Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số trời đã định ta gặp ngươi (3)

Tiểu thuyết gốc · 2383 chữ

Chương 20.3 Số trời đã định ta gặp ngươi (3)

Đình viện giữa núi.

-Tuỳ công tử, mời ngươi một ly.

Đông Phương Kiều Ân một thân trang phục nữ nhi đỏ tươi, trang điểm nhẹ nhàng, trừ đôi môi như hoa hồng nhung nở rộ thắm màu. Tuy chưa phải Tiên Thiên mà nhan sắc tựa thiên tiên.

Ta nhận lấy ly rượu, cười cười nhìn nàng.

-Ngươi đây là mời rượu hay là mời ta ăn ngươi?

-Công tử không thích sao? Nghe nói ngươi chay mặn không kỵ.

-Haha không có, kì thật ta là người hảo ngọt đấy. Bộ dạng này của ngươi cũng rất đẹp, nhưng thật không hợp khẩu vị của ta. Nếu ngươi gọi là Đông Phương Hân Di, có lẽ ta đã nhịn không được ăn ngươi.

-Hân Di, thật là một cái tên đầy hoài niệm. Đáng tiếc số trời đã định ta không yêu ngươi.

-Nếu số trời đã định ta yêu ngươi, ta sẽ phá tan cái gọi là số trời, thiên mệnh đó.

-Đúng vậy. Mời

-Mời.

Một hơi đem rượu uống cạn. Người đẹp tửu lượng không cao, sắc mặt đà hồng, xinh đẹp động lòng người.

-Tối nay vốn định mời ngươi ăn ta, ngươi không muốn ăn, vậy nói chuyện đi.

-Ngươi đúng là thẳng thắn. Hoa Sơn Phái hiện tại thế nào?

Ta phe phẩy tẩu thuốc, phì phèo hỏi.

-Tạm ổn, có Phong Thanh Dương ủng hộ, toàn phái có thể mặc cho ta sử dụng.

-Không có ai phản đối sao?

-Có, Lăng Phong, chủ sự phe Kiếm phái, nhưng tên này dâm loạn thành tính, thông dâm với cả kế nữ lẫn nữ đệ tử trong phái, lại yêu chuộng danh tiếng, đã bị ta quy phục.

-Ô.

-Ngươi có ý gì, hắn làm gì có cửa ăn ta. À, thật ra hắn và ngươi rất giống nhau đấy, mẫu nữ đồng phu, còn hoà thuận thoải mái. Nếu hắn lại là Luân Hồi Giả, ta đã cho hắn ăn rồi.

-Ta ấy à, bất đắc dĩ thôi, đối với sắc dục ta cũng không ưa thích.

Đông Phương Kiều Ân một bộ dạng không tin tưởng. Danh tiếng Tuỳ Phong Lưu Tuỳ công tử đã vang khắp Đông Nam Thiển Hải lẫn Thập Vạn Sơn Châu rồi, chủ yếu là khiến người ta ghen tị thôi. Tính ra thì ta trên mặt nổi chỉ là cưới một đôi hoa tỷ muội mà thôi. Người hiểu chuyện thì cũng chỉ đếm được 6 người, không tính Hương Tuý Phu Nhân. Ài, được rồi, cũng tính là phong lưu.

-Hoắc Kiến Hoa thì sao? Cũng là người quen thì phải.

-Đáng tiếc hắn ưa thích cuộc sống gian hồ nghĩa hiệp hiện tại.

-Ta hiểu, nhiều khi ta cũng thấy thích cuộc sống như bây giờ. Nhưng đêm đến nghĩ đến Luân Hồi đều cảm thấy kinh khủng.

-Ta cũng vậy, Luân Hồi vô hạn, vậy chỉ có điên, mới được giải thoát.

-Thôi đừng nói cái này.

-Nhậm Doanh Doanh thì sao?

-Yếu đuối nhu nhược, nhưng cũng có ý chí thoát Luân Hồi, tạm được.

-Xem ra bên Hoa Sơn Phái rất ổn.

-Tả Lãnh Thiền chết, Hành Sơn Phái diệt, Lao Sơn Phái suy bại, Hằng Sơn Phái một đám ni cô chỉ muốn tu phật, cũng không muốn tranh đoạt gì, bọn hắn không chọc ai, cũng không ai dám chọc bọn hắn, coi như không tồn tại đi.

