Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Băng Tuyết Tiểu Nhi

Tiểu thuyết gốc · 3131 chữ

Không giống như Bộ Tộc Kim Thị di dời toàn bộ về Đông Thắng Thần Châu, bây giờ đã có được một khối đất lành dành cho riêng mình. Bộ Tộc Phác Thị vẫn ở lại Bắc Hải Băng Châu. Đa số người trong bộ tộc vẫn quen thuộc và đã thích nghi với cuộc sống nơi băng tuyết lạnh giá, không muốn rời đi.

Nhưng bởi vì Tam Thánh Cô Phác Chiêu Nghiên, Ngũ Thánh Cô Phác Hiếu Mẫn và Lục Thánh Cô Phác Trí Nghiên đều là người của Bộ Tộc Phác Thị, cho nên nơi này đã thay thế Bộ Tộc Kim Thị trở thành bộ tộc phồn hoa nhất của con người tại Bắc Hải Băng Châu.

Tất nhiên bởi vì Huyền Vũ hạn chế, mà không thể phát triển quá đáng được.

Cái con rùa này vẫn luôn trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê.

Theo như lời của Trọng Uyên Ma Kiếm, nếu Huyền Vũ thức dậy, nó sẽ lập tức hoá Thánh, phát động Vĩnh Hằng Đông Dạ. Bất quá cũng không cần quá lo lắng, thất giai là không thể nào trực tiếp đánh thức Huyền Vũ được, phải thực hiện một chuỗi nhiệm vụ tìm chết vô cùng khó khăn, sau đó thực hiện nghi thức. Mà nếu Hợp Đạo Giả nào đánh thức Huyền Vũ, nó sẽ tấn công kẻ đó trước. Một mình Huyền Vũ thì cũng không cần quá sợ hãi, nhưng cái con rùa này lại hiểu được chơi hội đồng, tất nhiên sẽ kéo cả Tứ Linh cùng tới.

Cho nên ta vẫn luôn cố gắng không đi kích thích Huyền Vũ.

Dù đang trong giấc ngủ, Lĩnh Vực của nó luôn bao phủ toàn bộ Bắc Hải Băng Châu, tại bất cứ nơi nào có hiện diện của băng tuyết. Kẻ nào náo loạn Bắc Hải Băng Châu, sẽ bị Huyền Vũ tấn công.

Bởi vậy cường giả Nguyên Thần Cảnh hiếm khi muốn đến nơi băng giá này.

Tài nguyên Bắc Hải Băng Châu khá ít ỏi, chủ yếu là vì khó khai thác, nhưng lại là có nhiều đặc sản không nơi nào trong Cửu Châu có, cho nên vẫn là thu hút được rất nhiều Mạo Hiểm Giả đến thăm dò.

Được xây dựng ở trong hẻm núi tránh được bão tuyết, kiến trúc Phác Thị Trấn vẫn luôn là những ngôi nhà bằng tuyết tựa như mai rùa. Khác cái với ngày xưa, bên trong mỗi ngôi nhà đều có hầm ngầm sâu xuống trong lòng tuyết, mà trang thiết bị nội thất, đã đa dạng và tiện nghi hơn trước nhiều lắm. Một cục đá linh năng – một loại năng lượng dạng rắn được nhập khẩu từ Hy Nghiên Thành ở Thập Vạn Sơn Châu, là có thể đủ sưởi ấm cho mấy ngày liền. Các thiết bị khác cũng là dùng đá linh năng mà hoạt động, tương đối thuận tiện.

Ma Thiên Giáo thống nhất Thiên Hạ, thương mại vận chuyển phát triển, chuyển đá linh năng từ Thập Vạn Sơn Châu đến Bắc Hải Băng Châu là có thể làm được.

Nhưng mà quả thật quá xa xôi.

Linh thạch được khai thác lên từ mỏ sâu ngàn thước dưới nền đất đá cứng rắn ở vùng tây nam Thập Vạn Sơn Châu, trải qua quá trình tinh luyện cô đặc phức tạp, mới hình thành nên đá linh năng, một loại nhiên liệu cấp ba tương đương với chân khí tam giai của võ giả. Sau đó tập kết tại Hy Nghiên Thành, rồi mới đóng thùng cẩn thận, tránh cho đá linh năng bị hao hụt, rồi mới trèo núi lội non về phía đông, tới Đông Phương Thành, lên tàu hàng băng qua Đông Nam Thiển Hải, đi đến cảng lớn ở nước Tần nơi góc đông nam Đông Thắng Thần Châu. Tàu hàng tại đây, mới lên đường, men theo bờ biển phía đông Đông Thắng Thần Châu chạy dần hướng bắc, trải qua nguy hiểm hải quái tấn công, mới có thể đến được Băng Ngục Trấn. Rồi sau đó dùng xe kéo chuyển tới Bắc Hải Băng Châu, đến được với người dân Bộ Tộc Phác Thị.

