Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Khư Trong Phòng Ngủ!!!

Phiên bản Dịch · 1339 chữ

"Khư lực của Tịnh Khư Tề sẽ theo máu tươi và các loại tổ chức khác thẩm thấu đến nơi tập trung máu tươi trong cơ thể, cũng chính là gan, cho nên không cần để ý tới vị trí tiêm vào." Huấn luyện viên đầu trọc thể hiện ra sự kiên nhẫn vượt qua những người khác khi giải thích với Hứa Thâm: “Nếu tiêm vào lượng Tịnh Khư Tề vượt quá hạn mức, mạch máu của bản thân sẽ lộ ra màu đen nhạt, cực kỳ rõ ràng. Loại tình huống này chính là vượt quá tần suất, nếu tiếp tục gia tăng thêm, sẽ gây tổn thương thân thể. Cậu nhất định phải khống chế tốt liều lượng của bản thân, lấy khư lực của cậu, năm ngày tiêm một lần là phù hợp rồi."

"Sau này nếu cậu muốn tăng tốc lên, phải áp dụng biện pháp rút ngắn từ từ, chú ý xem phản ứng của thân thể mình. Nếu hết thảy bình thường, nghĩa là thân thể thừa nhận được."

Hứa Thâm gật đầu nhưng trong lòng vẫn còn nghi hoặc.

Ở thời điểm hắn hưởng dụng mỹ thực của "Ma ma", một ngày ăn tới ba bữa cơm, nhưng hình như thân thể chắng có chút biến hóa nào cả.

Ít nhất là không nhìn ra được sự biến hóa ở bên ngoài thân thể.

Ngay lập tức Hứa Thâm tiêm Tịnh Khư Tề vào cánh tay mình, hắn muốn thử cảm thụ một chút.

Cảm giác lạnh lẽo dũng mãnh tràn vào cánh tay, rất nhanh, nó đã dần dần chuyển thấm áp, cùng khá giống với thứ cảm giác cực nóng xuất hiện trong lúc hắn ăn các loại mỹ thực do "Ma ma" làm, loại ấm áp này tựa như uống một cốc nước sôi, sau đó cảm nhận nó chậm rãi chảy vào thân thể.

Hứa Thâm cảm thấy thật thoải mái, cả người ấm áp dào dạt.

"Nói như vậy, khư lực sẽ gia tăng sao. . ." Trong lòng Hứa Thâm đầy tò mò, đáng tiếc hắn không nhìn thấy khư lực của bản thân.

Hứa Thâm lại đi tìm huấn luyện viên.

"Lượng khư lực? Có phải cậu muốn hỏi khư lực mạnh hay yếu?"

Huấn luyện viên đầu trọc nghe được câu hỏi của Hứa Thâm, lập tức hiểu tâm tư của hắn. Ông ấy cũng không cảm thấy kỳ quái, lấy lượng khư lực vượt qua đội viên chính thức bình thường trong cơ thể Hứa Thâm, đúng là hắn có tư cách đi tìm hiểu tin tức có cấp bậc cao hơn.

"Về cơ bản, nhân viên trảm khư chúng ta phân chia mạnh yếu dựa theo khư lực, khư lực càng nhiều, ở thời điểm bùng nổ giai đoạn thứ ba 'Bạo', cũng có thể bộc phát ra lực lượng càng mạnh!"

"Trước mắt, chúng ta đều được xếp vào hình thái thứ nhất, chỉ là có người biểu hiện ra mức độ nông cạn, còn có người đã tiếp cận cực hạn rồi. Giống những đội trưởng thuộc đội ngũ thứ nhất trong cục kia, về cơ bản, bọn họ đều đã đạt tới mức cực hạn ở hình thái thứ nhất."

"Hình thái thứ nhất?" Hứa Thâm sửng sốt.

"Đúng vậy, khi chưa đạt tới hình thái thứ hai, chúng ta cứ cho rằng cấp đội trưởng là mạnh nhất. Mãi cho đến khi có người đánh vỡ cực hạn, đạt tới hình thái thứ hai, chúng ta mới biết được cái gì là quái vật chân chính!" Trong ánh mắt huấn luyện viên đầu trọc mang theo vài phần dị sắc, nhìn về phía Hứa Thâm, nói: "Cậu là khư lực giả trời sinh, vô cùng có hi vọng sẽ đánh vỡ được cực hạn. Bởi vậy trong cục mới đặc biệt chiếu cố tới cậu như vậy. Cậu cũng phải cố gắng chăm chỉ, không chịu thua kém, tranh thủ thời gian trở thành giang bả tử (lão đại) của phân cục chúng ta đi."

