Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yến Vũ Nam Hy

Tiểu thuyết gốc · 3307 chữ

Phía bắc Băng Ngục Trấn, chính là Bắc Băng Hải Dương, đại dương rộng lớn bao phủ toàn bộ ở vùng cực bắc của Trái Đất. Bắc Hải Băng Châu chỉ là một tảng băng khổng lồ kích cỡ lục địa nổi bên trên mà thôi.

Vào chín tháng mùa đông, phần biển nối liền với Đông Thắng Thần Châu hoàn toàn đóng băng, con người có thể dùng xe trượt tuyết để đi từ Băng Ngục Trấn đến Bắc Hải Băng Châu. Vị trí địa lý của Băng Ngục Trấn khá đặc biệt, là một chỗ ngã ba, bởi một phần biển phía đông của nó chính là Thâm Lam Hải Dương, lại có một dòng hải lưu nóng chảy qua, cho nên thậm chí là vào mùa đông rét lạnh nhất, tàu thuyền cũng có thể cập bến Băng Ngục Trấn.

Vào ba tháng mùa hè, băng tan ra, tạo thành một vùng biển giữa Đông Thắng Thần Châu và Bắc Hải Băng Châu. Muốn qua lại, có thể dùng tàu thuyền. Hay như cường giả Tiên Thiên Cảnh, có thể trực tiếp bay qua.

Tuy là vào mùa hè, nhiệt độ lên cao khiến con người dễ chịu.

Nhưng lại chính là thời điểm không nên đến thám hiểm Bắc Hải Băng Châu nhất.

Vì Huyền Vũ lúc này đang ở trong tình trạng giấc ngủ nông nhất.

Toàn bộ Bắc Hải Băng Châu đều là Lĩnh Vực của Huyền Vũ. Nó chán ghét con người, bởi vì con người săn bắt, chiến đấu, sinh hoạt trong Lĩnh Vực sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ của nó. Dựa vào thần thông của bản thân, Huyền Vũ có thể công kích bất cứ ai ở phạm vị Bắc Hải Băng Châu. Chỉ khi vào mùa đông tuyết phủ, Huyền Vũ chìm sâu trong giấc ngủ, sinh vật ở Bắc Hải Băng Châu mới hoạt động sôi nổi, ra ngoài săn bắt kiếm ăn, khiến cho cuộc sống ở vùng cực bắc này trở nên sinh động hẳn lên, hoàn toàn trái ngược với Bắc Cực trước Luân Hồi.

Cũng là bởi có linh năng, khí hậu lạnh giá không quá ảnh hưởng đến sinh vật.

Khoảng bầu trời trên Bắc Băng Hải Dương

Có hai hình bóng đang bay nhanh về phương nam, nhằm hướng Băng Ngục Trấn tiến đến.

-Giáo Chủ, đã rời khỏi, Bắc Hải Băng Châu rồi, ngươi vẫn không thể tự bay được sao?

Hoàn Nhan Yến Vũ cúi đầu hỏi.

Nàng hôm nay mặc quần đùi siêu ngắn màu trắng, lộ ra trọn vẹn đôi chân dài cực phẩm, bụng dưới hơi nổi sáu múi và cái rốn nhỏ xinh xắn đáng yêu. Thân thên mặt áo tay dài cũng màu trắng, cắt xén lộ ra bờ vai phải mảnh khảnh. Hoàn Nhan Yến Vũ để tóc trắng như tuyết, ngắn ngang cằm gợn sóng, với mái rẽ từ trái sang phải, gò má ửng hồng e thẹn, xinh đẹp động lòng người.

Bởi ta, đang dùng hai tay ôm chặt lấy cái giò tuyệt đỉnh của nàng, tròn trịa và nuột nà, săn chắc và khoẻ mạnh. Má ta không ngừng cọ lên đùi Hoàn Nhan Yến Vũ, cũng không quên tham lam thè lưỡi liếm lấy, chơi vui không muốn dừng.