Quá trình vận chuyển khó khăn phức tạp, mà giá cả, thì là còn rẻ hơn cho, thường xuyên phải bù lỗ.

Nhưng có tới ba vị Thánh Cô họ Phác đứng ra ngăn tiếng gió, chẳng ai dám ý kiến ý cò gì. Lại thêm tài nguyên thu được từ Bắc Hải Băng Châu có giá trị thực tế rất cao, tính toàn tổng thể, coi như là có lời.

Bây giờ Bắc Hải Băng Châu đang vào mùa hè, nhiệt độ tăng lên đáng kể.

Nhưng nhịp sống của cả con người phải chậm lại.

Mà đám thú vật, thì đồng loạt chui vào trong tuyết kiếm chỗ ngủ hè.

Bởi bây giờ là lúc giấc ngủ của Huyền Vũ nông nhất, bởi vậy dù là chiến đấu của sinh vật nhất giai, cũng sẽ trở thành đối tượng nó trút hết sự cáu gắt cọc cằn vì không được ngủ ngon.

Kỳ ngủ hè dài đến ba tháng, cả sinh vật và con người đều tranh thủ giao phối.

Vừa là để giết thời gian, vừa là để sinh sôi đời sau.

Bên trong nhà tuyết tương đối ấm áp, lại thêm có trận pháp ổn định nhiệt độ, không hề có chút cảm giác lạnh lẽo.

-Giáo Chủ, ngài xem chúng ta thế nào, có đẹp không?

Phác Ân Tuyết cười hỏi, đồng thời cùng ba tỷ muội còn lại trong nhóm Băng Tuyết Tiểu Nhi xoay tròn một cái. Bốn cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc, thân thể căng mọng múp rụp tràn đầy nhục cảm, không giữ lại gì tạo dáng uốn éo trước mặt ta, phô bày trọn vẹn những gì tươi đẹp nhất của các nàng. Miên Hạ Đàm, Chung Dạ Hy, Phác Ân Tuyết và Lý Mẫn Hy đều có dáng người cùng một kiểu hình, chiều cao xêm xêm, đi vào giày cao gót tuỳ chỉnh, dàn hàng ngang đứng là hoàn toàn ngang bằng. Ngực bự, eo thon, bụng phẳng, mông vểnh, đùi tròn và chân thon nuột nà, âm hộ múp rụp căng đầy, tươi ngon mọng nước vô cùng.

-Rất đẹp, rất ngon haha

Ta cười lớn, côn thịt dưới háng lập tức cứng rắn ngỏng cao lên chỉ về hướng bốn cô nương Băng Tuyết Tiểu Nhi.

Các nàng mặc vào đồng phục gợi tình vô cùng.

Áo thun tay dài màu trắng, bờ dưới chỉ vừa ngang chân ngực, bị hai nhũ cầu to bự đẩy nhô cao ra trước. Trên thềm ngực khoét ngang, lộ ra một mảng da thịt trắng muốt mê người, cùng khe rãnh sâu thẳm hút hồn. Ở phía dưới xương ức, cũng khoét một mảnh tam giác, thấy rõ bờ trong chân ngực căng mọng, đồng thời nói rõ bốn cái lẳng lơ này không có mang áo lót, hai nhũ cầu to tròn ngồn ngộn thả tự do trong lớp áo ôm sát, tràn ra cả hai bên sườn. Nhũ đỉnh chưa gì đã cửng lên thấy rõ sau lớp áo thun mỏng manh, lộ vẻ dâm dục cực kì.

Nhìn xuống dưới, vòng eo của bốn cô nương thì lại như eo ong, nhỏ nhắn lại lộ vẻ săn chắc, mơ hồ thấy được cơ sáu múi. Lại xuống nữa là mông bự và hông đầy, tạo thành đường cong thân thể vô cùng nóng bỏng. Quần đùi màu trắng ngắn chẳng tày gang khó khăn che đậy hạ thể, lại chẳng giấu được âm hộ múp mụp căng đầy bên trong, nhô ra một khối thấy rõ giữa háng các cô nương.

