Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số trời đã định ta gặp ngươi (5)

Tiểu thuyết gốc · 3268 chữ

Chương 20.5 Số trời đã định ta gặp ngươi (5)

Tắm rửa sạch sẽ.

Ta về lại chỗ các cô nương cắm trại, thấy các nàng đã chuẩn bị xong xuôi, liền cùng nhau ăn bữa tối.

Cũng không tiếp tục vội vã lên đường, mà qua chỗ bọn Võ Đang Phái hội họp.

Bên bếp lửa.

-Tuỳ công tử, hạnh ngộ.

-Nghe danh Trương tiền bối đã lâu, hạnh ngộ.

Trương Thuý Sơn nhìn còn rất trẻ, so với ta cũng không kém cạnh tý nào, là một tuyệt thế mĩ nam tử đấy. Chúng ta ngồi đối diện nhau qua đống lửa, cũng là kì phùng địch thủ trong soái đạo. Cái khuôn mặt của hắn, nếu Ân Tố Tố gặp, cũng thật có thể nguyện xin chết.

Trương Thuý Sơn ngoài tu vi lục giai thân hoài tuyệt kĩ Võ Đang Phái, còn là một cái hoạ sĩ đỉnh của chóp. Mà vũ khí hắn thường dùng, chính là một cây bút Linh Bảo. Một bút nơi tay, vẽ nên thiên quân vạn mã, cũng không phải là nói chơi. Trương Thuý Sơn thật sự có thể làm được đấy.

-May mắn gặp tiền bối ở đây, có thể vẽ cho ta và hai vị hồng nhan một bức tranh được không?

-Có gì mà không được.

Hoàng Tố Hy và Hồng Trân Anh ngồi nép lại hai bên ta, để cho Trương Thuý Sơn vẽ tranh, khuôn mặt rất là hạnh phúc.

Trương Thuý Sơn lấy ra một tấm giấy trắng và bút chì từ trong nhẫn chứa đồ. Thân là một cái hoạ sĩ lấy vẽ làm vũ khí, đương nhiên chuẩn bị sẵn mọi thứ.

-Thứ này gọi là vẽ chì, do Tống Thanh Thư nghĩ ra, dùng để vẽ thật rất tuyệt.

Hèn chi Tống Thanh Thư rất được Trương Thuý Sơn yêu thích, hắn đúng là đối nghệ thuật rất có thiên phú, hơn nữa lại có sẵn kiến thức lẫn tư duy cổ đại, đi với Trương Thuý Sơn cũng rất hợp cạ.

Tốc độ và sức tập trung của lục giai cường giả không phải là người bình thường có thể so sánh. Hơn nữa là cái loại hoạ sĩ đỉnh cấp như Trương Thuý Sơn, vẽ tranh tốc độ cực nhanh, chỉ mấy phút đã đem một nam hai nữ đối diện vẽ thành tranh. Mà tranh của hắn, nói là tranh, chi bằng nói nó là ảnh chụp đen trắng đi, không sai biệt lắm.

Trong tranh ánh lửa sáng tối dập dờn, Hồng Trân Anh và Hoàng Tố Hy ôm lấy tay ta mỉm cười hạnh phúc. Tay bút của Trương Thuý Sơn, thật sự như thần vậy.

-Thật không thể tin nổi, tiền bối thật sự để ta mở rộng tầm mắt rồi.

-Chút bản lĩnh mà thôi.

-Đa tạ tiền bối ban tranh.

-Không có gì, ngược lại công tử mới có mấy tháng không gặp, đã hoàn toàn hoá rồng, mới khiến ngươi khác kinh ngạc.

Trí nhớ lục giai rất tốt, chúng ta từng gặp nhau tại Tiêu Dao Tiên Hội, hắn hơi nhớ lại một chút, liền có thể nhớ ra ta.

-May mắn nhờ có Vô Dơ lão sư mà thôi.

-Nghe nói Vô Dơ đại sư mới hơn hai mươi, đã bế quan đột phá thất giai, thật khiến người ta kinh ngạc.

-Đúng vậy, ta cũng là được hưởng phúc của lão sư đó. Haha

Một bức tranh, cũng khiến đôi bên gần gũi hơn, thoải mái trò chuyện. Chủ yếu là nói chuyện Vạn Linh Mộ. Ở đây người biết nhiều nhất lại là Hồng Trân Anh, nên nàng đặc biệt lắm lời.

Đêm khuya, ta ôm hai mĩ nhân ở trong xe ngựa nghỉ ngơi.

Bỗng nhiên thấy nhớ Phùng Hành Phu Nhân.

