Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ Lân Chí Tôn (1)

Tiểu thuyết gốc · 2513 chữ

Chương 149.1 Kỳ Lân Chí Tôn (1)

Ta đi tìm Lý Trí Hiền.

Không ở đâu xa, mà ở ngay trong tim ta.

Chính xác hơn là ở trong Hương Khê Mộng Giới.

Nàng đang nằm dài trên ghế sưởi nắng bên bờ Bình Sơn Hồ. Tóc vàng dài óng ánh phản chiếu ánh nắng càng thêm chói loá, tựa như vàng ròng kéo sợi, đẹp đến không tưởng. Dung nhan tinh xảo như búp bê. Làn da trắng mịn như tuyết không vì nắng gắt mà nhuộm hồng, khiến cho nốt ruồi đen ngay chóp mũi vô cùng nổi bật.

-Chỉ mình ngươi?

-Ừ. Mọi người vừa rời khỏi.

Lý Trí Hiền cười lên, dưới nắng vô cùng rực rỡ, lại nhiều mấy vẻ đáng yêu, khiến cho trái tim ta rung lên, à không. Trạng thái hiện tại của ta phải nói là linh hồn rung động kịch liệt mới đúng. Nàng mặc một cái áo tắm màu đỏ rực, ướt đẫm dính sát lên da thịt, đem làn da trắng muốt tôn lên. Hai dây áo mảnh treo trên ngực, như sắp không đỡ nổi hai nhũ cầu căng đầy nặng trĩu trước ngực Lý Trí Hiền. Phần thân dưới tam giác kéo cao hai bên hông, lộ rõ rãnh bẹn gợi tình, đồng thời đem cặp chân thon dài tròn trịa có chút đẫy đà phô bày trọn vẹn.

Ta sao còn nhịn được, lập tức nhảy lên trên người Lý Trí Hiền, mà nàng, dang rộng vòng tay đón lấy ta đáp xuống.

Tựa như va vào bông.

Một trận mềm mại truyền đến khiến ta có chút mê muội.

-Xem ngươi kìa, làm gì mà gấp như vậy chứ?

Lý Trí Hiền vòng tay quay cổ ta, cười lên khúc khích.

-Vì yêu.

Hưởng ứng theo lời của ta, tiếng nhạc nổi lên.

Nắm tay nhau trên đường tung tăng vui ca ngày tháng

Dấu chân xưa ghi lại đôi ta yêu nhau ngày ấy

Tóc em xanh vì anh, mắt anh vui vì em

Chung bước vì yêu.

….

-Tóc ta không xanh, vàng mới đúng hihi còn nữa, ngươi hát thật khó nghe hihi

Lý Trí Hiền cười lên khanh khách, mặc ta kéo xuống vạt áo tắm của nàng, đem hai nhũ cầu giải phóng, dây áo cũng tuột xuống trên cánh tay trần như ngọc như ngà. Nhũ đỉnh phấn hồng như hạt lạc, nhô cao hẳn lên nổi bật trên nhũ nhục căng đầy tuyết trắng. Nhũ hoa của Lý Trí Hiền cũng khá lớn, hồng hồng mê người mời gọi. Ta há miệng ngậm một bên nhũ hoa vào miệng mút lấy, dùng lưỡi đá lên nhũ đỉnh, cảm nhận được nhũ đỉnh săn cứng, khác hẳn với nhũ hoa mềm mại. Ta phải bóp lấy nhũ cầu trái của Lý Trí Hiền, cảm nhận được năm ngón tay hãm sâu vào trong nhũ nhục, đem đến một trận mềm mại kinh nhân.

Lý Trí Hiền mặc ta hết ăn lại chơi hai cáo nhũ cầu to bự của nàng.

Bộ dạng ta càng si mê, nàng càng vui vẻ.

-Ta cũng không nhịn được, ngươi mau cắm vào a.

Lý Trí Hiền đẩy ta ta, đem hai bắp đùi dang rộng, đáy quần bơi màu đỏ kéo sang một bên, để lộ âm hộ màu mỡ. Cỏ thơm hạ thể của nàng cũng là một màu vàng rực như mái tóc, kích tình vô cùng, phối màu vô cùng hoàn mĩ với cánh hoa huyệt đỏ rực. Ngón tay với sơn móng cũng màu đỏ, đẩy ra bốn cánh hoa huyệt che đậy, lộ ra thịt non âm đạo hồng phấn mê người mời gọi.

-Còn không mau tới.

Lý Trí Hiền lườm ta một cái thúc dục.

-A.