"Giang bả tử. . ." Hứa Thâm có chút tức cười, không ngờ đám người trong cục lại kỳ vọng vào hắn cao tới vậy.

Huấn luyện viên đầu trọc nhìn dáng vẻ khẩn trương của Hứa Thâm, không khỏi cười cười: "Chịu chút áp lực, cũng đừng lùi bước. Nên nhớ rằng, khi cậu càng mạnh sẽ nhận được càng nhiều ưu đãi, cũng càng thêm an toàn. Lại nói, trong cục sẽ không vì cậu mạnh mẽ mà bắt cậu thường xuyên đi xử lý những sự kiện khư thú kia đâu, hơn nữa nắm được ưu thế trong tay, cậu còn có thể đến nội thành, chứng kiến một thế giới càng thêm bao la rộng lớn hơn."

Thật vậy sao. . . Hứa Thâm vẫn còn nghi vấn trong lòng, nhưng lại không nói thêm gì nữa.

Mặc kệ như thế nào, đúng là trở nên mạnh mẽ hơn sẽ khiến chính mình có cảm giác an toàn.

"Huấn luyện viên, vậy phía trên hình thái thứ hai kia còn có tồn tại càng mạnh hơn không?" Hứa Thâm tò mò hỏi.

"Đương nhiên, nhưng loại cấp bậc này, lại không phải thứ mà chúng ta có thể tiếp xúc được. Bọn họ là những nhân vật chân chính nắm giữ quyền thế ngập trời. . ." Ánh mắt huấn luyện viên đầu trọc xẹt qua một tia kiêng kị nhàn nhạt, ông ấy không muốn nhiều lời.

Trong lòng Hứa Thâm cũng âm thầm rung động, chỉ vẻn vẹn là cấp đội trưởng đã có thể đánh bại "Ma ma", nếu là hình thái thứ hai, sẽ mạnh hơn nhiều lắm? Nói như vậy, hình thái thứ ba sẽ khủng bố tới cỡ nào. . .

Hẳn là những tồn tại ở hình thái thứ ba này, là những người chuyên môn xử lý vài thứ mà hắn "Thấy" kia. . .

Hứa Thâm vừa nghĩ đến vài thứ có dáng vẻ dữ tợn, biến hoá kỳ lạ kia, chợt cảm thấy hết thảy đều có thể hiểu được.

Huấn luyện ban ngày chấm dứt, Hứa Thâm về tới ký túc xá, tiếp tục luyện tập "Bạo khư" ban đêm.

"Ai nha nha, hóa ra cậu chạy đến nơi đây nha. . ." Bỗng nhiên, một chuỗi tiếng cười tựa như tiếng chuông bạc vang lên.

Sắc mặt Hứa Thâm đại biến, hắn nhận ra âm thanh ấy không đến từ ngoài cửa, mà xuất hiện ngay trên. . .đỉnh đầu mình.

Mí mắt Hứa Thâm điên cuồng giật giật. Hắn không dám ngẩng đầu, nhưng trong tầm mắt lại nhìn thấy một cô bé tinh xảo như gốm sứ, đang đi tới bên cạnh mình.

Cô ấy có dáng người nhỏ nhắn, chỉ cao tới ngực hắn, trên người mặc một bộ váy dài trắng như tuyết, đi chân trần cách đất chừng 20 cm, khiến cho đỉnh đầu hai người bọn họ vừa vặn ngang hàng.

Đơn thuần nhìn từ bên ngoài, thì đây là một thiếu nữ tuyệt mỹ tinh xảo, hồn nhiên như tuyết, tựa như không hề nhiễm một chút bụi bặm nào của thế gian.

Nhưng Hứa Thâm lại biết, đối phương là khư.

Hơn nữa. . . còn chính là con khư ở trong phòng ngủ của hắn!

Và cô bé này làm cách nào mà tìm được hắn vậy? !

Hứa Thâm có chút ngơ ngác, nhưng vẻ mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm chết lặng, không chút biến hóa.

"Vài ngày không gặp, những món ăn của cậu lại kém như vậy sao?" Thiếu nữ nghiêng đầu nhìn thấy Hứa Thâm, đi vòng quanh người hắn lượn qua lại lượn lại, đánh giá khắp nơi.

Trong chốc lát, cô bé ấy tiến đến trước mặt, lại trong chốc lát đã ghé sát vào cằm, khoảng cách giữa hai bên gần tới mức. . . suýt chút nữa đã chạm vào nhau rồi.

Hứa Thâm cực kỳ bất đắc dĩ, hắn không thể tiếp tục duy trì quá trình rèn luyện của mình nữa.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 307

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.