Hai mĩ nhân bị ta làm cả ngày, đã mệt đến không được. Ngủ mất tiêu rồi.

Ta không thể ngủ, nằm vậy cũng là nằm không. Liền mặc lại ao ra ngoài, đêm nay trăng sáng, vừa uống rượu vừa ngắm trăng cũng là có thú.

Bên ngoài vậy mà còn Đoàn Trâm Anh đang ngồi bên đống lửa.

Dù cho chỗ này không có nguy hiểm gì, cũng cần người thay phiên canh gác.

-Tuỳ công tử không ngủ được à.

-Đúng vậy, tới phiên ngươi gác sao. Có mệt không?

-Ừm, không mệt.

Nàng hoi nhìn về phía xe ngựa, lại nhìn ta.

-Tuỳ công tử thật là mạnh mẽ.

-Là do hai nàng quá yếu, haha ta còn chưa thoả mãn đấy.

Ta nhìn hai quả phổi khổng lồ trước ngực Đoàn Trâm Anh, ánh mắt tham lam không che dấu. Sắc Dục Phần Tâm Hoả thiêu đốt trong linh hồn vĩnh viễn khiến ta đối với nữ sắc có hứng thú. Hơn nữa đã mang danh Tuỳ Phong Lưu, lại cũng sợ gì người ta đàm tiếu. Ai tới tính sổ, cũng không tính nổi lên đầu Trần Hùng ta.

-Vậy, công tử có muốn làm ta không?

Đoàn Trâm Anh ánh mắt nhiệt tình không e ngại hướng về phía ta phát ra lời mời. Còn ép tay ưỡn ngực tới khiến hai nãi cầu càng ép vào nhau, làm cho khe nãi càng thêm sâu húm. Khuôn mặt hình trứng trắng mịn ngây thơ hồng hào, bờ môi chúm chím rất quyến rũ. Trang phục nữ võ giả đều tuy theo phong cách cổ trang, nhưng không che kín mít, mà hở hang gợi tình như thiết kế trong mấy game võ lâm rẻ tiền trên mạng. Lý do là để bớt rườm rà trong chiến đấu nha. Đoàn Trâm Anh một thân áo bào tiêu chí của Luyện dược sư, tính ra cũng rất kin đáo, chỉ có trước ngực xẻ sâu, đem lợi thế lớn nhất của nàng hoàn toàn phô diễn đi ra. Ta nhìn cũng thấy thèm, nuốt nước bọt một cái.

-Ngươi không phải là người yêu của Tống Thanh Thư sao?

-Haizz nào có yêu đương gì, xong chuyện Vạn Linh Mộ, hắn liền về Võ Đang Phái, cũng không định mang theo muội, muội chỉ có thể ở lại Hương Khê Trấn cùng mẫu thân. Tống công tử phong lưu háo sắc, muội không từ chối được.

Nghe như kiểu nàng bị bắt ép vậy, nhưng mà cha ông đã nói rồi, đừng nghe đĩ kể chuyện nha. Thật ra ta cũng không cần quan tâm vấn đề này làm gì, chơi vui là được. Mà nhìn Tống Thanh Thư, cũng có vẻ chỉ là chơi bời thoáng qua mà thôi.

-Hơn nữa, công tử dũng mãnh như vậy, làm muội rất khó chịu luôn.

-Tông công tử không thoả mãn được ngươi?

-Trước thì có, nhưng chắc từ nay về sau thì không rồi.

-Vậy để bản công tử thoả mãn ngươi cái dâm oa này, đi.

Ta truyền âm cho một cô nương Tuỳ Vân Vệ dậy gác thay.

Sau đó kéo Đoàn Trâm Anh về lại suối nước lúc chiều tối.

Ánh trăng tròn nửa đêm rất sáng rõ, lấy thị lực kinh người của lục giai cường giả, hoàn toàn có thể xem hết từng tấc da thịt trắng nõn trên người Đoàn Trâm Anh. Rất đẹp, rất cân đối. Trừ cặp nãi cầu rất phi logic ra, đều thật hoàn mĩ. Nàng đứng trước ta múa một bài thoát vũ y, kết hợp với ánh trăng vàng chiếu rọi, cũng thật xinh đẹp và dâm mĩ. Ta cũng không chần chờ, lột sạch quần áo trên người, đi tới đứng trước nàng.

Hai tay đỡ lấy hai nãi cầu siêu to siêu mềm của Đoàn Trâm Anh, cảm giác nặng trĩu trong tay khiến ta thích mê, bắt đầu sờ bóp, thật mềm mại, cùng đàn hồi. Chất lượng nãi cầu này, không thua Tiên Thiên mĩ nữ chút nào.

