Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Ma

Tiểu thuyết gốc · 1289 chữ

Trần Dương tỉnh dậy trong cơn ác mộng. Những hình ảnh đáng sợ của cái chết và sự hủy diệt vẫn in sâu trong đầu cậu.

Cảnh tượng cha mẹ bị nhấn chìm trong làn sương tà khí đen kịt, cả ngôi làng bị tàn phá khiến cậu không thể thở nổi. Đôi mắt đỏ hoe, trái tim cậu nặng nề bởi nỗi đau tuyệt vọng.

Cậu mở mắt, thấy mình đang nằm trong một căn phòng nhỏ, bài trí đơn giản nhưng sạch sẽ, một chiếc giường mộc mạc và một bàn trà nhỏ, không có gì xa hoa nhưng cũng đủ khiến cậu cảm thấy bớt lạc lõng. Cậu lặng lẽ ngồi dậy, không biết mình đã ở đây bao lâu.

Bước ra ngoài, Trần Dương thấy khung cảnh một sân nhỏ với vài bụi cây và cỏ xanh. Căn nhà này dường như nằm sâu trong núi, bao quanh là rừng cây và vách đá. Không thấy bóng người, cậu chỉ biết ngồi rúc vào một góc sân, lại là cảm giác cô độc và mông lung.

Cậu cứ ngồi một góc như vậy cho đến lúc ánh Mặt Trời lấp ló sau những ngọn núi, đột nhiên cậu nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía xa, tiếng cười nói náo nhiệt. Một nhóm hơn hai mươi người chạy vào sân, ai nấy đều nhìn cậu với vẻ hiếu kỳ. Một trong số đó hét lên:

"Đứa trẻ nằm trước Sơn Phong tỉnh lại rồi!"

Đám người lập tức xúm lại quanh Trần Dương khiến cậu nhất thời có chút hoảng loạn.

Một thanh niên mập mạp bước tới, gương mặt tròn trịa và nụ cười như đúc sẵn trên gương mặt nên luôn hiện hữu trên môi.

Lau sạch mồ hôi trên tay sau một ngày làm việc Đại Hào gãi đầu cười:

"Ngươi ổn chứ? Ta là Đại Hào, là ta phát hiện ngươi bất tỉnh dưới chân núi nên mang ngươi về đây…..à Nơi này là ngoại môn của Ngũ Linh Tông….còn ngươi? Ngươi từ đâu đến?"

Trần Dương đang hoãng lại may mắn gặp được Đại Hào, hắn ta cũng hòa đồng giới thiệu một tràng rồi mới nói chuyện khiến Trần Dương bình tĩnh hơn nên ngập ngừng đáp với giọng khàn đặc:

"Ta... ta là Trần Dương. làng ta ở cách Lâm Thành không xa,....hôm đó đột nhiên có một đám khói đó kéo đến….Cha…mẹ ta... đều bị nó hại chết…. Làng của ta bị phá hủy. Ta chỉ nhớ mình chạy đi, rồi ngất xỉu."

Đám đệ tử ngoại môn nghe vậy, ai nấy đều trầm ngâm, vài người lắc đầu thương cảm. Một thiếu niên khác, dáng người cao gầy với làn da ngăm đen, khuôn mặt nghiêm nghị, tiến lên hỏi:

"Đám khói đỏ mà ngươi nói đại khái trông như thế nào?"

Trần Dương hít sâu một hơi, rồi chậm rãi đáp:

"Nó... to lớn như một cơn bảo, lại như làn khói tỏa ra sự ghê rợn khủng khiếp, Mọi thứ trên đường đi của nó điều khô héo như hạn hán, người sống thì như bị rút hết máu thịt.”

Đại Hào nhíu mày, quay sang một thanh niên khác đang khoanh tay đứng gần đó:

"Lâm Nhân, ngươi xuất thân từ gia tộc lớn chắc biết về thứ này hả?"

Lâm Nhân, thanh niên cao gầy với ánh mắt sắc bén, mái tóc dài buộc lỏng phía sau, gương mặt đầy vẻ kiêu ngạo trầm ngâm một lúc rồi nói:

"Trước khi đến đây ta từng nghe phụ thân nhắc đến một thứ tương tự, có lẽ thứ mà tiểu tử này gặp phải là ma khí của Thiên Ma, một tà vật cổ xưa bị phong ấn vạn năm trước. Gần đây kết giới phong ấn bị yếu đi, nên có chút ma khí thoát ra ngoài. các đại gia tộc với các tông phái cũng đang náo loạn tìm biện pháp đối phó."

