Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắc rối

Tiểu thuyết gốc · 2323 chữ

Khang đọc khẩu quyết của Phần Linh Quyết, hắn cảm nhận cảm giác được những chữ cái cổ xưa đang truyền vào đầu mình, phần linh quyết hình thành trong linh hải của Khang.

Sau đó phần linh quyết phản ứng lại với hai thiên địa dị vật trong đan điền của khang, từ hoàng phẩm hạ cấp, nó lên đến hoàng phẩm thượng cấp.

Khang có thể dễ dàng cảm nhận được hai cái thiên địa dị vật trong cơ thể của mình đã trở nên ôn hoà hơn, phần linh quyết quả nhiên có tác dụng, bình thường cả hai bọn nó luôn trong trạng thái điên cuồng.

Giống như một cục băng 100 độ C, và một ngọn lửa 100 độ C đụng vào một cái liền trở nên bị thương vô cùng nặng, hiện giờ giống như một cục nước đá mát lạnh, và một cái khăn ấm áp.

Hoàn toàn trở nên ôn hoà không chút điên cuồng nữa, Khang mở mắt ra Phần Linh Quyết hắn luyện hoàn tất, Khang đã nắm được chín phần sức mạnh của nó rồi.

Khang thử điều động cực địa thiên băng, một dòng linh lực lạnh giá chạy lên tay hắn, khác với lần đầu, bây giờ cực địa thiên băng trở nên ngoan ngoãn hơn xuất hiện trên lòng bàn tay của Khang.

Hắn có thể dễ dàng điều khiển nó, Khang hài lòng thu, cực địa thiên băng vào trong đan điền trở lại, hắn đứng dậy, đi xung quanh tìm vũ kỹ thích hợp cho mình.

Vũ kỹ cho phép tăng sức tấn công của người tấn công lên, một thứ quan trọng không kém gì công pháp, đi vài vòng Khang cuối cũng cũng lựa ra được một công pháp thích hợp với hắn, tên là băng hoả lưỡng nhi kiếm, là kiếm kỹ kết hợp hai thuộc tính lửa băng rất thích hợp với Khang, hắn mất thời gian một chút để học kiếm kỹ này.

Sau đó Khang chọn thêm một thân pháp tên là băng hoàng lăng không bộ, một bộ thân pháp linh phẩm hạ cấp, cũng là thân pháp linh phẩm hiếm hoi trong tàng bảo kinh.

Tu luyện xong thân pháp này, hắn hài lòng với thu hoạch lần này, sau đó rời đi khỏi tầng này của tàng bảo kinh, trở lại tầng đầu tiên của tàng bảo kinh, thấy Khang đi ra nhanh như vậy vị trưởng lão trông coi tàng bảo kinh nói:

"Không tìm được công pháp thích hợp à, cần ta giúp không" bà ấy sở dĩ nói vậy bởi vì muốn lĩnh ngộ công pháp thay vũ kỹ cũng phải mất mấy ngày đó chỉ là nhanh thôi.

Còn chậm cũng mất tuần thậm chí là mấy tháng, hầu như đệ tử sẽ ở trong tàng bảo kinh đến khi lĩnh ngộ xong, nên có thể thấy bên trong tàng bảo kinh có rất nhiều người ngồi nhập thiền tu luyện công pháp.

"Không cần ý tốt của ngài đâu, tôi đã tìm được công pháp thích hợp cũng như vũ kỹ thích hợp với mình rồi" Khang nói, bà ấy vẫn có biểu cảm khó tin, vì muốn lĩnh ngộ công pháp thay vũ kỹ ít nhất cũng mất mấy ngày.

Người nhanh nhất là Tuyết Anh tuyệt thế thiên tài của tuyết vân lan tông, cũng mất đến 1 ngày để học công pháp, tên này chỉ mất 2 tiếng là học xong sao, chuyện này cũng quá khó tin rồi.

"Ngươi thử vũ kỹ mình vừa học cho ta xem được không" nhìn nàng có vẻ không tin mình, hắn cũng không ngại múa vài đường kiếm băng hoả lưỡng nhi kiếm, nhìn lại miệng bà ấy há hốc ra.

Vì nàng nhận ra được đây là kiếm kỹ khó học nhất trong tàng bảo kinh này, tên là băng hoả lưỡng nhi kiếm, một chiêu thức phải kết hợp giữa băng linh lực và hoả linh lực, một cách thuần thục mới có thể luyện môn kiếm kỹ này, sau khi luyện thành sức mạnh và độ tàn phá của nó không thua kém gì vũ kỹ hệ lôi cả.

Sở dĩ hắn tu luyện kiếm kỹ này nhanh như vậy cũng một phần nhờ Phần Linh Quyết, nó cho phép hắn trở nên thành thạo hơn trông việc điều khiển thuộc tính.

"Được rồi ngươi đi đi, nếu cần thêm vũ kỹ thích hợp cứ nói ta" bà ấy xui xui tay đuổi Khang đi, sau khi hắn rời đi, bà thở dài một cái, tên này rất có thiên phú tu luyện, tuy nhiên hắn bởi vì bỏ qua tuổi tốt nhất để tu luyện rồi, rất khó để tiến xa hơn trên con đường này.