-Ưm, công tử thích không?

-Thích, thích muốn chết.

-Ư oa, côn thịt của công tử thật to.

Nàng đưa tay xuống cầm lấy côn thịt đã ngỏng cao của ta vuốt ve.

-So với Tống Thanh Thư thì thế nào?

Đoàn Trâm Anh đã hiểu tại sao ta dẫn nàng ra chỗ này, cũng không lại e thẹn, âm thanh quyến rũ đáp lời.

-Dài hơn, to hơn nhiều.

Côn thịt của Tống Thanh Thư cũng không nhỏ, chỉ là cách chơi của hắn, ừm, thật không dám khen tặng, nữ nhân như Hồng Trân Anh cũng thấy bực mình là biết rồi đó.

-Vậy ngươi hãy yêu thương nó đi.

-Ưm

Đoàn Trâm Anh quỳ xuống, tay cầm lấy hai nãi cầu của mình đem côn thịt của ta ép vào giữa, bởi da thịt khô ráo, nàng đành phải nhổ ra một bãi nước bọt, làm chất bôi trơn, bắt đầu cử động nãi cầu đánh côn thịt của ta. Rất mềm, da thịt nãi cầu mịn màng ma sát với thân côn thật thoải mái, quy đầu thì tới lui ra vào khe rãnh.

-Côn thịt của côn thịt thật dài, vậy mà đội lên cằm muội rồi.

-Haha đó là đương nhiên.

Đoàn Trâm Anh cúi đầu đem bờ môi chúm chím gợi cảm mút lấy quy đầu, một nãi lên cao một nãi xuống, ép côn thịt ta thoải mái vô cùng.

-A sướng thật đấy, ta sắp bắn a

-Ưm công tử bắn đi

Đoàn Trâm Anh thấy côn thịt của ta giật giật, liền từ bỏ mút quy đầu, tay tăng mạnh lực ép lên nãi cầu, để nãi cầu của nàng càng ma sát mạnh với côn thịt của ta. Ta vịn lấy hai vai của Đoàn Trâm Anh, hông cử động chéo lên chéo xuống, xem khe nãi cầu của nàng như huyệt, thoái mái cắm rút, cảm giác hưng phấn không so làm huyệt kém.

-A ta bắn.

Ta vừa làm vận động cắm rút, vừa sung sướng xuất tinh. Tinh dịch phun ra bắn lên cằm của Đoàn Trâm Anh, sau đó nhễu xuống rơi trên da thịt nãi cầu trắng mịn, để nó nhiễm lên một tầng dịch trắng đục.

-A công tử bắn thật nhiều, vẫn còn đặc như vậy

Đoàn Trâm Anh chờ ta bắn tinh xong, mới thả ra hai nãi cầu, để nó lủng lẳng treo, giữa ngực là một mảnh nhớp nhúa tinh dịch trắng đục. Cả hai nhũ đầu nhô cao do hứng tình đỏ hồng cũng dính lên vài giọt tinh dịch, rất dâm mĩ.

-Côn thịt vậy mà không hề mềm đi, thật lợi hại.

Nàng kẹp côn thịt của ta giữa khe nhũ nãy giờ, đương nhiên có thể cảm nhận được độ cứng rắn không hề thay đổi của côn thịt ta, yêu thích cầm lấy vuốt ve. Bởi có tinh dịch, tay ngọc vuốt côn cũng trơn trượt dễ dàng, Đoàn Trâm Anh lại cúi đầu vào háng ta thè lưỡi liếm láp vệ sinh côn, để ta lại thấy hưng phấn.

-Tinh dịch của công tử như sữa dứa vậy, ăn thật ngon, thật lạ.

-Haha bản công tử ngọc thụ lâm phong, như hoa như ngọc, tinh dịch sao có thể tanh hôi được.

Lại thành tựu thất giai, có thể tích cốc, không cần ăn, vậy trên người thật sự sạch sẽ hoàn mĩ. Ta cũng quen ăn chay, cũng đã không còn dục vọng ăn uống từ lâu.

-Đi, xuống suối rửa một cái, bản công tử ưa sạch sẽ.

-Ưm.

