Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bách Hợp Hoa Khai (2)

Tiểu thuyết gốc · 2031 chữ

Biệt thự của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ khá là rộng lớn, được làm hoàn toàn bằng gỗ, trên mái phủ một lớp tuyết dày, lộ vẻ thần tiên như trong những câu chuyện cổ tích.

Ta ôm ngang Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ, dưới sự che đậy của Đại Mộng Vô Nhai, không quấy rầy ai tiến vào phòng ngủ của các nàng.

Đầy một màu trắng tinh khôi và trang nhã.

Cánh hoa hồng nhung rải đầy trên giường và sàn nhà gỗ.

Nến cũng đã cắm sẵn, chỉ chờ ta phất tay một cái, cháy bùng lên tạo thành ánh sáng vàng ấm áp và lãng mạn.

Hai cái áo choàng lông rơi trên sàn nhà.

Bên trong Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ mặc cổ phục khá rườm rà, nhưng ta lại là cao thủ cởi quần áo, chỉ mấy chốc đã đem trang phục của các nàng lột ra, để cho hai mĩ nhân chỉ mặc áo yếm và quần lót trắng cùng chất liệu vải đứng giữa ánh nến lấp lánh lung linh, mặc ta tận tình quan sát.

-Giáo Chủ nhìn chằm chằm nhân gia hảo ngượng ngùng.

Dương Phức Vũ đỏ mặt, đáng yêu vô song.

Thân hình nàng nhỏ nhắn, còn thấp hơn cả ta, đúng một thước năm hai, tràn đầy vẻ yếu đuối, khiến ta nhìn một hồi, lại có cảm giác không nỡ ra tay. Nhưng nghĩ lại, Dương Phức Vũ cũng đã là lão yêu quái sống hơn trăm năm trong Luân Hồi rồi, không cần khách khí.

-Giáo Chủ cũng chưa phải chưa thấy qua mĩ nhân đẹp hơn chúng ta, có cần ngắm kỹ như vậy không?

Dương Y Mặc cũng xấu hổ cười nói.

Dáng người nàng cao gầy, một thước bảy mươi, chân dài nuột nà miên man. Tóc dài đen nhánh thả trôi sau lưng như thác, dung nhan thanh tú ửng hồng ngượng ngùng, rất có nữ nhân vị, khác hoàn toàn với bộ dạng soái tỷ thường ngày.

-Bản Giáo Chủ gặp qua mĩ nữ vô số, có thể cam đoan sắc đẹp của các ngươi là độc nhất vô nhị, không hề giống bất cứ mĩ nhân nào. Đương nhiên phải ngắm thật kỹ haha

Xoẹt xoẹt

Hai bàn tay vồ tới, đem áo yếm và quần lót của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ xé tan, khiến các nàng hoàn toàn trần truồng đứng trước mặt ta. Hai cô nương e thẹn dùng tay che đi bộ phận nhạy cảm, sắc hồng trên mặt càng thêm đậm, như hoa đào nở ngày xuân, xinh đẹp vô cùng.

Xoẹt xoẹt

Ta tự đem quần đùi và áo thun của phân thân xé bỏ.

Bất chấp thời tiết, bất chấp hoàn cảnh, áo thun và quần đùi vẫn luôn là trang phục yêu thích của ta.

Hai cây côn thịt cứng rắn ngỏng cao dưới háng, chỉ xiên thẳng lên trên, quy đầu đỏ rực nhắm ngay dung nhan xinh đẹp của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ gật gù chào hỏi.

-Nếu các ngươi đã ngại ngùng, vậy để Bản Giáo Chủ hướng dẫn các ngươi vậy haha

Ta cười lớn, tiến đến ôm lấy eo thon của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ, kéo các nàng lên giường, đè ép lên thân thể mê người của các nàng.

Mặt đối mặt.

Lại là một nụ hôn nồng cháy.

Dục hoả đốt người, Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ bỏ tay khỏi bộ vị nhạy cảm, đưa tay ôm chặt lấy ta. Còn ta, đem giác quan hai cỗ phân thân liên kết, muốn hưởng thụ trọn vẹn cặp đôi Bách Hợp này.

Bàn tay ta đưa xuống dưới, sờ thấy âm hộ mềm mại của hai cô nương, trơn mịn và ướt át. Cũng không biết là các nàng bẩm sinh không hoa lá, hay là đã được xử lý sạch sẽ. Mà dù là trường hợp nào cũng không quan trọng, đúng thể loại yêu thích của ta là được rồi.

-A…Giáo Chủ mau tới làm nhân gia…nhân gia chịu hết nổi…ư…a

Vừa tránh khỏi môi ta, Dương Y Mặc đã rên rỉ cầu hoan.

