Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Miêu

Tiểu thuyết gốc · 3192 chữ

.........

Buổi tối không có việc gì, cũng không định vào Ảnh Giới nữa, Huy ngồi trong phòng khách, mở TV lên xem, chỉ là những tin thời sự bình thường, nhàm chán, cậu tắt TV, đi vào phòng, đẩy ra tủ sách, đi vào phòng ẩn.

Tháo từng bộ phận khẩu Desert Eagle ra, dùng khăn lau sạch bụi trên từng chỗ, nâng niu giống như trứng mỏng. Sau đó lại lên mạng, kiểm tra thời gian đồ vận chuyển đến, một ngày nữa, nhắc nhở hàng đã đến kho Thâm Quyến. (:D)

Không còn gì khác để làm, Huy lấy một quyển sách xuống, nói về tâm lí con người, tâm lí tội phạm, phân tích rất chi tiết, càng đọc càng thấy thú vị, nửa giờ sau, Huy gấp lại quyển sách, nhìn thời gian, quyết định ra ngoài chạy thể dục một vòng.

...

- Phù, alo? Gì thế?

Chạy một vòng quanh phố, điện thoại trong túi quần bỗng có cuộc gọi đến, Huy nhấc mấy, đó là số của Nhân, cậu không hiểu có chuyện gì mà nó lại gọi cậu lúc này.

- Sợ vãi mày ạ, thằng Phú lớp bên bị ma dẫn, tự nhiên đi lên sân thượng lầu dạy học cũ, rồi ngủ quên trên đó luôn, nghe đồn nhiều năm trước chỗ đó có một học sinh tự sát đấy.

Giọng nói hùng hồn của Nhân vang lên bên kia đầu dây, Huy giả vờ ngạc nhiên, hỏi tường tận sự việc mặc dù cậu là người tham dự trong đó.

- Thế mai gặp ở trường nhé, sau tiết buổi sáng cả đám đi thăm thằng Phú luôn.

Sau một khoảng thời gian luyên thuyên, Nhân kết thúc cuộc nói chuyện, Huy thở dài, từ lúc trở thành Vô Ảnh giả, cảm giác cái mặt nạ trên mặt càng ngày càng khó dùng, bao nhiêu việc rắc rối cứ ập đến.

Leng keng...

Khi Huy đi qua một cái ngõ tối, một tiếng chuông lục lạc bỗng vang lên từ bên trong ngõ, Huy giật mình, nhưng vẫn cố đi tiếp mà không nhìn vào trong đó.

Leng keng, leng keng, leng keng...

Ba tiếng chuông liên tục, lần này âm thanh gần hơn, như là ngay sát sau lưng Huy, khiến sống lưng cậu lạnh buốt, cố không quay đầu lại nhìn, Huy cố bình thản đi tiếp.

Leng keng...

Một tiếng chuông ngay sát bên tai, như có người đứng phía sau Huy, đưa sát cái chuông vào tai cậu mà lắc một cái, Huy nổi cả da gà, nhìn nhà mình ở phía xa, bước đi nhanh hơn.

Leng keng...

Một con mèo màu đen xuất hiện trước mặt cậu, tiếng chuông là từ cái lục lạc treo trên cái vòng cổ của nó, nó ngồi ở giữa đường, dùng chân trước đụng cái lục lạc phát ra tiếng.

- Linh Miêu...

Giọng thì thầm của Leo vang lên, trong giọng nói có chút e ngại, Huy cảnh giác nhìn con mèo, con mèo thì không có làm gì, chỉ ngồi ở đó, đôi mắt màu vàng nhìn Huy. Bỗng nhiên, con đường ồn ào bỗng yên tĩnh, những người đi lại bên kia đường biến mất, mà những ngôi nhà ở hai bên đường đều tối om, một chiếc xe di chuyển trên đường cũng không thấy, dường như Huy đã cùng thế giới thực tách ra.

- Kết Giới, nó bao trùm chúng ta vào Kết Giới của nó rồi.

Leo hô lớn, nó từ dưới chân Huy đứng lên, cơ thể lập tức phồng to, vào tư thế nghênh chiến, mà Huy cũng từ dưới tất chân lấy ra con dao găm bằng bạc, lại chà mặt nhẫn cẩm thạch trên ngón tay, kích hoạt kỹ năng của nó, tăng thêm 1 điểm Thể Lực trong 30 phút.