Hằng Sơn Phái là môn phái toàn nữ nhân, có để tóc tu hành, cũng có người xuất gia làm ni cô. Có lão đại Thiếu Lâm Tự bảo kê, không ai dám chọc các nàng, mà các nàng cũng không ưa lắm chuyện đi chọc người như lão đại Thiếu Lâm Tự, nên cũng an ổn. Tăng nhân Thiếu Lâm Tự thích lo chuyện bao đồng, thích chõ mũi vào chuyện của người khác, đã là chuyện được công nhận khắp Cửu Châu. Nếu không Tứ Đại Cao Tăng cũng không lặn lội đi tới tận Vô Tận Viêm Châu bắt Khoái Hoạt Hoàng nha. Cái đám trọc này, không đùa được đâu.

-Tài nguyên Ngũ Nhạc Kiếm Phái cũng không sánh bằng một góc Nam Man Hoang Châu. Cùng hợp tác cùng có lợi đi.

-Ta cũng định như thế. Ngươi có định cùng về Đông Phương Thành không.

- Không, Thuỵ Vân Phu Nhân chắc chắn không vui. Ta cũng ngại gặp nàng. Ta đi Lao Sơn một chuyến, nghe Hồng Trân Anh nói bên kia có bảo bối. Hơn nữa bên đó có một đạo khe nứt gọi Nhất Tuyến Thiên nối liền với Nam Man Hoang Châu, chịu khó lợi dụng một phen, có thể có lợi.

-Ừm. Bên Đông Phương Thành ta có thể tự lo liệu, không có ngươi, Thuỵ Vân Phu Nhân cũng không nổi được sóng gió gì.

Chẹp, Đông Phương Kiều Ân tự tin như vậy, xem ra Thuỵ Vân Phu Nhân ăn thiệt thòi to rồi. Sau này lại mất công an ủi một phen.

*

Đường đi Lao Sơn.

Vẫn là xe ngựa, rảnh mà.

Bên trong xe ngựa vẫn luôn ngập tràn xuân sắc.

Trên sàn lót lông thú vô cùng mềm mại.

Ba thân thể trần truồng cuốn lấy nhau.

Hoàng Tố Hy nằm ngửa ra, trước ngực hai nãi cầu như hai quả bóng căng phồng, nhũ phong cứng rắn hồng hào, tuỳ ý ta giày vò, sức đàn hồi kinh người. Đôi chân thon dài của nàng đặt lên vai ta, mông nhấc cao tuỳ ý ta dập xuống. Côn thịt tuỳ ý cắm rút giữa âm hộ hồng phấn không lông.

-A sướng quá, chặt khít bóp côn ta thật sướng

-Ưm muội cũng sướng, a ư

-Ăn nho nào.

Hồng Trân Anh trần truồng ngồi một bên bóc nho, giữa âm hộ cánh hoa một mảnh sưng đỏ, ướt át, là vừa bị ta làm xong. Trong góc một đống khăn dính lên dịch nhờn trắng đục, là tác phẩm của ta không sai. Nàng tỷ mỉ bóc nho, nhét vào miệng, rồi mớm cho ta, để ta tham lam ăn hết cả nho lẫn môi và nước bọt của nàng, thơm ngọt vô cùng, khiến ta càng hưng phấn làm huyệt Hoàng Tố Hy.

-A đã quá ư sướng ư thoải mái

-Ta cũng sướng a huyệt của muội bót quá, thật đã ghiền a

-Ha hộc a muội cũng đã ghiền lắm a

Ta tách hai chân Hoàng Tố Hy ra hai bên, ngồi cắm rút mật huyệt của nàng, nhìn côn thịt của ta ra vào âm đạo, kéo theo dâm thuỷ tràn trề bên trong ra ngoài, hưng phấn khó tả. Côn thịt to dài đem âm hộ múp máp càng phình ra hết cỡ, khi kéo ra kéo theo cả một cánh hoa sưng đỏ, đâm vào lại đem cánh hoa cụp vào ôm lấy thân côn thịt của ta. Hột ngọc đỏ đã cứng rắn hết cỡ, ta đưa ngón tay xoa lấy.