Đoàn Trâm Anh nhanh chóng xuống suối tắm rửa qua, lau sạch tinh dịch trên người. Ta lại nằm ngửa lên trên tảng đá lúc nãy nàng và Tống Thanh Thư ân ái, côn thịt chỉ trăng, lấy ra một bình Tuý Sinh Mộng Tử Tửu đổ vào miệng, cảm giác rất thoải mái, hoà mình vào thiên nhiên. Người đẹp toàn thân ướt nhẹp rời khỏi suối, đem thân thể căng tràn đầy nước của nàng ma sát lấy thân thể của ta.

-A thật thoải mái, ngươi thật biết chiều chuộng nam nhân

-Ưm công tử thoải mái mà tốt rồi.

Tuy rằng không có xà bông, nhưng thân thể Đoàn Trâm Anh rất mềm mại, da thịt căng tràn bóng loáng, rất trơn, rất thoải mái. Nàng cứ như vậy bò trườn khắp người ta, hiến cho ta kiểu phục vụ mát xa hương diễm nhất. Khi trên người nàng khô cạn, lại trở về trong suối, lấy một thân đầy nước rồi trở lại trên người ta tiếp tục.

Ta thoải mái tận hưởng nàng phục vụ.

Cuối cùng Đoàn Trâm Anh ngồi khép chân trên đá lớn, ta nằm ngửa gối đầu trên đùi nàng, ngửa đầu ngậm lấy nhũ phong to mịn hồng hào. Người đẹp vừa cho ta bú nãi cầu của nàng, tay vói ra cầm lấy côn thịt chỉ trăng của ta sóc mạnh, khuôn mặt ửng hồng nhìn côn thịt như núi lửa phun trào bắn ra tinh dịch, ánh mắt cũng mê ly.

-Phù đã quá. Thật sướng. Ngươi thật giỏi.

Ta nhả ra nhũ phong Đoàn Trâm Anh, khen ngợi nàng. Bởi đêm còn dài, ta cũng không muốn kết thúc quá sớm, trước không làm huyệt lại bắn hai lần tinh, cũng sảng khoái.

-Nào, đến lượt ta làm ngươi sướng.

-Ưm công tử mau tới, muội đã chịu hết nổi rồi.

Đoàn Trâm Anh nhanh chóng nằm ngửa ra giữa tảng đá lớn, đỡ lấy hai khuỷu chân, đem chân dang rộng ra. Âm hộ đã căng lên múp máp, cánh hoa nở rộ, ngọc môn ướt át chờ đợi ta tiến vào. Cỏ thơm của nàng cũng khá nhiều, lại um tùm không được tỉa tót kĩ càng, nhưng âm hộ vẫn là màu hồng đỏ, nhìn rất ngon. Ta lại không chần chờ, đem quy đầu ngắm ngay ngọc môn, chống tay hai bên người nàng, hông trầm xuống tiến vào.

-A to quá

-Thật sướng

Bên trong tuy cũng không lỏng, nhưng không được chặt khít cho lắm, xem ra côn thịt của Tống Thanh Thư cũng là thuộc loại cỡ lớn, đem mật huyệt của Đoàn Trâm Anh chơi lỏng. Đương nhiên côn thịt của ta to hơn, dài hơn hắn, cắm vào rút ra cũng là sung sướng. Mà lại lỏng chút, chơi cũng thoải mái hơn.

Thân cao cũng có bất tiện của thân cao, ta chỉ có thể một tay chống người lên, một tay vò bóp lấy nãi cầu siêu to của Đoàn Trâm Anh. Nếu thân lùn như Ưng Linh Quang, vậy nằm đè gối đầu lên nãi cầu của nàng, muốn ăn thì ăn, muốn liếm thì liếm, muốn cắm thì cắn, dưới háng lại đâm huyệt của người đẹp, vậy thật là hoàn mĩ.

-A sướng quá, mạnh quá, công tử thật tuyệt vời, a sướng

-Ahaha so với Tống Thanh Thư thì thế nào

-Hơn gấp trăm lần a ta sướng á

Đoàn Trâm Anh tay trái nắm chặt lấy tay ta, tay còn lại đưa lên tóm lấy một bên nãi cầu không được ta bóp lấy, tự sờ nãi cầu chính mình. Ánh mắt mê ly, chân căng cứng quặp lấy mông ta. Ta mỗi lần rút ra đều chỉ chừa lại quy đầu trong âm đạo, sau đó động thân cắm sâu vài. Bởi Đoàn Trâm Anh thân ngắn, âm đạo cũng chỉ dài bấy nhiêu, mỗi lần ta đem côn thịt nhét hết cỡ vào, đều đem huyệt của nàng nong rộng ra hết cỡ, côn thịt còn thừa một khúc bên ngoài, để ta cũng không thể tận hứng. Nhưng mà giờ khai cung, vậy nàng liền xỉu, còn đâu cho ta chơi cả đêm.

