nghe được, hạnh phúc ôm cậu chặt hơn. Tắt đèn rồi cả hai nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Hôm nay chính là ngày vui nhất cuộc đời anh.

Đôi khi định mệnh của hai con người chỉ nằm trong khoảng khắc của một cái nhìn thoáng qua !

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.