Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Sư Bá (2)

Tiểu thuyết gốc · 2376 chữ

Chương 148.2 Lý Sư Bá (2)

Ta đưa môi tới, Lý Mạc Sầu không ngần ngại đón nhận, cùng ta hôn nhiệt tình.

Môi của nàng thật mềm, cũng đầy khát khao.

Côn thịt ta vẫn cắm trong âm đạo Lý Mạc Sầu, đón lấy dâm thuỷ cao trào ấm nóng xối lên, càng thêm cứng rắn. Côn thịt nhúc nhích, phình to kéo dài ra, đem mật huyệt tưởng như sâu không thấy đáy của Lý Mạc Sầu nhét đầy, quy đầu ép nhẹ lên cổ tử cung. Lý Mạc Sầu cảm nhận được côn thịt của ta đem âm đạo nàng căng ra, miệng bị ta khoá lấy không ngừng dùng đầu lưỡi cuốn lấy lưỡi nàng, để nàng rên lên ư ử.

Tay ta giữ lấy eo thon Lý Mạc Sầu, côn thịt từ dưới cắm ngược lên, vừa nhanh vừa mạnh, không ngừng đâm phầm phập vào âm đạo Lý Mạc Sầu, để nàng càng thêm rên lên dữ dội, nhưng vẫn tham làm dùng lưỡi cuốn lấy lưỡi ta không muốn ngừng.

-Để ta cho ngươi càng thêm thoải mái.

Khang Mẫn dùng một tay đem quả mông Lý Mạc Sầu banh ra, lộ ra rõ hơn âm hộ màu mỡ Lý Mạc Sầu đang bị côn thịt ta cắm vào đâm phầm phập. Phía trên là cúc hoa nhỏ xíu xinh xinh, hồng phấn một màu mê người.

-A…đừng…muốn chết mất…a…ư…a

Ngón tay Khang Mẫn cắm vào cúc huyệt khuấy động, để Lý Mạc Sầu nhả miệng ta ra, rên thét lên. Nước miếng không tự chủ nhỏ ra khỏi miệng, chảy xuống bên dưới, có vài giọt rơi trên mặt ta, để ta càng thêm hưng phấn, tay như kẹp sắt giữ lấy eo Lý Mạc Sầu không cho nàng tránh thoát, côn thịt càng thêm ra sức công phá âm đạo Lý Sư Bá.

-Không sao, một lúc liền sướng ngay.

Tiêu Thục Phi ân cần vuốt ve má Lý Mạc Sầu, ngắm nhìn dung nhan giống nhau y hệt như soi gương, đưa môi tới hôn lấy. Ta nằm dưới, nhìn lên liền thấy hai mĩ nhân với khuôn mặt hoàn toàn giống nhau hôn môi đánh lưỡi, càng thêm kích động.

Côn thịt lấy tốc độ gần như cực hạn đâm chọt âm đạo Lý Mạc Sầu.

Dâm thuỷ rỉ ra bắp đùi nàng dầm dề như lũ lụt, mang theo sắc đỏ của trinh huyết tinh khôi.

-Ta bắn.

Khoái cảm lan tràn mỗi một tế bào trong thân thể, sung sướng vô cùng, tinh dịch không kiềm chế phun bắn mà ra, hoà cùng với dâm thuỷ ào ạt của Lý Mạc Sầu thành một, đẩy chúng ta lên đến đỉnh cao hoan ái nhục dục.

Hồi lâu, cao trào qua đi.

Lý Mạc Sầu rời khỏi người ta, lật người sang một bên nghỉ ngơi. Hai nhũ cầu to tròn như hai cái bát úp trước ngực, không có một chút xệ xuống, nhấp nhô không ngừng theo hơi thở hổn hển của nàng. Thân thể tuyệt vời còn không ngừng run rẩy, Lý Mạc Sầu hai mắt mê ly nhìn trần nhà, dường như đã sướng đến lạc mất linh hồn rồi.

-Lý Sư Bá, thoải mái chứ?

Ta vẫn gối đầu lên đùi Tiêu Thục Phi, sờ chơi nhũ cầu của nàng, hai chân dạng rộng để cho Khang Mẫn dùng miệng lưỡi vệ sinh côn thịt.

-Hảo điệt nhi, ngươi đem sư bá sướng muốn chết mất hihi

Lý Mạc Sầu cười đùa, để cả Tiêu Thục Phi và Khang Mẫn cười lên vui vẻ.