Nhưng mà có hai nãi cầu siêu ngon bù vào, cũng để ta thấy hưng phấn, một đợt oanh tạc tiến lên, côn thịt cắm tới tận cùng.

-A ta xuất tinh

-Á nóng quá, thật nhiều á muội cũng cao trào á

Ta sung sướng xuất tinh vào trong âm đạo Đoàn Trâm Anh, hai tay bóp lấy hai nãi cầu người đẹp đến biến hình.

-Phù, quá đã.

Ta rút ra côn thịt, cũng thả ra hai tay. Hai nãi cầu cũng mau chóng quay trở về hình dạng ban đầu, căng phình trước ngực, dù nàng đang nằm ngửa cũng không hề xẹp xuống tý nào, rất hoàn mĩ, lúc này có mấy chỗ ửng đỏ, là do ta dùng lực bóp quá mạnh. Hai nãi cầu này, thật đúng là ân huệ của nam nhân.

Ngọc môn thì không được đàn hồi như vậy, bị quy đầu của ta nong ta thành một lỗ đen mãi chưa khép lại, bên trong chảy ra tinh dịch trắng đục.

-Nào dậy rửa sạch mật huyệt đi, bản công tử lại tiếp tục làm ngươi.

-Ưm.

Đoàn Trâm Anh cũng lết thân dậy xuống suối rửa sạch âm đạo.

Ta nằm nghiêng trên tảng đá lớn bên bờ nhìn nàng tắm rửa, tay hết cầm tẩu hút Thiên Mĩ Thảo lại cầm bình rượu uống Tuý Sinh Mộng Tử Tửu. Đoàn Trâm Anh rửa sạch xong lại lên bờ, như tiên nữ từ trong nước hiện lên, trần truồng, xinh đẹp, dâm đãng và mĩ miều.

-Nào, làm chén chứ.

-Ưm. Rượu ngon.

Cho nàng uống cũng không phải Tuý Sinh Mộng Tử Tửu, sẽ chết người đấy. Chỉ là rượu hoa quả của Hoàng Tố Hy và Hồng Trân Anh thôi. Hiển nhiên dâm thuỷ chảy nhiều, Đoàn Trâm Anh cũng thấy khát, uống được vui, có vẻ hơi say, khuôn mặt càng thêm ửng hồng quyến rũ. Mĩ nhân say rượu, lại là cảnh đẹp đến nhường nào.

Ta dìu nàng vào trong lòng, để nàng tựa lưng vào ngực ta, khép chân lại cong lên một góc chín mươi độ so với thân thể. Côn thịt từ phía dưới cắm vào mật huyệt người đẹp, nhẹ nhàng cắm rút.

-A thật thoải mái ư so với Tống Thanh Thư sướng gấp ngàn lần ư

-Thân thể người cũng thật sướng, ta chơi thật thoải mái

-Công tử ưa thích không?

-Thích.

-Ưm vậy tuỳ ý làm ta a.

Bởi ta nằm sát lưng Đoàn Trâm Anh, từ sau cắm vào không thể lút cán được, à như thế lại vừa khéo, có thể đem mật huyệt Đoàn Trâm Anh căng ra hết cỡ, lại có thể tuỳ ý va chạm mông nàng, dùng sức cũng không cần cố ý đêm huyệt nàng nổ tung. Tư thế này còn có thể đưa ta ra trước sò bóp lấy nãi cầu của nàng. Hai nãi cầu siêu to nằm nghiêng rũ xuống trên đá, từ phía trước nhìn lại chắc chắn nổ mắt, mà ta, phía sau tuỳ ý bóp lấy, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.

Ta cứ như vậy ngắm nhìn ánh trăng chiếu rọi núi rừng hoang vu tĩnh mịch, côn thịt dưới thân ngâm trong âm đạo ướt át dễ chịu của Đoàn Trâm Anh, nhẹ nhàng ra vào. Tay chơi lấy nãi cầu mềm mại đàn hồi của nàng, miệng thì khi hút cỏ, khi thì uống rượu. Thật sự là thoải mái dễ chịu đến quên hết đất trời.

Ta sung sướng dùng tư thế đó xuất tinh hai lần vào âm đạo Đoàn Trâm Anh, nàng ngủ lúc nào không hay. Ta đành phải giúp nàng vệ sinh sạch sẽ, sau đó tống nàng vào trong xe ngựa để nàng ôm Hồng Trân Anh và Hoàng Tố Hy ngủ bù.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 330

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.