Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến

Tiểu thuyết gốc · 2258 chữ

Yêu Linh Chi Lâm.

Sâu tận bên trong một mảng rừng rậm của Yêu Linh Chi Lâm, một con mãnh hùng yêu thú tu vi trúc cơ đại viên mãn, đang bị hai luồng linh lực băng hoả từ những vết chém tàn phá cơ thể nó.

Một nam tử khôi ngô tuấn tú, khí chất bất phàm vô cùng, ánh mắt hắn lạnh lẽo đến đáng sợ, cầm trên tay một cây kiếm quỷ dị, đó chính là Khang, hắn sau khi rời khỏi Tuyết Vân Lan Tông đã 1 tuần trôi qua, hắn đã vào yêu linh chi lâm.

Mục đích là để săn giết yêu thú nâng cấp cho xích huyết cũng như dị hoả thạch đã cho biết bên trong chỗ sâu nhất, trung tâm của yêu linh chi lâm tồn tại dị hoả nên hắn mới đến đây.

"Xích huyết, xích nhãn" Thiên sử dụng năng lực vừa mới khai mở của xích huyết, đó chính là xích nhãn, từ con mắt trên xích huyết những đạo gông xiềng xuất hiện trói buộc con mãnh hùng yêu thú lại.

"Gàooo" con mãnh thú cảm ứng được sinh mệnh mình sắp kết thúc liền muốn đồng quy vô tận với kẻ địch, thiêu đốt sinh mệnh để nâng cao chiến lược, khí tức nó bạo phát phá hủy xích nhãn xiềng xích.

Chiến lược nó tăng lên, ngang với kim đan cảnh, nhưng chỉ là chiến lược mà thôi, tu vi vẫn chỉ ở trúc cơ đại viên mãn, sức mạnh tuy cao nhưng tốc độ vẫn như vậy.

Mãnh hùng yêu dơ tay ra tát xuống, Thiên sử dụng băng hoàng lăng không bộ dễ dàng tránh né cú tát của nó, cú tát của con mãnh thú va chạm xuống đất tạo thành một cái lỗ to.

Nếu mà Thiên bị đánh trúng không chết cũng trọng thương không đùa được đâu, tình hình hiện tại, hắn quyết định kết liễu nó luôn, vì trong trại thái thiêu đốt sinh mệnh, linh trí nó sụp giảm, dễ dàng bị hắn đáng trúng.

"Băng hoả lưỡng nhi kiếm" Khang phóng lên xích huyết lần nữa bao phủ bên hai luồng dị linh lực mạnh mẽ, băng hoàng lăng không bộ được sử dụng hết công suất phóng đến.

Từ sau lưng của Khang một đôi dực phá không hoả mộc ra, làm tốc độ hắn đại tăng, con mãnh thú tuy sức mạnh nâng cao đến cực điểm nhưng tốc độ phản xạ của nó cũng chỉ là trúc cơ cảnh mà thôi, không hơn không kém.

Xẹttttttttt.

Một đòn tấn công xẹt qua đầu của nó, một kiếm làm đứt đầu con mãnh hùng yêu thú tại chỗ, đầu nó rơi xuống liền bị tàn phá, không còn lại gì, xác nó cũng y chang, xích huyết hấp thu máu thịt của con mãnh thú này xong đã có dấu hiệu nâng cấp.

Khang thở phào nhẹ nhõm từ lúc rời khỏi tuyết vân lan tông đến giờ hắn chết hơn chục con yêu thú trúc cơ, kết hợp với máu của tên Vành Đông hoá phàm cảnh, xích huyết mới lên thêm 1 cấp nữa.

Sau một lúc Xích huyết đã thăng lên huyền phẩm thượng cấp rồi, Khang đoán lần tiếp theo phản trăm con yêu thú trúc cơ xích huyết mới có thể tiếp tục thăng cấp.

3 tuần lần nữa trôi qua, trên đường đi Khang không ngừng chiến đấu với yêu thú trúc cơ, thậm chí là kết đan, thứ hắn không sợ nhất chính là cái chết, càng đánh với yêu thú hắn càng tinh thông các môn thân pháp và kiếm kỹ của mình.

Khả năng vận chuyển linh lực của Khang nhờ phần linh quyết càng lúc càng thành thục, xích huyết tuy uống máu và ăn nhiều linh hồn của những yêu thú nhưng cấp độ phẩm chất vẫn không tăng.

Hắn bên trong yêu linh chi lâm đã chết không dưới 10 lần, Khang cũng buồn không muốn đếm nên chỉ ước tính mà thôi, với khả năng vô hạn sống lại mỗi lần chết đi hắn cứ quay về tận dụng những điều đã biết để chiến đấu.

Hắn đã tận dụng được và áp dụng năng lực vô hạn sống lại vào chiến đấu, nếu không may chết đi, hắn sẽ quay về khoảng khắc trước khi bị tấn công để tránh né, tuy nhiên chỉ có thể áp dụng với kẻ có tu vi cao hơn 1 đại cảnh giới.

