Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Miện Vỡ Nửa (2)

Tiểu thuyết gốc · 3818 chữ

Chương 27.2 Vương Miện Vỡ Nửa (2)

-Hôm nay lão công sao hăng vậy. Mệt chết đi được.

Từ Du Nhã nằm trong lòng ta nũng nịu. Các vị nương tử khác nằm lăn lóc ngổn ngang trên giường lớn, mệt mỏi mà ngủ, bày đủ loại tư thế.

Một mình Phác Chiêu Nghiên sao có thể đem Sắc Dục Phần Tâm Hoả thoả mãn, cuối cùng vẫn là công lao lớn nhất thuộc về các nương tử thân yêu. Nhưng mà khi làm tình cùng Phác Chiêu Nghiên xong, lại ôm ấp Từ Du Nhã trong lòng, ta bỗng cảm thấy có lỗi, như đang ngoại tình. Xem ra ta đúng là đã có chút tình cảm với Phác Chiêu Nghiên, có lẽ là thương cảm số phận đáng thương của nàng, hoặc cũng có thể là do Sắc Dục Phần Tâm Hoả đem những tình cảm xưa cũ đào móc lại, phóng đại lên.

Bên chỗ Đệ Tam, Võ Đang Thời Đại Đoàn cũng đã lăn lóc khắp trên giường lớn, không chịu nổi ta tàn phá. Nhưng ta cũng không thấy được cảm giác tương tự từ chín cô nương này.

Thôi kệ đi, chỉ có con nít mới phải chọn lựa, 7+1=8, cần gì xoắn xuýt cho mệt.

-Hôn nhân thì có lúc lên lúc xuống, bây giờ ta lại lên lại đây.

-Thôi đi, chàng từng xuống bao giờ à. Còn lên nữa thì mệt chết mất.

Từ Du Nhã đánh yêu ta.

-Haha

Ta từ khi đột phá thất giai đúng là đối với tình dục không còn hứng thú như trước, nhưng đối với các nương tử chưa từng qua loa, cho nên cũng không tính được là tình cảm đi xuống. Mà giờ có Bản Nguyên Hoả, ta lại dạt dào ham muốn như thủa ban đầu. Cuộc sống hôn nhân trên Linh Thứu Sơn lại thêm mặn nồng rồi. Mau chóng giải quyết chuyện bên Đệ Nhị, rồi còn đưa các nương tử đi du lịch Cửu Châu nào, thời gian cách Dị Thú Quân Đoàn không còn xa nữa rồi.

-Khuya rồi, ngủ thôi.

-Ưm.

Từ Du Nhã rúc vào lòng ta, nhẹ nhàng thiếp đi.

Ta thì lại xem xét Thế Giới Tinh Thần.

Bên trong đã có thêm một mảng thần thông tinh đồ, chính là Vạn Hoả Hỗn Nguyên của Liệt Hoả Thái Hoàng truyền lại cho ta. Mà Thế Giới Tinh Thần của ta cũng lớn hơn một mảng nhỏ, là do dưỡng chất linh hồn Liệt Hoả Thái Hoàng hoá thành tẩm bổ linh hồn ta. Hồn nguyên Nguyên Thần Cảnh cung cấp đúng là kinh người.

Ở trong Thế Giới Tinh Thần còn có thêm một đống lửa lớn đang bừng cháy, chính là Bản Nguyên Hoả của Sắc Dục Phần Tâm Hoả không sai. Nó vậy mà không nghe ta khống chế, như một đứa trẻ vừa được ăn no đang ngủ yên.

Hừ, xem bản công tử thu phục ngươi đây.

Gào

Gào

Tiếng rồng ngâm vang lên, Tử Long Khí và Kim Long Khí chui vào Thế Giới Tinh Thần của ta, bình thường chúng đều bơi ngoài Hải Dương Ký Ức. Hai con rồng vây quanh cắn chặt lấy Sắc Dục Phần Tâm Hoả, dục hoả cháy bùng lên phản kháng, nhưng có vẻ không có tác dụng gì, ta vậy cũng vui mừng. Hoá thân của ta trong Thế Giới Tinh Thần đưa tay về phía phía Sắc Dục Phần Tâm Hoả, thần thông tinh đồ của Vạn Hoả Hỗn Nguyên và Đại Mộng Thần Thông cùng sáng lên, từng tia sáng từ tay ta tiến vào trong Bản Nguyên Hoả, dần dần xâm thực nó, đem nó gắn lên ý chí của ta, vì ta mà động.