-Ta thích thế này. Ai bảo đùi của ngươi ngon vậy chứ.

Ta cười đáp, chu môi hôn một cái lên đùi trần Hoàn Nhan Yến Vũ, lại khiến nàng run nhẹ lên.

-Ngươi nứng?

Ta cười hỏi.

-Ưm.

Hoàn Nhan Yến Vũ xấu hổ gật đầu một cái, tăng tốc bay nhanh về phương nam.

Sau lưng Hoàn Nhan Yến Vũ xoè ra hai cặp cánh trong suốt như thuỷ tinh, chấn động vào tần số cao. Không phải cánh của Hoàn Nhan Yến Vũ, mà là của một con ong lớn tựa như ong bắp cày, với hai màu lam trắng đan xen, tựa như được điêu khắc từ lam ngọc, vô cùng xinh đẹp.

Nó là Bản Mệnh Linh Thú của Hoàn Nhan Yến Vũ, đẳng cấp cao đến lục giai.

Một con Vạn Lý Băng Phong.

Y như tên gọi, Vạn Lý Băng Phong có tốc độ cực nhanh, lại bền sức, ngày có thể bay được vạn dặm. Tuy là một con ong chúa, Băng Băng – tên cúng cơm do Hoàn Nhan Yến Vũ đặt, vẫn đang lựa chọn sống độc thân cùng chủ nhân. Chờ khi trở thành Thần Thú, nó mới sẽ xây tổ sinh con.

Vạn Lý Băng Phong quặp chân quanh ngực và eo Hoàn Nhan Yến Vũ, hỗ trợ nàng di chuyển, có thể đẩy tốc độ của Hoàn Nhan Yến Vũ lên cực cao, rẽ quặt hay bay ngược đều vô cùng linh hoạt, vô cùng phù hợp với phong cách chiến đấu của nàng.

Hoàn Nhan Yến Vũ tăng tốc bay tới, để một con hạc lớn tụt lại phía sau.

Đây là một con Tiên Thú lục giai Tuyết Vũ Hạc, lông trắng như tuyết, không chút tì vết, đẹp vô cùng. Mà chủ nhân của nó, cũng có nhan sắc đạt đến mức độ hoàn mĩ.

-Giáo Chủ, nhân gia đã nhịn không được, chúng ta mau làm một lần a.

Hoàn Nhan Nam Hy ngồi trên lưng hạc, mái tóc dài ngang eo nhuộm thành màu trắng xoá như tuyết, dung nhan thần thánh ửng hồng kích tình, vạn dặm hoa đào nở ngày xuân cũng không sánh bằng, khiến cho ta ngắm hoài đến thất thần. Đặc biệt là khi ta và nàng vừa có một nụ hôn dài vô cùng cháy bỏng, một sợi nước bọt còn đang kéo ra giữa không trung chưa đứt, nối liền môi của ta và đôi môi tươi thắm vô ngần của Hoàn Nhan Nam Hy.

Kryú

Tuyết Vũ Hạc đang chở nặng chúng ta trên lưng bay qua đại dương, kêu lên kháng nghị. Là Tiên Thú lục giai, nó thông minh không khác gì người bình thường. Tuy không thể nói, nhưng đã có linh niệm giúp cho Tuyết Vũ Hạc có thể thuận tiện giao lưu cùng võ giả lục giai trở lên.

-Chịu khó đi, chuyến này về, ta đưa ngươi qua Hương Khê Mục Trường tìm đám hạc trống cho ngươi vui vẻ một phen.

Kryú.

Tuyết Vũ Hạc vui vẻ kêu lên, ý bảo các ngài và chủ nhân tuỳ ý.

Cái con hạc mái này, cũng thật dâm đãng.

