Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ Lân Chí Tôn (2)

Tiểu thuyết gốc · 2913 chữ

Chương 149.2 Kỳ Lân Chí Tôn (2)

-Trí Hiền? Nàng chết rồi?

Lý Kiến Thành kinh hãi, hỏi.

-Còn hơn để nàng rơi vào tay các ngươi.

Ta cười nói.

-Không hổ là Ma Thiên Giáo Chủ, đủ quyết đoán.

Lý Thế Dân giọng tức giận, nhưng vẫn kiềm chế được.

-Trả mạng muội muội cho ta.

Chỉ có Lý Nguyên Bá xách chuỳ vàng lên đánh về phía ta.

Lục giai mà thôi, không làm được gì.

-Cút.

Ngón giữa, áp út và út xếp lại thành đao, một chiêu Thiên Đao trong Đàn Chỉ Thần Thông chém ra, đánh bay chuỳ cùng Lý Nguyên Bá. Nhưng chuỳ của hắn, đúng là không tệ, rất nặng.

-Thiên Đao của Tống Khuyết?

Lý Kiến Thành nhận ra.

-Phải mà không phải.

Chiêu Thiên Đao này đúng là do Tạ Yến Khách và Tống Khuyết trao đổi sở học mà thành.

-Hôm nay Bản Giáo Chủ trừng phạt các ngươi tội phản bội. Ban chết.

Khí thế bát giai tràn ra, tựa như muốn đem nguyên thần giáng lâm.

-Ồ.

Liên kết Linh Tê Thông Tâm vậy mà bị nhiễu loạn, nếu đem nguyên thần chuyển đến, rất nguy hiểm. Đồng thời khả năng điều khiển cỗ phân thân này cũng bị giảm mạnh, đại khái tín hiệu truyền qua lại giữa bản thể và phân thân bị chậm nửa giây. Phải biết độ trễ truyền dẫn tín hiệu của Linh Tê Thông Tâm trước tới nay gần như bằng không, dù là phân thân ở tận Bắc Hải Băng Châu cũng vậy, tức là nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng luôn. Cũng không biết cơ chế là thế nào, có thể liên quan đến bí ẩn của không gian.

-Kết giới này thật lợi hại, vậy mà có thể cản nguyên thần của ta giáng lâm.

Nhưng cũng đủ làm gỏi bốn tên Linh Niệm Cảnh này.

-Nhạc phụ biết các ngươi làm chuyện này?

-Không biết.

Lý Kiến Thành đáp gọn, xuất ra một thanh kiếm có vẻ cổ xưa. Đầu kiếm hơi mẻ, giữa cán kiếm có hình kỳ lân, đang ngậm một viên ngọc.

Viên ngọc phát ra ánh sáng màu lam chói lọi.

Âm Ầm Ầm

Phủ đệ Lý Gia bên dưới rung chuyển, đất đá trồi lên, xuất hiện một pháo đài sắt thép hình tròn, bay thẳng lên trời. Cửa trên đỉnh mở ra, một bộ giáp cổ bay lên, hình dạng có vẻ kì lạ, tựa như được làm từ cao su. Mà hơi thở của Lý Kiến Thành, cũng trở thành thất giai, còn là tràn đầy ma khí. Bộ giáp bay tới bao bọc lấy Lý Kiến Thành, sau đó hoá thành đen kịt, khiến hắn hoá thành một ma thần từ địa ngục vậy. Phần trước ngực tựa như mặt của một con kì lân, hung dữ vô cùng, với hai mắt đỏ rực.

Kiếm trên tay Lý Kiến Thành, cũng hoá thành màu đen.

-Là Kỳ Lân Kiếm và Kỳ Lân Giáp sao?

Ta liếc nhìn, hỏi.

-Không hổ là Ma Thiên Giáo Chủ, không gì không biết.

Lý Kiến Thành xác nhận.

Thật ra ta chỉ đoán thôi. Trước Luân Hồi, ta đọc truyện cũng nhiều. Sau Luân Hồi đã thấy Liệt Hoả Thái Hoàng, Cửu Thiên Lôi Hoàng, Vong Tình Lão Hoàng, có nghi ngờ từ lâu, nhưng vì Lý Trí Hiền, nên vô tình bỏ qua Lý Gia.