Âm đạo là đường nối đến trái tim nữ nhân, làm một phát khiến Lý Mạc Sầu sướng đến lên trời, nàng tự nhiên trở nên thân cận với ta hơn.

-Rồi, đến lượt ta hay ngươi tiếp theo?

Khang Mẫn có vẻ gấp không đợi được. Nhưng mà Tiêu Thục Phi cũng là lửa dục bốc cao. Hai người ở cùng nhau cũng được một thời gian, đã học được cách nhường nhịn.

-Nãy giờ mải chơi, quá sướng quên mất. Ta phải thử xem hiệu quả của Hàn Ngọc Sàng. Haha ai cũng có phần, không cần mất công tranh giành.

Tách.

Ta búng tay một cái, lại điều tới thêm hai phân thân.

-Giáo Chủ quá lợi hại, như vậy không cần tranh nhau rồi hihi

Khang Mẫn đã dọn dẹp sạch sẽ côn thịt, chủ động nằm xuống cùng Tiêu Thục Phi đem Lý Mạc Sầu kẹp ở giữa. Ba phân thân tiến đến đem đùi ngọc của ba mĩ nhân vác lên vai. Chân các nàng dài nuột nà, trắng mịn, hoàn toàn giống nhau.

-Giáo Chủ để nhân gia nghỉ một chút không? Lại tới nữa nhân gia có chút không chịu nổi.

-Ta sẽ nhẹ nhàng.

Ta đáp một câu, đem côn thịt lại cắm vào âm đạo Lý Mạc Sầu, nhẹ nhàng cắm rút. Côn thịt đồng thời cắm vào mật huyệt Tiêu Thục Phi và Khang Mẫn. Cảm giác truyền đến, hoàn toàn tương tự, nhưng khoái cảm thì đã được nhân ba lên, thích vô cùng.

-A…côn thịt Giáo Chủ hảo thô…a…ư

Tiêu Thục Phi rên rỉ.

-Ư…đã ngứa quá…sướng quá…a…Giáo Chủ…mạnh lên nữa đi…a…sướng chết nhân gia rồi…a…ư…a

Khang Mẫn rên rỉ càng thêm nhiệt tình, cũng chủ động vận lên Cực Lạc Công. Chân khí nàng tràn vào thân thể ta, đem khoái cảm từ bộ phận sinh dục giao hợp chà xát, khuếch đại lan tràn đến mọi ngóc ngách trong thân thể. Chân khí của nàng hệ Băng, mát lạnh thoải mái vô cùng. Không cẩn thận, cơ thể sẽ đóng băng mất, vô phúc hưởng thụ sự tuyệt diệu của mĩ nhân tuyệt trần. Mà chân khí của ta như là ánh nắng mặt trời, đem sự lạnh lẽo của Khang Mẫn xua tan, khiến nàng tan chảy, muốn đem tất cả hoà quyện vào ta.

Tiêu Thục Phi cũng tu luyện chân khí hệ Băng.

Không phải ngẫu nhiên.

Tuyệt chiêu thành danh của Lý Mạc Sầu là Băng Phách Ngân Châm. Vào Luân Hồi, biến thành một võ kỹ có sẵn ở Cổ Mộ Phái, dùng chân khí băng lãnh thành độc, hoá thành châm ngọn, bắn ra lấy mạng kẻ địch.

-Lý Sư Bá thử vận Cực Lạc Công xem.

Ta nhẹ nhàng đưa đẩy côn thịt trong âm đạo Lý Mạc Sầu, đem từng tia chân khí nhỏ như sợi tư phát ra, muốn xâm nhập vào thân thể nàng.

-Ưm.

Lý Mạc Sầu gật đầu, tập trung tinh thần, cố gắng dùng huyệt đạo ở bụng dưới xung quanh mật huyệt bắt lấy chân khí của ta, dẫn vào trong kinh mạch của nàng.

-A…cảm giác thật kì quái…ư…a…ư…thật dễ chịu…ư…a

Sau một vài lần thất bại, Lý Mạc Sầu đã thành công, ta cũng đem chân khí tuôn ra nhiều hơn, chậm rãi từ từ, để nàng hút lấy. Chân khí của ta vô cùng tinh thuần, là dương khí khó được trên thế gian, cực dễ hấp thu.

-Sư bá làm rất tốt haha

-Còn là do sư điệt quá lợi hại.

