Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Để Mắt Không?

Tiểu thuyết gốc · 3476 chữ

.....

Sau giờ học, nhóm của Huy đến sân bóng rổ sau lầu dạy học cũ, nhóm lớp B2 đã đợi sẵn ở đó, bốn người Huy tiến vào sân, cùng lúc, Huy cảm giác được sự lạ thường ở đây.

- Leo...

- Ở chỗ này có một linh hồn, còn có một đồng loại như mày.

Huy gọi nhỏ, cái bóng hơi mờ dưới chân Huy rục rịch, giọng nói của Leo vang lên bên tai Huy như một lời thì thầm mà không có một ai khác nghe thấy.

Huy cố giữ sắc mặt bình thường như không có chuyện gì, tiếp tục đi vào trong sân bóng, ở phía góc trong cùng của sân, trên hàng ghế ngồi cũ, một bóng người mờ mờ ngồi ở đó, nhìn chăm chú lên những người trong sân.

- Một con ma bình thường mà thôi, không có gì đáng sợ đâu.

Leo thì thầm, Huy cũng không có buông cảnh giác, cùng những người bạn chơi bóng rổ, trận đấu hết sức căng thẳng, có vài lần Huy bị đội bên kia lách qua vì đang chú ý đến cái bóng ở đằng xa.

- Thắng rồi...

Những giây cuối cùng, Nhân vọt qua được hàng phòng thủ của lớp B2, cả người nhảy lên, làm một cú úp rổ mãn nhãn, kết thúc trận đấu gay cấn.

Cùng lúc, cái bóng kia chuyển động, nó bắn vọt mà tới một người trong nhóm lớp B2, tốc độ thực sự là rất nhanh, người đó vừa cởi sợi dây chuyền trên cổ xuống vì nóng thì cái bóng mờ kia đã áp lên lưng cậu ta, biến mất.

- Quái, tự nhiên cảm thấy lạnh vãi.

Cậu học sinh tên Phú kia cả người run rẩy, ôm hai vai, nói, Huy kinh ngạc vô cùng, tốc độ của cái bóng mờ kia quá nhanh, khiến cơ thể cậu phản ứng không đi theo kịp.

- Giải tán đê giải tán đê, đồ ăn sáng ngày mai bọn mày trả đó nhá.

Nhân hô lớn, trận đấu này cũng là một trận cá cược giữa hai nhóm, ai thua thì bữa sáng ngày mai bên thua phải trả cho bên thắng, ngày mai buổi sáng cả hai lớp đều có tiết buổi sáng, nên mới có trận cá cược này.

- Rồi rồi, về thôi tụi bây.

Nhóm trưởng lớp B2 lên tiếng, cả nhóm lục tục rời đi, Phú thì bởi vì lạnh mượn một cái áo khác của bạn mặc lên, nhưng cậu vẫn cảm thấy lạnh, tạm biệt những người bạn trong nhóm, dự định đi mua thuốc cảm cúm uống đỡ.

Huy cũng tránh vào một chỗ, để Leo giả dạng mình đi theo nhóm Nhân rời đi, cậu đợi một lúc, quả nhiên Phú đã quay lại, dáng đi khập khiễng, hai mắt thất thần.

...

[Nhận nhiệm vụ mới]

Cứu Hay Giết

Mô tả : Một linh hồn ám ảnh ở chỗ này, ngăn cản nó trở thành vật liệu của một người nuôi quỷ.

Phần thưởng 1 : Tăng 1 cấp.

Yêu cầu : Cứu linh hồn này, để nó tiếp tục ở lại đây.

Phần thưởng 2 : Tăng 1 cấp.

Yêu cầu : Giết linh hồn này, khiến kế hoạch của người nuôi quỷ thất bại.

Phần thưởng 3 : Tăng 1 cấp.

Yêu cầu : Phá hỏng kế hoạch của người nuôi quỷ.

Thời hạn : 1 giờ.

Trừng phạt : Trừ 1 điểm thuộc tính ngẫu nhiên.

.........

Lúc linh hồn kia ám vào người Phú, một cái nhiệm vụ đã hiện lên, kèm theo là cho Huy ba lựa chọn, nhưng cậu lại không biết linh hồn này là tốt hay là xấu, lựa chọn cứu không thích hợp lắm, mà lựa chọn giết cũng như vậy, chỉ còn phương án thứ ba, là lựa chọn thích hợp nhất.

- Cũng may là mình luôn mang theo con dao mạ bạc.