Không ngờ bọn hắn thật có Kỳ Lân Chí Tôn.

-Ma khí này, có chút quen thuộc. Ngươi là Ứng Cử Viên của Bạch Diện? Hèn cho nó giấu như mèo giấu cứt vậy đó.

-Vốn muốn một mẻ bắt hết toàn bộ Vương Miện, nhưng không che giấu bọn hắn quá kỹ, đổi lại chỉ nhắm vào Trí Hiền, nhưng cuối cùng vẫn là thua bởi sự quyết đoán của ngươi.

Lý Kiến Thành nói.

-Giả nhân giả nghĩa vừa thôi. Ngươi rút Thiên Đạo Ấn Ký ra khỏi Trí Hiền, linh hồn nàng liền tan nát, không phải sao?

-Ta là bất đắc dĩ thôi. Không có Thiên Đạo Ấn Ký, không thể Hợp Đạo được. Ta sẽ cố gắng bảo trụ linh hồn nàng. Có Luân Hồi Châu bảo vệ, nàng chẳng sao cả.

-Đó là lời nói dối của ngươi mà thôi.

Hoá ra là vậy.

Nhưng không ngờ ta một lúc có được sáu Thiên Đạo Ấn Ký từ sáu tỷ muội Vương Miện, lại dựa vào Thiên Địa Hợp Đạo Pháp, dùng số lượng bù chất lượng, lại có thể Hợp Đạo.

Đúng là may mắn.

Kẻ khác muốn bắt chước, gần như không thể. Chỉ có thể cắn nuốt Thiên Đạo Ấn Ký từ kẻ khác mà thôi. Thục Trinh Thái Hậu đã có một cái, sợ rằng sẽ rất sớm Hợp Đạo thôi. Hèn chi Lý Kiến Thành gấp gáp muốn bắt Lý Trí Hiền như vậy.

-Các ngươi cũng theo phe hắn, muốn hy sinh Trí Hiền?

Ta liếc mắt qua bọn Lý Thế Dân một cái.

-Ta là Lý Thế Dân, lại chẳng phải Đường Thái Tông. Lý Trí Hiền thì liên quan gì đến chúng ta chứ? Chỉ có bốn huynh đệ chúng ta là tình thân máu mủ mà thôi.

Hoá ra bốn tên này vốn là huynh đệ trước khi Luân Hồi đấy.

Cũng là huynh đệ tình thâm, nhường nhịn sát cánh bên nhau, không như một nhà của Đường Thái Tổ Lý Uyên trong lịch sử.

-Được rồi, không nói nhảm cùng các ngươi nữa, ta muốn thử xem uy lực của Kỳ Lân Chí Tôn ra sao.

Ta khoát tay, không muốn đấu võ mồm được nữa. Lấy được thông tin tác dụng của Thiên Đạo Ấn Ký đã là quá đủ.

-Thắng được ta đã mới thấy được Kỳ Lân Chí Tôn.

Lý Kiến Thành lấy tốc độ cực nhanh chém đến.

Ngón tay tụ kiếm, Linh Nhẫn bắn ra đón lấy Kỳ Lân Kiếm chém tới. Kiếm chỉ của ta vậy mà như đậu hũ bị Kỳ Lân Kiếm cắt ra, khí thế không giảm chém xuống.

Máu đỏ bay đầy trời.

Ta thành công gia nhập hội người khuyết tật với Dương Quá.

Đường truyền tín hiệu bị nghẽn, phân thân phản ứng không kịp.

Nhưng ăn miếng trả miếng, một chiêu Thiên Đao chém lên người ngực Lý Kiến Thành.

Oành.

Lý Kiến Thành bị đẩy lui, trên Kỳ Lân Giáp chỉ để lại một vết hằn, còn đang hồi phục với tốc độ mắt thường thấy được.

Lực phòng ngự rất kinh người.

-Chỉ như thế?

Lý Kiến Thành cười khiêu khích.

-Chỉ như thế thôi, là đủ rồi.

Vừa rồi tiếp xúc với Kỳ Lân Kiếm và Kỳ Lân Giáp, ta cũng có được thông tin của chúng.

