Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỏ thi

Phiên bản Dịch · 1706 chữ

Sa Tam Lang à, ngươi có biết ngươi dùng chữ ‘ người qua đường’ này sớm hẳn một ngàn năm không?

Lý Ngang vừa lúng túng nghe Sa Tam Lang nhiệt tình ca ngợi, cảm thấy cứ như mình tổ chức ký tặng nhưng chỉ có một độc giả duy nhất ủng hộ.

Ngượng đến nỗi có thể dùng chân móc ra một căn nhà hai phòng ngủ, một phòng khách.

Cũng may Sa Tam Lang cũng không nói quá lâu. Khi pháo bông rực rỡ nở rộ trên bầu trời phía Nam, đội ngũ múa rồng hai bên bờ sông và quần chúng xem hội cũng bước nhanh hơn.

"Cuộc đua thuyền rồng sắp bắt đầu rồi."

Sa Tam Lang áy náy chắp tay.

"Mong Lý tiểu lang quân tha thứ ta không thể tiếp chuyện thêm, đợi chúng ta đoạt được giải quán quân, lại mang phần thưởng đến Bảo An Đường bái tạ."

"Không cần không cần đâu, đi nhanh đi, coi chừng tới không kịp."

Lý Ngang khoát tay để Sa Tam Lang rời đi, quay người chọn hai cây trâm cài ở quầy bán trang sức, lại cáo biệt hai mẹ con không biết tên, cùng Sài Sài đi đến chỗ đua thuyền rồng.

Một tiếng còi vang lên, cả trăm chiếc thuyền xuất phát. Trong tiếng hò hét trợ uy nhiệt liệt của bách tính hai bên bờ sông Y Châu, giải quán quân đua thuyền đã về tay Hội Đóng Thuyền, Sa Tam Lang và bọn tiểu nhị tiếc nuối nhận giải ba.

Người của Hội Đóng Thuyền vui mừng hớn hở, đứng bên đường tặng bánh ú, thịt khô, bánh kẹo. Lý Ngang cũng đi lĩnh một bao đường mạch nha, để ké chút may mắn.

Đợi cho buổi biểu diễn pháo chúc mừng quán quân kết thúc, ngày lễ Ngu Quốc đầu tiên kể từ khi Lý Ngang thức tỉnh ký ức, cũng hạ màn như vậy.

—— ——

". . . Đi về nhớ kỹ là đừng để thạch cao dính nước."

Mười ngày sau, trong Bảo An Đường, Lý Ngang thuận miệng dặn dò một người bệnh gãy xương xong xuôi, đưa mắt nhìn bóng lưng đối phương biến mất sau cửa tiệm.

Khoảng thời gian này, người bệnh đến chỗ hắn cũng tăng lên một chút.

Có thể là chuyện nhà Cam Nhị ngày đó lan truyền ra, nên những người bệnh sau này đều yêu cầu Lý Ngang cho bọn họ dùng băng vải thạch cao tốt nhất, cũng mặc kệ loại vết thương và những phí tổn phải trả khác.

Thậm chí còn người bán hàng còn đến Bảo An Đường hỏi thăm, về sau có cần họ cung cấp bột thạch cao chín định kỳ không.

Sài Thúy Kiều đang cầm khăn lau bàn nói:

"Tại sao những người này đều muốn dùng loại thuốc tốt nhất vậy, không sợ đắt à."

"Vì đặt an toàn lên hàng đầu chứ sao. Dù sao ở thời đại này, bệnh nhẹ lúc nào cũng có thể phát triển thành bệnh nặng, chỉ cần điều kiện cho phép, không bằng ngay từ đầu liền dùng thuốc trị thương tốt nhất."

Lý Ngang uống ngụm nước trà, nhìn sắc trời, liền quay đầu hỏi:

"Đúng rồi, hôm nay là ngày mấy?"

"Ngày mười sáu rồi."

"Vậy hẳn là đã qua kỳ nghỉ xuân của Châu Học."

