Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu phục Dị hoả

Tiểu thuyết gốc · 2372 chữ

Khang đi đến trước mặt con rắn, hắn lấy ra từ trong thiên địa châu ra một gốc linh thảo, theo mô tả của Ngọc Nhi, nó là nguyên liệu luyện ra hồi phục đan hạ cấp.

Chỉ có tác dụng với con người khi luyện thành đan dược mà thôi, còn ở dạng linh thảo nó hoàn toàn vô dụng với con người, chỉ có tác dụng hồi phục vết thương cho yêu thú.

Linh thảo này hắn vô tình có được ở hang ổ một con bán bộ kim đan canh, nó đã nuôi dưỡng linh thảo này để khi nó đạt đến bán bộ kim đan sẽ ăn, để đột phá nguyên anh.

Linh thảo này nếu như không bị thương mà yêu thú ăn vào thì sẽ cung cấp một lượng lớn linh lực, đủ để một con bán bộ kim đan, thăng lên nguyên anh cảnh, đáng tiếc nó chưa kịp sử dụng đã bị hắn giết chết rồi.

Khang cũng bỏ cây linh thảo này vào thiên địa châu luôn, không sài thì bán, để đó cho thằng khác lấy thì tiếc lắm, hắn không ngờ hôm nay cần nó, tạo niềm tin với con rắn này.

"Ăn đi" Khang ném đến trước mặt con Bạch Xà này, nó vẫn giữ một bộ dạng khác kiên kị đối với Khang, mũi nó ngửi ngửi mùi cây linh thảo trước mặt của tên nhân loại vừa ném đến.

Xác nhận cây linh thảo này có tác dụng trị thương, lưỡi của nó lè ra quấn lấy cây linh thảo bỏ vào trong miệng, hai mắt của nó vẫn nhìn chằm chằm vào Khang, bộ dạng vô cùng kiên kị.

Nuốt xuống linh thảo, con bạch xà bắt đầu luyện hoá linh lực từ cây linh thảo này, để chữa trị thương thế trên cơ thể của mình, Khang vẫn một dạng đứng yên chờ đợi.

Hắn mà thu phục được con rắn này thì chả khác gì có được một bảo kê đắc lực cả, càng đi sâu vào bên trong yêu linh chi lâm, yêu thú càng mạnh hơn, rất cần 1 kẻ giúp.

"Xì...xì...xì" con Bạch Xà này sau khi khôi phục một nửa thương thế, thì bò lại ám sát lấy Khang, hắn cũng đứng yên xem nó làm gì, dù sao thì hắn cũng có thể vô hạn sống lại thì sợ cái chó gì.

"Xì~Xì~Xì" con rắn dụi đầu của nó vào má của Khang, bộ dạng kiên kị nửa tiếng trước hoàn toàn biến mất, đổi lại là một bộ dạng thân thiện vô cùng, trông nó giống với con mèo hoang vừa được thuần phục vậy.

Con bạch xà này dù là nguyên anh cảnh, nhưng trước ân nhân của mình một trúc cơ kỳ, nó cũng sẽ hạ mình, yêu thú khác nhân loại, đối với kẻ cứu mình một mạng dù là tu vi gì đi nữa.

Ân nhân trong mắt yêu thú giống như một người mẹ thứ hai vậy, trước kia nó không chắc Khang có làm hại mình không nên vẫn kiên kị, khi đã chắc chắn Khang không có ý định làm hại mình, nó liền như mèo con thân thiện với Khang bộ dạng.

"Ngoan lắm" Khang vuốt ve đầu của nó, cảm nhận từng cái vảy trắng của con bạch xà, sờ rất thích cứng cáp, nhưng lại không tạo cảm giác sần sùi, rất bóng bảy nha.

Con bạch xà bỗng nhiên cắn vào ngón tay của Khang một cái, làm hắn rút tay về, Khang không ngờ nó giả bộ làm thân rồi bất ngờ tấn công hắn, Khang chuẩn bị rút kiếm ra xử con Bạch Xà này, thương thế nó chỉ mới hồi phục liều thì chắc chắn ăn được.

"Chủ nhân khoan khoan, dừng lại, Bạch Linh Xà đây là đang ký huyết ước với ngài, chứ không phải tấn công" Ngọc Nhi xuất hiện vội vàng giải thích, Khang bình tĩnh cũng cảm nhận được linh hồn của mình đang kết nối với con rắn này.

"Huyết ước là một khế ước yêu thú sử dụng, ký kết bằng máu, chủ nhân có thể ra một số lệnh cho nó, linh hồn của cả hai kết nối với nhau, nên ngài có thể cảm nhận tồn tại của nó và ngược lại" nghe Ngọc Nhi giải thích xong, hắn cũng bỏ lại thanh kiếm của mình lại vào bên trong thiên địa châu.

Bạch xà ngoan ngoãn vẫy đuôi của mình, nó tiến lại gần dụi dụi người vào cơ thể của Khang, lưỡi thỉnh thoảng liếm mặt của hắn.

