Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Môn (chỉnh lược)

Tiểu thuyết gốc · 1360 chữ

Ngày hôm đó, Thông Thiên Đỉnh mưa như trút nước. Bầu trở trở nên đen tối giông gió vần vũ làm không gian dường như vặn vẹo. Chàng trai trẻ chết lặng, bàng hoàng đứng ngoài khoảng sân trường Hoàng Môn, chứng kiến cảnh các sư huynh, sư tỷ nằm la liệt trong những vũng máu giờ đã cùng những dòng nước mưa hoà tan loang đỏ khắp sân trường. Chưa hết bàng hoàng thì một vị sư huynh đang bị trọng thương phóng đến đẩy anh ta ra xa. Lúc này chợt tỉnh trí thì đã thấy sư huynh bị trúng một thanh đoản đao vào lưng. Sư huynh cố gắng gượng với tay thều thào "Nhóc. Chạy. Chạy. đi!", nhưng lời chưa dứt thì một nhân ảnh uyển chuyển phi thân đến đạp một cước vào đầu của vị sư huynh rồi nhẹ nhàng đưa tay rút thanh đoản đao khỏi lưng anh ta, kết thúc sinh mạng ngắn ngủi. Kẻ đó chính là một phụ nữ mặc bộ hắc y bó sát để lộ ra từng phần cơ thể gợi cảm quyến rũ, ma mị. Ả liếc mắt nhìn người bị ả đạp đầu xuống đất, khẽ đưa lưỡi liếm đôi môi tô màu son tím ngắt rồi vung tay vẫy máu còn dính trên thanh đoản đao. Sau đó một cước nữa, ả đá văng xác của vị sư huynh bay đi một quãng xa.

- Ê! Hubo! Chúng ta để sót một con chuột nhắt nè! - Ả xoay người ra sau và nói với cái giọng ẻo lả đến nổi gai óc.

- Ngươi giết quách nó đi chứ kêu ta làm cái gì hả, Eroro! - Hubo, một tên có thân hình mập mạp to lớn đồ sộ tay cầm cây Rìu siêu to khổng lồ đang quơ loạn xạ, khẽ lườm ả một cái rồi quát - Ta còn bận giã mấy tên ở đây này! Không rãnh đâu!

- Hứ! Cái tên cục súc này ăn nói kỳ cục quá à! - Ả cũng lườm qua Hubo một cái mắng với giọng nhỏng nhẽo ghê ghê như hồi nãy.

Tán chuyện xong thì ả quay sang nhìn anh chàng đang bàng hoàng vì sợ hãi. Eroro nở một nụ cười nham nhở và lại liếm môi. Sau đó ả đã định ra tay kết liễu chàng trai thì sau lưng vọng lại một tiếng xoẹt lớn, cùng tiếng kinh hô khiến ả chấn động thất kinh.

- Tránh! - Thanh âm của một nữ nhân từ xa vọng đến. Một thanh âm mang theo luồng kình lực mạnh mẽ làm chấn tỉnh tâm lý của Eroro và cả chàng trai trẻ.

Lập tức nhanh như cắt, Eroro phi thân tránh né luồng kình lực đánh đến từ phía sau theo lời cảnh báo đó. Luồng kình lực chấn bay đất đá xung quanh và cuốn bay cả chàng trai trẻ. Nhưng một nhân ảnh đã vụt qua bắt lấy cậu ta rồi từ từ đáp xuống đất. Người đó chính là Hoàng sư phụ. Lão nhân với thân thể già cỗi, râu tóc đã bạc nhưng nhãn thần vẫn rất tinh tường.

- Song Di, ta tưởng là năm ấy ngươi đã bỏ mạng rồi chứ! Không ngờ chỉ vì muốn có sức mạnh mà ngươi đã câu kết với Ma giới tàn sát người vô tội! - Hoàng sư phụ hằn giọng hướng đôi mắt giận dữ nhìn về phía nữ nhân tên Song Di đang từ từ bước tới mà quát lớn. Thanh âm chứa đầy sự tức giận cùng kình lực mạnh mẽ khiến cho Eroro và Hubo ở gần cũng phải thoái lui mấy bước nhưng Song Di thì vẫn từ từ tiến tới.

- Ha ha ha ha! Vô tội à? Ta không quan tâm! Tất cả bọn Nhân loại các ngươi đều là những kẻ giả nhân giả nghĩa! - Nghe những lời chửi mắng từ Hoàng sư phụ, Song Di đột nhiên cười lớn, một nụ cười đau thương chất chứa đầy nỗi oán hận - Năm đó nếu bọn Tứ Đại Vệ Thần các ngươi nhanh chóng ngăn cản Nghi lễ Thiên Chứng Đế Hoàng thì có lẽ mọi thứ đã không diễn ra tồi tệ đến vậy! Nên có trách thì hãy trách bọn ngươi vô năng đi!

