Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số trời đã định ta gặp ngươi (4)

Tiểu thuyết gốc · 3699 chữ

Chương 20.4 Số trời đã định ta gặp ngươi (4)

Bên ngoài trời đã tối, đám Tuỳ Vân Vệ đã hạ trại rồi.

Ta cùng hai mĩ nhân ở trong xe sung sướng, nhưng bọn hắn đi đường cả ngày đã mệt, cũng cần nghỉ ngơi nha. Mà các cô nương Tuỳ Vân Vệ, cũng rất hưởng thụ thời gian hạ trại như này. Bởi ta cũng không giữ lại mà chỉ dạt võ công cho các nàng. Lại thêm y thuật trăm năm của ta, cùng với tuvi lục giai, chữa một số ám tật cho các nàng cũng dễ dàng, còn cho các nàng đan dược. Các nàng trung thành với Thuỵ Vân Phu Nhân thì kệ các nàng, được việc cho ta là được. Đám nữ nhân như Hồng Trân Anh và Hoàng Tố Hy không cần đan dược, uống tinh dịch của ta là đủ rồi, còn hiệu quả hơn linh đan luôn.

Hơn nữa ta đối các nàng rất khách khí, để các nàng theo hầu ta ngoài việc nghe dâm thanh ngứa tai ra, cũng rất thoải mái. Cho nên các nàng ngày đi đường cả đêm cả ngày cũng không mệt mỏi, chỉ lúc gặp nguồn nước như này, mới dừng lại để cho chúng ta tắm rửa. Cho nên đoạn đường này tuy rằng đi xe ngựa, tốc độ cũng không chậm. Nếu có dị thú nhảy ra kiếm chuyện, đều bị ta một đạo tiễn chỉ bắn chết, ngựa không dừng vó tiến lên.

Trại hạ bên bờ suối, các cô nương Tuỳ Vân Vệ cũng là dân chuyên phiêu bạt, lại hiểu phục vụ chủ nhân như Thuỵ Vân Phu Nhân, nấu ăn còn khá ngon. Hơn nữa đi đường cũng qua không ít thôn trấn, không thiếu nguyên liệu.

Các nàng nấu ăn chăm ngựa, sửa soạn đống hỗn loạn trong xe.

Ta ôm lấy hai mĩ nhân khoác một tấm áo lụa mỏng, bay về phía thượng nguồn con suối, tìm chỗ thích hợp tắm rửa.

-Cảm giác bay lượn thật thích.

-Cảm giác rất tự do.

-Đúng vậy, các muội thành tựu Tiên Thiên, liền có thể tự do bay lượn.

-Ừm, muội sẽ cố gắng.

-Ý, các muội im lặng.

Từ phương xa phía trước truyền tới tiếng hihi haha của nữ nhân nam nhân.

Phía thượng nguồn quả nhiên có một cái hồ lớn, rất đẹp. Bên trong đang có một cặp đôi đang tắm tiên đùa giỡn. Trăng đã lên, hôm nay rằm, không gian phá lệ sáng sủa, với thị lực của ta hoàn toàn có thể nhìn rõ cặp đôi nam nữ. Nam thân hình thon dài cao ráo, khuôn mặt như ngọc, đẹp trai có thể đọ với Tuỳ Phong Lưu Tuỳ công tử soái chấn giang hồ gần đây đấy. Còn nữ, khuôn mặt thật bự, thật lớn, thật trắng, ặc, ta chỉ chú ý nãi cầu của nàng, vừa nhìn cũng thấy rất đã tay rồi.

Còn khuôn mặt, là người quen, Đoàn Trâm Anh.

Ta cũng không quấy rầy bọn hắn, bảo Hoàng Tố Hy và Hồng Trân Anh im lặng đừng lên gây ra tiếng động, tìm một chỗ thích hợp cho các nàng cùng thấy. Chúng ta tắm tiên cũng nhiều rồi, giờ xem người ta, đổi vị chút.

-Là Đoàn Trâm Anh.

Hồng Trân Anh nhận ra, người quen cũ mà.

-Là ai?

-Người quen cũ của muội, lần cuối gặp ở Hương Khê Trấn đã là lần Luân Hồi trước. Nam nhân kia không biết.

Chuyến đi này cũng là do Hồng Trân Anh đề xuất đấy.

-Ừm, theo dõi xem bọn hắn nói gì.

