Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhạc Mẫu

Tiểu thuyết gốc · 2350 chữ

Khang dịch chuyển trở về cửu tuyết sơn, hắn cũng đi mất cả ngày rồi, hắn suy tư rất lâu, hắn tu theo con đường của Bất Hủ Vĩnh Sinh Kinh, không thể ở lì một chỗ mãi được, hắn phải đi phiêu lưu tìm thiên địa dị vật mới có thể thăng tiến tu vi được.

Khang đi đến sơn động của Tuyến Anh, nó rất gần sơn động của hắn, sử dụng thêm băng hoàng lăng không bộ, hắn rất nhanh đã đến, giác quan của hư phàm cường giả đại viên mãn của nàng cảm nhận Khang đến, liền ở bên trong nói vọng ra:

"Muốn gì" nghe giọng của Tuyết Anh, Khang vội vàng quỳ xuống, dù không biết nàng ở đâu nhưng hắn biết nàng đang quan sát mình, Khang khẩn trương nói:

"Sư phụ cho ta ra ngoài lịch luyện được không" Khang nói xong không thấy hồi đáp ngẩng đầu lên nhìn, thì Tuyết Anh đã đứng trước mặt của hắn, hắn lần nữa ngước đầu xuống lạy.

"Tại sao tài nguyên không đủ à, ta có thể cho ngươi thêm linh thạch" Tuyết Anh nói xong, tay dơ ra vẩy vẩy linh thạch thượng phẩm ào ạt tràn ra, chất chồng thành núi.

Khang nuốt xuống một ngụm nước bọt trước núi linh thạch cực phẩm này, đúng là ôm chân đúng phú bà mà, nhìn thấy hai mắt Khang sáng lên, bộ dạng hám tài của hắn lọt vào trong mắt của nàng, Tuyết Anh tiếp tục nói:

"Ngươi lấy hết đi, khỏi cần đi lịch luyện tập trung tu luyện là được" nghe nàng nói xong, Khang không khách khí nữa thu hết chỗ linh thạch thượng phẩm này vào thiên địa châu, tuy nhiên hắn vẫn không quên chuyện chính, tiếp tục nói:

"Không phải là vấn đề tài nguyên mà là do, đệ tử tu luyện có chút đặc thù" Khang sớm đã bịa đặt ra một lý do để nàng cho phép hắn đi.

"Đặc thù" Tuyết Anh lẩm bâm nàng sớm đoán ra Khang tu luyện có điểm đặc thù bên trong rồi, lúc mới gặp nàng chỉ cảm nhận hắn có tu vi linh hồn chứ không có tu vi linh tu.

Nhưng sau khi cùng nàng song tu, hắn tu vi sau đó liền đạt đến luyện khí cảnh, sau khi nàng trả thù quay về tu vi của hắn đã đạt đến trúc cơ cảnh, điều này nàng đã sớm nhìn ra rồi, chỉ là không biết điểm đặc thù tu luyện này ra sao thôi.

"Đúng vậy, ta sinh ra mang một loại thể chất đặc thù, muốn thăng tiến tu vi chỉ có thể thông qua việc hấp thu thiên địa dị vật" nghe Khang nói xong Tuyết Anh vẫn có điểm không tin, để chứng minh Khang xè hai lòng bàn tay ra một đoá diễm lửa nóng dị thường, nàng đoán đây là dị hoả, cùng với nàng không tin được, thứ trên tay còn lại của Khang, chính là cực địa thiên băng của nàng.

Càng bất ngờ hơn khi hắn sở hữu đến hai loại thiên địa dị vật trong người, điều này thật sự vô cùng vô lý, ai cũng biết nếu trong người tồn tại hơn 2 loại Thiên địa dị vật trong người sẽ bị bạo thể mà chết.