-A.

Linh hồn trực tiếp giao thoa.

Khoái cảm như sóng từ chỗ ta cùng Lý Trí Hiền kết hợp lan tràn khắp cả linh hồn, để linh hồn của ta chấn động rung lên, sung sướng không tả nổi.

-Ư…ngươi lại mạnh lên rồi…a…ư…có chút không chịu nổi…ư…a

Lý Trí Hiền rên như thét lên, hai tay hai chân như bạch tuột quặp chặt lấy ta. Linh hồn của ta quá hùng mạnh, tiến hành linh hồn giao thoa trực tiếp, linh hồn đối phương quá yếu, thậm chí có thể khiến linh hồn sụp đổ tan vỡ. Cũng may linh hồn Lý Trí Hiền đủ mạnh, có thể chịu đựng cùng ta hoan lạc.

Ta đổ sập xuống trên Lý Trí Hiền, ôm chặt lấy nàng, hôn lấy đôi môi đỏ mọng.

Khoái cảm dạt dào liên tục từ bên dưới truyền khắp, như động đất không dừng, cho đến khi đạt được thăng hoa, hoặc là tan vỡ.

Hồi lâu sau.

-Sướng chết ta…hộc hộc

Lý Trí Hiền thở hổn hển, kê đầu lên tay ta, nằm trong lòng ta nỉ non. Ta cũng có chút thở dốc, vui sướng vô cùng, tay còn lại đưa tới tóm lấy nhũ cầu của Lý Trí Hiền chơi đùa, dần dần dời xuống vuốt ve da thịt mượt mà của nàng.

-Ngươi tìm ta có chuyện gì?

Ta đem chuyện Tiêu Thục Phi nói cho Lý Trí Hiền.

-Trùng hợp vậy, đại ca ta vừa gửi tin báo vừa tìm được một di tích cổ, muốn gọi ngươi sang xem xét. Phụ thân cũng đồng dạng gửi tin báo rất nhớ ta.

Lý Trí Hiền tỏ vẻ ngạc nhiên.

-Thời gian không khớp. Chuyện Tiêu Thục Phi đã từ lâu rồi.

-Có nghĩa là có âm mưu.

Lý Trí Hiền tiếp lời.

-Vậy phải làm sao đây? Diệt Lý Gia?

-Ngươi nỡ sao?

-Tất nhiên là không rồi.

Sau khi vào Luân Hồi, Lý Trí Hiền liền có mái tóc vàng óng như nắng. Lý Uyên vì thế cho nàng là điềm lành, ưu ái vô cùng. Lý Trí Hiền tự nhiên nhận người phụ thân này, tình cảm có thừa, cũng rất tôn kính.

-Có thể không liên quan đến phụ thân ta.

-Ta cũng nghĩ là do các ca ca của ngươi giở trò quỷ.

-Vậy chúng ta tới, hay không tới đây?

-Đương nhiên là tới rồi. Nhưng không phải tới theo cách thông thường.

Ta nở nụ cười thần bí.

Vài ngày sau.

Tuỳ Quốc.

Trường An Thành ở Tuỳ Quốc cũng là thành thị bậc nhất, thậm chí không kém cho Tuỳ Đô.

Nơi này là đã được dành riêng cho Lý Gia.

Ai bảo nhà người ta sinh được nữ nhi tốt chứ.

-Trí Hiền, hiền tế, mau vào.

Lý Uyên niềm nở ra đón tiếp.

-Nhạc phụ khách khí rồi.

Ta đối với lão cũng là đủ lễ nghĩa, hai tiếng nhạc phụ này, gọi cũng rất ngọt, để cho Lý Uyên vui vẻ vô cùng. Thiên Hạ có mấy ai được Thiên Hạ đệ nhất cường giả, không có một trong, kính cẩn gọi là nhạc phụ chứ.

-Phụ thân, nữ nhi rất nhớ ngươi.

Lý Trí Hiền thấy phụ thân, hoá thành nữ nhi ngoan đến nắm tay Lý Uyên làm nũng.

-Nhớ ta cũng không thường xuyên về nhà một chút.

Lý Uyên giả bộ buông lời trách mắng.

Lão cũng biết nữ nhi của lão hiện tại đã trở thành đối tượng bị truy nã số một Thiên Hạ, là đích ngắm của hết thảy Hợp Đạo Giả trong Cửu Châu rồi, không thể tuỳ tiện về nhà. Mà đi lại trong Ma Thiên Giáo rất thuận tiện, Lý Uyên cũng thường sang Ma Thiên Nhai thăm Lý Trí Hiền.