-Chắc chắn làm nha, oa nãi cầu Đoàn Trâm Anh thật lớn, hơn hẳn Hy muội.

-Hừ.

Hoàng Tố Hy không vui, bình thường nàng bắt cặp cùng Hồng Trân Anh đều lấy hai nãi cầu của mình ra áp chế hảo tỷ muội đấy. Hồng Trân Anh tuy mông lớn, nãi cầu cũng đẹp, nhưng không bằng Hoàng Tố Hy, bây giờ thấy Đoàn Trâm Anh, lấy nãi cầu của Đoàn Trâm Anh ra khiêu khích Hoàng Tố Hy. Hoàng Tố Hy cũng thấy rõ, chỉ biết hừ lên bất mãn, bởi nãi cầu của Đoàn Trâm Anh thật sự rất to.

-Thanh Thư ca, mau tới bên muội đi hihi

-Huynh không ngại tới bên muội, huynh chỉ cần lý do thôi.

-Huynh bắt được muội, muội sẽ giúp huynh đánh nãi pháo.

-Haha được xem huynh đây

-Hihi a hihi

Người này tên Thanh Thư, phối hợp với đồng phục Võ Đang Phái đang vất đống trên bờ, xem ra là Tống Thanh Thư Tống công tử của Thông Thiên Phong rồi.

-Hâha bắt được muội rồi haha

-Ưm huynh thật lợi hại

-Haha huynh có bao nhiêu lợi hại muội không phải đã biết rồi sao

-Lưu manh

Một đôi cẩu nam nữ cứ như vậy ôm ấp uốn éo bơi lội trong hồ. Võ giả nhị giai có thể bơi lội trong nước tự do như cá, chỉ cần chân khí trong người vẫn còn, liền không sợ chìm. Nhìn bọn hắn đùa giỡn bơi lội như vậy, ta cũng thấy một trận khô nóng.

-A.

Hoàng Tố Hy đã cúi đầu xuống háng ta, ngậm côn thịt ngỏng cao của ta vào miệng, bắt đầu nhẹ nhàng bú liếm.

-Muội thật giỏi.

Ta vỗ đầu Hoàng Tố Hy khen ngợi, nhìn Hồng Trân Anh cười một cái, lại tiếp tục quan sát.

Tống Thanh Thư bắt được Đoàn Trâm Anh, dìu nàng bơi về bên bờ, bản thân ngồi trên một tảng đá lớn bên bờ, để Đoàn Trâm Anh ở dưới nước dùng cặp nãi cầu siêu to giúp hắn đánh côn. Đoàn Trâm Anh nguýt tình lang một cái, dùng hai tay nâng nãi cầu của chính mình lên bao vây ép lấy côn thịt của Tống Thanh Thư vào giữa ngực, tay nâng nãi cầu lên xuống giúp Tống Thanh Thư đánh côn.

-Mềm quá, quá đã

-Huynh thích không?

-Thích, thích muốn chết.

-Hứ, huynh thì sướng rồi, còn muội thì khó chịu đây này.

-Haha vậy để ta cho muội cùng sướng.

Tống Thanh Thư đỡ Đoàn Trâm Anh dậy, để nàng nằm lên trên phiến đá, nằm đè người lên, gấp không thể chờ đem côn thịt nhét vào mật huyệt của nàng.

-A sướng

-Ưm đem trong muội đều nhét đầy a huynh mau động đi

-A được

Xem ra côn thịt của Tống Thanh Thư không nhỏ. Tống Thanh Thư chống một tay bên cạnh Đoàn Trâm Anh, một tay bóp lấy nãi cầu vừa to vừa mềm của nàng, hông nhẹ nhàng lay động.

-A huynh mạnh lên chút nữa đi a

-Kỹ thuật này gọi là Thái Cực Côn Pháp, nhẹ nhàng chậm rãi chính là tinh tuý, đêm còn dài nha, ta chẳng phải cũng là muốn muội thoải mái được lâu sao?

-A vậy được, chơi lâu vậy không sợ bọn sư bá của huynh chờ sao.

-Kệ bọn hắn, chắc cũng hạ trại nghỉ ngơi rồi, sáng mai mới xuất phát mà, chúng ta có thời gian.

-Hihi vậy không phải là huynh muốn làm muội cả đêm sao, mệt chết muội rồi

-Bởi vậy ta mới làm chậm rãi như vậy. Đảm bảo cho muội dễ chịu.