Kỳ Lân Kiếm

Luân Hồi Bảo Khí

Sắc bén vô song, có thể điều khiển Kỳ Lân Chí Tôn và Kỳ Lân Thiên Cung.

Kỳ Lân Giáp lại không phải là Luân Hồi Bảo Khí, có vẻ chỉ là một sản phẩm từ Kỳ Lân Thiên Cung mà thôi. Xem ra Kỳ Lân Thiên Cung này cũng giống Hải Thần Điện, truyền thừa chủ yếu là khoa học kỹ thuật cao cấp.

Bất ngờ một luồng khí đen thoát ra từ trong người Lý Kiến Thành, tạo nên một con cáo nhỏ.

-Không hổ là Ma Thiên Giáo Chủ, vậy mà biết trước được kế hoạch của chúng ta.

Là Bạch Diện không sai.

-Làm sao có thể?

Lý Kiến Thành kinh hãi.

-Không gì là không thể. Ngươi mau đem Kỳ Lân Thiên Cung vòng qua Trấn Ma Quan tới Thương Quốc đi. Nơi này không thể ở lâu.

-Hảo.

Lý Kiến Thành sắc mặt xám xịt nhìn ta, sau đó vung kiếm lên.

-Hahhahahaha

Đầu ta rơi xuống đất, vẫn còn đang cười lớn.

Kỳ Lân Thiên Cung bay ngang biên giới Tuỳ Quốc và Thương Quốc.

Xoẹt.

Một cột sáng trắng ngà xuyên thủng bầu trời đêm, huy hoàng và rực rỡ.

Lại mang lấy hơi thở vô cùng chết chóc.

Ầm Ầm Ầm Ầm

Nhưng lá chắn năng lượng bên ngoài Kỳ Lân Thiên Cung đúng là rất chắc chắn.

-Chà, tiếc là không thể dùng chân khí bát giai. Ma Thiên Pháo dùng chân khí thất giai, uy lực thật kém.

Ta đứng trên Kim Xán Thiên Không Hạm, nhìn về phương xa theo hướng cột sáng trắng ngà chỉ tới. Thân hạm khổng lồ lơ lửng giữa bầu trời, tách ra làm đôi theo chiều dọc, lộ ra một ống kim loại lớn bên trong, từng vòng trận pháp xoay vòng liên tục, đang chuyển hoá chân khí ao ạt như sóng thần từ phân thân của ta phát ra thành cột ánh sáng nhắm thẳng vào Kỳ Lân Thiên Cung.

Hải Thần Pháo cũng đã đổi tên thành Ma Thiên Pháo.

-Lão bản yên tâm. Chân khí bát giai của ngài quá mạnh, thời gian kéo dài của Ma Thiên Pháo sẽ không được lâu. Chân khí thất giai yếu hơn, nhưng lại liên tục ổn định. Dự đoán mười phút nữa sẽ đánh sập được Kỳ Lân Thiên Cung.

Hải Thần Kích hào hứng báo cáo.

-Rất tốt. Lão bà, nàng thấy thế nào?

-Rất mạnh.

Kim Xán Mỹ cười một cái, đáp gọn.

Kim Xán Thiên Không Hạm này đặt theo tên của Kim Xán Mỹ, cũng là của ta tặng cho nàng.

-Khoa học kỹ thuật trong Kỳ Lân Thiên Cung nhìn sơ qua, đã thấy rất là đặc sắc. Nếu lấy được thì tốt.

Ta có chút tiếc nuối.

-Lão bản yên tâm, Kỳ Lân Thiên Cung không qua được biên giới rồi. Xem ra năng lượng trong Kỳ Lân Thiên Cung không đủ, năm phút cũng không chống được.

Quả nhiên như Hải Thần Kích nói, Kỳ Lân Thiên Cung sau năm phút đã bị đánh sập rơi xuống.

Ầm.

Tiếng va chạm chấn động màn đêm truyền đến.

Ma Thiên Pháo cũng dừng phát xạ.

-Chúng ta qua đó xem.

-Tuân lệnh lão bản.

Kim Xán Thiên Không Hạm từ từ hợp lại thành một pháo đài kim loại mang hình dạng con thuyền như cũ. Nhắm thẳng đến nơi Kỳ Lân Thiên Cung rơi xuống mà tới.

-Mở lá chắn, phái không quân thăm dò.