Lý Ngang tự nhủ đặt chén trà xuống, đứng dậy nói:

"Lát nữa ta phải đến Châu Học, bỏ ghi danh kỳ thi tỉnh."

"Chuyện thư đề cử của Học Cung à?"

Sài Thúy Kiều gật nhẹ đầu.

"Cửa tiệm thì sao?"

"Giống như trước đây, đặt một tấm bảng bên ngoài, thông báo là đến đêm ta sẽ trở về."

Lý Ngang quay vào buồng trong, cầm túi tiền đi ra ngoài, hôm nay hắn tiêu hoang một chút, gọi một cỗ xe ngựa để đến Châu Học.

Kỳ nghỉ xuân của Châu Học Y Châu là từ giữa tháng tư đến tháng năm, khoảng thời gian này vừa vặn cũng là ngày mùa, một số học sinh gia đình nhà nông điều kiện không được tốt, có thể thừa dịp ngày nghỉ về nhà hỗ trợ làm chút việc nhà nông.

Hiện tại ngày nghỉ đã kết thúc, ở cổng Châu Học lại khôi phục sự náo nhiệt trước kia.

Lý Ngang nhảy từ trên xe xuống, lấy từ trong túi tiền ra hai đồng chiết thập tiền đưa cho xa phu xe ngựa, quay người đi đến cửa chính Châu Học.

Không có bài tập đáng ghét phải làm trong kỳ nghỉ, các bạn học đồng môn hơn một tháng không gặp đang đứng trong đình viện tùy ý trò chuyện với nhau. Nội dung đàm luận, dĩ nhiên là kỳ thi tỉnh Châu Học nửa tháng sau.

"Nghe nói thi tỉnh lần này, người đến Y Châu giám thị chính là đại nho Tuyên Châu Vệ Nguyên Long. Hắn tôn sùng nhất là nhạc phủ Hán Ngụy, thích thơ của Bạch Nhạc Thiên, Nguyên Vi Chi. Xem ra lần này Anh Bác huynh mười phần chắc chín."

"Ai, cái gì mà mười phần chắc chín chứ, cũng không phải Chính Bình không biết, từ phú thì ta cũng tạm, nhưng vừa thấy đề thi vấn đáp đã nhức cả đầu rồi. Lần thi tỉnh này, còn phải xem Thiệu Nguyên huynh, Dật Minh huynh."

"Đúng rồi, Dật Minh huynh, năm ngoái ngươi đã đi Trường An, có thể kể cho chúng ta rốt cuộc Học Cung trông như thế nào không?"

Lý Ngang không thân với đám đồng môn đang trò chuyện kia cho lắm.

Cũng không định đi qua tham gia náo nhiệt, chẳng qua nghe bọn họ nói đến Học Cung, vẫn dừng bước lại yên lặng lắng nghe.

"Học Cung ấy à. . ."

Địch Dật Minh, cũng là một nhân vật nổi bật khác trong Châu Học, đồng thời cũng là một học sinh trẻ tuổi năm ngoái từng đi Trường An, tham dự vòng sơ khảo của Học Cung.

Hắn nghĩ nghĩ, rồi do dự nói:

"Nếu so với Y Châu thì đúng chênh lệch một trời một vực. Người ở đó, từ lời nói, việc làm, suy nghĩ, cách ăn nói, khí chất, cảnh giới, đều hoàn toàn không giống với các đệ tử hàn môn thông thường.

Chỉ cần được đi vào đó, dù chỉ là tham quan qua, cũng không muốn đi ra nữa."

"Vậy cơ à. . ."

Trên mặt những đồng môn chung quanh đều lộ vẻ hâm mộ, Địch Dật Minh bổ sung:

"Có điều, muốn thi đậu Học Cung thì khó như lên trời.

Ngu Quốc có tới bốn trăm triệu người, sáu trăm châu phủ, hàng năm mỗi châu phủ tổ chức thi tỉnh chỉ lấy mười người.