Đây là một cái quá trình, nhưng từ tình hình đến xem, chắc cũng không đến năm năm. Sắc Dục Phần Tâm Hoả này đúng là khó chơi vô cùng.

*

Tống Phiệt Thành.

-Tiểu tử ra mắt tiền bối. Cũng chuyển lời hỏi thăm của Tạ lão gia gia tới tiền bối, đây là thư của lão gia gia.

-Haha, tiểu hữu vất vả rồi, mau ngồi.

Tống Khuyết nhận lấy thư, cũng không xem, đoán chừng cũng chỉ là thư thăm hỏi xã giao mà thôi. Nhưng hắn và Tạ Yến Khách đúng là có giao tình, hơn nữa không cạn, nếu không một chiêu trong Đàn Chỉ Thần Thông đã không gọi là Thiên Đao.

Mộng Tiên Cô và Phác Chiêu Nghiên, Lý Trí Hiền hành lễ chào hỏi xong cũng cùng ngồi xuống.

Tống Khuyết nhưng là có danh xưng thiên hạ đệ nhất đao, cùng với thiên hạ đệ nhất mĩ nam tử, dung nhan tuyệt thế để cho Đệ Nhị cũng phải thua kém một bậc. So hình thức đã không bằng, so khí chất lại càng là thua kém. Thân thể gần hai trăm tuổi mà lại trẻ trung như hai mươi, chỉ cần là nữ nhân nhìn thấy lão đều muốn rụng trứng. Phác Chiêu Nghiên cũng là hai mắt toả sáng, đừng nói đến Lý Trí Hiền cùng Mộng Tiên Cô rồi. Nhưng lão yêu đao cũng yêu vợ vô cùng, cuộc sống hôn nhân hạnh phúc hơn một trăm năm mươi năm, sau đó phu nhân của lão mới tạ thế, mà lão cũng từ đó dành hết tình yêu cho đao. Cuộc hôn nhân này, chính là truyền kì của Cửu Châu đấy, tốn không biết bao nhiêu giấy bút của đám văn nhân ca tụng.

-Ồ, cô nương này là?

-Tiểu nữ là Mộng Tiên Cô, vừa được truyền thừa của Vong Tình Lão Hoàng, đột phá thất giai không lâu.

-Hoá ra là vậy, ta còn tưởng Đại Mộng Thần Thông thất truyền rồi chứ, là chuyện đáng mừng.

Tống Khuyết khách khí hỏi thăm Phác Chiêu Nghiên và Lý Trí Hiền một chút, cũng hứa tìm giúp Phác Chiêu Nghiên phương pháp trị sẹo, khôi phục dung nhan. Sau đó liền không có chuyện của bọn hắn.

Lần này chủ yếu là đến cùng Tống Khuyết bàn chuyện làm ăn, ta chính là muốn mở một thương lộ kéo dài từ Kim Quốc, đi qua Tống Quốc, Tuỳ Quốc đến toàn bộ Đông Nam Thiển Hải và Thập Vạn Sơn Châu.

Hôm nay tới đây gặp Tống Khuyết đương nhiên là cần một cái gật đầu của hắn, để mở ra hợp tác toàn diện. Chi tiết hợp tác cùng vận hành thế nào thì cả ta và lão đều không quan tâm, giao cho thuộc hạ là được.

Sau đó là trò chuyện vui vẻ, giao lưu vài chiêu.

Sau đó chúng ta liền giong buồn xuôi nam, về Đông Nam Thiển Hải.

Vừa về đến Đào Hoa Đảo, tổ chức họp công ty, công bố hướng phát triển mới, cũng điều chỉnh lại phân phối lợi ích của công ty, chủ yếu là cắt thêm phần cho Mộng Tiên Cô. Nàng là thất giai, lại thêm ta ủng hộ, vậy cũng không có ai phản đối.

Công Ty Đông A có hai thất giai, tương lai phát triển chắc chắn càng mạnh mẽ, dù hiện tại đã là thế lực số một Đông Nam Thiển Hải rồi.

Ta có Phác Chiêu Nghiên làm niềm vui mới, cũng mặc xác đám phu nhân bạn chịch khác, mang theo nàng và Lý Trí Hiền đi Ma Thiên Nhai. Dự định ở đây bế quan nhiều năm, cho đến khi Bạch Hổ hoá thánh.

*

Phác Chiêu Nghiên ngồi trước gương.

Trong gương hiện lên một cái cái đầu tròn cuốn băng gạc trắng kín mít, chỉ chừa mỗi hai con mắt to tròn, sáng lấp lánh. Ta ở phía sau giúp nàng gỡ băng gạc.