Nếu như hắn bắt đầu tu luyện từ giai đoạn đó, rất có thể bây giờ đã là cảnh giới hoá phàm rồi, chứ không chỉ là một tên trúc cơ nhỏ bé đâu, nàng thở dài chỉ biết tiếc nuối.

Khang đi ra ngoài, hắn định đi đâu đó trong tông môn chơi, lấy truyền tống lệnh ra khỏi thiên địa châu, Khang truyền linh lực vào, nó theo ý nghĩ của hắn mà truyền tống hắn đến một nơi nào đó.

Khang đến một nơi khác, nơi đây là quảng trường gọi là nội viện, một nơi có nhiều khu vực khác nhau, nào là khu vực mua bán, khu vực đánh cược, khu vực nhiệm vụ, khu vực tu luyện...vân vân.

Những đệ tử tấp ngập quá lại, Khang vừa truyền tống đến, không gian quá đông người, hắn bị kéo vào bên trong một đám người này đang không ngừng di chuyển qua lại.

Khang cố gắng thoát ra khỏi đám người này, vừa thoát ra khỏi hắn không cẩn thận va vào một người đang đi khác trên đường, hắn và người đó ngã xuống, Khang cảm nhận hình như ngực mình vừa đụng phải thứ gì đó rất mềm mại.

"Ahhh" một âm thanh nữ nhân kêu lên, thì Khang cũng biết mình đụng phải thứ gì rồi, là một nữ đệ tử, mà còn đụng phải ngực của nàng ấy nữa, hàng gì mềm như vậy.

"Tử Viêm, muội có sao không" một âm thanh nam nhân khác vang lên, Khang nhìn lên, người hắn vừa đụng phải là một nữ nhân, người mặc y phục của Tuyết Vân Lan Tông, mái tóc hồng cột hai bên cao, gương mặt xinh đẹp, hai mắt bồ câu tròn to màu xanh, mũi cao, miệng nhỏ môi mỏng, gương mặt tổng thể trông nàng vô cùng ngây thơ như một đứa trẻ.

Làn da trắng hồng mịn màng, người nàng nhỏ nhắn xinh xắn, chỉ còn vẻn vẹn 1m6 mà thôi, tuy nhiên hai cái cục thịt thừa trên ngực nàng thật không hợp với cơ thể nàng tý nào, nó quá to, giống như hai quả dưa hấu ở trước ngực vậy.

Loli thân hình BB là cách mô tả hợp nhất với mô tả với dáng người của nàng, tên nam nhân kia là Vành Đông, đại đệ tử trong nội viện, năm sau liền có thể thăng lên tinh anh đệ tử.

Vành Đông đưa tay ra muốn kéo nàng đứng dậy, nhưng nàng chán ghét thất tay hắn ra, rồi tự đứng dậy, Vành Đông tức giận, hắn có ý tốt mà bị nàng ta phũ phàng từ chối như vậy, thấy Khang đang ngồi dậy, Vành Đông liền chút giận lên hắn.

"Ngươi là ai hả, một tên trúc cơ làm sao có thể vào bên trong nội viện, một ngoại môn đệ tử dám lẻn vào nội viện, ngươi có biết hình phạt nặng cỡ nào không hả" Vành Đông bạo phát khí tức hoá phàm đại viên mãn của mình ra, Khang lần đầu cảm nhận uy áp của kẻ có tu vi cao hơn mình, liền bị đẩy lùi về phía sau, rồi ngã xuống, cảm giác này thật sự vô cùng khó chịu.

Hắn cắn chặt môi, tên sỉ gái này rõ ràng vì bị nàng ta phũ mà chút giận lên tấm thớt là mình, má nó đụng phải crush hắn một cái thôi, vậy mà làm khó làm dễ hắn như vậy.

"Đủ rồi, ngươi không cần lấy lòng ta bằng cách như vậy đâu, ngoại môn đệ tử có thể vào nội viện nếu có việc cần thiết, hoặc người thân của nội môn đệ tử, cũng không cần làm khó người ta như vậy" Tử Viêm hét lên, làm Vành Đông thu lại khí tức, hắn tức giận nắm chặt nắm đấm của mình lại.

"Đệ có sao không, mà đệ tên gì" Tử Viêm đi đến, dơ tay ra, đỡ Khang dậy, mặt của nàng bỗng nhiên hơi đỏ lên một chút, bộ dạng tiểu bạch kiểm của Khang thật sự quá mê hoặc, lúc nãy nhìn không kỹ, lúc này nhìn kỹ, nàng cảm giác tên này thật sự quá đẹp.

Là người đẹp nhất nàng từng gặp, vẻ đẹp mà những nữ nhân gặp liền muốn bảo vệ hắn, rất mị hoặc tâm trí của nàng, trái tim nàng bắt đầu đập loạn nhịp.

"Cảm ơn tỷ tỷ" Khang cảm giác nhìn gần nàng càng trở nên đẹp hơn, so với sư phụ hắn khí chất lẫn sắc đẹp nàng không thua kém là bao nhiêu cả, hắn nghĩ đúng rồi đấy.