"Ta có thể thông qua song tu mà có được thiên địa dị vật của người nên tu vi mới lên đến luyện khí cảnh đó, trong lúc người đi, ta đã luyện hoá dị hoả ta vô tình có được lúc trước, tu vi mới lên trúc cơ" nghe hắn nói xong nàng cũng có phần hiểu rồi, hắn kể cũng giải thích rất thuyết phục nàng nhà.

Nàng từng nghe bà nội kể, có một số người sở hữu thể chất đặc thù bạn cho người đó một số năng lực đặc biệt khác người, có thể hắn sở hữu một loại thể chất đặc thù.

Cho phép hắn sở hữu vô hạn loại Thiên địa dị vật trong người, bù lại tu vi hắn chỉ có thể tăng nhờ hấp thu thiên địa dị vật mà thôi, muốn hắn phát triển thì hắn phải đi phiêu lưu tìm kiếm các loại thiên địa dị vật để hấp thu.

"Được rồi ngươi đi đi, cầm lấy thêm cái này nữa" Khang chuẩn bị chạy đi, thì Tuyết Anh ném cho hắn một cái lệnh bài truyền âm cho hắn, Khang bắt lấy chào nàng một cái, sau đó ném lệnh bài truyền âm kia vào thiên địa châu, rồi lấy ra truyền tống lệnh.

"Tạm biệt sư phụ" Khang nói, hắn lần nữa không kịp cho nàng phản ứng, chạy lại hôn lấy đôi môi của Tuyết Anh, sau đó liền truyền linh lực vào trong lệnh bài kích hoạt truyền tống trận.

"..." Tuyết Anh ở lại nàng sờ lên đôi môi mình, nơi lúc này vẫn còn hơi ấm của hắn, không hiểu sao trái tim của nàng lại đập mạnh như vậy.

....

Hắn truyền tống đi ra cổng của Tuyết Vân Lan Tông, nhìn tông môn này một lần rồi quay đi, hắn đến đây vì duyên với Tuyết Anh, nơi đây chưa có kỉ niệm gì nhiều, hắn cũng biết ơn nơi này, nhờ nó mà hắn có phần linh quyết.

Công pháp cho hắn dễ dàng khống chế thiên địa dị vật, còn cả kiếm kỹ băng hoả lưỡng nhi kiếm nữa, cả cái thân pháp băng hoàng lăng không bộ.

À còn người sư phụ tiện nghi Tuyết Anh nữa, hắn bây giờ không xứng với nàng, chờ hắn mạnh lên liền có thể xứng với nàng hơn, trong tim hắn lưu lại một đoạn ký ức về người con gái này.

Dù sao cũng là người đầu tiên của hắn, dù không xác định mối quan hệ này có tình cảm nam nữ không, nhưng hắn thầm cảm nhận được một tia cảm xúc giao động của cả hai dành cho nhau, nhưng cũng có lẽ là hắn tự mình đa tình mà thôi.

"Ting nhiệm vụ lam cấp: dị hoả thuộc về ta, phần thưởng: 1 lần triệu hoán thiên địa dị vật, thất bại: không có".

"Chú thích: thông qua dị hoả thạch hãy tìm kiếm càng nhiều dị hoả càng tốt, mỗi 1 dị hoả tương ứng với 1 phần thưởng, hoàn thành nhiệm vụ khi thu hoạch hết dị hoả vô chủ trên hành tinh này".

Khang ném truyền tống lệnh vào bên trong thiên địa châu rồi lấy ra dị hoả thạch, thầm cảm ơn hệ thống, hắn muốn tìm dị hoả để nâng cao tu vi của mình lên.

Lại có thêm phần thưởng từ hệ thống vậy chả khác nào mỗi lần thu hoạch thì hắn có đến 2 cái thiên địa dị vật cả, ở thế giới này chỉ có sức mạnh mới là chân lý, hắn phải nhanh chóng đề thăng tu vi mới được.

...