-Cảnh này thật giống khi ta phẫu thuật thẩm mĩ xong.

-Ta nhớ lúc trước ngươi cũng rất xinh xắn, đâu cần phải phẫu thuật chứ.

-Ngành giải trí cạnh tranh rất khốc liệt, ngươi không hiểu. Sau khi ta phẫu thuật xong lại có nhiều fan hơn, cho nên cũng thấy đáng giá.

-Đám fan của ngươi đều là não tàn cả nhỉ.

-Nhưng là bọn hắn nuôi ta.

-Sau này ta ta nuôi ngươi rồi.

-Ừm, bởi vậy ta càng cần xinh đẹp.

-Thật ra ta không quá chú trọng vẻ bề ngoài.

-Đúng vậy, nhưng ngươi vẫn yêu thích cái đẹp, ta không biết vì lí do gì ngươi yêu thích ta, nhưng mỗi lần làm tình ngươi đều cố né nhìn khuôn mặt ta.

-Chủ yếu là nghĩ đến những gì ngươi trải qua, không thấy thoải mái, giảm tình thú thôi.

-Ta cũng vậy, sau này có thể thoải mái đối mặt ngươi rồi.

Phác Chiêu Nghiên đứng dậy quay lưng đối mặt với ta. Dung nhan tuyệt diễm đã hoàn toàn khôi phục, trùng khớp với hình ảnh đẹp đẽ nhất nàng từng có trong ký ức của ta. Đây là khuôn mặt mà ta từng ảo tưởng vô số lần, bây giờ đang ở trước mặt ta, vì ta mà nở nụ cười diễm lệ. Nàng nhón ngón chân lên dâng lên môi thơm, ta cúi đầu hôn lấy, nồng nàn và đắm say, tay siết chặt tấm lưng nhỏ nhắn của nàng.

Ta ôm nàng tới đặt nằm ngửa trên giường.

Mĩ nhân mặc một bộ váy ngủ khiêu gợi màu trắng, không mặc nội y, mơ hồ loáng thoáng nhũ hoa màu hồng bên trong. Da thịt nàng còn trắng hơn, tựa như tuyết phủ một dải cực bắc ngàn năm, mượt mà mềm mại vô cùng. Nội khố ren che lấp hoàn toàn cỏ thơm đã được cắt tỉa gọn gàng, hai bẹn đùi gợi dục ẩn hiện theo cặp đùi tròn trịa uốn éo che lấp khu vực riêng tư bí ẩn vì thẹn thùng.

-Đừng nhìn chằm chằm như vậy.

Gò má ửng hồng như hoa đào nở trong tuyết, để lòng ta ngất ngây. Nãi cầu căng tràn nhấp nhô theo lồng ngực hô hấp ngày càng gấp. Phác Chiêu Nghiên cũng rất dễ động tình, cũng không biết có phải do Sắc Dục Phần Tâm Hoả hay không, nhưng điệu bộ cử chỉ của nàng luôn mang nét lười biếng vô cùng gợi dục, để ta mỗi lần nhìn thấy nàng đều muốn tới làm nàng.

Ta tới chống tay hai bên, từ phía trên nhìn nàng, khuôn mặt ửng hồng tuyệt đẹp, ánh mắt cũng không né tránh nhìn vào mắt ta, như muốn nhìn thấu huyền bí trong đó.

-A nhẹ thôi.

Ta nhịn không được đã kéo nội khố của nàng qua một bên, đem côn thịt cắm vào, bên trong đã ẩm ướt, chặt khít mềm mại vô cùng. Ta lại cảm nhận được sự sung sướng chưa từng có mà mật huyệt của Phác Chiêu Nghiên mang lại, nhịn không được đem côn thịt cắm đến tận cùng, chạm đến cổ tử cung. Âm đạo của nàng thật ngắn, vì để cho nàng dễ chịu, ta đem côn thịt Đệ Nhị rút bớt còn mười bốn phân, cũng đã đem mật huyệt của Phác Chiêu Nghiên nhét đầy. Bởi vậy gần đây bỏ bê đám Phùng Hành Phu Nhân cũng là vì vậy.

Ta đem côn thịt hoàn toàn nhét vào mật huyệt Phác Chiêu Nghiên. Âm hộ nàng múp máp căng mềm, va vào thật sướng. Ta cắm lút cán côn thịt nhẹ nhàng di chuyển hông tới lui trái phải, để cảm nhận sự sung sướng âm hộ căng múp của Phác Chiêu Nghiên mang lại, không nhịn được rên rỉ.