Huy sờ xuống tất chân, trong ngăn kín là một con dao được mạ bạc, không biết lúc nào nguy hiểm sẽ ập tới, phòng bị trước vẫn là tốt hơn.

Có điều là, cậu phải chờ linh hồn đó thoát ra, mới có thể dùng con dao này, cho nên cậu quyết định chờ, Phú đi vào lầu dạy học cũ, Huy cũng đi theo, với khả năng trinh sát của mình, cậu không bị Phú phát hiện, luôn giữ một khoảng cách phù hợp giữa cả hai.

Phú đi một mạch đến tầng thượng, ở trên đó là người đàn ông đang đứng trước một cái bàn được trải khăn vàng, có lư hương, đồ cúng, một vài lá bùa mà Huy không biết có tác dụng gì.

Người đàn ông nắm muối và gạo rải một vòng quanh cái bàn, Phú đi đến trước mặt ông ta, khoảng cách cả hai chừng 2 mét, cậu ấy cũng không tiến lên nữa, dường như có gì đó ngăn lại cậu ấy.

- Đi ra ngoài...

Người đàn ông cầm một lá bùa, để lên ngọn lửa của ngọn nến, lá bùa bắt lửa, cháy thành tro, người đàn ông cầm nắm tro đó vẩy lên mặt Phú, quát.

Bịch...

Cái bóng mờ từ sau lưng Phú trồi ra, mà Phú cũng ngã trên đất, dường như là hôn mê rồi, cái bóng đứng qua một bên, từ từ trở nên rõ ràng hơn, trở thành một nam sinh, nhưng cậu ta nửa bên người, từ đầu đến chân đều nát bét, nhão nhoẹt, khiến ai nhìn vào cũng muốn nôn mửa.

Huy lúc này vọt lên, trên mặt có một cái khăn che lại nửa khuôn mặt, người đàn ông giật mình, nắm hai lá bùa còn lại quăng về phía nam sinh, nam sinh không thể né, bị hai lá bùa dán ở trên mặt và ngực, đứng im bất động ở đó, Huy nâng chân lên, đá về phía người đàn ông.

- Cút qua một bên...

Người đàn ông chụp lấy bàn chân của Huy, ném qua một bên, Huy trên mặt đất lăn mấy vòng, giảm áp lực trên người, đứng lên nhìn ông ta, người này sợ là thể trạng mạnh hơn cậu nhiều.

- Mày cũng là Vô Ảnh giả?

Người đàn ông đánh giá Huy, có thể xác định cậu cũng là một đồng loại với mình, thể trạng của ông ta đều là 12, gấp 2,5 lần người bình thường, mà sức mạnh cũng cao đến 9, vậy mà một cú ném của ông ta lại không làm Huy có hề hấn gì.

Thể trạng của Huy bây giờ là 10, không kém hơn ông ta, chỉ là sức mạnh yếu hơn, chỉ có 7, nhưng Huy không biết những thứ này, chỉ có thể tạm đánh giá ra, người đàn ông này rất khó giải quyết.

- Không nói? Tao sẽ bắt mày nói.

Người đàn ông cầm lên một cái chuông sắt, ông ta lắc cái chuông, sau lưng ông ta bỗng xuất hiện hai cái bóng mờ, như là sương khói, mờ hơn cả cái bóng của nam sinh kia lúc đầu.

Hai cái bóng lờ mờ có thể thấy đội mũ rơm, một tên cầm rựa, một tên cầm dao bầu, hai cái bóng một trái một phải, nhào về phía Huy, cái bóng bên phải đến trước, vung dao bầu.

Huy nhanh chóng cúi xuống, né tránh dao bầu chém ngang trên đầu, rõ ràng là bóng mờ, nhưng không khí lưu động trên đầu và cảm giác mát lạnh gần gáy lại rõ ràng là thật, Huy sờ dưới tất, rút ra dao găm bằng bạc, vạch một đường ngang mắt cá của cái bóng vừa mới tấn công cậu.

Cái bóng kêu rên đau đớn, nó cũng là linh hồn, là một loại ma quỷ tên là âm binh, cho nên cũng bị bạc làm bị thương.

Lúc này cái bóng cầm rựa vung tay, bổ xuống vị trí cánh tay trái của Huy, Huy đưa tay định chụp lấy tay của cái bóng, thì bàn tay của cậu xuyên qua cánh tay nó, cả kinh, Huy cố lắc cơ thể, cực kì nguy hiểm hơi tránh khỏi lưỡi của cái rựa, nhưng vẫn bị nó quẹt rách một đường lớn trên cánh tay.