-Các ngươi về đây thế này, có an toàn không?

Lão đúng là một phụ thân tốt, rất biết lo lắng cho nữ nhi.

-Nhạc phụ yên tâm. Nguyên Thần của ta có thể tuỳ thời giáng lâm, không thành vấn đề. Với lại ta luôn mở ra cấm chế bao phủ quanh Trí Hiền, có thể ngăn cách cảm nhận của mấy tên đó. Xin nhạc phụ yên tâm.

-Vậy thì tốt.

Lý Uyên cũng thở ra một nỗi lo trong lòng. Hắn cũng đã là Linh Niệm Cảnh, có thể cảm nhận được có một không gian kì lạ đang vây quanh Lý Trí Hiền, nhưng không biết đó là Đại Mộng Vô Nhai.

-Đây là quà ta chuẩn bị dành tặng nhạc phụ, mong ngài nhận lấy.

Ta lấy ra một cái vòng tay, là Không Gian Trữ Vật, Lý Uyên không rõ bên trong có gì, chỉ đành nhận lấy.

-Đa tạ hiền tế. Nào, ta đã dọn sẵn tiệc, mau vào.

-Vâng. X2

Trên bàn chỉ có ta là người khác họ. Mẫu thân của Lý Trí Hiền theo lời kể thì khi nàng lên ba đã mất. Mà khi Luân Hồi bắt đầu, Luân Hồi Giả đều được thiết định là bốn tuổi. Tức là là người mẫu thân này, chưa từng tồn tại.

-Ta kính muội phu một ly.

-Đại ca, cạn ly.

-Cạn.

Lý Kiến Thành niềm nở vô cùng, giống như Lý Thế Dân hay Lý Nguyên Cát. Cả ba đều đã là Linh Niệm Cảnh rồi. Chỉ có Lý Nguyên Bá đam mê thức ăn hơn, tập trung vào chuyên môn, tránh nói chuyện làm giảm hiệu suất. Bốn huynh đệ này tuy coi như là người trong Ma Thiên Giáo, nhưng thường không chú ý đến sự tình trong Giáo. Bọn hắn cũng không tham gia chiến trường Đông Thương Quốc, mà tập trung xâm lấn lên phía bắc, nơi đó là Tam Quốc.

Rượu qua vài lượt, khách sáo đã đủ.

-Đại ca, không biết di tích cổ mà ngươi nói, ở chỗ nào.

-Là ở dãy núi tây bắc ngăn cách giữa Tuỳ Quốc và Tam Quốc.

-Hoá ra là chỗ đó. Ngày mai chúng ta cùng đi thăm dò, được chứ?

-Hảo.

Lý Kiến Thành nhanh chóng đáp ứng.

Buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ.

Khuê phòng của Lý Trí Hiền để không đã lâu vẫn được quét dọn hàng ngày, không thay đổi gì.

Hơi men tràn đầy, ngắm mĩ nhân cũng thấy xinh đẹp hơn.

Huống hồ trong mắt ta Lý Trí Hiền đã đẹp đến vô hạn.

Áo lụa dài mỏng manh khoác hờ trên bờ vai ngọc ngà, trang phục nữ nhi Tuỳ triều cúp ngang ngực, chỉ che đi nửa dưới nhũ cầu, đem hai nhũ cầu căng tràn đẩy lên, nhìn tròn vo đồng thời tạo thành khe rãnh hút hồn ở giữa.

-Ngươi thật đẹp.

Ta ôm từ sau ôm lấy Lý Trí Hiền, hai đưa tới trước cách lớp áo tóm lấy hai nhũ cầu của nàng bóp nắn, cằm kê lên vai nói, hơi men nồng nặc phả thẳng ra phía trước.

-Xí, lại câu này.

Lý Trí Hiền đem hai tay ta đẩy ra, tiến về trên giường, tay đưa ra sau lưng kéo dây một cái, y phục liền rơi xuống đất, lộ ra trọn ven thân thể trắng nõn đẫy đà với những đường con nóng bỏng. Nàng nhảy lên nằm sấp trên giường, mông tròn như quả đào chín mọng nhô cao lên, giữa hai gốc đùi là một mảnh âm u huyền bí dưới ánh nến lung linh, vô cùng dụ hoặc.

-Còn không mau tới.

Mĩ nhân quay đầu lườm ta một cái, mị hoặc vô tận.

-Ta tới liền hehe.