-A sướng quá, không cắm rút mà đã sướng như vậy rồi a

-A vậy ngươi động đi ư càng sướng hơn a a a

Ta nhịn không được vội vàng cắm rút, quá sung sướng rồi, cảm giác va chạm âm hộ căng múp của Phác Chiêu Nghiên thật là thoải mái. Tiếng nàng rên rỉ cũng thật êm tai dễ nghe, cổ vũ ta làm nàng mạnh hơn. Ta nằm đè lên thân thể mềm mại của Phác Chiêu Nghiên, ta ôm chặt lấy nàng, nàng ôm chặt lấy ta, siết chặt thừa nhận ta va chạm.

-A thật thoải mái a

-Ư ta cũng vậy a ư

Ta rời khỏi thân thể mềm mại của Phác Chiêu Nghiên, chống người lên, nhìn nàng vặn vẹo rên rỉ dưới thân. Thân thể mĩ nhân theo va chạm của ta mà rung động tới lui, hai nãi cầu căng phồng nổi lên trước ngực lắc lư trong lớp áo ngủ thật gợi tình. Ta luồn một tay vào trong ao ngủ tóm lấy một nãi cầu mà bóp lấy bóp để, như một khối kẹo dẻo mềm mại đàn hồi cực kì, cảm giác đã tay cũng thoả mãn không kém cảm giác căng chặt trong âm đạo Phác Chiêu Nghiên.

-Hộc ta muốn bắn a

Hơi thở của ta đã trở nên gấp gáp. Không mệt mỏi, mà do quá hưng phấn.

Âm đạo Phác Chiêu Nghiên một trận co rút mạnh, dâm thuỷ ấm nóng tưới lên quy đầu ta một trận tê dại, côn thịt run rẩy, đã đến cực hạn.

-Ư bắn đi bắn cho ta ư ta cao trào A ư

-A ta bắn

Ta đem côn thịt hoàn toàn đâm lút cán vào mật huyệt Phác Chiêu Nghiên, quy đầu đội lên cổ tử cung, sung sướng xuất tinh, đem tinh dịch nóng bỏng thông qua cổ tử cung tràn vào lấy đầy nơi tận cùng nhất bên trong nàng.

Chúng ta ôm chặt lấy nhau, hôn môi nồng nhiệt, cùng nhau cảm nhận sự sung sướng sau cao trào tình ái. Côn thịt của ta không hề mềm đi, tham lam chiếm lấy mật huyệt Phác Chiêu Nghiên, chưa muốn rời xa.

-A

Phác Chiêu Nghiên lại rên lên một tiếng.

Mới xuất tinh một lần làm sao có thể thoả mãn dục hoả vô biên của ta.

-Ngươi trước rút ra, ta tẩy rửa âm đạo chút, bên trong trơn trượt ngươi làm không quá thoải mái.

Ta cắm rút mấy cái, cảm thấy đúng là rất trơn. Hơn nữa Phác Chiêu Nghiên không phải là Tiên Thiên, âm đạo sau cao trào có chút thả lỏng, không quá chặt.

-Vậy trước tẩy rửa một chút.

Ta ngồi dậy rút ra côn thịt, tinh dịch trắng đục từ bên trong chảy ra mật huyệt, rất đâm đãng. Nội khố đã ướt đẫm bởi dâm dịch của cả hai chúng ta. Phác Chiêu Nghiên ngồi dậy chỉnh lại tóc tai, bộ dạng lười biếng như một con mèo vừa ngủ dậy, để tâm ta lại ngứa, chút nữa nhịn không được đè nàng xuống giường làm nàng chết đi sống lại, lại quản âm đạo nàng trơn hay không trơn.

Phác Chiêu Nghiên bỏ đi áo ngủ đã nhăn nheo cùng nội khố ẩm ướt không chịu nổi, cầm lấy khăn đặt dưới mông, đỡ lấy tinh dịch bị bức ép chảy ra từ trong âm đạo, sau lại cẩn thận lau sạch.

-Ngươi lần nào cũng xuất tinh nhiều như vậy, lau thật mất công.

-Đó là do ngươi luyện Hấp Tinh Đại Pháp chưa đến nơi đến chốn. Đợi luyện đến đại thành, có thể đem tinh dịch của ta hấp thụ hết, đỡ mất công rồi.

-Ta muốn vì ngươi sinh con, không dùng Hấp Tinh Đại Pháp được.