"Được rồi dừng lại, tao nhột hahaha" Khang bị nó liếm làm cho nhột, liên tục cười, lần này thu phục được một bảo kê đắc lực rồi, tuy bây giờ nó bị thương nhưng chỉ cần ở bên trong thiên địa châu.

Hắn chắc chắn không đến 1 tuần thương thế của nó sẽ hoàn toàn hồi phục, thậm chí nếu hắn cho nó ở bên trong thiên địa châu tu luyện, chắc chắn không bao lâu sẽ tu luyện đến hoá phàm cảnh, trở thành một bảo kê đắc lực cho hắn sau này.

"Xì...xì...xì" Bạch Xà bò ra xa, rồi làm ra hiệu cho Khang hãy đi theo nó, hắn nhìn bộ dạng này, có vẻ nó sẽ cho hắn một loại thiên tài địa bảo nào đó rồi.

Yêu thú thường nuôi dưỡng thiên tài địa bảo để nâng cao tu vi của mình lên cao, chắc giống cây linh thảo kia thôi nhưng phẩm cấp cao hơn, liền đi theo nó.

Đồ ngon ngu gì mà không lấy chứ, bạch xà dẫn hắn đến một cái hang, hình như là hang ổ của nó, con Bạch Xà ra hiệu cho hắn nhanh lên, hắn đi vào bên trong theo con rắn.

"Hử" Khang bỗng nhiên cảm nhận được dị hoả thạch ở trên eo đang có phản ứng, hắn đã cảm nhận được từ dị hoả thạch là dị hoả kia đã rất rất gần rồi.

Lòng xuất hiện một tia hoài nghi, chẳng lẽ dị hoả kia bên trong hang rắn này, hắn đi theo bạch xà đi vào bên trong cái hang này, càng đi thì nó lại càng xa.

Cái hang này dẫn sâu vào bên trong lòng đất, một cái hang động vô cùng dài và sâu, thậm chí là rất rộng và ẩm ướt, một nơi hoàn hảo cho loài rắn sinh sống.

Hắn đã đi sâu đến mức ánh trăng đã không chiếu sáng đến nữa, không gian đã tối đen như mực, hắn dơ tay ra, điều động dực phá không hoả lên trên lòng bàn tay, thắp sáng không gian xung quanh lên.

Con bạch xà nãy giờ không có di chuyển vẫn đợi Khang, thấy hắn đã làm xong, nó tiếp tục bò sâu vào bên trong cái hang này, theo đó đi hoả thạch càng lúc càng sôi sục.

Hắn nắm trong tay dị hoả thạch đã càng cảm nhận được dị hoả càng lúc càng gần rồi, hắn không ngờ con bạch xà này lại biết chỗ của dị hoả, ban đầu Khang cảm nhận được dị hoả tồn tại ở trung tâm yêu linh chi lâm nhờ dị hoả thạch.

Theo lối đi của hang động này, thì Khang đoán nó là một hang động dẫn đến phía dưới lòng đất của yêu linh chi lâm.

Đúng là may mắn khi có con rắn này, nếu không có nó, thì hắn chắc đi đến trung tâm yêu linh chi lâm trong công cốc rồi, khi dị hoả tồn tại phía dưới lòng đất.

Càng lúc đi xuống càng sâu, không gian xung quanh khá rộng như tối đen, ánh sáng của dị hoả trên tay Khang đã không thể soi sáng đến những nơi đó nữa.

Những âm thanh róc rách vang vọng lên trong không gian, chứng tỏ đây là một không gian không nhỏ, và hình như còn có một vài hồ nước nhỏ, đi khoảng hơn 3 tiếng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Vẫn không biết điểm cuối cùng của hang động này sẽ là ở đâu, nhưng chắc chắn là rất xa và sâu, cũng may là hắn đi theo đường bò chường của Bạch Xà nên vô cùng phẳng.

Không thề có một chút khó đi, nên hắn đi khá nhanh, tiết kiệm được kha khá thời gian, không biết đã đi qua bao lâu, Khang đi sâu vào trong hang động này, điểm cuối cùng của cái hang này là một cái cánh cửa đá, to lớn.

Dị hoả thạch gần như đã cảm ứng chính xác được nơi ở của dị hoả đang ở rồi, chính là phía sau cánh cửa trước mặt của hắn, dị hoả hắn cần đã ở trước mặt của hắn rồi, không chần chừ Thiên sử dụng băng hoàng lăng không bộ phóng đến.

Lấy xích huyết từ thiên địa châu ra, hắn sử dụng băng hoả lưỡng nhi kiếm, nguồn sức mạnh của hai thiên địa dị vật va chạm mạnh vào phá hủy cánh cửa đá này.

Đùng.

Phía sau cánh cửa là một căn phòng, giữa căn phòng là một cái toạ đài, xung quanh là những tủ sách còn có vài quyển sách, cuộn tre ở trên đó, đây chắc là công pháp, vũ kỹ của kẻ tạo ra căn phòng này.

Quan trọng nhất, chính là trên toạ đài kia, chính là thứ hắn cần, nó là một đoá dị hoả đang rực cháy, phát ra ánh sáng chiếu sáng cả căn phòng này, nó có màu tím, bên trong có màu hồng đậm, hình thù như một đầu mãnh thú kêu gào rực cháy.