-Hihi

Bọn hắn thì thoải mái, nhưng đứng ngoài xem thật là khó chịu.

-Thật muốn một cước đá văng tên Tống Thanh Thư rồi thế vào.

-A nhưng muội không có con nha.

-Nhưng huynh có nha.

-Thôi, ta cũng không muốn chơi nàng ta.

-Ưm ưm.

Hoàng Tố Hy nghe ta nói, tỏ vẻ vui mừng, trong miệng cũng ra sức mút. Vừa xem phim sống vừa được người đẹp mút côn, đúng là sung sướng.

-A ta bắn.

Hoàng Tố Hy càng ra sức mút, quy đầu ta giật lên một cái, thoải mái xuất tinh, tràn đầy miệng nàng. Người đẹp thuần thục nuốt hết xuống bụng.

-Phù, sướng.

-Huynh thì sướng rồi, còn muội thì khó chịu này.

-Muội cũng khó chịu.

-Vậy làm sao bây giờ, giết bọn hắn chiếm hồ?

-Vậy thì không cần, bọn hắn dám ghê tởm chúng ta như vậy, chúng ta ra ghê tởm lại bọn hắn, vừa nhìn liền biết hắn bản lĩnh không được.

-Cũng hay, nhưng các muội không sợ bị hắn thấy hết?

-Huynh không muốn thì thôi.

-Cũng không phải, nhìn thì nhìn, hắn còn dám chạm vào không bằng, ta chém chết hắn. Đi.

-Ưm X2

Ta mỗi bên một người đẹp, ôm lấy eo Hoàng Tố Hy và Hồng Trân Anh đi ra khỏi bụi rậm.

-Haha Tống công tử thật là phong lưu vui sướng nha.

-Ai.

Tống Thanh Thư phản ứng rất nhanh, lập tức bò dậy khỏi người Đoàn Trâm Anh, việc đầu tiên làm không phải là mặc quần áo, mà là nhặt lên kiếm của hắn vất cách đó không xa. Phản ứng rất tốt, đúng là lão giang hồ.

-Đoàn muội, đã lâu mới gặp lại, là ta, Hồng Trân Anh.

-A là tỷ.

Gặp người quen, Tống Thanh Thư cũng thở ra một hơi.

-Tại hạ Tống Thanh Thư, không biết huynh đài là?

-Tuỳ Phong Lưu, Tống công tử, hạnh ngộ.

-A hoá ra là Tuỳ công tử, hạnh ngộ.

-Thứ lỗi đã quấy rầy vui thú của hai vị, nào, đừng ngại, tiếp tục nha.

Ta cũng mặc kệ hắn, cùng Hoàng Tố Hy vui vẻ bơi lội tắm rửa. Hồng Trân Anh ở bên kia nói mấy câu khách sáo với Đoàn Trâm Anh, sau cũng trở lại gia nhập cùng chúng ta. Tống Thanh Thư và Đoàn Trâm Anh nhìn nhau một cái, cũng thở ra một hơi. Nhưng cũng không lại ân ái, mà ôm nhau ngồi xem chúng ta biểu diễn.

-Lúc nãy muội bú côn rồi, giờ đến lượt tỷ.

-A nhưng muội bú côn cũng ngứa huyệt lắm.

-Vậy cùng nhau đến.

-A đáng ghét.

Ta để hai mĩ nhân đứng trong nước, chổng mông lên hướng về sau. Lúc này mông bự của Hồng Trân Anh hoàn toàn chiếm ưu thế, tròn trĩnh gợi cảm, dính lên nước suối, dưới ánh trăng lấp loé, thật là tuyệt mĩ. Ta cũng gấp không nhịn được, đem côn thịt nhắm ngay ngọc môn, một côn liền tiến vào.

-A bên trong thật ướt, khít chặt, sướng quá, a

-Muội ngứa huyệt lắm a huynh mau làm muội đi a ư á

Ta cũng ngứa côn khó nhịn, hẩy mông như điên, bọt nước tung bay khắp nơi, thật sự sướng đến ngây người. Hồng Trân Anh lẫn Hoàng Tố Hy đều là người làm nghệ thuật đấy, có lẽ cũng ưa thích có khán giả nhìn các nàng biễu diễn, dù là diễn xuân cung đồ. Trong mật huyệt Hồng Trân Anh cũng chặt khít hơn lúc chiều. Nàng còn chưa là Tiên Thiên, bị ta làm nhiều như vậy, côn thịt ta cũng thô, bị nới lỏng cũng là bình thường.

