Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu Dạy Mãi Vẫn Không Học Được. . . Cũng Bị Trừng Phạt Sao?

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Cấm. . . trong lòng Hứa Thâm vừa động, lúc trước ở ngay ngày đầu tiên khi hắn tưởng tượng thấy mỹ thực của "Ma ma" bao trùm toàn bộ khung xương và nội tạng trong cơ thể, đã khiến những người khác nghĩ rằng khư lực trong cơ thể hắn đã hao hết rồi. Có phải như vậy chính là cấm hay không?

Huấn luyện viên đầu trọc nhìn về phía đám người Đặng Phong và Hứa Thâm, nói: "Trước mắt, trong số mấy người đang có mặt ở đây chỉ có ba người Kỳ Thiên Minh, Hạ Tĩnh Tương, Mạc Sơ là làm được cấm! Rõ ràng mọi người đều tu luyện cùng lúc nhưng hiện giờ lại lộ ra chênh lệch như vậy, tốt nhất là những người khác hãy cố gắng thêm một chút, đợi cho đến cuối tháng, kể cả chưa nắm giữ được cấm, thì tất cả vẫn phải nghênh đón khảo hạch như cũ!"

Đám người Đặng Phong im lặng.

"Huấn luyện viên, ông vừa nói địch nhân là?" Thanh niên tên Mạc Sơ nghi hoặc hỏi.

Khi ra bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, ngoại trừ khư, tồn tại mà bọn họ gặp được, chính là những đồng sự thuộc bộ Tác Chiến, chẳng lẽ những đồng sự kia còn có thể trở thành địch nhân?

Huấn luyện viên đầu trọc liếc mắt nhìn gã, không thèm đếm xỉa gì tới câu hỏi kia, lại tiếp tục nói: "Giai đoạn thứ ba, là bạo! Trước mắt, chỉ có Hạ Tĩnh Tương nắm giữ được kỹ năng này, tuy còn chưa thành thạo, nhưng cũng được tính là đạt tiêu chuẩn. Những người khác cũng cần phải khẩn trương lên, đừng có tỏ ra khắc khổ bề ngoài mà thực ra bên trong vẫn còn nhàn nhã lắm."

Mọi người vừa nghe câu này, tựa như bị chọc đúng tim đen, đều ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Huấn luyện viên đầu trọc liếc mắt nhìn Kỳ Thiên Minh một cái, lại nói: "Kể cho mấy người nghe một câu chuyện. Trước kia tôi từng nuôi một con chó, nó rất thông minh, bất cứ thứ gì chỉ cần dạy một lần là biết nhưng chỉ duy nhất một điều, khi tôi dạy nó cách lần theo khí tức của khư, dù đã dạy nó rất nhiều lần nhưng làm thế nào nó cũng không học được. Vì thế, tôi chỉ có thể giết nó đi thôi." Đến đây, ông ấy lại nhìn về phía mọi người, nói: "Mấy người có nghe hiểu không?"

Tất cả đều biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, bọn họ chính là con chó kia sao? Nếu dạy mãi vẫn không học được. . . Cũng bị trừng phạt sao?

Trong lòng Hứa Thâm hơi hơi rung động, hắn nghe hiểu được ý nghĩ trong lời nói của huấn luyện viên. Không phải con chó kia bị giết vì nó không học được, mà nó bị giết bởi vì nó đã học được một thứ khác. . . đó là ngụy trang (kiểu nó giả vờ mình không học được đó).

"Tiếp tục luyện đi." Huấn luyện viên đầu trọc nhìn lướt qua mọi người, không nói gì thêm nữa, dứt khoát xoay người rời đi.

Sắc mặt mọi người biến ảo, đều có chút khó coi.

Và phần huấn luyện sau đó, ai nấy đều cực kỳ nỗ lực.

Hứa Thâm vẫn rúc vào trong góc yên lặng luyện tập rút kiếm bổ chém.

Tuy thâm ý trong lời nói của huấn luyện viên kia, chưa chắc đã ám chỉ hắn, nhưng hắn hiểu được, mình chỉ có thể ở lại trong này nhiều nhất là hai tháng thôi.

"Ít nhất cũng phải luyện đến trình độ có thể giải quyết khư thú cấp D trong nháy mắt. . ." Hứa Thâm cảm nhận được áp lực. Hai tháng quá ngắn ngủi, hắn phải khắc khổ gấp bội.

Ban ngày, Hứa Thâm rèn luyện rút kiếm bổ chém trên sân huấn luyện, chờ tới buổi tối trở lại ký túc xá, hắn bắt đầu luyện tập bạo, giai đoạn thứ ba theo lời huấn luyện viên nói.