Nghe đến đây, Trần Dương ngạc nhiên hỏi lại:

"Thiên Ma? Thứ đó là gì?"

Lâm Nhân cười khẩy, đôi mắt lóe lên tia khinh thường, nhìn cậu như đang giảng giải cho một kẻ ngu dốt:

"Thiên Ma là tà vật mạnh mẽ, vạn năm trước bị các vị tiên đế và cổ thần phong ấn. Một khi nó hoàn toàn thoát ra, cả thế giới này sẽ rơi vào hỗn loạn. Nhưng ngươi không cần lo, các tông phái và đại gia tộc sẽ không để nó thoát ra dễ dàng đâu!."

Trần Dương gật đầu, phần nào cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng nỗi đau mất đi gia đình vẫn ám ảnh. Cậu cúi đầu cảm tạ:

"Cảm ơn các vị đại ca đã cứu ta! tiếp theo..."

Đại Hào vỗ vai cậu, cười lớn

"Đừng lo nữa, ngươi cứ ở lại đây ghi danh đệ tử, biết đâu có tư chất một bước thành tiên ha ha ha”

Lúc này, một giọng lạnh lùng vang lên từ phía sau:

"đừng nghe hắn nói nhảm, nếu tu tiên dễ dàng như vậy thì hắn ta cũng không ở đây suốt ba năm."

Trần Dương quay lại, thấy một thanh niên cao lớn, gương mặt góc cạnh với đôi mắt sâu đầy uy lực, tỏa ra khí chất nghiêm túc.

Đại Hào bị biêu xấu nhưng cũng không quan tâm mà nói tiếp với Trần Dương

“hắn ta là Trương Thượng dù lời nói có phần khó nghe, nhưng cũng rất tốt tính ngoài ra tên có vẻ uyên bác bia là Lâm Nhân con trai của thành chủ Lâm gia. Bọn chúng mười ba tuổi mới ghi danh đệ tử vào sau ta một năm, nhưng hơn ta một tuổi”

"Làm ký danh đệ tử ở đây không đơn giản đâu, với dáng vóc gầy yếu như ngươi ta khuyên ngươi ngày mai nên đến thiện phòng" Trương Thượng nói tiếp

Đại Hào cười phá lên, vỗ vai Trương Thượng thân mật:

"Đúng Đúng! về thiện phòng để ông đây bồi bổ, đảm bảo một năm tăng hai mươi cân."

“ngươi nuôi lợn à” Lâm Nhân nói

---

Sau một hồi trò chuyện, Đại Hào dẫn Trần Dương đi dạo quanh khu vực ngoại môn chỉ dẫn nhiều thứ khiến Trần Dương không có khoản trống để buồn bã.

Ngày hôm sau, Trần Dương được Đại Hào đưa tới gặp một chấp sự ngoại môn. Lão là một người đàn ông trung niên với gương mặt lạnh lùng và ánh mắt hờ hững. Khi thấy Trần Dương, lão chỉ liếc qua rồi nói:

"Ngươi có duyên với Ngũ Linh Phái nên ta cũng không đuổi, tuy nhiên ta cũng không thể nuôi không ngươi được! mỗi đệ tử muốn ký danh ở lại phải chọn một khu vực làm việc.

Ở đât ta có thiện phòng chịu trách nhiệm nấu ăn cho toàn bộ ngoại môn, mục phòng chuyên chăn nuôi gia súc và canh phòng chủ yếu trồng lúa trồng rau tùy ngươi lựa chọn.”

“chấp sự đại nhân, ta chọn Thiện Phòng!”

Trần Dương đã trao đổi với Đại Hào trước nên không suy nghĩ mà lên tiếng đáp

“Tốt! Mỗi năm nội môn có một kỳ kiểm tra, nếu ngươi có thể dẫn khí nhập thể thì sẽ được tuyển vào nội môn nhưng nếu qua hai mươi tuổi vẫn không được thì phải xuống nuối. Đây là ngoại môn công pháp, rảnh rỗi thì xem qua, nếu ngươi có tư chất tốt thì tự khắc lĩnh hội."

Lão nói một tràng đồng thời đặt một cuốn sách cũ kỹ xuống trước mặt Trần Dương rồi phẩy tay, tỏ ý đã hết chuyện.

Trần Dương cúi đầu nhận lấy, không nói gì thêm.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cổ Nhân sáng tác bởi Tannhat2811
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tannhat2811
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.