Hoàn Nhan Nam Hy mặc váy ngắn màu trắng liền thân với cổ áo xẻ sâu, lộ ra xương quai xanh tinh xảo và toàn bộ cánh tay trần ngọc ngà. Làn váy cực ngắn bên dưới đã vì cùng ta hôn hít nồng nhiệt là lật lên, để lộ ra quần lót ren trắng gợi tình.

Dung nhan xinh đẹp như nữ thần băng tuyết, thân thể lại nóng bỏng rực lửa như vũ cơ sa mạc.

Cũng chỉ có mình ta mới có thể hưởng lấy cái vật tuyệt thế này.

-Giáo Chủ, mau tới a.

Hoàn Nhan Nam Hy chủ động nằm ngửa ra trên lưng, Tuyết Vũ Hạc, hai chân dạng rộng thành hình chữ M, ngón tay ngọc ngà kéo đáy quần lót sang một bên, hiển lộ âm hộ trắng mịn trước mắt ta. Cánh hoa huyệt phấn hồng ướt át như hoa đào nở ngày xuân gặp mưa phùn, mê người đến chí cực. Ngón trỏ và ngón giữa của Hoàn Nhan Nam Hy đem cánh hoa huyệt của chính nàng banh ra hai bên, để lộ thịt non âm đạo càng thêm phấn hồng bên trong, đôi mắt sáng như sao trời liếc đưa tình, bày ra một bộ dạng dâm đãng lẳng lơ vô hạn.

Ta làm sao còn nhịn nổi.

Quy đầu vội vã đâm vào giữa âm hộ múp rụp của Hoàn Nhan Nam Hy, nhét hết côn thịt vào trong mật huyệt ướt át của nàng, nhận lấy thịt non âm đạo chặt khít ôm ấp, sướng không sao tả nổi.

-Ư…đã nghiền…a…đã ngứa…a…Giáo Chủ mau làm nhân gia…ư…a

Hoàn Nhan Nam Hy đưa hai tay tới ôm lấy cổ ta, để ta nằm sấp lên trên thân thể mềm mại diệu kỳ của nàng.

Môi và môi lại chạm lấy nhau.

Lưỡi và lưỡi lại cuốn lấy nhau.

Mũi dồn dập hít lấy hơi thở của đối phương.

Môi của nàng thật mềm, lưỡi của nàng thật ướt át, nước bọt của nàng thật là ngọt ngào, hơi thở của nàng thật là thơm ngát.

Để ta vui sướng không ngừng, ôm chặt lấy thân thể mê người của Hoàn Nhan Nam Hy, côn thịt bay nhanh ra vào mật huyệt ấm nóng khít rịt của nàng.

Bên dưới là đại dương rộng lớn, sóng gợn dập dờn, băng tan trôi nổi khắp chốn.

Bên trên là bầu trời bao la, Mặt Trời ấm áp chiếu sáng rực rỡ, mây tuyết tạm tan đi trả lại bầu trời xanh vời vợi.

Nhưng làm sao có thể hấp dẫn bằng thân thể mê người của Hoàn Nhan Nam Hy được.

-Tuyết Vũ Hạc của Nam Hy thật là tiện lợi.

Hoàn Nhan Yến Vũ không nhịn được nói.

Kréc

Đổi lại là Vạn Lý Băng Phong kêu lên kháng nghị.

Vút

Vạn Lý Băng Phong đột ngột tăng tốc đổi hướng, sau đó thả cả ta lẫn Hoàn Nhan Yến Vũ xuống một tảng băng trôi trên mặt biển.

Kréc

Vạn Lý Băng Phong kêu lên một tiếng, ý bảo các ngươi chậm rãi chơi đùa, ta về nhà trước, sau đó vút bay đi mất, trong chớp mắt không còn thấy bóng dáng. Không hổ là một trong những sinh vật có tốc độ nhanh nhất Cửu Châu, danh bất hư truyền.