Tuyết Anh trên đỉnh núi cửu tuyết sơn, nàng vẫn một mặt trong động phủ ngoài xếp bằng hấp thu linh khí, xung quanh là những linh thạch cực phẩm, nàng đang không ngừng hấp thu linh khí xung quanh, lẫn linh khí trong linh thạch.

Nàng đây là muốn đột phá bình cảnh hư phàm kì tiến vào cảnh giới tiếp theo của mình là hợp đạo kì.

"Phá".

Đùng.

Nàng mở mắt ra, tu vi hiện tại của nàng đã là hợp đạo sơ kì rồi, Tuyết Anh không hiểu sao sau khi song tu với Khang, tốc độ của nàng tăng lên gấp đôi, tư chất so với trước kia tăng lên cũng không ít.

Nàng vốn tưởng phải mấy năm nữa mới có thể đột phá hợp đạo cảnh, không ngờ sau khi song tu với Khang,nàng bừng tỉnh giác ngộ phá bình cảnh đột phá hợp đạo cảnh.

"Chẳng lẽ là do thể chất đặc biệt của hắn" Tuyết Anh nói, nàng nói quả thật cũng không thề sai, song tu với kẻ thân mang cấm kỵ tư chất sẽ tăng lên.

Công pháp cấm kỵ khác với công pháp bình thường vì nó là một sinh linh chứ không đơn giản chỉ là công pháp bình thường, nó tồn tại trong linh hải của người tu luyện, hoà vào trong linh hải.

Người tu luyện cấm kỵ có mang một loại thể chất, cái này cũng không hoàn toàn gọi là thể chất được, bởi vì cấm kỵ tồn tại hoà vào linh hải, nên cơ thể của người mang cấm kỵ sản sinh ra một loại khí.

Có thể tẩy rửa cơ thể, tăng tư chất, người mang cấm kỵ không cần loại khí này, vì cơ thể họ đã định sẵn là cấm kỵ không cần nâng cấp thay tẩy rửa gì nữa, nên bên trong cơ thể họ tồn trữ một lượng vô cùng lớn khí.

Khi song tu loại khí này sang tràn sang cơ thể đạo lữ của họ, tẩy rửa nó, song tu càng nhiều tư chất của bọn họ càng nâng cao, đến một lúc nào đó, cơ thể của họ sẽ sánh ngang với cơ thể của người mang cấm kỵ.

Tuy nhiên vẫn phải song tu thêm để giữ cơ thể luôn trong tình trạng đó, vì tình trạng cơ thể này sẽ mất dần theo thời gian, chứ không giữ vĩnh viễn được như kẻ mang cấm kỵ.

"Con đột phá bình cảnh rồi à" một giọng nói phát ra làm Tuyết Anh giật mình, nàng xoay người lại, nhìn hướng phát ra giọng nói vừa nãy.

Một vị mỹ phụ xinh đẹp, làn da nàng trắng mịn, hai mắt to tròn sắc bén đầy yêu mị màu xanh, cái mũi cao, đôi môi căn mộng đầy quyến rũ, mái tóc dài bó lên, nàng mặc một bộ áo váy dài lấp lánh.

Cái eo thon cây liễu được bó lại để nó hoàn toàn lộ ra không che đậy, hai cái bầu sữa to lớn xệ xuống vì quá to lớn, cái mông to tròn, những bước chân của nàng đều quá mê người, khí chất so với Tuyết Anh mang lại một loại cảm giác trưởng thành hơn nàng.

"Mẫu thân" Tuyết Anh chạy lại ôm người của nàng, nàng là Tuyết Mẫu Như mẹ của Tuyết Anh và là con gái độc nhất của Tuyết Vũ Vân.

"Tốt lắm tu vi con đã tiến vào hợp đạo cảnh rồi, để mẫu thân xem xem cơ thể con sau khi đột phá có xảy ra chuyện gì không" Tuyết Mẫu Như nói, không cho Tuyết Anh kịp phản ứng lại, Tuyết Mẫu Như đã tóm lấy cổ tay của Tuyết Anh, thần thức khai thông.