Gợi dục cực kì.

Mà bốn cặp giò, thì tròn đều nuột nà như đũa, duỗi thẳng đứng cùng một chỗ, thích mắt vô cùng.

Đáng tiếc nơi này là địa bàn của Huyền Vũ, ta chỉ để một cỗ Linh Tê Phân Thân ở chỗ này thuận cho chỉ đạo và liên lạc. Nếu như có thể dùng bốn cỗ phân thân cùng lúc hoan lạc với bốn cô nương Băng Tuyết Tiểu Nhi, mới có thể hưởng thụ trọn vẹn thân thể mê người của các nàng.

-Còn không mau tới đây.

Ta lấy ra một cái gối kề sau lưng, nửa nằm nửa ngồi, gấp gáp hướng Băng Tuyết Tiểu Nhi vẫy tay.

Các nàng đối với phản ứng của ta vô cùng hài lòng, cười lên một cái dâm mị tận xương, đều bước tiến lên giường, nhanh chóng đem thân thể nhỏ gầy của ta vây quanh, bộ dạng như muốn đem ta ăn tươi nuốt sống.

Miên Hạ Đàm và Chung Dạ Hy đem hai chân của ta tách ra, để cho Phác Ân Tuyết tiến vào giữa. Chỗ trống dưới chân ngực ngay xương ức trên áo thun của Phác Ân Tuyết, chính là để chừa chỗ cho côn thịt cắm vào. Phác Ân Tuyết đem hai tay đẩy hai bên nhũ cầu của nàng, ép chặt côn thịt của ta vào giữa, rồi nâng hạ nhũ cầu của nàng lên xuống, để côn thịt của ta trượt nhanh giữa khe ngực của nàng. Da nhũ cầu của Phác Ân Tuyết trơn mịn mượt mà, kích thích côn thịt của ta sướng vô cùng. Quy đầu không ngừng xuất hiện lại biến mất giữa thềm ngực Phác Ân Tuyết, đỏ rực trơn bóng như than hồng.

Dục hoả ngút cao, sung sướng cực kì.

Lý Mẫn Hy thì đem quả quyết đem gối cất đi, ngồi nghiêng khép chân, để ta gối đầu lên hai bắp đùi nuột nà của nàng. Miên Hạ Đàm và Chung Dạ Hy đồng thời lật áo thun lên, lộ ra hai cặp nhũ cầu tròn xoe căng mọng, như bánh bao trắng muốt gắn trước ngực, với nhũ đỉnh đỏ rực cửng lên kích tình. Hai bàn tay của ta đưa ra hai bên, tuỳ ý nhào bóp, chơi đùa thế nào cũng được. Cho dù ta dùng sức thật mạnh, bóp nhũ cầu hai nàng đến méo mó biến hình, thì chỉ cần thả tay ra, nhũ cầu của hai nàng sẽ biến về lại hình dạng như ban đầu, vô cùng đàn hồi.

-Thánh Chủ thoải mái mái chứ?

Phác Ân Tuyết ra sức chà xát nhũ cầu căng mọng của nàng lên côn thịt của ta, ngẩng đầu lên cười hỏi. Nàng cười vô cùng dễ thương, vô cùng duyên dáng, cũng vô cùng gợi tình. Hai má lúm đồng tiền vô cùng nổi bật.

Dung nhan Phác Ân Tuyết là xuất sắc nhất trong bốn tỷ muội.

Mà nàng họ Phác, địa vị ở Phác Thị Trấn này tất nhiên là cao nhất. Bởi vậy tuy là đứng thứ ba, lại là thủ lĩnh của nhóm Băng Tuyết Tiểu Nhi.

-Rất thoải mái.

Ta cười đáp, để cho Phác Ân Tuyết hài lòng càng ra sức phục vụ nhiệt tình. Ngọc dung cúi xuống, đôi môi không son mà tự thắm hé mở, ngậm lấy quy đầu ta mút lấy mút để, đầu lưỡi mềm mại quét liếm kích thích tinh khẩu, khiến ta thoải mái cực kì.

