Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Vương Xá Lợi

Phiên bản Dịch · 1256 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Hắn không nói thì không sao, giờ tôi mới để ý thấy tóc mình cứ bay bay.

Cảm giác chân thật đến lạnh người, quả thực có người ở phía sau ngồi xổm trên bàn thờ thổi hơi vào đầu tôi.

Cơ thể tôi lập tức cứng ngắc lại sợ hãi, nhưng trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩ:

“Không, hắn đã chặn mình trước miếu rồi, tại sao lại không dám vào?”

“Chẳng nhẽ hắn sợ cái túi đựng đồ trên người mình.”

Có điều túi đồ đó có mùi, mà mùi để lâu cũng bay hết.

Ngôi miếu này gió lùa tứ phía, người bên ngoài chắc hẳn muốn lừa tôi không cử động và để gió thổi bay hết mùi trong túi vải.

Tôi lập tức lấy túi vải trắng ra nói: 

- Ngươi sợ cái này sao? Được, ta nuốt luôn nó để xem ngươi bắt ta như thế nào.

Tôi thậm chí còn không nhìn vào bên trong túi có gì, bàn tay nhanh nhẹn mở túi và đổ nó vào miệng. Ngay khi những thứ trong túi vào miệng, tôi cảm giác chúng giống như một loại hạt.

Thứ trong túi dường như chứa đầy dầu, vừa thả vào đã trôi tuột vào cổ họng, thậm chí không cần phải nuốt.

Tôi vứt túi vải xuống rồi chỉ vào tường hét:

- Nào vào đây mà bắt ta đi!

Người bên ngoài sửng sốt mấy giây, bật cười nói: 

- Tiểu tử, ngươi cũng thông minh lắm, cái gì cũng dám ăn. Lý Xuân Phong cả đời đi bắt ma, thế mà con trai hắn lại thành quỷ. Nếu như hắn không chết rồi thì ta thực sự muốn xem hắn có chém ngươi ra làm đôi không?

Tôi không hiểu ý của người kia lắm, chỉ có một chi tiết tôi hiểu được, đó là: Bố tôi đã chết rồi.

Tôi suýt thì ngất đi, nhưng đối phương lại cười không ngừng: 

- Tiểu tử, nếu chưa chết thì quay lại tìm ta! Đời này kiếp này hoặc là chúng ta sẽ giết cả nhà họ Lý của ngươi, hoặc là ngươi sẽ giết chúng ta!

Trước khi tôi có thể hiểu được chuyện gì xảy ra, thì dưới bụng đã cồn cào như đang bốc cháy, tôi khó nhọc oằn mình lại, cho tới khi tầm nhìn dần tối và ngất lịm đi trong miếu Thổ Địa.

Khi tôi tỉnh dậy, ánh nắng chói chang đã xuyên qua các vết nứt trên tường xuyên vào trong ngôi miếu.

Thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là một người đàn ông trung niên đang ngồi dưới nắng, ánh sáng xuyên qua vết nứt trên tường giống như hai lưỡi dao xuyên qua vai anh ta, tuy nhiên, người đàn ông đó dường như không chói mắt là gì, cứ ngồi chéo giữa ánh sáng và bóng tối, mắt hướng về nơi có ánh sáng và dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Tôi vừa cử động thì nghe đối phương cất lời:

- Ta đang tính xem nên xử lý ngươi như thế nào?

Đoạn người đàn ông quay đầu lại, tôi nhìn rõ khuôn mặt của anh ta có ba vết sẹo chạy chéo hằn sâu, gần như phá hủy một nửa khuôn mặt của anh ta.

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào tôi và nói: 

- Ngươi là Lý Phách, là con trai của Lý Xuân Phong?! Tên ta là Khúc Mặc, là sư huynh của Lý Xuân Phong, cũng là người mà cha ngươi lúc trước dặn đi tìm.

Phản ứng đầu tiên của tôi không phải là tới tay bắt mặt mừng mà lặng lẽ lùi lại vài bước - người này đến đây thật trùng hợp.

Khúc Mặc tựa hồ không chú ý tới phản ứng của tôi, tự lẩm bẩm nói: 

- Ta đang suy nghĩ có nên giết ngươi hay không.