-Huynh đừng làm mỗi Anh tỷ ấy, làm muội đi, trong huyệt muội cũng ngứa lắm

-A được, muội chờ một chút, ta bắn tinh giải ngứa xong liền giúp muội A ta cũng sắp bắn

-A được

Hoàng Tố Hy ngoan ngoãn tới sau dùng hai nãi cầu căng tròn ma sát lưng ta, nhũ phong đã cứng lên chọc vào lưng ta một trận ngứa ngáy. Ta bóp lấy mông Hồng Trân Anh hung mãnh làm huyệt của nàng, sướng đến mất hồn, thoải mái khó tả.

-A mạnh lên chút a muội ra a

-A ta cũng bắn a

Ta một trận hung mãnh kéo ra rút vào, tiếng ba ba vang dội trong đêm cùng tiếng nước rơi tum toé, để Đoàn Trâm Anh nhìn xem cũng đỏ mặt. Âm đạo Hồng Trân Anh co giật một cái, ngày hôm nay ta đã trải qua cảm giác này không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đều cảm thấy sung sướng, cũng không dừng cử động hôm, vừa tiến lên vừa xuất tinh, cũng thật là phê khó tả.

-A đừng, huynh đi làm Hy muội đi á đừng

Hồng Trân Anh đã cao trào, ta tuy đã bắn tinh xong nhưng vẫn chưa dừng cắm rút, để nàng rên rỉ xin tha. Hoàng Tố Hy lúc này mới tới bên cạnh Hồng Trân Anh, dọn ra tư thế tương tự, ta đổi một cái huyệt mới khô ráo hơn, tiếp tục đào khoét dâm thuỷ bên trong.

-A sướng quá, đã ngứa, a nhìn các ngươi làm thật khó chịu rồi a thoải mái.

-Phù tỷ cũng đã ngứa lắm, a

Hồng Trân Anh ngồi vào trong nước, tựa tay gối đầu lên bờ, mông chổng cao, vận công đem tinh dịch ta vừa bắn vào đẩy ra hết, rồi đứng dạng chân dùng nước suối rửa sạch ngọc môn sưng đỏ của mình.

-Huynh hôm nay bắn mấy lần rồi, sao tinh dịch vẫn đặc như vậy.

-Không nhớ, chắc mấy chục lần thôi, hay sau này mỗi lần ta xuất tinh muội đều cố gắng ghi chép lại xem.

-Thôi đi, mỗi lần đều làm muội ngất xỉu, ghi sao được.

Bạch bạch

Tiếng mông Hoàng Tố Hy va chạm với bụng dưới của ta đặc biệt chói tai, cũng xem lẫn tiếng rên la không kiêng kị của nàng. Nghe kĩ thì bên kia Tống Thanh Thư đã nhịn không được đè ngửa Đoàn Trâm Anh ra mà dập lia lịa vào mu huyệt của nàng, không còn chơi Thái Cực Côn Pháp nữa, mà rất là ra sức đấy.

-A huynh thật giỏi, ta sướng quá á

-A ta cũng sướng, nhanh bắn a ta bắn chết muội

-Nóng quá, muội cao trào a

Tống Thanh Thư như nổi điên cắm rút âm đạo Đoàn Trâm Anh, sau đó nằm đè lên người nàng, thân thể căng cứng, run rẩy mấy cái, xem ra đã xuất tinh. Hai bọn hắn ôm chặt lấy nhau hưởng thụ cảm giác sung sướng khi cao trào.

Ta vậy cũng không bạc đãi Hoàng Tố Hy, cúi xuống đưa tay đỡ lấy hai nãi cầu nặng trĩu của nàng vò bóp, mông một trận mãnh động, cắm tới tận cùng, vui sướng xuất tinh, tiện thể đem nàng tiến lên cao trào.

-Phù, đã quá.

Ta rút côn thịt ra khỏi âm đạo Hoàng Tố Hy, Hồng Trân Anh lập tức cúi xuống ngậm lấy côn thịt, vê sinh sạch sẽ. Sau đó nàng dẫn ta ngồi trên bờ, dựa lưng ngồi trong lòng ta, đem côn thịt nuốt hết vào trong cúc huyệt, lại để ta bóp chơi nãi cầu của nàng. Hoàng Tố Hy sau cơn cao trào đã lại sức, ngồi bên cạnh cùng ta hôn môi ăn lưỡi.