Qua kỳ thi tỉnh, đến Trường An còn phải thông qua một vòng sơ khảo, rồi thi vòng hai thêm hai lượt.

Chỉ cần rớt ở bất cứ vòng nào thì coi như phí công nhọc sức, chỉ có thể sang năm lại đến thi lại.

Một khi quá mười tám tuổi, thì đời này không còn hi vọng gia nhập Học Cung.

Nếu không phải như thế, Trường An cũng sẽ không có câu nói ‘Tất cả đệ tử Quốc Tử Giám đều là thí sinh bị Học Cung đào thải'. Mà đệ tử Quốc Tử Giám, cũng sẽ không bí mật căm thù Học Cung."

"Quốc Tử Giám. . ."

Các đồng học chung quanh lại trầm mặc, để có thể vào học ở Quốc Tử Giám cũng phải thông qua vô số trận khảo thí, đọc đủ thứ thi thư, phải là tinh anh nổi bật tuyệt đối, trong đó không thiếu con cháu quan lại cùng du học sinh ngoại quốc ưu tú nhất.

Những học sinh xuất thân từ Y Châu như bọn họ, muốn thi vào Quốc Tử Giám cũng đã vô cùng gian nan, về phần Học Cung độ khó cao hơn một tầng thì. . .

"Xuất thân mà, xuất thân."

Một người lắc đầu than khổ:

"Học sinh cùng tuổi với chúng ta ở Trường An, vừa sinh ra đã sống ngay tại Thành Trường An, từ nhỏ đã có thể tiếp xúc đến tài liệu giảng dạy, tư tưởng của Học Cung, thậm chí còn gặp gỡ nhận biết giáo thụ, giáo tập của Học Cung.

Độ khó khi thi vào Học Cung, không biết thấp hơn chúng ta bao nhiêu lần."

Lời này cũng không gây được bao nhiêu hưởng ứng, bởi vì những lời tương tự, những học sinh này đã phàn nàn không biết bao nhiêu lần trong tiệc rượu.

Lý Ngang nghe một lúc, cảm thấy cũng đủ rồi, định lặng lẽ rời đi.

Vừa mới xoay người liền nghe được trong góc đình viện truyền đến giọng nói mừng rỡ của Tống Thiệu Nguyên.

"Nhật Thăng? Đệ cũng tới rồi?"

"Tống đại ca."

Lý Ngang cười khổ quay người lại, chắp tay chào Tống Thiệu Nguyên và nhóm bạn bên cạnh hắn.

"Lại đây ngồi đi, lát nữa giáo thụ Châu Học mới tới."

Tống Thiệu Nguyên nhiệt tình mời Lý Ngang ngồi xuống.

"Đệ chuẩn bị cho kỳ thi tỉnh nửa tháng sau đến đâu rồi? Thời gian này đệ bận bịu, nếu như chưa kịp chuẩn bị đề cương thì xem bản này trước đi.

Sau khi biết năm nay giám khảo thi tuyển là đại nho Tuyên Châu Vệ Nguyên Long, ta và đồng môn đã căn cứ theo sở thích của hắn, thức đêm soạn ra bộ đề cương này. Bên trong có những đề mục dự đoán nội dung khảo thí Thi Từ, Vấn Đáp. . ."

Tống Thiệu Nguyên luôn đối đãi với Lý Ngang như biểu đệ, cũng mặc kệ ánh mắt oán trách của các bạn học bên cạnh. Quyển đề cương dự đoán đề thi này là do cả đám bọn họ thức đêm soạn ra, đưa không cho người ngoài như Lý Ngang thì cảm thấy không thoải mái cho lắm.

"Cái này. . ."

Lý Ngang lúng túng gãi gãi bàn tay, ngượng ngùng nói:

"Tống đại ca, thi tỉnh năm nay, ta không định tham gia."

Bạn đang đọc Vấn Kiếm (Bản dịch) của Hắc Đăng Hạ Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Myumyu612
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.