-Kệ Tuyết Tuyết, Giáo Chủ, mau tới a, nhân gia muốnnnnn

Hoàn Nhan Yến Vũ cũng đem hai chân tạo thành hình chữ M. Đôi chân tuyệt phẩm của nàng, làm dáng càng thêm mê hồn. Vội vã hứng tình không còn có thể nhẫn nhịn, móng tay Hoàn Nhan Yến Vũ hoá dao, cắt ra một đường trên đáy quần đùi của chính nàng, để lộ ra cánh hoa huyệt đỏ rực che phủ lấy mật huyệt mê người. Hai ngón tay ngọc ngà đẩy cánh hoa đã ướt át sáng bóng sang hai bên, để côn thịt của ta có thể nhanh chóng tiến vào gãi ngứa cho mật huyệt của Hoàn Nhan Yến Vũ.

Hình dạng côn thịt hoàn mĩ tương thích với hình dạng âm đạo Hoàn Nhan Yến Vũ, đem chúng ta giao hợp thành một thể. Chân khí giao hoà càng khiến chúng ta gắn kết thêm chặt chẽ. Linh hồn giao thoa lại càng đem đến vui sướng tuyệt vời hơn nữa.

Ta nắm lấy một chân của Hoàn Nhan Yến Vũ vác lên vai, vừa đem côn thịt tung bay ra vào mật huyệt của nàng, vừa say mê vuốt ve.

Đùi của Hoàn Nhan Yến Vũ thật là tròn, nuột nà lại săn chắc, dài và thon đều.

Là một đôi chân bảo bối tuyệt phẩm hiếm có trong Thiên Hạ.

Để ta chơi hoài không chán.

-A…thật đã ngứa…ư…thật thích…ư…a…a…quá đã nghiền…a…ư…a…Giáo Chủ làm nhân gia thật sướng…a…ư…a

Mặc kệ nơi này là màn trời chiếu biển, Hoàn Nhan Yến Vũ vui sướng rên thét thoả thuê. Đại Mộng Vô Nhai bao phủ che đậy, để cho chúng ta có thể không cần để ý đến không gian và thời gian mà tận tình đòi lấy nhau bất cứ lúc nào nổi hứng.

-Ta cũng thật sướng.

Ta trước đem áo thun Hoàn Nhan Yến Vũ lật lên, lộ ra hai quả nhũ cầu tròn xoe như hai cái bánh bao gắn trước ngực của nàng, để chúng lắc lư tới lui, vui mắt cực kì. Tay trái đỡ lấy chân dài Hoàn Nhan Yến Vũ vác lên vai, để chân trái của nàng dạng ngang, khiến âm hộ màu mỡ nhô lên, thừa nhận côn thịt của ta đâm phầm phập vào giữa. Dâm thuỷ như nước lũ tràn ra khỏi mật huyệt Hoàn Nhan Yến Vũ, rơi trên mặt băng lạnh giá, nhanh chóng đông cứng lại.

Tay phải ta đưa tới, xoè tay đan lấy tay Hoàn Nhan Yến Vũ, nhận lấy nàng nắm thật chặt.

Bốn mắt nhìn nhau, bắn ra tia lửa kích tình.

Mười năm này ở cùng nhau, không còn là phân thân chứa đựng phân hồn của ta nữa, mà là phân thân được chính ta điều khiển thông qua Linh Tê Thông Tâm. Ngày ngày kề bên, khiến Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy mỗi ngày đều trôi qua trong vui sướng hoan lạc, đến nỗi không thể tự thoát ra.

Một cách tự nhiên, các nàng đã yêu ta.

Nhưng là với thân phận Ma Thiên Giáo Chủ, chứ không phải là Trần Hùng.

Tuy rằng có chút xin lỗi các nàng, nhưng cuối cùng chỉ tiếc là chúng ta gặp nhau không đúng thời gian và không gian. Nếu như là Ở Một Thế Giới Khác, ta đã có thể chỉ cần yêu một người, toàn tâm toàn ý cho đến tận cùng thời gian.