Một chuỗi hiệu lệnh được Hải Thần Kích phát ra. Lá chắn năng lượng mở ra bảo vệ lấy Kim Xán Thiên Không Hạm. Một loạt Ma Thiên Chiến Sĩ mang theo trang bị phản lực sau lưng đi trước, lấy tốc độ nhanh hơn Kim Xán Thiên Không Hạm tiến lên, cùng với nhiều máy bay chiến đấu không người lái khác đi trước dẫn đường.

Cái thế giới võ hiệp này đột nhiên biến thành thế giới khoa huyễn, đúng là dễ khiến người ngã ngửa vì bất ngờ.

-Báo cáo lão bản, bên trong không có người sống. Ước tính sơ bộ thiệt hại của Kỳ Lân Thiên Cung là 53%, lò động lực đã hỏng. Còn phát hiện ra một quả trứng khổng lồ.

Hải Thần Kích làm việc rất mau lẹ. Nhanh chóng đem binh sĩ tràn vào đống đổ nát từng được gọi là Kỳ Lân Thiên Cung, kiểm tra kỹ mọi ngóc ngách.

-Thấy được xác của Lý Uyên?

-Không tìm được xác chết. Có rất nhiều xác chết cháy, ta đang lấy mẫu vật xét nghiệm di truyền. Chưa có kết quả ngay được.

-Ngươi đã làm rất tốt rồi.

-Đa tạ lão bản khen ngợi.

Ta dắt tay Kim Xán Mỹ đi đến bên trong Kỳ Lân Thiên Cung, giờ đã là một mảnh hoang tàn đổ nát.

Mới thấy một quả trứng thật to.

-Hơi thở sinh mệnh bên trong rất yếu ớt.

-Thứ này là Kỳ Lân Chí Tôn?

Kim Xán Mỹ nghi hoặc gõ lên thân trứng một cái. Nói nó là trứng, lại giống kén hơn, vỏ sần sùi dai dai, đàn hồi rất tốt. Ta dùng Thiên Nhãn nhìn một cái, chỉ thấy một đốm lửa nhỏ màu trắng bên trong quả trứng khổng lồ. Bên trong là một sinh vật to lớn, tựa như mãnh thú có sừng và móng vuốt, và răng sắc, đại khái lớn gấp mười lần voi. Có lẽ, chỉ có Kỳ Lân Kiếm mới có thể khiến sinh vật này sống lại, hoặc không.

-Kỳ Lân Chí Tôn là Thánh Thú, xưng Chí Tôn cũng không sai, nhưng sinh mệnh đã cạn kiệt rồi. Tiểu Hải, mang hết những thứ có giá trị ở đây về cho ta. Giao cho ngươi toàn quyền xử lý.

-Đa tạ lão bảnnnn

Hải Thần Kích hưng phấn hét lớn.

Chuyện còn lại giao cho Hải Thần Kích làm, còn ta và Kim Xán Mỹ lái Kim Xán Thiên Không Hạm quay lại Cửu Thiên Lôi Châu. Kỳ thật có Hải Thần Kích mới có thể phát huy ra hết sức mạnh của Kim Xán Thiên Không Hạm cũng như Kim Tuyết Thiên Không Hạm được. Đáng tiếc hiện tại chưa tìm ra được thứ gì có thể thay thế Hải Thần Kích.

Kim Xán Thiên Không Hạm lần đầu xuất chiến, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Sự chú ý của ta trở lại Ma Thiên Nhai.

-Chưa thấy phụ thân của ngươi, ta sẽ cho người chú ý động tĩnh bên Thương Quốc.

-Cám ơn ngươi.

Lý Trí Hiền chỉ lo lắng cho mỗi phụ thân mà thôi.

Nàng thở dài một cái, rời khỏi Hàn Ngọc Sàng.

Hôm nay cùng ta về Lý Gia, chỉ là một giả thân mà thôi. Dùng Hàn Ngọc Sàng mô phỏng hoàn mĩ linh hồn Lý Trí Hiền thành ảnh chiếu, lại nhờ Thân Huệ Trinh dùng Ma Thiên Dung Mộc cấp tốc chế tạo một cái thân xác, sau đó ta dùng Đại Mộng Thần Thông, đem Đại Mộng Vô Nhai xâm lấn hiện thực liên tục, để ảnh chiếu nhập vào thân xác. Tỉ mỉ như vậy, cuối cùng cũng có thể đánh lừa được Lý Kiến Thành. Cũng khiến cái đuôi cáo của Bạch Diện lòi ra.