Lý Mạc Sầu dùng cánh tay cuốn lấy cổ ta, đem đầu ta sát xuống, để nàng hôn lấy. Phía dưới bộ phận sinh dục giao hợp chặt chẽ, chân khí dần dần tương thông, bên trên môi lưỡi quấn quanh, nước bọt giao hoà.

Sung sướng khó tả.

-A…quá sướng…nhân gia tới…a…ư…a

Tiêu Thục Phi rên thét lên.

-Ư…nhân gia cũng tới…ư…a…ư….Giáo Chủ quá tuyệt vời…a…ư

Khang Mẫn rên thét lên càng chói tai hơn.

-A…nhân gia cũng tới…a…sướng chết ta…ư…a

Lý Mạc Sầu cũng đến cao trào.

-Ta bắn. X3

Ta hô lên một tiếng, chống tay hai bên sườn mĩ nhân, côn thịt cắm thật sâu trong âm đạo, cơ bắp toàn thân căng cứng một cái, thoải mái lâm ly, vui sướng vô cùng, tinh dịch tuôn trào mà ra, nóng hổi dạt dào, cùng lúc lấp đầy thân thể cả ba mĩ nhân. Cúi đầu nhìn, thì là ba khuôn mặt xinh đẹp giống nhau như đúc, cùng tràn đầy ửng hồng ướt át, để ta thích đến cực hạn.

-Lý Sư Bá, ngươi quá tuyệt vời.

Ta vuốt ve gò má ửng hồng của Lý Mạc Sầu, xinh đẹp không sao nói hết.

-Sư điệt cũng vậy hihi

Lý Mạc Sầu cười lên đáp lại, đang rất vui vẻ.

-Hiệu quả tu luyện thế nào?

Ta nằm sấp trên thân thể mềm mại của mĩ nhân, nhận lấy gấp ba lần cảm giác mềm mại, hết bú lại bóp sáu cái nhũ cầu của các nàng.

-Khoảng chừng là tăng gấp ba.

Tiêu Thục Phi hổn hển đáp.

-Nhân gia cũng thế.

Khang Mẫn đưa lời xác nhận. Nơi này nằm trong Thiên Địa Hợp Đạo Trận, thân thể ta và Khang Mẫn kết hợp làm một, chân khí giao hoà, Cực Lạc Công tự động vận chuyển. Lại được Hàn Ngọc Sàng tăng cường lên gấp ba lần, đúng là rất lợi hại.

Không hổ là Luân Hồi Bảo Khí.

-Hàn Ngọc Sàng này, quả thật không tệ.

-Ở trên Hàn Ngọc Sàng, còn có thể tăng ngộ tính, dễ dàng học công pháp võ kỹ hơn.

Lý Mạc Sầu tiết lộ. Nàng vậy mà chỉ trong chốc lát đã luyện được Cực Lạc Công rồi, xem ra là tác dụng của Hàn Ngọc Sàng. Chân khí của Lý Mạc Sầu đang không ngừng cùng chân khí của ta hoà vào nhau, hình thành một vòng tuần hoàn, chạy trong kinh mạch cả hai.

Xem ra đây là thuộc tính ẩn.

Thông tin giới thiệu sẵn có Luân Hồi Bảo Khí thường đơn giản, cần Luân Hồi Giả tự mình nghiên cứu thăm dò, mới có thể đem tính năm của nó phát huy ra hết.

-Được rồi, các ngươi thử nhập mộng đi.

-Vâng. X3

Lý Mạc Sầu, Tiêu Thục Phi và Khang Mẫn cùng nhắm mắt, lập tức bước vào Đại Mộng Vô Nhai. Thân thể các nàng vẫn tự động tu luyện Cực Lạc Công.

Ta không tiến vào mộng nhờ Hàn Ngọc Sàng được, có lẽ là do đây chỉ là phân thân.

Vậy thì dùng nguyên thần đi.

Đại Mộng Vô Nhai là sân nhà của ta, với trợ giúp của Lượng Không, ta dễ dàng tìm được cả ba mĩ nhân, tập hợp lại cùng một chỗ.

-Đây…đây là Giáo Chủ ngài?

Lý Mạc Sầu nhìn thấy Ma Thiên Chân Thể, kinh hãi.

-Giáo Chủ thật là to.

Tiêu Thục Phi và Khang Mẫn thì ít bất ngờ hơn.