- Meo, con người, làm gì căng thẳng vậy? Ta cũng đâu có ác ý gì?

- Không có ác ý? Ngươi nhốt hai bọn ta vào Kết Giới, còn nói không có ác ý?

Con mèo vậy mà mở miệng nói tiếng người, Leo tức giận quát lại, theo Huy được biết từ Leo, một con Quỷ có năng lực riêng sẽ gọi là Lĩnh Vực, mà năng lực riêng của sinh vật Ảnh Giới được gọi là Kết Giới.

Sinh vật Ảnh Giới chia làm 7 cấp, từ E đến S và một cấp không biết, sinh vật tâm linh thì gồm, Linh Hồn, Ma, Quỷ, Tinh, Tinh Chủ, Chúa Quỷ và một cấp không biết.

- Vậy mày muốn gì?

Huy hỏi con mèo, con mèo vuốt vuốt râu, đánh giá Leo, như nhìn một món đồ, sau đó lại nhìn Huy, nói.

- Chuyển nhượng con Quỷ này lại cho ta đi, con người.

- Không thể.

Leo trước tiên trả lời, Huy kinh ngạc, không phải Leo hay nói không thích lệ thuộc vào cậu sao, lúc này lại không muốn rời khỏi cậu?

- Mày đừng nghe lời nó, khế ước của tao với mày là sống và chết, không thể giải trừ, trừ khi một trong hai chết.

- Mày biết tình trạng khế ước của bọn tao sao?

Leo nói, Huy ngạc nhiên, nhìn nó, rồi lại nhìn con mèo, hỏi con mèo, con mèo bình tĩnh dõng dạc trả lời câu hỏi của cậu.

- Biết.

- Còn nói không có ác ý.

Huy nhảy vọt ra phía sau, con mèo vừa nãy còn nhàn nhã ngồi ở đó, bây giờ đã nhào đến cậu, bốn ngón tay đều là lưỡi dao sắc, cào xuống vị trí cậu vừa đứng, vạch ra bốn vết cào trên đường.

- Ngu ngốc, ngươi thực sự sẽ tin lời nói của một sinh vật từ Ảnh Giới à?

Con mèo đứng bằng hai chân như người, thổi bay bụi trên bốn cái móng, nói, Leo nhào tới, nắm đấm giơ lên, đấm xuống đầu con mèo, nhưng con mèo tốc độ nhanh hơn Leo, nó lách người sang một bên, nắm đấm của Leo đấm trên đường, đục ra một cái lỗ, nhưng con mèo đã giơ lên hai chân trước, cào lên tay Leo.

Xoạt...

Nước màu đen văng khắp nơi, cánh tay của Leo bị cào ra tám vết cào sâu, cùng lúc, tay còn lại của Leo vung ra, tát về phía con mèo.

Con mèo lanh lợi uốn éo cơ thể, né tránh đòn tấn công của Leo, Huy từ phía sau nhắm chuẩn, nắm chặt dao găm, đâm xuống lưng con mèo.

Con mèo như có mắt ở sau lưng, cơ thể bẻ nghiêng ra sau, xòe ra bốn cái móng, cản lại lưỡi dao của Huy, nó xoay tròn người, vặn xoắn lưỡi dao thành một cục phế liệu, mà Huy cảm nhận được sức mạnh của con mèo thì ngay lập tức buông tay, chậm một chút thì cánh tay cậu cũng bị vặn thành bánh quai chèo.

Gào...

Đột nhiên, một vệt đen xuất hiện dưới chân con mèo, từ cái vệt đen là một cái miệng rộng mở ra, cắn vào nửa người dưới con mèo, nhìn kỹ thì cái vệt đen đó dính liền dưới chân Leo, có vẻ là một loại năng lực của nó.

- Kết liễu nó...

Leo từ trong miệng phun ra một thứ, thứ đó rơi xuống dưới chân Huy, lại là một khẩu súng lục Desert Eagle, nhưng nhìn tay cầm súng có khắc chữ, Huy liền nhận ra khẩu súng này là của mình, cậu nhìn Leo bằng ánh mắt nghi ngờ, như nhìn một thằng ăn trộm.

- M*, nhìn cái gì mà nhìn, tao không giữ nó được lâu đâu, nhắm vào giữa trán nó ấy, lẹ lên.