- Đừng lấy lý do để ngụy biện cho tội ác mà ngươi gây ra. Hôm nay ta quyết phải tận diệt mầm mống tai họa mà năm xưa ta đã bỏ sót! - Hoàng sư phụ quát lớn, vận kình lực mạnh mẽ vô bì tỏa ra từ người ông ấy. Cơ thể ông bắt đầu tỏa sáng chói lóa phát ra làm lu mờ tất cả mọi thứ xung quanh. Luồng sáng ấy rực rỡ đến nỗi khiến cho bọn Eroro và Hubo phải thoái lui không dám nhìn ngưng Song Di thì không. Tà khí của ả không yếu nên quang mang đó khó mà xâm phạm luồng Tà khí đang tỏa ra xung quanh ả.

Chốt lát sau, ánh sáng thần thánh đó biến mất để lộ thân hình cường tráng của một nam nhân trẻ tuổi, mái tóc bạch kim và phong thái uy dũng hiên ngang. Đây chính là hình dáng thực sự của Hoàng sư phụ, một trong Tứ Đại Vệ Thần mạnh mẽ của ngàn năm trước. Hoàng sư phụ khẽ lay động cổ tay và từ trong lòng bàn tay một thanh trường kiếm màu lam sắc tựa thủy tinh xuất hiện. Bao quanh thân kiếm là ánh sáng lam nhàn nhạt cùng với luống khí lạnh buốt tỏa ra.

- Băng Tinh Linh Kiếm, một trong Tứ Đại Thần Khí kìa! Thôi xong rồi Hubo ơi! Chạy thôi! Chạy thôi!

Nhìn thấy Thần khí là lập tức Eroro như rét run lên liếc nhìn Hubo the thé vừa nói vừa ra hiệu bỏ chạy. Cái thân hình gợi cảm trong bộ áo bó sát cùa ả cũng run lên bần bật. Khuôn ngực cũng theo động tác mà nảy lên vài cái. Nhưng mà trong lúc thế này thì tên Hubo chả hề để ý gì cả. Hắn dường như bị đứng hình luôn khi thấy thân hình cường tráng của Hoàng sư phụ.

- Ôi mỹ nam kìa! Ực ực! - Hubo mắt vẫn như dán vào thân hình của Hoàng sư phụ còn miệng thì đang ứa nước dãi.

- Câm hết cho ta! - Thanh âm của Song Di quát lớn khiến cả hai người bọn kia như tỉnh lại - Bọn ngươi lui ra. Để ta và Hoàng lão giải quyết chút chuyện.

Nghe vậy hai tên bọn chúng lập tức nhảy lên một ngọn núi nhỏ cách đó xa xa để xem náo nhiệt. Sau khi xét thấy hai tên đồng bọn đã tránh xa, Song Di bắt đầu thủ thế để chuẩn bị chiến đấu. Tà khí tỏa ra từ người ả ngày càng cường đại khiến không gian xung quanh như xoắn lại.

Khi cả hai đang nhìn nhau chuẩn bị cho trận chiến thì có tiếng chân người chạy đến.

- Sư phụ, sư đệ! - Vọng đằng xa, thanh âm trầm nhẹ vang lên. Một thanh niên với mái tóc dài nhanh chóng chạy tới.

- Lữ Tùng sư huynh! May quá huynh không sao! - Nhìn thấy sư huynh của mình, chàng trai mừng rỡ reo lên rồi chạy đến hội ngộ.

- Tốt lắm ! Lữ Tùng mau dẫn đệ đệ tránh xa chỗ này đi! Ở đây sẽ không an toàn đâu! - Không hề ngoáy lại nhìn, Hoàng sư phụ trầm giọng nói.

Nghe vậy Lữ Tùng dạ một tiếng rồi nhanh chóng dẫn sư đệ lánh đi. Khi đã thấy hai đệ tử của mình đã rời đi, Hoàng sư phụ quắt mắt nhìn Song Di rồi nhẹ nhàng thủ thế. Kình khí tỏa ra từ người của cả hai lúc này đã khiến cây cỏ xung quanh như bật cả gốc rễ, cây lớn thì dường như oằn mình vì kình lực. Và rồi cả hai hét lớn, phóng thích kình kỹ xông vào nhau. Một tiếng nổ lớn làm chấn động cả mặt đất, chấn nát vụn hết những cục đá to nhỏ trên mặt đất.

Bạn đang đọc Võ Khí Chi Linh sáng tác bởi Papy1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Papy1007
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.