-Hình dạng này là nguyên thần của ta. Các ngươi đừng nói lung tung.

-Vâng.

Các nàng ngoan ngoãn gật đầu.

Ta quan sát ba mĩ nhân.

Tất nhiên là ảnh chiếu, không phải linh hồn thật, cho nên có được đặc tính bất diệt. Linh hồn tiến vào Đại Mộng Vô Nhai, sẽ bị cõi mộng này ảnh hưởng, dần dần mê thất. Mà nếu linh hồn bị giết chết trong mộng, tuy không chết, cũng có thể khiến trí óc con người sụt giảm, tu vi cũng giảm mạnh. Nếu là Tiên Thiên, thì lập tức bị đánh về thành võ giả tam giai. Hậu quả rất nghiêm trọng. Bởi vậy dùng linh hồn tiến vào Đại Mộng Vô Nhai, vô cùng nguy hiểm, mà dùng ảnh chiếu, thì chỉ như nằm mơ, bị Đại Mộng Vô Nhai ảnh hưởng, thần trí mơ hồ, khó mà điều khiển được bản thân trong mơ.

Mà ảnh chiếu do Hàn Ngọc Sàng tạo ra, tránh được nguy cơ này, có được sự tỉnh táo cực cao. Ảnh chiếu ở trong Đại Mộng Vô Nhai lấy mộng rèn luyện tự thân, có thể nâng cao kinh nghiệm và chiến lực bản thân, đồng thời phản hồi lại khiến linh hồn lớn mạnh hơn.

Hàn Ngọc Sàng không hổ là Luân Hồi Bảo Khí, có thể khiến Luân Hồi Giả phát triển nhanh chóng và toàn diện.

Đáng giá.

-Thân thể các ngươi vẫn đang tu luyện Cực Lạc Công, các ngươi có thể ở lại đây rèn luyện. Cố gắng lên, ta rất là coi trọng các ngươi.

-Vâng Giáo Chủ. X3

Việc rèn luyện, thường là mạo hiểm các Mộng Giới, chiến đấu cùng kẻ địch không biết, rất có hiệu quả lại an toàn.

-Giáo Chủ, Lý Gia ở Tuỳ Quốc hình như có cất giấu bảo vật bất thường. Sợ rằng cũng là Luân Hồi Bảo Khí.

Tiêu Thục Phi bất ngờ báo cáo.

-Nói rõ xem.

-Nhân gia là tình nhân của Lý Nguyên Cát. Có lần thấy hắn bị thương mất một ngón tay, lần sau gặp hắn đã có lại ngón tay. Hắn cũng là Luân Hồi Giả, chắc chắn có bất thường.

Lý Uyên có rất nhiều con, cả trai lẫn gái.

Lý Trí Hiền còn là con gái của lão, cực độ cưng chiều nàng, cho nên ta gặp mặt Lý Uyên cũng cần xưng hai tiếng Nhạc phụ đấy.

Phụ bằng nữ quý.

Lý Gia ở Tuỳ Quốc không cần kiêng dè một ai, cả Dương Quảng cũng phải nể mặt. Tất nhiên là trừ Tống Phiệt ra.

Ta cũng không dò xét bọn hắn kỹ càng.

-Chuyện này ta đã biết, ngươi đừng thăm dò thêm.

-Vâng Giáo Chủ.

Tiêu Thục Phi gật đầu.

Lấy quan hệ của ta cùng Lý Gia, cho dù bọn hắn có tàng trữ Luân Hồi Bảo Khí, cũng không tính là gì.

Nhưng mà…

Lý Gia có bốn Luân Hồi Giả, lần lượt gọi là Lý Kiến Thành, Lý Thế Dân, Lý Nguyên Cát và Lý Nguyên Bá. Đặc biệt là Lý Thế Dân, tuy là Luân Hồi Giả, nhưng để có thể xứng với cái tên này, bản thân hắn không hề đơn giản, cũng sẽ được Luân Hồi ưu ái. Cất giấu Luân Hồi Bảo Khí, tự nhiên là có dã tâm.

Chuyện này, vẫn là nên nói với Lý Trí Hiền trước đã.

Còn Hàn Ngọc Sàng thật tuyệt, nhưng lại có chút nhỏ, không đủ dùng.

Phải nghĩ cách đem hiệu quả của Hàn Ngọc Sàng mở rộng mới được.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.