-Ư…nhân gia cũng thật khó chịu…a…a

Dương Phức Vũ cũng là bị dục hoả đốt cả người nóng rực, sắp không chịu nổi.

-Xem hai ngươi kìa, đã ướt đến không được haha

Bàn tay ta sờ âm hộ hai cô nương, đã ướt dầm dề một mảng, đưa lên ngay trước mặt các nàng, tràn đầy hương vị dâm đãng. Mùi vị quen thuộc ngay trước mặt, kích thích Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ không nhẹ, cùng há môi mút lấy từng ngón tay của ta, khiến ta nhột nhột, hưng phấn tăng cao ngút trời.

-Y Mặc, ngươi bị Giáo Chủ sờ mà dâm thuỷ chảy thật nhiều nha. Sướng đến vậy sao?

Trong giọng Dương Phức Vũ mang theo chút ý vị ghen tuông.

-Ngươi không phải cũng vậy sao?

Dương Y Mặc lập tức phản bác.

Hai nàng lời qua tiếng lại, càng khiến ta thêm phấn khởi, côn thịt dưới háng đã cửng rắn đến không được. Lập tực tiến xuống dưới, đem hai đôi chân của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ tách ra hai bên, triển lộ âm hộ mịn màng mê người của các nàng trước mắt ta. Âm hộ vốn đã trắng mịn, nay lại ướt át, cùng với cánh hoa huyệt phấn hồng xinh đẹp, lấp lánh dưới ánh nến lung linh, mê người chí cực.

-Giáo Chủ, xin nhẹ một chút. Màng trinh nhân gia vẫn còn.

Dương Y Mặc dùng hai tay che mặt, bộ dạng xấu hổ muốn chui xuống lỗ, đáng yêu vô cùng.

-A, Y Mặc, ngươi hảo xấu. Màng trinh nhân gia rõ ràng là ngươi dùng tay chọc rách.

Dương Phức Vũ lập tức kể tội Dương Y Mặc.

Từ bộ dạng bình thường của cặp Bách Hợp này, không khó đoán ai là công ai là thụ.

Mà cũng không quan trọng, ta lập tức đem quy đầu đè ép lên cánh hoa huyệt của các nàng.

-Ta tới đây. X2

Hông nhẹ nhàng đẩy tới.

Quả nhiên cảm thấy một tầng màng mỏng cản trở trong mật huyệt Dương Y Mặc. Nhưng cường giả lục giai như nàng, chút đau đớn khi mất trinh chẳng tính là gì, nên ta hung hăng dùng sức đẩy côn thịt tới một cái, hung hăng xé tan màng trinh Dương Y Mặc, tiến sâu vào trong âm đạo của nàng. Âm đạo của Dương Phức Vũ không còn màng trinh, lại càng thêm chặt khít. Cũng may đủ ướt át, để côn thịt sắt thép của ta có thể tiến vào toàn bộ.

-A…hơi đau…ư…a…cảm giác thật lạ…ư…a…a…a

Dương Y Mặc đau nhẹ một chút, rên rỉ lên.

-Ư…a…thật sâu…sâu hơn ngón tay của Y Mặc nhiều…a…căng quá…nhét đầy bên trong nhân gia rồi…ư…a…ư

Mật huyệt Dương Phức Vũ vừa ngắn vừa hẹp, côn thịt nguyên bản mười sáu phân của ta đem mật huyệt của nàng lấp đầu, còn một khúc nhỏ ở bên ngoài, không nỡ tiến thêm vào.

-Ư…côn thịt của Giáo Chủ…dài ra rồi…a…ư…đem huyệt nhân gia…a…đều lấp đầy…ư…a

Mật huyệt Dương Y Mặc lại vừa sâu vừa hẹp, ta vì để nàng đạt được khoái cảm lớn nhất, khiến côn thịt phình to, kéo dài ra. Chiều dài vừa đủ để quy đầu đè ép nhẹ nhàng lên tử cung Dương Y Mặc, còn bề ngang, thì cũng là vừa đủ đem âm đạo nàng căng ra vừa phải.

Ngâm côn thịt trong mật huyệt khít rịt của hai mĩ nhân xinh đẹp như hoa như ngọc một hồi, sung sướng cực kì, khiến ta hưng phấn bừng bừng.

-Ta động đây.

Mông lùi lại, đem côn thịt rút ra, kéo theo cả thịt non âm đạo níu chặt lấy, sau đó lại đem nhồi ngược vào mật huyệt các nàng, vui thích không ngừng, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Chọc cho Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ rên rỉ nỉ non không dứt.