Leo mắng lớn, Huy nhanh chóng nhặt khẩu súng lên, băng đạn cũng là đạn mạ bạc, cậu chĩa họng súng vào ngay giữa trán con mèo, hai mắt con mèo bình thản, như là không có chuyện gì.

Đoàng...

Viên đạn xuyên qua đầu con mèo, dòng màu màu xanh lục từ lỗ thủng chảy ra, con mèo ngã ở trên đất, không nhúc nhích, mà Leo cũng ngay lập tức trở về cơ thể Huy, Kết Giới của con mèo cũng từ từ biến mất, âm thanh của thế giới lần nữa vang lên bên tai.

- Nhặt đồ trên đất rồi rời khỏi chỗ này, nhanh lên.

Leo thì thầm bên tai, Huy nhìn dưới đất, thi thể con mèo đã biến mất cùng với Kết Giới, chỉ để lại trên đất một viên thủy tinh hình tròn như viên bi, Huy cúi xuống, giả vờ chỉnh dây giày, nhặt viên bi lên, bỏ vào túi quần, nhanh chóng bước đi.

Về đến nhà, Huy nhanh chóng vào nhà, không cảm giác được có ánh mắt theo dõi mình suốt chặng đường, cậu thở phào, cuộc chạm trán với Linh Miêu này dường như không chỉ là trùng hợp.

Leo đứng lên, đi đến ghế sofa ngồi xuống, thở dài một hơi mệt mỏi, Huy đứng ở đằng sau nó, chĩa họng súng vào sau gáy Leo, Leo cảm nhận được điều đó, nhưng vẫn thản nhiên ngồi đó.

- Rốt cuộc thì mày là thứ gì?

Tổng kết hết nghi ngờ trong lòng, Huy hỏi, đầu tiên, nó từng nói mình bị áp giải đến Ảnh Giới mới gặp phải Huy, sau đó nó lại có thể đánh ngang tay với hiện thân của thần Rừng, phân thân của một con Tinh, nhưng nó chỉ mới là Quỷ, mà năng lực của nó lại đa dạng hơn con Linh Miêu cùng cấp với nó lúc nãy, thậm chí còn mạnh hơn.

- Mày quả thật là rất đa nghi, tao không dự định trả lời mày bất cứ thứ gì, chỉ cần mày biết tao sẽ không làm hại mày là được rồi.

Leo trả lời, sau gáy của nó bỗng mở ra một cái miệng, ngậm khẩu súng của Huy, hút vào trong cơ thể của nó, Huy không nói gì, nếu Leo không định nói, thì cậu cũng không muốn cố moi móc thông tin từ nó, chỉ có thể đặt lòng cảnh giác với nó lên cao hơn.

- Được rồi, không cần nhìn tao một cách khó chịu như vậy, mày chỉ cần biết là tao đã từng rất mạnh, nhưng cây cao thì đón gió, tao đã ngã xuống thành một kẻ yếu ớt, bị cầm tù, cuối cùng thành thực phẩm chuẩn bị chuyển phát cho Ảnh Giới thưởng thức, thì tao gặp mày, một người thích hợp với tao.

Leo không nhịn được, nói, Huy ngồi ở trên ghế sofa, cẩn thận phân tích từng chút thông tin từ lời nói của nó, bất chợt cậu lại hỏi.

- Nếu một trong hai chúng ta chết, thì người còn lại sẽ như thế nào?

- Nếu tao chết lần nữa, mày không bị ảnh hưởng, mà tao sẽ bị đưa trở về Ảnh Giới ngay lập tức, bị ăn sạch sẽ, nhưng nếu mày chết, tao cũng sẽ tan biến, đây đều là do hợp đồng, những quy tắc chết tiệt này đều do Ảnh Giới đặt ra, nó thích thú với Vô Ảnh giả nhưng cũng cực kì chán ghét họ.

Leo thở dài, nói, nó biến thành một cái vệt đen, chui vào nhà bếp, lục lọi ngăn tủ, ghét bỏ lấy ra một gói mỳ, dùng sức bóp nát, lại rắc gia vị vào, cả một gói mỳ bị nó trút hết vào miệng, nhai mấy lần đã nuốt hết.