Ta sờ gò má Phác Chiêu Nghiên, lau đi mồ hôi trên đó.

-Luân Hồi Giả không thể có con được, ngươi cũng không cần nhọc lòng.

-Ưm.

Phác Chiêu Nghiên tỏ vẻ không biết phải làm sao, muốn nói lại không biết nói gì. Chỉ đành gật đầu nhẹ một cái đáp lời.

-Ta lau xong rồi, ngươi có thẻ tiếp tục làm.

-Được, mau chổng mông lên nào, ta muốn làm ngươi từ phía sau.

-Ưm.

Phác Chiêu Nghiên ngoan ngoãn quay người lại chống tay chổng mông lên vừa phía ta. Mông nàng tròn vo, rất đẹp, lại mềm mại. Vòng eo không mấy tinh tế nhưng cũng không có chút mỡ thừa, cố gắng cong xuống hết cỡ, để mông nàng càng thêm đầy đặn. Nàng cố ý ngọ nguậy mông hướng về phía ta mời gọi, đùi kẹp chặt vào nhau, không một kẽ hở, thật mê người.

Ta cầm lấy hai quả mông tròn trĩnh của Phác Chiêu Nghiên, đẩy ra hai bên, lộ ra ngọc môn hồng phấn và cúc môn hơi sẫm màu nâu. Một ngón tay ta sờ nhẹ cúc môn, để mĩ nhân run lên.

-A đừng, á

-Ngươi từng làm cúc huyệt bao giờ chưa?

-Chưa, chưa từng. Nếu ngươi muốn có thể làm, nhưng ta phải đi tẩy rửa trước đã.

-Không vội.

Ta ôm lấy mông Phác Chiêu Nghiên, côn thịt cắm vào âm đạo nàng, bên trong vẫn ẩm ướt nhưng không còn trơn trượt, cảm giác thành thịt mềm âm đạo ma sát với quy đầu rất sung sướng, bót vô cùng. Ta lại vui sướng hưởng thụ cảm giác tuyệt diệu âm đạo Phác Chiêu Nghiên mang lại, bụng dưới va vào mông nàng như va vào bông, thoải mái vô cùng.

-A ư ngươi làm mạnh lên cũng được a ư

-Hảo

Ta điên cuồng va chạm mông của Phác Chiêu Nghiên, khoái cảm trào lên nhanh chóng, cũng chưa từng kiềm chế, lại đem tinh dịch nóng bỏng lấp đầy tử cung nàng, đem nàng đến cao trào. Dưới tác dụng của Sắc Dục Phần Tâm Hoả, ta hưng phấn vô cùng, Phác Chiêu Nghiên sao không phải là, cho nên cũng nhanh chóng cao trào. Nhưng nàng tu vi thấp, thể lực cũng yếu, không làm được mấy lần đã xịu lơ, nhưng vẫn cố gắng chiều ta, đến khi mệt mỏi quá ngủ thiếp đi mới thôi.

Giải quyết xong chuyện Công Ty Đông A, ta mang theo Phác Chiêu Nghiên và Lý Trí Hiền đi Ma Thiên Nhai. Cố ý đi ngang qua chỗ Toàn Bảo Lam mất mạng. Hai nàng cũng thoáng buồn bã, nhưng biết lần sau Luân Hồi còn có thể gặp lại, nên rất nhanh cũng hết đau thương.

Ma Thiên Nhai.

-Nhị tỷ, tam tỷ có thể gặp lại các ngươi, thật quá là may mắn.

Hàm Ân Tĩnh ôm lấy Phác Chiêu Nghiên và Lý Trí Hiền khóc nức nở. Anh hùng còn có lúc rơi lệ, Hàm Ân Tĩnh thường ngày một bộ dạng vô cùng kiên cường, khuôn mặt thì soái khí ngời ngời, một đầu tóc ngắn mang khí chất anh hùng đấy. Nhưng mà lúc như này không khóc thì còn đợi khi nào.

Phác Chiêu Nghiên và Lý Trí Hiền cũng ôm nàng khóc.

Phác Chiêu Nghiên là cố ý hồi phục dung nhan rồi mới tới Ma Thiên Nhai, cốt là để tránh cho Hàm Ân Tĩnh càng thêm đau lòng.

-Nhị tỷ tam tỷ, đại tỷ chết rồi.

Hàm Ân Tĩnh lau nước mắt.

-Chúng ta đã biết, trước khi tới đây có viếng mộ nàng.