Âm hộ của hai nàng không mập mạp, ta cũng không nỡ hung hăng đem mu của ta va mạnh vào, liền đem hai đôi chân nuột nà của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ vác lên vai, như thế bắp đùi của các nàng có thể thừa nhận hạ thể của ta va đập, để ta không cần kiêng nể chơi các nàng.

-A…cảm giác thật lạ…Y Mặc…ta thật sướng…ư…ngươi thấy thế nào…a…ư…a

Năm ngón tay phải của Dương Phức Vũ đã đan lấy năm ngón tay của Dương Y Mặc, đan cùng một chỗ, thừa nhận ta hung hăng làm mật huyệt của các nàng.

-A…ta cũng thật sướng…ư…a…a…Phức Vũ…sau này chúng ta…a…và Giáo Chủ…ư…cùng một chỗ…a…được không…ư…a…ư

Dương Y Mặc nghiêng đầu sang bên, liền đối mắt với đôi mắt to tròn đã ướt đẫm nước ướt át của Dương Phức Vũ.

-Hảo…ư…a…chúng ta cùng…a…một chỗ…ư…a…ư

Dương Phức Vũ gật đầu.

Quen biết từ trước, vẫn luôn cùng nhau, sau khi vào Luân Hồi lại là bên nhau mà sống. Dương Phức Vũ vô lo vô nghĩ, gánh nặng đè lên vai Dương Y Mặc là nặng nề vô cùng. Nàng lựa chọn nương tựa vào ta, cũng là vì muốn bỏ xuống gánh nặng này.

Mà ta, trên vai đã là đầy trọng trách, gánh thêm các nàng thì cũng chẳng nặng thêm là bao.

Mà Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ, rất đáng để đầu tư.

Lần đầu hoan ái, thoải mái nhẹ nhàng.

Ta tận tình đưa đẩy côn thịt, cố gắng ôn nhu hết mực, vừa khi Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ cao trào, cũng tích luỹ đủ khoái cảm. Đem hai chân các nàng đặt xuống, thân thể phân thân đổ ập xuống trên thân thể mê người. Ngực Dương Phức Vũ gần như phẳng, nhú lên một chút nhỏ nhỏ xinh xinh. Nhũ cầu Dương Y Mặc thì dù khiêm tốn, cũng là như hai cái bánh bao nhỏ nổi cao trước ngực, bị lồng ngực ta tàn nhẫn đè ép, gần như dẹt ra.

Bất quá Dương Y Mặc chẳng thể nề hà, bởi miệng ta đã khoá chặt lấy đôi môi nàng.

Đôi môi xinh xắn của Dương Phức Vũ cũng bị ta tham lam ngoạm lấy.

Hai cây côn thịt cắm sâu nhất có thể vào trong mật huyệt của các nàng, nhận lấy vách thịt non âm đạo siết chặt khi cao trào, cùng dâm thuỷ ấm nóng xối lên. Quy đầu thoải mái một trận đến tê dại, vui sướng đem tinh dịch bắn ra, trực tiếp tràn vào tử cung trinh nguyên của Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ.

Sung sướng lâm ly.

-Thế nào, thích chứ?

Ta nhả môi Dương Phức Vũ ra, nâng mặt lên, mắt đối mắt cùng nàng cười hỏi.

-Ưm, rất thích. Giáo Chủ làm sao đem bên trong nhân gia vừa căng vừa nóng, nhưng mà thật là dễ chịu.

Dương Phức Vũ mỉm cười ngoan ngoãn đáp, đáng yêu đến cực kì, khiến côn thịt của ta đang ngâm trong mật huyệt của nàng lại hưng phấn trở lại.

-Đây mới là món khai vị mà thôi. Sau này cho ngươi càng thoải mái hơn haha còn ngươi thì sao?

Ta quay sang cười hỏi Dương Y Mặc.

-Nhân gia cũng rất thích, rất thoải mái. Nhân gia vốn tưởng thân thể sẽ cự tuyệt Giáo Chủ cơ.

-Haha vậy là do mị lực của Bản Giáo Chủ quá lớn haha

Ta cười lên vui vẻ.

Uy năng của Sắc Dục Phần Tâm Hoả, là không cần bàn cãi, thậm chí đôi lúc để cho ta cảm thấy được sợ hãi.

Thật tò mò không biết, thập giai là cảnh giới kinh khủng đến mức độ nào.

Màn khởi động đã xong, tiếp theo là một trận cuồng hoan vui vẻ, triền miên không dứt cả đêm dài.

Bên ngoài trời, tuyết đã lại bắt đầu rơi.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.