Vì tốc độ phản xạ chênh lệnh quá cao, lấy tu vi trúc cơ hắn có thể dễ dàng áp đảo kim đan cảnh bằng vô hạn sống lại, nhưng đối với nguyên anh thì không, vì tốc độ phản xạ của nguyên anh quá nhanh, nhanh hơn trúc cơ gấp mấy chục lần.

Yêu Linh Chi Lâm ban đêm.

Khang bên trong một sơn động đang nướng thịt yêu thú ăn, trúc cơ cảnh tuy có thể không ăn trong một khoảng thời gian dài, nhưng khi cảm thấy đói liền phải ăn, nếu không cơ thể sẽ yếu dần.

"Dở quá đi mất" Khang cầm thịt con yêu thú bỏ vào bên trong miệng, không kìm được nói ra, thịt bọn này lạc nhách, không ngon bằng đồ ăn ở kiếp trước của hắn gì cả, nhưng hắn vẫn phải tiếp tục ăn mà thôi.

Không ăn thì chết đói, dù không ngon hắn vẫn phải cố nuốt xuống từng chút thịt xuống cổ họng của mình, Khang sau một lúc, hắn vừa ăn vừa uống để nuốt xuống hết chỗ thịt, hắn cũng no nê, cầm dị hoả thạch trong tay Khang đã cảm ứng được nó rất gần rồi, hắn ngủ để có sức một chút thu dị hoả.

Đùng đùng đùng.

Ầm Ầm.

Gầm.

Xẹt xẹt xẹt.

Khang đang chợp mắt thì bị đánh thức bởi âm thanh đánh nhau, hắn mở mắt ra nhìn bên ngoài hang động có mấy vụ nổ linh lực nhỏ bên ngoài, ánh sáng phát ra cả 1 vùng trời tối đen, nhìn giao động linh lực thì có vẻ không phải là yêu thú đánh nhau dành thiên tài địa bảo.

Mà là tu sĩ đánh yêu thú đoạt thiên tài địa bảo, thần thức của hắn phát ra, linh hồn dò xét thì cảm nhận có 6 linh hồn khác nhau, 5 linh hồn của nhân loại và 1 linh hồn của 1 con rắn.

Khang liếm môi khi cảm nhận tu vi mấy kẻ này thông qua cường độ linh hồn ít nhất cũng là kim đan cảnh, thậm chí hắn còn cảm nhận được cả nguyên anh cảnh nữa, lần này hắn sẽ ngư ông đắc lợi để xích huyết ăn no rồi thăng cấp mới được.

Băng hoàng lăng không bộ triển khai, hắn cấp tốc phóng đến chỗ bọn chúng đang chiến đấu, cẩn thận dùng hồn lực bao quanh cơ thể ẩn đi tồn tại của mình, âm thầm quan sát trên một cái cây to.

Một con Bạch Xà toàn thân vẩy trắng dài chắc khoảng 30 mấy m, chiều rộng chắc khoảng hơn 7m, hai mắt nó đỏ chót đầy hung dữ, trên cơ thể xuất hiện không ít vết thương, miệng nó há rộng tấn công, tu vi của nó ít nhất cũng đã là nguyên anh sơ kì.

Thậm chí hắn còn để ý một nơi không xa có 1 cái xác của một con yêu thú thằn lằn 1 mắt khác, tu vi nguyên anh trung kì, Khang đoán những vết thương giống vết cắn trên người con Bạch Xà này là do con thằn lằn tấn công nó.

Tình hình đại khái chắc bọn này thấy hai con yêu thú đánh nhau, sau khi thấy con yêu thú Bạch Xà này thắng liền muốn giết nó, xác yêu thú có thể quy đổi thành linh thạch, nên bọn chúng muốn giết con này đoạt lên xác con kia.

Còn 1 bên có 5 tu sĩ nhân loại, kẻ có tu vi thấp nhất cũng là kim đan sơ kì, kẻ cầm đầu có tu vi là nguyên anh sơ kì, tổng có 5 kẻ đang liên tục tấn công con rắn, tuy nhiên cũng bị nó tấn công, làm bọn họ bị thương không nhẹ.

Những cái vẫy trắng xoá của bạch xà đã bị nhuộm đỏ bởi máu tươi của chính nó, nó tức giận gầm lên, đuôi đánh mạnh xuống đè một kẻ, miệng hé rộng, hai cái răng nanh dài xuất hiện cắn đến một kẻ.

"Đây là Bạch linh xà, nguyên anh yêu thú trung kì, chủ nhân ngài có thể thử thu nó làm sủng vật, con Bạch linh xà sở hữu huyết mạch thần thú, tuy mỏng manh nhưng cũng là loại hiếm có bên trong yêu tộc" Ngọc Nhi trên vai hắn giải thích.