Ta tiến đến ngồi bên Lý Trí Hiền, để nàng tựa đầu lên vai, nắm chặt tay nàng.

-Vai của ngươi thật nhỏ, nhưng lại cảm giác thật vững chắc.

Lý Trí Hiền đem tay siết lấy tay ta.

Không cần nói nhiều.

Sau phụ thân, nàng có ta là nam nhân thứ hai thật sự yêu thương nàng, có thể thay phụ thân che chở cho nàng.

Cả đời, cả kiếp.

Cho đến khi Luân Hồi phá diệt.

Đại chiến ở Trấn Ma Quan cũng sớm kết thúc.

Lần này Ma Giáo thật là muốn chơi một vố lớn. Ý đồ nguyên bản của Bạch Diện hẳn là bắt cóc Lý Trí Hiền, sau đó dùng Kỳ Lân Chí Tôn đánh từ trong ra, đại quân đạp đổ Trấn Ma Quan.

Nhưng mà có Thiên Địa Thanh Lâu Đồ, năng lực tập kết quân lực của Ma Thiên Giáo là cực nhanh. Nếu âm mưu với Lý Trí Hiền thất bại, muốn công phá Trấn Ma Quan là nằm mơ. Cho nên đại quân Ma Giáo nhanh chóng rút lui, tránh cho thiệt hại quá lớn. Dù sao thì ta cũng đã cử cả bảy lão bà ra trận, cùng với cả chín tỷ muội Thiếu Nữ Thời Đại. Có Phác Thảo Nga và Thiên Khí tại, Trấn Ma Quân bất khả xâm phạm.

Thương Quốc.

Hoàng Cung.

-Ngươi thật vô dụng.

Bạch Diện mở to mắt giữa không gian, nhìn xuống Lý Kiến Thành như nhìn một tên phế vật.

-Ngươi dám…

Lý Kiến Thành nổi giận, nhưng chưa đợi hắn nói xong, không gian phía trước đã tách ra một kẽ nứt, lộ ra một cái miệng đỏ lòm với răng ngọn lởm chởm như răng cá mập, một ngụm đem Lý Kiến Thành nuốt lấy.

Rắc rắc rắc

Tiếng xương bị nhai nát vang lên, khiến tất cả nhữn người có mặt đều hãi hùng khiếp vía.

-Ta khinh thường con người, đặc biệt là nam nhân. Nhưng không thể không bội phục ngươi, Ma Thiên Giáo Chủ.

Ánh mắt Bạch Diện hướng về phía Đoàn Long, kéo theo ánh mắt của hết thảy người đang có mặt trong đại điện đổ dồn về. Thân thể Đoàn Long cứng ngắc một cái, sau đó nở một nụ cười quỷ dị.

-Ta cũng bội phục ngươi, vậy mà có thể đem Ứng Cử Viên nhai nát được. Chắc hẳn ngươi sẽ nhận phải phản phệ gì đó chứ.

Ta chiếm lấy quyền khống chế thân thể Đoàn Long, cười nói.

-Tất nhiên có, nhưng thay vì trông cậy vào nhân loại ngu ngốc, ta tự mình giành lấy quyền tham dự cuộc tranh đoạt này, càng dễ thắng hơn.

-Hahaha tù nhân trong Ma Thiên Ngục còn lạc quan hơn ngươi hahaha

Ma Thiên Ngục đang nhốt hai phân thân của Bạch Diện, ta nói như thế, đương nhiên là để chọc tức nó.

-Ngươi cứ cười đi, hãy đợi đấy.

Bạch Diện buông lời oán độc xong, ta liền mất kết nối với Đoàn Long. Nhưng nó là cáo, chẳng phải chó sói, sao có thể doạ ta được.

Thua một vố này, hẳn Thương Quốc sẽ im ắng một thời gian.

Thiên Hạ như bàn cờ.

Tất cả đều đang ấp ủ mưu tính.

Ta cũng không thể lơ là được.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.