Tuyết Vũ Hạc với tên gọi Tuyết Tuyết bay chậm lại, mặc cho ta cùng Hoàn Nhan Nam Hy triền miên trên lưng nó.

Đến cực hạn, ta đè nặng lên trên thân thể êm ái diệu kì của Hoàn Nhan Nam Hy, ôm chặt lấy nàng, miệng tham lam ngoạm chặt đôi môi mềm mại của nàng, mũi say mê hít lấy hít để hơi thở kịch liệt thơm ngát của nàng, côn thịt lút cán nhét đầy mật huyệt khít rịt của nàng, quy đầu đè ép nặng nề lên cổ tử cung Hoàn Nhan Nam Hy, khiến tinh khẩu nối liền cung môn, vui sướng tuyệt vời không nói nên lời. Tinh dịch tận tình xuất ra, trực tiếp phun đầy vào trong tử cung Hoàn Nhan Nam Hy, bỏng đến nàng cũng tiến lên cao trào.

-A…nhân gia muốn tới…ư…a…ư…Giáo Chủ bắn đi…a…bắn cho nhân gia…a…ư…quá sướng…a…thật nhiều…tinh dịch…ư…a…quá nóng…a…thật thoải mái…a…nhân gia cũng tới…ư…a…Á…A

Hoàn Nhan Yến Vũ cao trào, thân thể căng cứng siết chặt lại đồng thời ép ra tinh dịch của ta. Năm ngón tay trái của ta nắm lấy bắp đùi tròn lẳng của Hoàn Nhan Yến Vũ, cắm sâu vào bên trong, côn thịt cứng rắn đến cực hạn, nhồi đầy mật huyệt của nàng, sung sướng đến tê dại, run giật lên bắn ra tinh dịch nóng hổi vào trong tử cung của Hoàn Nhan Yến Vũ.

Hoàn Nhan Yến Vũ cứng ngắc, cho đến khi ta đem một luồng tinh dịch cuối cùng xả vào thân thể nàng, Hoàn Nhan Yến Vũ mới thả lỏng, mềm nhũn ra nằm trên mặt băng lạnh lẽo thở hổn hển.

Rắc rắc

Cao trào qua đi, Hoàn Nhan Yến Vũ nâng thân trên dậy. Băng bên dưới bị cuộc giao hoan vội vã nóng bỏng của chúng ta tan ra thành một lớp nước, sau đó lại bị hơi lạnh bên dưới bay lên, đóng cứng lại thành nước đá, dính chặt vào lưng Hoàn Nhan Yến Vũ.

-Nơi này không quá thoải mái, chúng ta về nhà làm tiếp được không? Nhân gia còn muốn nữa.

Hoàn Nhan Yến Vũ vòng hai tay quanh cổ ta, khuôn mặt đà hồng, xinh đẹp không sao nói hết thành lời.

-Hảo.

Ta đáp Hoàn Nhan Yến Vũ một cái, lại đưa mắt nhìn về phương bắc.

-Nơi này hẳn là không có vấn đề gì.

Ta cười nói, côn thịt cắm chặt trong âm đạo Hoàn Nhan Yến Vũ, bế hẳn nàng lên. Sau lưng Hoàn Nhan Yến Vũ, không gian vặn vẹo xoay tròn, nhanh chóng tạo thành một cánh cổng không gian, để ta ôm lấy nàng ngay lập tức trở về biệt thự của nàng và Hoàn Nhan Nam Hy ở Băng Ngục Trấn.

Lại tiếp tục triền miên không dứt.

Hoàn Nhan Yến Vũ cưỡi ngang trên háng ta, tận tình rong ruổi. Đùi to mông bự, lại bởi vì dáng người cao ráo mà không hề thô kệch, có được đường cong hoàn hảo nóng bỏng. Mỗi một cú dập mông đều vô cùng chất lượng, tạo thành âm thanh vang dội chói tai. Nếu không phải là thân thể ta còn vững chãi hơn núi, đã bị mông tròn của Hoàn Nhan Yến Vũ dập nát xương chậu thành vô số mảnh.