-Các ngươi nửa đêm nửa hôm tới nơi này tắm tiên, không sợ dị thú sao.

Hồng Trân Anh vừa hưởng thụ ta vừa cắm côn trong cúc huyệt, vừa bóp nãi cầu của nàng, cùng Đoàn Trâm Anh bắt chuyện.

-Chỗ này không có dị thú đâu, chúng ta mỗi lần qua đây đều cắm trại lại, rất quen thuộc. Các tỷ là định đi đâu mà ghé qua đây?

-Còn đi đâu nữa, đương nhiên là đi Hương Khê Trấn rồi.

-A các ngươi đã biết Vạn Linh Mộ mở cửa rồi?

-Không biết, bất quá chúng ta mục tiêu là Nhất Tuyến Thiên, Vạn Linh Mộ, cũng không để ý lắm.

Ngự Linh Giới ở trong Vạn Linh Mộ đã bị ta lấy đi, e rằng cũng không có thêm Luân Hồi Bảo Khí nào đổi mới trong đó đâu. Có lẽ khi Ngự Linh Giới bị thất lạc, nó sẽ quay lại Vạn Linh Mộ, còn không, nó sẽ theo Luân Hồi Giả nhập Luân Hồi luôn. Đan dược bên trong, không có Ngự Linh Giới, cũng không đáng giá lắm. Tin chắc cũng không có mấy đan dược dùng cho lục giai.

-Vách núi chứa cửa vào Vạn Linh Mộ rất cứng rắn, chúng ta từng thử mấy lần cũng không phá được. Nhưng vừa nghe tin chỗ đó vỡ ra, nên ta cùng Tống huynh kéo theo người Võ Đang Phái định đi vào kiếm chút đan dược.

-Ừm, bên trong đan dược bí tịch cũng nhiều. Bỏ chút công phu cũng coi là kiếm lợi lớn. Nhưng mà, các ngươi có mấy lục giai?

-Chỉ có một mình Trương Thuý Sơn Trương sư thúc thôi. Nhưng Võ Đang Phái cũng chuyên nghiên cứu thu phục âm hồn, lại thêm chúng ta định đi Lao Sơn Phái gọi thêm người, cũng không lo không làm gì được Quỷ Vương trong mộ.

Đoàn Trâm Anh cũng thành thật. Cũng đúng, Hồng Trân Anh là người hiểu biết nha, so với nàng còn hiểu Vạn Linh Mộ.

-Vậy cho chúng ta thêm một chân thế nào?

Ta đã bắt đầu ôm lấy mông Hồng Trân Anh, cắm rút cúc huyệt của nàng.

-Thư tịch trong Mộ ta muốn, đan dược cho các ngươi.

Ta chêm lời.

-Bên trong thư tịch rất đáng giá, lấy ra sao chép cùng chia sẻ cũng được. Lần Luân Hồi trước chúng ta kiến thức không đủ, lấy về cũng không được lợi mấy. Huynh muốn chúng làm gì.

-Đương nhiên là nghiên cứu nha.

-Hừ, huynh suốt ngày chỉ nghiên cứu thân thể bọn muội, làm gì nghiên cứu nổi sách vở.

-Hừ dám chê cười ta, ta đâm chết muội.

-Á muội sai rồi, đừng á

Ta ôm lấy mông Hồng Trân Anh đứng thẳng người dậy, từ phía sau hung ác va chạm mông nàng, đâm cúc huyệt của nàng. Bên trong cúc huyệt Hồng Trân Anh chặc khít hơn hẳn âm đạo, rất bót, cũng rất sướng, để ta mau muốn xuất tinh.

-A đừng â a a a

-Ta bắn

Bạch

Ta va mông người đẹp một cái thật mạnh, đâm côn thịt sâu hết cỡ, vui sướng bắn ra tinh dịch. Sau đó ôm lấy nàng ngồi lại phía sau, để Hồng Trân Anh có thể cảm nhận dư vị khi cao trào.

-A đến phiên muội.