Máu tươi róc rách chảy, nhưng vẫn đỡ hơn là chào tạm biệt cả cánh tay, Huy nhảy lùi ra sau, cậu không chú ý đến người đàn ông kia đã vọt ra sau cậu, một đấm đấm lên lưng Huy.

Bịch...

Huy đâm đầu xuống sàn, cảm giác sau lưng vừa đau vừa nóng, nhưng không để cho cậu suy nghĩ nhiều, hai cái bóng đã nhào tới, vung vũ khí chặt về phía cậu.

Huy cố nén đau, lộn một vòng tránh khỏi, nhưng người đàn ông kia lần nữa chặn lại, tung chân, đá Huy như đá một trái bóng trở về vị trí cũ.

Mũi nhọn của dao bầu đâm về phía mặt Huy, cậu chỉ có thể nghiêng đầu, mũi dao đâm xuống sàn gạch, nhìn luỡi dao ngay sát má, mồ hôi lạnh lăn trên trán.

Bởi vì có thể xuyên qua cơ thể của đám bóng mờ, Huy không bị bọn chúng đè lại, cậu bật người dậy, nhanh nhẹn lùi ra sau, lần này cậu đã chú ý hơn, người đàn ông vòng ra sau lại muốn đánh lén cậu đã không được, ngược lại bị cậu đấm một cú vào hông.

- Chậc, đau đấy...

Người đàn ông nhe răng, chỗ Huy đánh vừa hiểm vừa ác, đau khiến ông ta phải thốt lên, hai cái bóng mờ lại nhào đến, Huy trước hết tránh cái bóng mờ vung dao bầu, sử dụng tư thế đấm móc trái, né qua một bên, dao găm trong tay đâm ra, đâm thẳng vào vị trí hàm của cái bóng mờ.

Cái bóng mờ ré lên một tiếng, biến thành một đám sương khói tiêu tan giữa không trung, Huy chợt lùi về sau, bỏ lại con dao, trước mặt đã một cái lưỡi rựa bổ xuống.

Huy định vọt đến bắt lại dao găm, thì người đàn ông kia đã đến trước, nhặt lên con dao, nhìn Huy trêu tức, Huy lại lùi về sau, nhưng mà cậu lại mảy may không sợ chút nào, chỉ giơ một ngón giữa lên.

Một cái bóng đen che ở trên đầu người đàn ông, một người cao lớn lực lưỡng, đang giơ cao cánh tay, người đàn ông kinh ngạc quay đầu, một cái nắm đấm phóng to lên trong mắt ông ta.

Bốp...

Một tiếng vang chát chúa, người đàn ông bị Leo đấm ngất, nằm bẹp ở trên sàn, mà cái bóng mờ cầm rựa cũng tan biến, Huy lấy khăn che mặt xuống, tạm băng bó lại vết thương trên tay.

Chủ lực của nhiệm vụ này không phải là cậu, mà là Leo, sau khi để nó cùng đám Nhân rời đi, nó lại mượn cớ đi vệ sinh, lại biến thành vệt đen chui ra khỏi đó, chạy trở về đây, mà Huy cần là kéo dài thời gian, ngay cả hiện thân của thần Rừng còn đánh không lại nó, không dùng sức mạnh của nó thì quá phí phạm.

...

[Hoàn thành nhiệm vụ]

Cấp bậc đã tăng thêm 1, nhận một điểm thuộc tính tự do.

...

Sau khi đạp đổ cái bàn tế, nhiệm vụ cũng được hoàn thành, mà người đàn ông kia cũng biến mất, theo Leo đoán, có lẽ ông ta cũng nhận nhiệm vụ từ Ảnh Giới, nhưng là đã bị Huy phá hỏng, bị Ảnh Giới kéo đi chịu trừng phạt.

- Ông ta sẽ không chết đó chứ?

Huy hỏi, mặc dù đối phương là kẻ địch với mình, nhưng dù sao cả hai cùng là đồng bào, Leo lắc đầu, nhiệm vụ cỡ nhỏ ngoài Ảnh Giới thường không bị trừng phạt nặng, bị nhốt trong Ảnh Giới một khoảng thời gian mà thôi.

- Nhưng loại trừng phạt đó cũng nguy hiểm không kém, bởi vì mày sẽ tạm thời mất tích trong thế giới thực, những con cá mập sẽ đánh hơi ra mày, tìm đến mày và xâu xé.

Huy cảm thấy sợ, ngay cả trong thế giới thực cũng không có cảm giác an toàn, sau này đi vào Ảnh Giới, chỉ sợ là phải để Leo ở lại, một mình cậu đi vào, nhưng nếu như vậy thì sự an toàn của bản thân sẽ giảm xuống rất nhiều.