Khang sớm đoán ra được con bạch xà này không đơn giản, thật sự nó không đơn giản khi sở hữu một tia mỏng manh huyết mạch của thần thú, hàng gì chiến với 1 con yêu thú nguyên anh trung kì mà nó vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu với lũ tu sĩ còn người quả thật rất bất phàm.

Thu làm chiến sủng quả thật rất không tệ, nhìn bọn chúng đã lưỡng bại câu thương với nhau, Bạch Xà thân đầy vết thương, bộ dạng có chút e ngại, 5 người tu sĩ cũng đã trọng thương, xương cốt trên cơ thể quá hai phần gãy, nội tạng dập không ít.

Thấy thời cơ đã đến, Khang sử dụng dực phá không hoả kết hợp với băng hoàng lăng không bộ nhanh chóng xuất hiện chính giữa bạch xà và 5 người tu sĩ.

Mắt 5 người tu sĩ hai mắt sáng lên mừng rỡ ra mặt, dù Khang chỉ là trúc cơ cảnh nhưng nếu nhìn tình trạng hiện giờ của con Bạch Xà, dù chỉ là luyện khí cũng thể đánh chết nó, nguyên anh kì dẫn đầu nói với Khang:

"Đạo Hữu, nếu ngươi giúp bọn ta giết con Bạch Xà kia, linh thạch khi bán xác hai con yêu thú bọn ta sẽ chia cho ngươi 3 phần".

Con bạch xà lùi lại ánh mắt kiên kỵ nhìn hướng Khang, nguyên anh yêu thú đã có được linh trí khá cao, vì chỉ cần vượt qua nguyên anh, đột phá hoá phàm cảnh liền có thể hoá thành nhân loại, nên ở nguyên anh càng có tu vi cao thì linh trí cũng cao theo cùng một dạng.

Nguyên anh đại viên mãn thì yêu thú đã có đủ linh trí để nói chuyện rồi, con bạch xà này chỉ là nguyên anh nhưng vì trong cơ thể có một tia huyết mạch mỏng manh thần thú, nên linh trí nó cũng đã khá cao.

Đối với cái này tu sĩ đột nhiên xuất hiện cũng sinh ra một chút kiên kị, bình thường loại này tu sĩ nhân loại nó đánh một cái liền chết không kịp ngáp, nhưng bây giờ tình trạng của nó đã đến cực hạn, chạy còn khó nói chi đánh với tên tu sĩ này.

"Xích nhãn" Khang phát động xích nhãn, những cộng xiềng xích từ xích huyết xuất hiện, trong con mắt chờ đợi của 5 kẻ tu sĩ, những cộng xích không trói buộc con bạch xà mà là hướng đến họ.

"Cẩn thận" nguyên anh kì kia phản ứng lại rất nhanh, hắn né sang một bên tránh được xiềng xích của xích huyết, nhưng bốn người con lại không may như hắn, xiềng xích, xích cổ của bọn họ nâng lên.

Bốn người bị xích cổ lại không chút sức lực để nói chuyện, họ đã đến cực hạn cơ thể rồi, linh lực cũng cạn, tình trạng hiện giờ không kém phàm nhân là bao cả, xích huyết xiềng xích xiết chặt cổ bọn họ.

Xẹt...xẹt...xẹt.

Đầu của họ bị xiết chặt đến nổi đứt ra, đầu họ rơi xuống, máu bắn ra từ cổ tung té khắp mặt đất, rồi cũng bị xích huyết nuốt vào hết bên trong, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, đến nổi họ không kịp la hét gì cả thì đã chết.

"Tại sao, tên khốn" tên nguyên anh càng lại hét lên căm phẫn, bốn người kia Khang đoán là người thân hoặc bạn bè khá thân với tên này, con Bạch Xà vẫn giữ nguyên thế thủ không tấn công, chỉ phòng thủ xem trò vui của lũ tu sĩ.

"Tại sao á? Vì bọn mày không có giá trị lợi dụng với tao, ngoan ngoãn trở thành chất dinh dưỡng cho xích huyết của tao đi" Khang trả lời, càng làm tên tu sĩ nguyên anh tức giận, hắn lấy ra một viên đan dược.

Xẹt.

Chưa kịp uống nó, thì hắn đã bị Khang dùng dực không phá hoả và băng hoàng lăng không bộ, nhanh chóng phóng đến chém bay đầu gã, Khang đoán viên đan đó là bạo linh đan.

Bạo linh đan là đan dược khi uống vào tu vi sẽ tăng lên 1 đại cảnh giới trong thời gian ngắn, nhưng giá phải trả của nó vô cùng lớn, nên bình thường tu sĩ chỉ dùng khi không còn cách nào khác.

Tiếp theo hắn nhìn sang con Bạch Xà, đi lại gần trong sự kiên kị của nó...

Bạn đang đọc Vô Hạn Sống Lại, Ta Là Tà Đế. sáng tác bởi khanghaihuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanghaihuynh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.