Lý Trí Hiền lau nước mắt.

-Ngũ muội, lục muội cũng chết rồi.

Phác Chiêu Nghiên cũng lau nước mắt.

-Các nàng là chết như thế nào?

-Các nàng tham gia chiến tranh giữa các bộ tộc, bị ngươi ta chém chết thôi. Không có gì. Ta không giỏi đánh đấm, bộ tộc bị công phá, chỉ đành huỷ dung sống tạm, may mắn không bị bắt làm nô lệ.

Nói rồi nhìn về phía ta, ánh mắt khó hiểu. Đám dã nhân Bắc Hải Băng Châu cũng không thèm nàng, ta vậy mà có thể ăn nàng, còn ăn ngon lành như vậy. Nhưng ta cũng không giải thích làm gì. Sắc Dục Phần Tâm Hoả vô cùng lợi hại, một khi để nó cháy bùng lên, vậy Thị Nở cũng hoá Thuý Kiều. Thêm nữa có thể lúc Phác Chiêu Nghiên huỷ dung, máu me khói lửa đầy mặt, nàng lại mặc áo kín mít, nên mới bị đám ngươi đó cho qua. Nếu không với thân hình nóng bỏng trắng muốt của nàng, thoát được mới lạ.

-Vậy mặt tỷ bây giờ?

-Tuỳ công tử đã giúp ta hồi phục dung nhan.

Hàm Ân Tĩnh quay qua ta.

-Cám ơn ngươi.

-Không có gì, các ngươi tâm sự, ta đi tìm lão gia gia.

Ta nói rồi đi tìm Tạ Yến Khách trò chuyện.

-Đại Mộng Thần Thông đúng là thần kì.

Tạ Yến Khách nhìn một vòng Hải Dương Ký Ức của ta.

-Còn thứ này là?

-Lão gia gia, là Kim Long Khí và Tử Long Khí.

-Hoá ra là Cửu Long Khí của Đông Thắng Thần Châu.

-Lão gia gia biết thứ này?

-Đương nhiên biết. Khi đó Viêm Đế và Hoàng Đế đại chiến, Hoàng Đế rút ra Cửu Long Khí của Đông Thắng Thần Châu làm dây trói, vây khốn Viêm Đế, nhờ đó chiến thắng Viêm Đế, đuổi đánh đến tận Vô Tận Viêm Châu. Nhưng cũng vì đó mà Đông Thắng Thần Châu địa mạch bất ổn, lũ lụt triền miên, cuối cùng là Vũ Hạ Đế dùng Cửu Đỉnh trấn áp Đông Thắng Thần Châu, mới có thể ngăn được hồng thuỷ. Cửu Long Khí cũng từ đó nhập vào sinh linh Đông Thắng Thần Châu, kẻ có được, có thể dựa vào đó đột phá thất giai, xưng Hoàng lập quốc, cho nên cũng được gọi là Hoàng Khí.

-Còn có chuyện như vậy. Xem ra ta cũng nên tìm cách thu thập xem thử.

-Nếu là ngươi, có thể làm được. Sắc Dục Phần Tâm Hoả này đúng là lợi hại, để ta từ xa đã thấy kiêng kị.

-Lửa này đúng thật rất lợi hại, mấy lần suýt nữa khiến ta thân tử đạo tiêu.

-Kết hợp tất cả lại, ngươi đây là như bị giam trong mộng của chính mình, một khi tỉnh dậy, vậy liền có thể sẽ ngộ đạo, thoát Luân Hồi.

-Ta cũng hy vọng vậy, nhưng đường còn dài. Lão gia gia, tình hình trận pháp tốt chứ.

-Rất ổn, tiến độ rất nhanh. Có thêm ngươi, thêm được mấy phần khả năng thành công.

-Nếu có thể giết chết Bạch Hổ là tốt nhất.

-Đúng, đó là kết quả tốt nhất.

Ta cùng Phác Chiêu Nghiên ở lại Ma Thiên Nhai luôn. Lý Trí Hiền cũng không rời đi.

Ba tôn phân thân thì Đệ Tam vẫn đang tích cực cày điểm trong Thiên Địa Thanh Lâu, Đệ Nhất thì đưa các vị nương tử đi du lịch khắp nơi. Đệ Nhị thì đã cố định ở Ma Thiên Nhai.

Bản tôn cũng rời khỏi Sám Hối Động, cầm theo Thiện Nhược Thuỷ Bình tiến vào Bất Kiến Thiên.

P/S: ủng hộ và đề cử đi nào các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 200

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.