Nếu là có thể chịu đựng, khoái cảm Hoàn Nhan Yến Vũ mang tới, mãnh liệt sung sướng vô cùng, khó mà nói hết được thành lời.

-A…nhân gia lại tới…a…ư…Á

Hoàn Nhan Yến Vũ đem mông tròn bự của nàng dập mạnh một phát xuống háng ta, giữ yên căng cứng run rẩy, vừa cao trào vừa đón nhận tinh dịch của ta bắn ngược lên thẳng vào tử cung nàng.

Ngay bên cạnh, trên giường lớn, Hoàn Nhan Nam Hy cũng ở trên người ta, lại đem thân thể mê người mềm mại ép nặng xuống, tham lam mút lấy nước bọt của ta. Bên dưới, mật huyệt của nàng cũng đang không ngừng siết chặt, mút lấy tinh dịch của ta xả ra, hút hết vào trong tử cung cất chứa.

-A…thật thoải mái…a…a

Hoàn Nhan Yến Vũ mềm oặt đổ sập xuống trên người ta, hổn hển nỉ non không ngừng. Ta đưa tay ôm lấy nàng, vuốt ve tấm lưng mượt mà trơn láng của nàng, vỗ về nàng sau cao trào liên tục tuyệt vời.

Hồi lâu sau.

Cả Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy đều đem thân thể mê người nâng dậy, ngồi trên háng ta, mật huyệt vẫn tham lam ngậm chặt lấy côn thịt của ta. Dòng chảy chân khí giao hoà trong kinh mạch của chúng ta vẫn luôn chảy đều, chưa từng dừng lại. Vừa vui chơi sung sướng lại vừa mạnh lên, đúng là không còn gì tuyệt vời hơn.

-Lần này đến Bắc Hải Băng Châu du lịch, ở Bộ tộc Phác Thị lại có thu hoạch không nhỏ. Thời gian nghỉ phép vẫn còn, chúng ta đi đâu tiếp đây?

Hoàn Nhan Nam Hy vừa cười hỏi, vừa vén lại tóc dài trắng xoá hỗn loạn, điệu bộ mệt mỏi lười biếng vô cùng quyến rũ.

-Giáo Chủ có kiến nghị gì không?

Hoàn Nhan Yến Vũ cũng đem tóc trắng ngắn ngang cằm vén ra sau tai, động tác gợi tình không kém. Lập tức khiến cho côn thịt của ta đang ngâm trong mật huyệt của hai nàng lại có phản ứng, nhưng cũng chưa vội vã lại đòi lấy các nàng nhiều hơn.

-Hoàng Kim Thành bên kia chơi rất vui.

-Hảo a. Nhân gia nghe người ta nhắc tới Hoàng Kim Thành thật nhiều, thật muốn đến tham quan một lần.

Hoàn Nhan Nam Hy lập tức đồng ý.

-Nghe nói toàn bộ Hoàng Kim Thành đều dát vàng, là thật sao?

Hoàn Nhan Yến Vũ thắc mắc.

-Không đến mức như thế, nhưng cũng không sai biệt lắm.

Ta cười đáp.

Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy vẫn luôn ở dưới trướng của lão bà Kim Tuyết Hiền, cũng chưa có định ra riêng tự lập. Mười năm nay các nàng vẫn luôn cố gắng làm việc và tu luyện.

Mà ta, thì dùng phân thân ở bên cách nàng hỗ trợ hết mức có thể.

Khoảng thời gian này, Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy nghỉ phép đi du lịch khắp nơi, ta tất nhiên theo bên phụng bồi.

Chơi được các nàng rất vui vẻ thoải mái.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.