Ta nào còn chịu nổi, đem quần áo lột sạch với tốc độ siêu nhiên, nhảy lên giường ngồi lên đùi Lý Trí Hiền. Hai bàn tay cầm lấy hai bên mông, banh ra, liền thấy được cúc hoa hồng phấn nhỏ xinh, cùng với cả âm hộ màu mỡ bên dưới.

Một chút dầu bôi trơn lên côn thịt.

Quy đầu chỉ thẳng cúc hoa Lý Trí Hiền.

-Lại muốn chơi cúc hoa của ta…hảo thô…a…ư…a

Ta đem mông chìm xuống, côn thịt cắm vào cúc huyệt để Lý Trí Hiền rên lên.

-A, thật chặt.

Ta cũng rên rỉ một tiếng, cảm nhận được cúc huyệt Lý Trí Hiền bóp nghẹt lấy côn thịt. Côn thịt lút cán trong cúc huyệt Lý Trí Hiền, nhận lấy thành thịt mềm nóng hổi ép chặt, sung sướng khó tả.

-Ngươi khoan động…ư…a…có chút khó chịu…a…ư

Ta cảm nhận được Lý Trí Hiền đang cố thả lỏng cơ bắp, nhằm làm dịu đi cảm giác đau đớn mãnh liệt khi cúc huyệt nàng bị côn thịt của ta nong ra.

-Hảo.

Ta đáp một tiếng, nằm sấp lên luôn lên lưng Lý Trí Hiền, bụng dưới cảm nhận được mông nàng tràn đầy mềm mại, hai bàn tay vói xuống dưới tóm lấy hai nhũ cầu của nàng bóp nhẹ. Miệng không ngừng gặm lấy gáy Lý Trí Hiền, để thân thể nàng run lên không ngừng.

-Được rồi…ư…ngươi có thể động…a…nhẹ chút…a…nhẹ chút đi…ư…a

Ta chầm chậm nâng mông lên, đem côn thịt kéo ra khỏi cúc huyệt Lý Trí Hiền, tưởng như muốn đem cả thịt non bên trong kéo ra khỏi thân thể nàng vậy, rất chặt. May mắn bôi trơn đầy đủ. Đạt đến độ cao tối đa, chỉ thừa mỗi quy đầu còn trong cúc huyệt, liền trở ngược đâm mạnh xuống dưới, đem cúc huyệt của Lý Trí Hiền nhồi đầy. Khoái cảm ma sát mãnh liệt để cả ta và Lý Trí Hiền đều rên lên một tiếng.

-A…bắt đầu thấy thoải mái rồi…a…a…ư…

Lý Trí Hiền rên rỉ không ngừng, giọng cao vút, thánh thót như sơn ca.

Ta nằm sấp trên lưng Lý Trí Hiền, toàn thân dính lên da thịt mịn màng, cảm nhận thân thể nàng có bao nhiêu mềm mại và êm ái. Hai bàn tay vẫn vòng xuống dưới nắm chặt lấy hai nhũ cầu căng đầy trong lòng bàn tay, dùng lực đến mức siết lại, thích vô cùng. Mông dần tăng tốc nâng lên dập xuống, đem côn thịt cắm rút không ngừng đâm vào cúc huyệt Lý Trí Hiền.

Khoái cảm liên miên bất tuyệt, vui sướng không ngừng.

-Ta muốn bắn.

-Bắn đi, bắn cho ta, đều cho ta…ư…A

Lý Trí Hiền rên thét lên, cũng đạt đến cực hạn, được đến một lần cao trào, nghênh đón tinh dịch nóng rực như dung nham bắn thẳng vào trong cúc huyệt của nàng. Dưới háng Lý Trí Hiền hiện tại, ra giường hẳn là đã một mảng ướt nhẹp bởi dâm thuỷ tràn ra.

-Chỉ đủ thời gian làm một lần, bọn hắn so với chúng ta càng gấp gáp hơn.

Ta kề đầu bên gáy Lý Trí Hiền, ngửi lấy mùi thơm dịu nhẹ từ tóc nàng, cười nói.

Nhưng Lý Trí Hiền đã không thể đáp lại, im lặng không nói.

Ta đem côn thịt rút ra khỏi âm đạo Lý Trí Hiền, mặc quần áo, dùng chăn quấn quanh thân thể nàng, ôm ngang, phá tan mái nhà bay thẳng lên trên. Lý Kiến Thành, Lý Thế Dân, Lý Nguyên Cát và Lý Nguyên Bá đã vây quanh.

-Trí Hiền? Nàng chết rồi?

Lý Kiến Thành kinh hãi, hỏi.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.