Hắn từng dò hỏi Đặng Phong, đối phương nói mình đã sớm học qua, chỉ là không học được.

Lại nói, tinh túy của bạo thể hiện ở chỗ, nó tập trung khư lực vào một điểm, sau đó bùng nổ trong nháy mắt.

Hứa Thâm có cảm giác, dường như lúc trước khi hắn đánh chết cô bé kia, Khư Nhãn và thân thể của hắn đều rơi vào trạng thái bạo.

Bởi vậy sau khi chiến đấu lần đó kết thúc, khư lực trong cơ thể hắn bị hao hết còn bản thân hắn cảm thấy hư thoát một hồi.

Chẳng qua, lúc ấy hắn sử dụng nó trong tình thế cấp bách, mà hiện tại hắn muốn thuần thục điều khiển loại trạng thái này.

Rất nhanh, đã tới ngày phát Tịnh Khư Tề.

Hàng tháng, sẽ có hai ngày phát loại thuốc này, và đó chính là ngày mà ai nấy đều quan tâm.

Tình huống của Hứa Thâm khá đặc thù, mỗi lần hắn đều được nhận ba ống, bởi vì kỳ hạn học tập của hắn chỉ ngắn bằng một phần ba những người khác. Bởi vậy dưới tình huống phúc lợi trong sáu tháng bị áp súc xuống, khiến cho mỗi lần hắn đều nhận được gấp ba những người khác.

Tuy đám người khác đều biết, Hứa Thâm không thể nhận được nhiều hơn bọn họ, nhưng mỗi lần đi lĩnh Tịnh Khư Tề kiểu này, không ít người đều nhìn mà âm thầm ghen tỵ với hắn, chỉ là bọn họ không có biểu lộ ra thôi.

"Ở giai đoạn sơ kỳ, chỉ có thể tiêm vào Tịnh Khư Tề theo tần suất nửa tháng một lần, chờ sau khi mọi người có thể điều khiển khư lực tự nhiên hơn, nhanh nhất cũng chỉ có thể áp dụng tần suất mười ngày tiêm một lần. Đến sau này, khi khư lực tích lũy càng nhiều, tần suất tiêm vào có thể điều chỉnh nhanh hơn, phù hợp với từng trường hợp." Huấn luyện viên đầu trọc nói với mọi người.

"Huấn luyện viên, nếu thường xuyên tiêm vào sẽ như thế nào?" Có người mới đến không sớm hơn Hứa Thâm bao lâu, không nhịn được dò hỏi.

Khi nói chuyện, người này còn đưa mắt nhìn Hứa Thâm, trong lòng đầy hâm mộ lẫn ghen tỵ.

"Vượt qua tần suất này, gan sẽ bị khư lực xâm nhiễm dẫn đến suy kiệt!" Huấn luyện viên đầu trọc lạnh lùng thốt lên: "Mạo muội cấp tiến, chỉ mang lại hiệu quả ngược, trừ phi mấy người là khư lực giả trời sinh, giống như Hứa Thâm vậy. Lấy tần suất của cậu ấy, dù năm ngày tiêm vào một lần cũng không có vấn đề gì. Chờ sau này khi tích lũy được nhiều khư lực hơn, có thể đổi sang ba ngày, hai ngày, thậm chí là mỗi ngày đều có thể tiêm vào. Miễn là mọi người trưởng thành nhanh như cậu ấy, là được!"

Khư lực giả trời sinh?

Mọi người lập tức nhìn về phía Hứa Thâm. Lúc này cả đám mới hiểu được đối phương khác bọn họ ở điểm nào. Và đương nhiên loại tình huống này lại khiến không ít người âm thầm ghen tỵ.

Hứa Thâm cũng nghe được cách xưng hô mà huấn luyện viên vừa gọi hắn, bỗng có chút kinh ngạc. Có phải ông ấy muốn ám chỉ chuyện hắn thưởng thức mỹ thực của "Ma ma", mà không bị ảnh hưởng không?

Mọi người đều nhận xong Tịnh Khư Tề, lập tức giơ tay cho người khác tiêm vào xong, còn tiếp tục huấn luyện.

Hứa Thâm nhìn ống Tịnh Khư Tề màu lam đậm trong tay, lại nhìn những người khác tùy tiện kéo ống tay áo lên, chọc vào bất cứ nơi nào cũng được, hình như chẳng cần tìm kiếm mạch máu hay bất cứ loại kinh mạch nào khác để tiêm, hắn không khỏi quay sang hỏi huấn luyện viên.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 319

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.