-A sướng quá, muội tới đây ư a Á

Ta dừng cắm rút, để cho Hoàng Tố Hy cảm nhận toàn bộ cảm giác sung sướng khi cao trào. Bên trong âm đạo co rút mạnh ôm lấy côn thịt, dâm thuỷ tràn trề nóng bỏng, tưới lên quy đầu một trận ngứa ngáy, nhưng cũng rất sảng khoái dễ chịu. Đợi Hoàng Tố Hy cao trào gần xong, ta cúi người xuống nằm đè lên người nàng. Thân thể căng tràn đàn hồi vô cùng, nằm lên êm ái sảng khoái, hôn lấy bờ môi gợi cảm của nàng, mông lên lên xuống xuống dập lên âm hộ người đẹp. Chân Hoàng Tố Hy quặp chặt lấy hông ta, đôi mắt đã mê ly.

-A ta bắn sướng

-Ưm.

Ta cả người căng cứng ôm chặt Hoàng Tố Hy, côn thịt để sâu trong âm đạo, đội lên cổ tử cung, thoải mái xuất tinh.

-Phù đã quá.

Đợi ta xuất tinh xong, hai chân Hoàng Tố Hy đã xụi lơ dạng ra hai bên, cả người xụi lơ, hai nãi cầu lên xuống theo lồng ngực hổn lên xuống. Hồng Trân Anh thấy ta muốn rút côn thịt ra khỏi âm đạo Hoàng Tố Hy, liền cúi người xuống đỡ lấy một chân hảo tỷ muội nhấc cao, ngay khi quy đầu ta vừa rời khỏi mật huyệt Hoàng Tố Hy liền đem môi thơm hoàn toàn bao trùm ngọc môn, dùng sức mút lấy tinh dịch chảy ra từ bên trong, vừa bú mút vừa xoay người nằm lên trên người Hoàng Tố Hy.

Ta chưa dã ghiền, chuyển vị trí tới phía mông Hồng Trân Anh, bóp lấy hai quả mông của nàng, ngay trên mặt Hoàng Tố Hy. Côn thịt chưa từng mềm đi nhắm ngay cúc môn, động thân tiến vào.

-Ưm ư ư

Người đẹp cảm giác cúc huyệt của mình bị đâm xuyên, cũng rên lên mấy tiếng, lại tiếp tục bú liếm âm hộ hảo tỷ muội của mình, một giọt tinh dịch cũng không muốn bỏ sót. Ta vừa bóp mông vừa cắm rút cúc huyệt chặt kít của Hồng Trân Anh, dâm thuỷ dần dần tiết ra nhỏ lên mặt Hoàng Tố Hy, để nàng thật không thoải mái, nhưng vừa cao trào toàn thân bủn rủn, âm hộ còn bị Hồng Trân Anh bú liếm, thoải mái dễ chịu, nên nằm yên hưởng thụ.

Ta đẩy mạnh cắm rút. Cúc huyệt Hồng Trân Anh bây giờ đã có thể để ta muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.

Bép

Bép

Quả mông của Hồng Trân Anh đúng là tuyệt thế bảo vật, vừa tròn vừa vểnh, ăn đứt Hoàng Tố Hy, để ta chơi hoài không tiếc tay. Một tát liền như sóng cả mênh mông rung động, nhìn sướng mắt vô cùng. Ta hết tát lại vò, cũng không để ý Hồng Trân Anh đã cao trào xụi lơ nằm bẹp lên người Hoàng Tố Hy, dâm thuỷ chảy ra đem dung nhan Hoàng Tố Hy ướt sũng.

-A đã, ta bắn.

Ta bóp chặt hai bờ mông Hồng Trân Anh, sung sướng xuất tinh.

-Phù.

Rút ra côn thịt ngồi một bên thở dốc. Đã ghiền. Hành trình dù lại dài, có hai mĩ nhân tuỳ thời để ta phát tiết dục vọng, cũng không buồn tẻ. Ngồi nghỉ một chút, chờ hai nàng hồi phục, lại làm tiếp. Sắc Dục Phần Tâm Hoả là xuân dược lợi hại nhất thế gian, không chỉ tác dụng về thân thể mà còn về cả tâm lí. Ngươi sẽ không bao giờ cảm thấy chán cảm giác cắm rút trong thân thể nữ nhân. Cho dù làm tình cả ngàn vạn lần, cũng sẽ cảm thấy không đủ, cho đến khi thân thể bị vắt thành khúc củi khô.