Tử Viêm là mỹ nhân đứng đầu ở nội môn đệ tử, nàng là người xinh đẹp nhất ở nội viện này, không chỉ là người trong mộng của nội môn đệ tử còn là nữ thần của tinh anh đệ tử lẫn nàng thơ của một số chân truyền đệ tử.

"Tỷ tên là Tử Viêm, còn đệ".

"Đệ tên chỉ một chữ Khang, Tử Viêm tỷ tên tỷ thật đẹp".

"Vậy sao, tên đệ cũng đẹp không kém mà".

"Tỷ thật đẹp, là người đẹp nhất mà đệ từng gặp".

"Hi...hi miệng của đệ ngọt quá".

...

Vành Đông giận đến đỏ cả mặt, hắn theo đuổi nàng hơn 10 năm, nàng chưa một lần nói chuyện thân thiết với hắn, vậy mà đối với một tên đệ tử chỉ mới gặp vài phút liền nói chuyện thân mật như hể quen từ rất lâu rồi vậy.

"Hừ tên ngoại môn kia, ngươi hôm nay không làm rõ mọi chuyện thì đừng hòng đi" Vành Đông tức giận chỉ tay vào mặt Khang hét lên, hắn dễ dàng đoán ra tên trẩu này thấy hắn nói chuyện thân thiết với crush của tên này quá nên tức giận.

"Hừ, Vành Đông ngươi cũng chỉ biết lấy mạnh hiếp yếu mà thôi" Tử Viêm gương mặt chán ghét, đứng trước bảo vệ Khang, Vành Đông càng tức giận hơn, hắn lấy ra một tấm lệnh bài rồi truyền linh lực vào bên trong.

Đây là lệnh bài chỉ có đại đệ tử mới có, khi truyền linh lực vào sẽ có thể triệu tập chấp pháp đường, chấp pháp giả, chấp pháp đường là nơi thi hành luật lệ trong tuyết vân lan tông.

Mỗi khi đệ tử vi phạm nội quy thì chấp pháp đường sẽ cử một chấp pháp giả ra tay, mỗi hình phạt đều vô cùng nặng nề để làm gương cho người đệ tử khác, Tử Viêm nghiến răng nói.

"Vành Đông ngươi đừng quá đáng" Vành Đông thấy nàng tức giận và bảo vệ một tên chỉ mới gặp lần đầu thì còn thêm phẫn nộ, hắn quyết làm chuyện này đến cùng thì thôi.

"Vành Đông ngươi kêu gọi ta có việc gì" một tên mặc áo khác với áo của những đệ tử khác bay trên trời, tên này là chấp pháp giả, nên áo bào khác đệ tử bình thường, thân hình mập mạp, hai mắt híp lại, tu vi hư phàm sơ kỳ, hắn hạ xuống đất.

"Bẩm báo Mã Hàm sư huynh, đệ phát hiện ra một tên đệ tử ngoại môn trúc cơ kỳ đột nhập vào nội viện, mới sư huynh xét xử tên đó" Vành Đông cung phụng hạ thấp người xuống nói, rồi chỉ tay vào mặt Khang.

Hàm Mã ánh mắt suy xét, xác nhận Khang chỉ là một tên trúc cơ cảnh mà thôi, hai mắt híp mở ra, hiện rõ nét khinh thường, còn Tử Viêm biết chuyện này càng lúc càng lớn rồi.

Luật lệ ngoại môn có thể vào trong nội viện cũng chỉ là luật ngầm mà thôi, chứ không phải luật chân chín, bọn họ cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng nếu một ngoại môn đó đắc tội với ai trong nội viện, còn bị chấp pháp đường biết, thì chắc chắn cái kết của ngoại môn đó vô cùng thảm khốc.

"Hừ ngoại môn thấp kém dám lén lút vào trong nội viện, tội tầy trời theo ta đến chấp pháp đường chịu tội" Hàm Mã hét lên, uy áp hư phàm cường giả hổi bay Tử Viêm và Khang lùi về sau.

"Mã Hàm sư huynh xin nương tay" Tử Viêm nói, Mã Hàm nhìn mỹ nhân trước mặt mà liếm môi, bộ dạng thèm thuồng, hắn cười rồi nói:

"Nếu Tử Viêm sư muội muốn cũng được, ta sẽ tha cho nó, tuy nhiên sau chuyện này muội phải đi chơi với ta một bữa".

"Hàm mã sư huynh..."Vành Đông định nói gì đó, nhưng bị Hàm Mã nhìn một cái liền lặng luôn chả dám nói gì thêm, Vành Đông căm tức, hắn biết Hàm Mã muốn gì, nhưng hắn yếu ớt không thể ngăn cản được cũng đành vậy.

"Đượ..." Tử Viêm định đồng ý, thì bị Khang ngăn cản, hắn ánh mắt sắc bén, bá đạo nói ra vài lời:

"Tao cho mày 3 giây quỳ xuống nhận lỗi"...

Bạn đang đọc Vô Hạn Sống Lại, Ta Là Tà Đế. sáng tác bởi khanghaihuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanghaihuynh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.