Một màn khởi động làm được rất kích thích, nhanh chóng đem khoái cảm tràn đầy thân thể ta. Cảm nhận được côn thịt của ta cứng rắn đến cực hạn, nhảy lên liên hồi giữa hai nhũ cầu, Phác Ân Tuyết hiểu ý đem côn thịt của ta xuyên qua khe ngực của nàng, hai tay ép chặt hai bên đè ép nhũ nhục gắt gao lên thân côn thịt, đôi môi chúm chím ngậm chặt lấy quy đầu, lưỡi mềm ướt át liếm loạn lên tinh khẩu, đem đến cho ta kích thích mãnh liệt nhất có thể.

-Ta bắn.

Ta gầm nhẹ một tiếng, côn thịt tê rần vui sướng xả ra tinh dịch, liền được Phác Ân Tuyết dùng miệng đón nhận toàn bộ. Chờ ta xuất tinh hết, Phác Ân Tuyết liền ngậm lấy tinh dịch trong miệng, ngẩng đầu lên, rồi hé ra đôi môi xinh, cho ta thấy tràn đầy tinh dịch trắng đục trong khoang miệng nàng, bày ra bộ dạng dâm dục đến vô hạn. Rồi lại dưới ánh mắt mở to nhìn chăm chú của ta, Phác Ân Tuyết đem môi khép lại, nuốt ực một cái, đem toàn bộ tinh dịch của ta nuốt xuống dạ dày.

-Tinh dịch của Thánh Chủ ăn thật ngon hihi

Phác Ân Tuyết cười nói, liếm liếm môi thèm thuồng, dâm đãng đến ta cũng chịu không nổi, côn thịt lại lập tức lại hưng phấn.

-Ngươi muốn ăn bao nhiêu có bấy nhiêu, bây giờ đến cái miệng dưới nào.

Ta nào nhịn nổi cái đồ lẳng lơ này, lập tức bật người dậy. Phác Ân Tuyết hiểu ý đổ người ra sau, nằm ngửa trên giường, đem hai chân nâng lên thẳng tắp thành hình chữ V, hai tay nàng giữ lấy bắp đùi, khiến cho hạ thể múp rụp với âm hộ căng đầy phô bày trước mắt ta.

Roẹt

Tiếng khoá kéo vang lên một thật dài, từ dưới cúc quần cho đến phía sau xương cụt, âm hộ múp rụp của Phác Ân Tuyết hiện lên trọn vẹn, trắng mịn mê người. Cánh hoa huyệt đỏ rực ướt át như cánh hoa hồng nhung dính lên sướng sớm, khiêu gợi kích tình đến vô hạn.

Miên Hạ Đàm tiến đến bên cạnh, dùng hai ngón tay đẩy cánh hoa huyệt đỏ rực của Phác Ân Tuyết sang hai bên, để lộ ra thịt non âm đạo phấn hồng bên trong. Còn Chung Dạ Hy lại cầm lấy côn thịt của ta dẫn lối đến đặt lên cửa vào mật huyệt của Phác Ân Tuyết. Lý Mẫn Hy tiến đến sau lưng ta, đem thân thể mềm mại đè ép, khiến côn thịt của ta một phát chui tọt vào mật huyệt của Phác Ân Tuyết.

Chặt khít, nóng rực và ướt át.

Đem đến cảm giác sung sướng vô cùng.

-A…thật đã ngứa…a…ư…côn thịt của Thánh Chủ quá tuyệt…ư…đem huyệt nhân gia đều lấp đầy…ư…a…ư

Phác Ân Tuyết giãy dụa vòng eo uốn éo, rên rỉ đón hùa côn thịt của ta kéo ra đâm vào mật huyệt khít rịt của nàng. Còn có ba mĩ nhân xinh đẹp nóng bỏng không kém còn chờ đợi ta âu yếm, côn thịt của ta vừa cắm vào mật huyệt Phác Ân Tuyết liền tung bay hết sức, quất nàng rên thét lên không ngừng.

Chân khí giao hoà, Cực Lạc Công vận lên, mật huyệt Phác Ân Tuyết từ ấm nóng liền biến thành lạnh lẽo như băng. Nhưng côn thịt của ta như cây sắt nung, hung hăng chà xát thịt non âm đạo của Phác Ân Tuyết, nung chảy băng giá lạnh lẽo thành dâm thuỷ dạt dào chảy ra tràn trề, nhanh chóng tưới ướt âm hộ màu mỡ của nàng. Côn thịt bay nhanh đâm chọc, ngoài tiếng da thịt va chạm, còn lẫn vào tiếng đánh nước òm ọp.