- Tao tạm tin mày, nhưng khi tao cảm thấy bất lợi, tao sẽ trước tiên tiễn mày về Ảnh Giới.

Huy nói, sự tin tưởng của cậu đã biến mất từ rất lâu về trước, chỉ còn lại đa nghi, ích kỷ và phòng bị, Leo miễn cưỡng gật đầu, nó giải thích về năng lực mà nó đã dùng khi chiến đấu với con mèo.

Thực ra Lĩnh Vực của nó không chỉ đơn giản là che giấu, mà là tạo một khoảng không gian tách biệt với chiều không gian hiện tại, thoát khỏi không gian ba chiều nhưng không đạt đến bốn chiều.

Trong cơ thể nó là một túi không gian cỡ rộng 1 mét vuông, có thể chứa đồ, còn cái miệng xuất hiện trên cơ thể thì là một loại năng lực khác, gọi là Yêu Khẩu.

- Mày hiện tại, có lẽ không phải cấp Quỷ?

Huy hỏi, với đống năng lực đó, nó đã hơn hẳn con Linh Miêu vừa gặp, Leo không phản bác, nó hiện tại đã là một con Tinh, ngang bằng với thần Rừng.

- Nhưng tao không thể sử dụng sức mạnh bừa bãi, tao bị giới hạn trong cấp Quỷ, nếu như mày lợi dụng tao quá nhiều trong nhiệm vụ, Ảnh Giới sẽ để mắt tới mày nhiều hơn, mày có thể thấy người nuôi quỷ lúc chiều, ông ta có hai âm binh nhưng lại yếu hơn ông ta rất nhiều.

- Nhân tiện thì Ảnh Giới cũng đã chú ý đến mày rồi, mày không thấy mày bị tấn công dồn dập hơn rồi sao?

Leo nở nụ cười mỉa mai, Huy hơi bất ngờ, cậu cũng đã cảm nhận được, mình dường như đã được Ảnh Giới để ý nhiều hơn, nhiệm vụ thì một cái tiếp một cái, cái sau khó hơn cái trước.

- Haiz, nước tới chân thì nhảy, chuyện tới mới biết mà mà ngăn, kệ đi.

Huy chán nản thở dài, tắm rửa, thay quần áo ngủ, lên giường, chìm vào trong giấc ngủ ngay tức thì, một ngày hôm nay quá mệt mỏi, quá nhiều chuyện ập tới.

Như thường ngày, buổi sáng sớm Huy đã tỉnh dậy, vệ sinh cá nhân, mặc quần áo thể dục, mang giày, chạy bộ đến công viên cậu tập mỗi ngày, thực hiện những bài tập thể dục hàng ngày.

Sau một giờ, thay vì đi xe buýt về nhà cho nhanh như thường lệ, Huy quyết định chạy bộ về nhà, một phần là vì rèn luyện thể lực, một phần là vì cậu muốn đi đến nhà Nam, cách nhà cậu khoảng hai con phố, nếu đi bộ thì chỉ mất nửa tiếng.

Đến nơi mới biết, đây chỉ là nhà cho thuê, người nhà Nam cũng đã dọn đi từ rất lâu, ngôi nhà cũng không được ai thuê lại, Huy nhìn vào trong sân, có một gốc cây xoài già.

Huy chỉ nhìn liếc qua, không có ý định đi vào nhà, quay trở về nhà, tắm rửa, thay quần áo, bắt xe buýt, đến trường, như một học sinh bình thường.

...

Chỉ có một tiết buổi sáng, cho nên mới 9 giờ 30 phút Huy đã về nhà, dự định đi vào Ảnh Giới, làm một cái nhiệm vụ, gia hạn thời gian ở lại Ảnh Giới.

Lần nữa đi vào làng Đậu, Huy không đem theo Leo, mà để nó ở nhà, bởi vì hôm nay, ánh mắt theo dõi cậu lại xuất hiện.

- Ah chào ngài Leo...

Một người dân đi qua, gặp Huy thì mỉm cười chào hỏi, mọi người trong làng đều biết cậu sau nhiệm vụ, độ thiện cảm còn cao hơn trưởng làng, mặc dù cậu làm bị thương không ít người, nhưng ai cũng biết đó chỉ là bất đắc dĩ.