Đấu tranh tư tưởng không bao lâu, thì Huy đành bỏ nó qua một bên, nhìn linh hồn của nam sinh đang gỡ tấm bùa cuối cùng trên mặt xuống, bộ dạng đáng sợ của cậu ấy biến mất, biến thành cái bóng mờ mờ lúc đầu.

- Cảm ơn em đã giúp anh.

Cái bóng mờ nói với Huy, sau một hồi nói chuyện, Huy mới biết người này tên Nam, là học sinh từng học trong trường, nhưng lại nhảy lầu tự tử, không ai biết nguyên nhân, điều tra cũng không có kết quả, chỉ đành khép lại vụ án bằng một vụ tự tử vì áp lực học hành.

- Anh thực sự tự sát sao?

Huy hỏi, thường thì người tự sát cũng không phải chết oan, linh hồn cũng sẽ không ám lại nếu như không còn gì vướng bận trong nhân gian, Nam lắc đầu, kể.

Anh là một học sinh ưu tú, lại là thành viên của đội bóng rổ, cho nên rất được thầy cô và học sinh nữ quý mến, nhưng tại thời điểm, anh cũng có xích mích không nhỏ với một học sinh khác, cũng là con trai của hiệu trưởng.

Con trai của hiệu trưởng không kém hơn Nam, thậm chí gia cảnh còn tốt hơn Nam, nhưng trong mắt những người khác, cậu ta được như vậy đều là do cha cậu sắp xếp, không phải tự nỗ lực như Nam, khiến cậu ta đố kỵ vô cùng.

Đỉnh điểm là khi cả hai cùng thích một cô gái, sau một thời gian cả hai theo đuổi cô ấy, cô lại chọn Nam chứ không phải cậu con trai hiệu trưởng.

Mà hiệu trưởng cũng biết được chuyện này, đình chỉ học cô gái kia, buộc chuyển trường, còn Nam thì bị khiển trách, thành tích học tập sa sút, trở nên thiếu tinh thần, thiếu sức sống.

Giọt nước cuối cùng tràn ly, Nam và cậu con trai cùng lên sân thượng, dùng nắm đấm giải quyết mọi hận thù tích chứa trong người, thời điểm đó sân thượng cấm học sinh đi lên, vì nơi đó chưa xây hàng rào, điều kiện an toàn kém, nhưng trùng hợp là hôm đó cửa lại không bị khóa, mà cả hai cũng không hiểu sao lại đi lên đó.

Kết quả, Nam bị đánh té xuống lầu dạy học dạy học, người con trai hiệu trưởng thì may mắn hơn, chụp được cánh cửa sổ mở, chỉ gãy xương ở hai cánh tay, vai và chấn thương hơi nặng, nhưng không có chết.

Bởi vì hôm đó là Chủ Nhật, không có ai ở trường ngoài bác bảo vệ và thầy hiệu trưởng, sau khi báo cho thầy hiệu trưởng, chuyện này bị ông ta dùng tiền che đậy, để người bảo vệ kia nghỉ việc, cầm một số tiền lớn rời khỏi khu vực 81.

Mà linh hồn của Nam không thể rời đi, tiếp tục ám ở đây, khiến học sinh từng học ở lầu dạy học cũ này thường hay gặp phải sự hiện diện của anh ấy, gây ảnh hưởng lớn đến trường, nên đã bị bỏ hoang và chuẩn bị tháo dỡ.

- Em có thể giúp anh một chuyện không?

Nam mở miệng hỏi Huy, Huy do dự gật đầu, Nam chỉ muốn một lần nữa gặp lại cô gái mà anh yêu nhiều năm trước.

- Nhưng em không biết mặt chị ấy, làm sao tìm?

- Em đến địa chỉ nhà anh, trong vườn có một gốc cây xoài, dưới gốc cây là một cái hộp, bên trong có ảnh của cô ấy, cùng món đồ mà ngày xưa anh đã tặng cho cô ấy, một miếng gỗ khắc hình trái tim và tên của anh trên đó.

Nam nói địa chỉ nhà, Huy đồng ý, ngay lập tức, Ảnh Giới cũng phát ra một nhiệm vụ cho cậu.

...

[Nhận nhiệm vụ mới]

Tìm Hoặc Không

Mô tả : Tìm kiếm người con gái mà Nam muốn tìm, giúp cậu ta có thể siêu thoát.

Phần thưởng : 1 món trang bị cấp E.

Thời hạn : ???