Hắn thấy trong căn phòng này có những cây đuốc nên đã dùng dị hoả thấp sáng nó lên, cả căn phòng sáng rực, chứ không còn chỉ sáng xung quanh dị hoả nữa.

"Bạch Xà phiền ngươi thủ hộ cho ta" Khang xoa đầu nó nói, dù sao cẩn thận vẫn là trên hết, hắn không muốn đang lúc hấp thu dị hoả, bị tấn công bất ngờ rồi phải bắt đầu lại từ đầu đâu.

"Ngọc Nhi giải thích dùng ta về dị hoả này đi" Khang hướng Ngọc Nhi trên vai của hắn nói, Ngọc Nhi nhìn đoá dị hoả này, thì giải thích:

"Đây là yêu linh chi diễm, một ngọn dị hoá gắn liền với đại yêu tôn hoàng một đỉnh cao đại thừa kỳ năm xưa, nếu không phải đại yêu tôn hoàng đó đắc tội nhiều người mà bị vây sát giết chết e rằng đã sớm phi thăng tiên giới".

"Chức năng của ngọn lửa này chính là đối với yêu thú cấp thấp tỏ ra uy áp cưỡng chế khắc phục điều khiển, đối với yêu thú cấp cao giảm một nửa chiến lược, đối với tu sĩ nhân loại giảm 1 phần 4 sức mạnh, xếp hạng thứ 13 trên thiên địa dị vật bảng".

"Vậy sao" có vẻ như ngọn dị hoả này khá lợi hại đó, Khang đi lại, nhanh chóng tóm lấy đoá yêu linh chi hoả bỏ vào trong miệng của mình, ngồi về trên bệ đài đó, bắt đầu quá trình luyện hoá đoá dị hoả này.

Ngọn lửa này nóng hơn rất nhiều so với dực phá không hoả, đúng là cách biệt giữa bài danh thứ 25 và bài danh thứ 13, cảm nhận cả cơ thể như bị cháy xém vậy.

Cả cơ thể như bốc hoả, đoá dị hoả đi đến đâu thì đến đó như bốc lửa, cả cơ thể đỏ ửng vô cùng khó chịu, nó nóng hơn dực phá không hoả vô số lần, máu huyết cơ thể của Khang sôi trào, sục sôi, làn da hắn đỏ ửng lên vì nóng.

Hắn cảm giác mình sắp mất đi một mạng nữa thì bỗng cảm nhận cơ thể bên ngoài thì như nguội đi vài phần, giống như có một cục nước đá làm mát vậy, hắn cố gắng luyện hoá.

Hoả đỉnh bên trong nuốt chọn lấy yêu linh chi hoả, hoả đỉnh luyện hoá nó dưới sự giúp đỡ của phần linh quyết, sau một lúc cũng thành công luyện hoá, hoả đỉnh to hơn băng đỉnh thấy rõ.

Phần linh quyết cũng tiến 2 cấp, hiện tại đã là huyền phẩm trung cấp rồi, tu vi của Khang cũng nâng đến kim đan trung kì, hắn mở mắt ra, nhìn Bạch Xà quấn lấy hắn, những cái vảy của nó bị sức nóng làm cho rụng xuống.

Lòng hắn thầm cảm kích nó, con Bạch Xà này lấy chính cơ thể mình là cục nước đá làm nguội cơ thể hắn, nhìn dáng vẻ bị thương của nó làm Khang thương tiếc vuốt ve đầu nó.

"Được rồi cảm ơn ngươi nhiều" Khang nói, nó bò ra vẫy vẫy đuôi của mình, cơ thể của nó quá nửa vẩy bị rụng xuống do làm nguội cơ thể hắn.

"Mày vào đây nghỉ ngơi đi bên trong có sẵn linh thạch mày tùy ý hấp thu trị thương đi" Khang so đầu nó nói, rồi thu con rắn vào bên trong thiên địa châu, hắn có thể thông qua xích huyết quan sát nó.

Con bạch xà thích ứng khá tốt, nó đã bắt đầu tu luyện trị thương rồi, Khang cũng an tâm hơn, hắn xoay người nhìn chỗ sách dưới đất, tay tụ ra một ngọn lửa soi sáng, hắn cầm lên tất cả, dù sao cũng là đồ của đại thừa cường giả mà không đùa được đâu.

Đa phần toàn bộ là vũ kỹ thiên phẩm, thậm chí có cả linh phẩm, đây chính là một kho gia tài đến cả thập cấp thế lực cũng thèm chảy nước miếng.

"Ting hoàn thành nhiệm vụ, nhận được một lần triệu hoán thiên địa dị vật"

Thiên quyết định ở lại tu luyện chỗ này vũ kỹ, công pháp một chút, thì nghe tiếng hệ thống phát thưởng, hắn muốn học xong rồi triệu hoán cũng không muộn...

Bạn đang đọc Vô Hạn Sống Lại, Ta Là Tà Đế. sáng tác bởi khanghaihuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanghaihuynh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.