Tiến vào bên trong cơ thể của Tuyết Anh kiểm tra, Tuyết Anh hoảng sợ muốn rút tay về, nhưng mẫu thân nàng độ kiếp trung kì lực lượng quá mạnh, nàng muốn cũng không thể rút về được.

Thần thức của Tuyết Mẫu Như xuyên không đi vào khắp các huyệt đạo trên cơ thể của nàng, Tuyết Anh đã cảm nhận thần thức của mẫu thân đã quét xuống dưới hạ bộ của nàng rồi, nàng thầm nghĩ xong rồi.

"Ai?" Câu hỏi của mẫu thân dù nói với ngữ khí bình tĩnh nhưng nàng biết bên trong mẫu thân mình đã sớm nổi sóng dữ.

"Ta hỏi con ai làm hả" Tuyết Mẫu Như thấy Tuyết Anh không nói lời nào, liền trở nên mất bình tĩnh, khí tức phù nổ dữ dội.

"Là thằng khốn Bạch Tề Mặc à" Tuyết Mẫu Như thấy con mình không trả lời của mình liền suy đoán nói ra, Tuyết Anh lắc đầu phủ nhận, càng làm Tuyết Mẫu Như sôi máu.

"Rốt cuộc là ai lấy đi trinh tiết của con" Tuyết Anh lần đầu thấy mẫu thân tức giận như vậy, nàng cũng không còn cách nào nó ra:

"Ngày hôm đó, con bị tên họ Bạch gài bẫy trúng phải hồn thương cùng với dâm độc, tình thế lúc đó con cũng chỉ có thể dùng dịch chuyển đạo không phù đi, cứ tưởng sẽ chết, không ngờ gặp một tên hồn tu, nhờ song tu với hắn con đã trị khỏi hồn thương cùng với giải dâm độc, hắn đối với con cũng chỉ là tình thế ép buộc, với lại là con chủ động phong bế huyệt đạo hắn, hắn cũng vô pháp kháng cự con, vì mang ơn con nhận hắn làm chân truyền đệ tử của mình".

Tuyết Mẫu Như nghe xong liền thở dài cũng không trách tên đó được, thấy mẫu thân bình tĩnh, Tuyết Anh cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng câu nói tiếp theo của nàng làm Tuyết Anh sửng sờ không biết nói sao:

"Được rồi mâu mâu dẫn con rể của ta ra đây đi, ta muốn xem xem nó trông như thế nào".

"Cái gì mà con rể chứ, ta không thề có chủ ý gì với hắn cả, mẫu thân đừng hiểu lầm, hắn sớm đã đi lịch luyện bên ngoài rồi" Tuyết Anh vội vàng giải thích, mặt của nàng đỏ chót lên, hai mắt không dám nhìn thẳng Tuyết Mẫu Như.

Với người từng trải như nàng, nhìn vào biểu hiện của con gái mình sớm đã biết, nó đối với kẻ đó đã sinh ra tình cảm rồi, nàng hi vọng Tuyết Anh sẽ không như nàng và cha nó.

"Đây là căn cốt ổn hồi đan, nó sẽ giúp con ổn định lại căn cốt sau khi đột phá" Tuyết Mẫu Như đưa cho Tuyết Anh đan dược xong, nàng cũng xé rách không gian đi mất.

Mẫu thân đi xa, nàng lộ ra bộ dạng thở gấp gáp, trái tim của nàng vẫn đập loạn lên, nàng nhớ lại lời của mẫu thân liền làm Tuyết Anh ngại đỏ cả mặt, đầu óc sao toàn hình bóng của Khang...

Bạn đang đọc Vô Hạn Sống Lại, Ta Là Tà Đế. sáng tác bởi khanghaihuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanghaihuynh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 363

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.