- Thể chất và vận mệnh của ngươi vốn là số âm, hiện tại lại đang mặc quần áo của người chết, còn ăn Quỷ Vương Xá Lợi ngay tại chốn tam âm hội họp, tương đương với việc đem mạng sống của mình dâng cho âm phủ. Còn sống cũng thành ma, ta nên giết ngươi thôi.

- Tuy nhiên, mạng sống của ngươi vẫn chưa kết thúc, thân thể của ngươi vẫn còn đó, và ngươi vẫn là một con người sống. Giết ngươi chỉ là phòng bệnh hơn chữa bệnh. Nếu ngươi không phải là con trai của Lý Xuân Phong, ta sẽ không do dự mà giết ngay. Nhưng ngươi vẫn còn phải gọi ta một tiếng chú, cho nên khiến ta rất khó xử.

Tôi lặng lẽ nhìn Khúc Mặc mà không nói một lời.

Kể từ khi ăn Quỷ Vương Xá Lợi và tỉnh dậy sau cơn hôn mê ngày hôm qua, tôi dường như đã thay đổi rất nhiều, ít nhất thì tôi không còn sợ hãi sự sống và cái chết nữa.

Khúc Mặc lấy ra một đồng tiền ném về phía tôi: 

- Ta có giết ngươi hay không là tùy ý trời! Ngươi chọn chính phản rồi tự mình tung đồng xu. Sống hay chết do số mệnh quyết định.

Tôi nhấc chân đá bay đồng tiền trên mặt đất:

- Ông là sư huynh của bố tôi sao?

Khúc Mặc xuất hiện quá lạ kỳ, thậm chí còn bất ngờ hơn cả người truy đuổi tôi ngày hôm qua.

Ít nhất, bố tôi đã cảnh báo trước rằng sẽ có thứ gì đó đến tìm tôi, nhưng ông không hề đề cập đến chuyện chú có thể đến tìm tôi. Vả lại từ nhỏ đến lớn, bố tôi chưa bao giờ nhắc đến việc tôi có chú.

Nếu giữa bố tôi và ông ấy không có mâu thuẫn thì tại sao hai người chưa bao giờ qua lại hay thậm chí nhắc bất cứ điều gì về ông ấy?

Nghĩ rộng hơn, cho dù giữa bố tôi và chú không có mâu thuẫn thì chúng tôi cũng chưa từng gặp mặt nhau. Khi không bỗng có một người đàn ông đột nhiên bước ra xưng là sư huynh của bố tôi liệu có tin được không?

Khúc Mặc liếc nhìn tôi:

- Ngươi đi theo ta, nếu không ta bây giờ sẽ giết ngươi.

Nói rồi hắn bước ra khỏi miếu Thổ Địa mà không hề quay đầu lại.

Nếu Khúc Mặc là con ma đã cố giết tôi đêm qua, tôi có muốn trốn cũng không thể thoát được. Nếu ông ấy thực sự là chú tôi thì không cần phải chạy trốn.

Tôi do dự một lúc rồi đi theo Khúc Mặc về phía đường hầm.

Đoạn bước vào trong đường hầm hắn bất ngờ lên tiếng: 

- Ngươi có dám theo ta vào đường hầm không?

Tôi do dự một chút nhưng vẫn tiếp tục đi về phía trước cùng hắn. khúc Mặc vừa đi vừa nói: 

- Đường hầm thực ra là nơi âm dương giao nhau. Người sống đi được và ma quỷ cũng thế. Khi đi, hãy cẩn thận một chút, đừng đụng vào những người bạn đang trốn tránh ánh nắng mặt trời bên trong.

Khúc Mặc vừa dứt lời tôi vô thức liếc nhìn xung quanh, may thay xung quanh không có ai.

Khúc Mặc lại nói: 

- Quay về sau đi!

Tôi lập tức quay lại, chợt nhìn thấy một bóng người đang khom lưng ở lối vào đường hầm ngửi tàn thuốc do tài xế ném ra khỏi xe.

Bạn đang đọc Vay Mạng Dương Gian (Dịch) của Miêu Kỳ Diểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.