Trừng phạt : Nam sẽ trở nên tồi tệ hơn.

..........

Chân đã bước lên thuyền, muốn quay về cũng không được, Huy đành chào tạm biệt Nam trước, trở về nhà, kì lạ là cả ngày hôm nay, Huy không cảm giác được có ai theo dõi mình cả.

- Họ chán rồi sao?

Huy lẩm bẩm, tắm rửa, sau khi rửa vết thương trên tay, Huy đành đem điểm thuộc tính mới nhận được tăng vào Sinh Lực, bên trong vết thương, các mô tế bào đã được tái tạo, cho dù động mạnh cũng sẽ không rách ra nữa, nhưng miệng vết thương vẫn còn, ngày mai Huy chỉ đành mặc áo khoác để che nó lại.

Sau đó Huy thay đồ, cảm thấy hơi đói, cậu xuống nhà bếp, mở tủ đựng nhu yếu phẩm, nhìn những gói mỳ ăn liền trong đó mà lòng quặn đau, lấy ra một gói mỳ, đun nước, ăn mỳ.

.........

Một văn phòng trong thành phố...

Một người đàn ông mặc quần áo bình thường đi vào, cô gái tiếp tân vội chạy đến kéo xuống cửa sắt của văn phòng, ngăn cách bên ngoài và bên trong, mà người đàn ông cũng té ngã ở trên đất, trên bụng có vết thương, máu từ đó chảy ra, nhuộm đỏ áo thun trắng bên ngoài.

- Anh sao vậy, không phải chỉ theo dõi cậu nhóc đó thôi sao? Sao lại bị thương?

Cô gái kinh ngạc, bàn tay đặt ở trên vết thương, một ánh sáng nhẹ màu xanh lá phát ra từ tay cô ấy, ánh sáng từ cái đèn điện trên đầu chiếu xuống hai người, cả hai đều không có bóng.

- Hôm nay lúc định bắt đầu nhiệm vụ thì bị nhóm Ảnh Quỷ tập kích, bọn họ càng ngày càng lộng hành, đang khiêu khích giới hạn của Ảnh Bộ chúng ta.

Người đàn ông cảm thấy khỏe hơn, cố nói ra nguyên do, Vô Ảnh giả trong thế giới thực vẫn sử dụng được sức mạnh, mà sẽ có một số người lòng dạ xấu xa, không xem luật pháp ra gì, tập hợp thành những nhóm người chuyên làm chuyện xấu, mỗi khu vực trên đất nước đều sẽ có một nhóm cầm đầu, mà ở khu vực 81 này thì nhóm đó được gọi là Ảnh Quỷ.

Còn Ảnh Bộ là tổ chức chính quy của đất nước, gồm lực lượng dân sự, quân sự và cả Vô Ảnh giả, họ làm việc cho Tổ Quốc, tìm kiếm, bắt giữ, chế phục những Vô Ảnh giả không kiêng nể luật pháp, ảnh hưởng đến an ninh và an toàn xã hội.

- Nếu như không phải bộ trưởng điều một nhóm Vô Ảnh giả từ chi nhánh của chúng ta đi, thì bọn họ làm gì gan khiêu khích chúng ta như thế?

Cô gái tức giận nói, người đàn ông chỉ lắc đầu, bởi vì tình hình biên giới hết sức căng thẳng, những sinh vật từ Ảnh Giới đang thoát ra nhiều hơn bình thường, nên chỉ có thể điều động binh lực, ngăn cản dòng lũ sinh vật kia tràn vào đất nước.

- Gửi báo cáo cho bộ trưởng đi, cậu bé đó rất bình thường, 7 năm theo dõi, không có cái gì khác thường, tiếp tục theo dõi, đã không có ích lợi gì, còn bị những con sâu mọt rác rưởi nhắm đến.

Cô gái nói với người đàn ông, người đàn ông ngồi vào bàn làm việc, suy nghĩ, chính ông ta cũng không biết Huy có gì đặc biệt, để bộ trưởng phải giao nhiệm vụ theo dõi cậu ta suốt 7 năm.

- Cố thêm một năm nữa đi, nếu đến 18 tuổi mà cậu ấy không trở thành Vô Ảnh giả, thì tiềm năng của cậu ta đã không còn đáng chú ý nữa.

Người đàn ông tự nói, ông ta tên là Phạm Thế Hùng, là người nhà họ Phạm, một trong 10 họ lớn nhất Tổ Quốc, mà ông ta cũng là trưởng chi nhánh phân bộ của Ảnh Bộ ở khu vực 81.

........

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.