Ta chính là ví dụ, bản tôn bên kia đã gần như biến thành cái xác khô luôn. Khô Mộc Thiền Công tu luyện cũng coi như có thành quả rồi.

Còn phân thân bên này, có Linh Tê Ngân Tâm, thoải mái rồi.

Hoàng Tố Hy đẩy ra Hồng Trân Anh nằm trên người mình, để nàng nằm một bên thở dốc. Dùng tay xoa xoa dâm thuỷ của hảo tỷ muội đầy tràn trên mặt mình. Bò lại giữa háng ta, muốn vệ sinh côn thịt cho ta.

-Đừng, bẩn.

-Không sao, bọn muội tẩy rửa rất sạch, không bẩn tý nào.

-Ừm.

Ta nhìn côn thịt của mình, dính lên dịch trắng đục, cũng không có màu lạ, hay mùi lạ, tuỳ ý nàng. Nhưng ta cũng không ưa thích dạng này.

Hoàng Tố Hy cúi đầu mở ra đôi môi, thè cái lưỡi hồng hào ra, liếm lấy quy đầu bóng loáng đỏ chói của ta, rồi lại liếm xuống thân côn, nhẹ nhàng tỉ mỉ. Đôi môi của nàng rất quyến rũ, tuy rằng son môi đã nhạt, không còn đỏ thắm, nhưng vẫn hồng hào trơn bóng, dùng bú côn cũng là cho nam nhân vô tận sảng khoái. Hồng Trân Anh sau khi nghỉ ngơi chốc lát, đã lại sức cùng nhau bò lại đây tranh côn với hảo tỷ muội của mình.

Hai quả mông chổng cao uốn éo, đầu ghé sát cùng nhau bú liếm côn thịt của ta, thật là dâm mĩ. Có cái hoạ sĩ ở đây, vẽ một bức Song Mĩ Tranh Côn, chắc chắn nổi danh thiên hạ, lưu truyền vạn thế. Hồng Trân Anh bú quy đầu thì Hoàng Tố Hy liếm thân côn. Thỉnh thoảng các nàng cùng dùng tay vuốt ve côn thịt, rồi trình diễn bách hợp hôn môi trước mặt ta, để ta rất là hưng phấn.

-A ta bắn.

Hai nàng tăng mạnh lực trên tay vuốt ve côn thịt của ta, bốn cánh môi vẫn nhiệt liệt cuốn lấy nhau. Tinh dịch phun ra chuẩn xác bắn lên dung nhan tuyệt mĩ của các nàng. Đợi ta bắn tinh xong, hai nàng mặc kệ ta, quỳ thẳng dậy ép sát hai cặp nãi cầu vào nhau, cho nhau liếm hết tinh dịch trên mặt đối phương, đem nuốt hết vào bụng.

Ta nào còn nhịn nổi.

Đè các nàng ra, để cho các nàng ôm nhau, hai khối âm hộ màu mỡ chồng lên nhau, bốn huyệt hiện lên trước mắt. Ta cũng không quản huyệt nào là huyệt nào, tuỳ ý cắm rút. Các nàng đã mệt mỏi, ôm lấy nhau tuỳ ý ta làm, rên rỉ không thôi.

Ta thoải mái tuỳ ý chơi bốn cái nhục huyệt mê người, sung sướng dễ chịu, lại bắn bốn lần đem cả bốn cái huyệt lấp đầy, mới coi như thoả mãn, để cho hai nàng tạm nghỉ ngơi.

Trong xe bây giờ nồng nặc mùi thơm sữa dứa, ngửi kỹ lại thấy mùi hơi tanh của mồ hôi và dâm dịch. Lần sau lại đổi vài cái Mồ Hôi Sữa Dứa Đan dùng, bản công tử thanh cao tao nhã, mùi mồ hôi cũng tanh mặn như đám nam nhân khác, thật là hạ thấp thân phận.

Ta chơi vui đến quên cả trời đất.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 325

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.