Huy gật đầu xem như chào hỏi, cái giao diện nhiệm vụ đã hiện lên, lần này nhiệm vụ dễ dàng hơn, chỉ là tìm kiếm thông tin về bản đồ xung quanh từ trưởng làng.

Ông Ba đang chăm sóc cây trong vườn, thì Huy bước đến, không hiểu là do thiết lập của Ảnh Giới hay sao, mà ông Ba vừa gặp Huy đã bắt đầu kể về thần Rừng.

Khu rừng gần làng được gọi là rừng Bạc, truyền thuyết ngày xưa trong rừng có một núi bạc, triều đình cho quân lính đến đem bạc đem về kinh đô, chế tạo trang sức, vũ khí, để chống lại ma quỷ, nhưng họ lại không biết, núi bạc đó là phong ấn của khu rừng, khiến cho Tinh Chủ trong rừng thoát ra, ma quỷ chạy đến trú ẩn trong rừng, bị nó thu phục làm thuộc hạ.

Tinh Chủ rời khỏi rừng Bạc, đi tìm người đã phong ấn nó để trả thù, chỉ để lại một con Tinh, nó cũng tự xưng làm thần Rừng, tác oai tác quái.

Xung quanh rừng Bạc còn có ba ngôi làng khác, ở hướng Tây là làng Gò, hướng Bắc là làng Rạ, hướng Nam là làng Dưa.

- Trước đó tại sao ông không kể chuyện này cho tôi biết?

Huy thắc mắc hỏi, ông Ba bỗng lộ ra sắc mặt khó hiểu, ông hỏi lại Huy là mình chưa kể cho cậu sao? Thấy Huy lắc đầu, ông Ba lại càng lộ vẻ khó hiểu.

- Nếu như tôi chưa kể cho cậu, sao tôi lại biết những chuyện này nhỉ?

Ông Ba lẩm bẩm, đi vào nhà trong, Huy nhìn thấy chuyện này, càng cảm thấy sợ, những người sống ở trong thế giới này, chỉ sợ cũng chỉ là những con rối của Ảnh Giới, đặt ra đó cho Vô Ảnh giả tiếp xúc, làm người dẫn chuyện, làm quân cờ cho nó đùa giỡn.

Hoàn thành nhiệm vụ, không có phần thưởng gì, chỉ tăng thêm 24 giờ đi lại Ảnh Giới, Huy thoát ra Ảnh Giới, nhìn Leo ngồi ở trong phòng khách, ra hiệu cho nó đi vào nhà tắm, đổi thân phận trở về, Huy ngồi trên ghế sofa, xem TV nhưng suy nghĩ lại không chú tâm vào nó, cậu đang suy nghĩ về Ảnh Giới, nó rốt cuộc là cái gì?

Một thế giới khác? Cũng đúng, nhưng nó dường như có ý thức riêng, lại thích ăn “chất dinh dưỡng” từ Vô Ảnh giả chết đi, mà lại thích phát nhiệm vụ đẩy họ vào chỗ chết chứ không tự ra tay.

Hoặc là nó cũng thể tự mình ra tay.

Nhưng nó lại cho Vô Ảnh giả sức mạnh để sống sót, để họ lấy đi tài nguyên từ nó, cực kì mâu thuẫn.

...

Chìm trong suy nghĩ khiến Huy ngủ mất lúc nào không hay, khi cậu tỉnh lại đã là giữa trưa, thay đồ, ăn mỳ, đi đến trường như thường ngày, suy nghĩ nhiều về Ảnh Giới lúc này không có ý nghĩa nào cả, cậu phải nhanh chóng mạnh lên, nếu không cũng sẽ bị Ảnh Giới từ từ đẩy vào chỗ chết.

...

[Nhận nhiệm vụ mới]

Trốn Và Tìm

Mô tả : Chúc mừng bạn đã bị Linh Miêu tìm tới, nó có chín cái mạng, mà lại rất thù dai, nó sẽ đến tìm bạn, chơi một trò chơi với bạn.

Yêu cầu : Trốn khỏi Linh Miêu 5 lần, không được chống trả.

Thời hạn : 1 giờ, trước khi bị Linh Miêu nhìn thấy năm lần.

Phần thưởng : Tăng 1 cấp, một trang bị cấp E.

Trừng phạt : Toàn thuộc tính giảm 1, có khả năng nguy hiểm tính mạng.

...

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.