-Ư…a…Thánh Chủ hảo mãnh…ư…làm nhân gia thật sướng…ư…a…a…côn thịt nóng quá…a…ư…a

Phác Ân Tuyết thoải mái tận tình rên rỉ.

Áo thun lật xuống, nhũ cầu lòi ra giữa khoảng trống áo khoét trước ngực Phác Ân Tuyết, theo nhịp ta va chạm kịch liệt, hai nhũ cầu căng mọng nhô cao lắc lư tới lui không ngừng. Nhũ đỉnh cửng rắn chỉ thẳng lên trần nhà, đỏ rực kích tình, nổi bật trên làn da tuyết trắng.

Tuy là ra sức đâm chọc, nhưng côn thịt vừa xuất tinh cũng chẳng thể lại xuất tinh ngay thêm được.

-Thời tiết đang vào hạ, các ngươi có muốn đi đâu du lịch không?

Ta vừa chơi Phác Ân Tuyết rên thét không ngừng, vừa cười hỏi ba tỷ muội của nàng.

-Hảo a, chúng ta sẽ nhanh chóng sắp xếp công việc. Năm nay chúng ta muốn đi Đào Hoa Đảo ngắm hoa đào.

Miên Hạ Đàm cười đáp, ghé bên người ta, dùng nhũ cầu mềm mại chà xát lên cánh tay của ta.

Lý Mẫn Hy ghé qua bên cạnh Phác Ân Tuyết mớm nước cho tam tỷ của nàng súc miệng sạch sẽ. Còn Chung Dạ Hy, thì quỳ tứ chi chạm giường bên phải Phác Ân Tuyết, vểnh mông ra sau để ta trước hết đem quần đùi siêu ngắn của nàng xé toàng, sau đó đưa tay nhào nặn chơi đùa. Mông nàng tròn trĩnh tuyệt đẹp, như quả đào chín mọng, vừa mềm mại lại vừa săn chắc, làn da lại mịn màng trơn trượt, để ta sờ chơi nắn bóp hoài không thấy chán.

Bắc Hải Băng Châu tương đối rộng lớn, số lượng nhân loại khá ít, rải rác chia thành các bộ tộc nhỏ lẻ phân tán khắp nơi. Được cái ở vị trí xa xôi, lại có Huyền Vũ áp lực, Thế Chiến khốc liệt không lan đến nơi này. Sau khi Ma Thiên Giáo đối với Bộ Tộc Phác Thị tiến hành đầu tư, Miên Hạ Đàm, Chung Dạ Hy và Lý Mẫn Hy mới quy tụ về đây.

Tu vi của Phác Ân Tuyết nhỉnh hơn một chút, nhưng cả bốn cô nương cũng đều là cường giả Linh Niệm Cảnh cả rồi. Bây giờ cả bốn nàng đang đảm nhiệm các chức vụ quan trọng nhất tại Phác Thị Trấn.

Miên Hạ Đàm làm trấn trưởng.

Chung Dạ Hy quản lý Mạo Hiểm Công Hội.

Lý Mẫn Hy huấn luyện vệ binh đảm an ninh trật tự.

Cùng nhau, các nàng quản lý Phác Thị Trấn gọn gàng ngay ngắn.

Còn Phác Ân Tuyết chủ trì Ma Thiên Giáo Đường tại đây, nàng đồng thời là một Ma Thiên Tu Nữ. Bởi Huyền Vũ tồn tại, đem Lĩnh Vực bao trùm toàn bộ Bắc Hải Băng Châu, cho nên Ma Thiên Giáo Đường nơi này chỉ mang mục đích tôn giáo thuần tuý, phục vụ nhu cầu thói quen tới giáo đường của tín đồ. Chứ có cầu nguyện đến nhũn chân, ta cũng chẳng thu được chút Năng Lượng Tín Ngưỡng nào cả.

Các buổi lễ diễn ra không thiếu, nhưng cần tiến hành khá là bí mật.

Giáo đường cũng được xây dựng sâu trong lòng tuyết, có trận pháp che chở, bên trên nguỵ trang là một ngôi nhà tuyết mai rùa bình thường.

Huyền Vũ cái con rùa đen đó, tính cách thật sự là vô cùng khó chịu.

Rồi sẽ có ngày ta đem nó đi nấu canh.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.