-Được

Ta rút ra côn thịt, để Hồng Trân Anh tuột xuống ngồi trong nước, Hoàng Tố Hy lập tức ngồi vào lòng ta, cầm côn thịt nhắm ngay ngọc môn của nàng, ngồi xuống, đem côn thịt của ta nuốt hết, bắt đầu hẩy mông, ta một tay ôm eo, một tay bóp nãi cầu của nàng chơi, miệng hôn môi nàng, tham lam đòi lấy, vĩnh viễn không thoả mãn.

-Phù, sướng chết ta.

Hồng Trân Anh thở ra một hơi, nhanh chóng rửa cúc môn, lại hướng Đoàn Trâm Anh trò chuyện.

-Lần trước vào Vạn Linh Mộ cũng cần ba lục giai mà tốn cả ngày đấy, còn chuẩn bị đầy đủ nữa. Chúng ta cũng không muốn tranh giành với các ngươi, tránh xung đột với Võ Đang Phái. Các ngươi có thể cân nhắc, nếu các ngươi không thể làm chủ, có thể về bàn bạc lại nói.

-Không cần, ta có thể làm chủ, có Tuỳ huynh tham gia, còn gì mong bằng.

Tống Thanh Thư sảng khoái đồng ý. Hắn nhìn chúng ta biểu diễn kích tình như vậy, cũng rất hưng phấn, côn thịt lại cứng rắn, đè ngửa Đoàn Trâm Anh ra làm, nhưng lần này cũng không mạnh bạo, lại giở Thái Cực Côn Pháp ra, để người đẹp thấy rất là khó chịu đấy. Đặc biệt là vừa bị làm vừa nhìn côn thịt thô to của ta tung bay ra vào mật huyệt của Hoàng Tố Hy. Không khó chịu mới lạ.

Nhưng Tống Thanh Thư cũng mặc xác nàng, hắn sướng là được.

Tống Thanh Thư này cũng là Luân Hồi Giả, hơn nữa trải qua cũng không tệ.

Hắn cũng là nhân vật nổi tiếng nha, con một của Chưởng Môn, tu vi lại gà mờ, cái này không trách hắn, đây là bi ai chung của Luân Hồi Giả, nhưng lại đa tài đa nghệ, quản lí môn phái cũng rất giỏi. Võ Đang Phái tính bao dung rất lớn, cũng không chỉ chú trọng phát triển mỗi võ công, ngược lại, mấy thứ như cầm kì thi hoạ cũng rất phát triển. Cho nên Tống Thanh Thư trải qua ở Võ Đang Phái cũng vui sướng. Hơn nữa không có tên khốn gọi là Trương Vô Kỵ cản đường, dù là Tống Thanh Thư không làm được chưởng môn, ở Võ Đang Phái cũng là có tiếng nói. Ngoài phụ thân Tống Viễn Kiều ra, sư thúc Trương Thuý Sơn cũng đặc biệt thương yêu hắn. Mà Tống Thanh Thư ngoại trừ tu vi gà mờ, làm người không tệ, đối với tu luyện rất cố gắng, cũng được mọi người tôn trọng, không như trong nguyên tác uất ức như vậy.

Đã đạt thành hợp tác, vậy liền vui sướng.

Lao Sơn cũng không phải địa bàn của Võ Đang Phái, mà thuộc Ngũ Nhạc Kiếm Phái. Bọn hắn càn quét xong Vạn Linh Mộ sẽ rời đi. Đất đai của Võ Đang Phái đã đủ nhiều, lại không dư tinh lực nhúng chàm Nhất Tuyến Thiên.

Ta lại xuất tinh vào người Hoàng Tố Hy một lần.

Sau đó để các nàng tắm rửa nghỉ ngơi.

Cùng hai đại mĩ nhân tắm tiên cũng là một thú vui hiếm có, hơn nữa còn có khán giả ở bên vừa xem vừa đố kỵ, càng thêm sảng khoái. Thật ra ta cũng thấy Tống Thanh Thư hơi ghen tỵ mà thôi, hắn là người thông minh, tự hiểu rõ mình, cũng hiểu rõ thế giới này, nên cái thứ gọi là nhi tử Chưởng Môn, hắn cũng không mấy khi dùng, cũng không cho mình là Chưởng Môn tương lai. Mà Đoàn Trâm Anh, là đàn ba nha, vậy liền khó nói, nếu nàng đố ky, vậy liền có trò vui để xem.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 299

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.