Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương Bình (1)

Tiểu thuyết gốc · 1012 chữ

"Bạch, Bạch, Bạch".

Trong một gian phòng xa hoa lộng lẫy, một nữ nhân đang chổng mông lên cho người nam nhân đẩy.

Người nam nhân tuổi chừng 20, gương mặt tuấn tú, điển trai nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc sảo, thân hình hắn cũng không phải 6 múi nhưng cũng có cơ bắp, không gọi là gầy.

Nữ nhân thở hổn hển, hai mắt toát ra vẻ mê ly say đắm, gương mặt nàng xinh đẹp tuyệt thế, nếu đem so sánh thì đủ để gọi là hoa hậu, hoa khôi trên thế giới.

Hai người đều trần truồng không một mảnh vải che thân, đang điên cuồng giao hợp.

Nữ nhân gắt gao nắm chặt lấy ga giường, hai chân kẹp chặt để người thanh niên dễ đút vào hơn, dần dần cả người nàng nhộn nhạo nóng lên, hơi thở dồn dập, thỉnh thoảng nàng còn lè lưỡi lấy hơi.

Người thanh niên thấy vậy cười cợt, vật cứng bên dưới đẩy mạnh làm nàng khẽ rên lên một tiếng, hắn cười ha hả nói:

"Thế nào? có thích hơn thằng phế vật Dương Bình kia không?".

Hắn không chớ nàng kịp trả lời đã vỗ mạnh vào bờ mông nàng, "Bộp" một tiếng, bờ mông co dãn mê người, xúc cảm mười phần làm hắn không nhịn được vừa thúc eo nhanh hơn vừa vỗ vào vài cái.

Nữ nhân hơi thở dồn dập, vóc người nàng vốn đã trắng nõn nà bây giờ lại khoác lên một tầng màu hồng nhạt, đây là biểu hiện của sự hưng phấn.

Nữ nhân đầu óc loạn cả lên, nàng chỉ cảm thấy đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nàng cảm thấy hưng phấn như vậy, cái vật cương cứng phía dưới đẩy mạnh vào người nàng khiến nàng chết mê chết mệt.

Hơi thở nàng ồ ồ, cả người toát ra vẻ mị lực vốn có của nữ nhân, nàng thè lưỡi cố hô hấp lấy không khí, vội nói:"Thích.....thích lắm.....của anh khủng hơn anh Dương Bình nhiều.....ư....ưm.....".

Nam nhân cười ha hả, từ lúc ép tên anh ruột của mình ra khỏi gia tộc hắn cực kỳ vui sướng, hiện toàn gia tộc hắn là người nắm quyền, muốn làm gì chẳng được.

Nam nhân cảm thấy đoạt vợ của anh mình là điều mà hắn thích nhất kể từ khi sinh ra, khác không nói, chỉ nói vẻ đẹp mê ly kiều diễm của nàng đã làm hắn thần hồn điên đảo, càng đừng nói đến khả năng làm tình điên cuồng của nàng trên giường.

Nam nhân vươn tay bóp chặt bờ vú của nàng, cảm xúc đàn hồi truyền đến khiến lòng hắn lâng lâng, thầm hô tiếc nuối, một cực phẩm như vậy mà phải làm vợ tên anh ruột ngu xuẩn kia tận 2 năm trời.

Hắn hận không thể chiếm đoạt nữ nhân này sớm hơn, nghĩ đến vật cứng phía dưới đột nhiên nóng bừng bừng.

Nữ nhân hơi thở càng gấp, nàng rên rỉ, nói khẽ:"Em sắp ra....".

Bờ mông nàng kẹp chặt vật cứng phía dưới, bỗng bờ mông trắng mịn dần lắc lư qua lại theo nhịp nhằm kích thích tên thanh niên ra nhanh hơn.

"Hừ hừ". Tên thanh niên lạnh rên một tiếng, phía dưới đã không nhịn được.

.........

Cách tòa biệt thự khoảng 200 mét, một tên thanh niên chậm rãi bước xuống, hai mắt như kiếm, gương mặt có chút tang thương của thời gian nhưng vẫn tuấn tú.

Thanh niên mặc một thân áo bào trắng của người tập võ, dưới hông đeo một cây kiếm nhật, chỉ riêng võ kiếm đã biết thanh kiếm này không tầm thường.

Chỉ là trên trán thanh niên đeo một tấm vải trắng, hiển nhiên là nhà có tang hoặc đúng ngày cúng tế tổ tiên.

Thanh niên một đường tiến thẳng đến biệt thự, bỗng một viên cảnh sát trẻ tuổi chặn lại, quát hỏi:"Này, cậu là ai? sao lại đeo vũ khí trên đường?".

Thanh niên nhàn nhạt nói:"Cút".

"Làm càn, cậu có biết....oái". Viên cảnh sát trẻ tuổi bỗng khiếp sợ, hai mắt trừng lớn không thể tin nổi.

Khí thế người thanh niên trước mặt làm hắn run lẩy bẩy, hai chân hầu như đứng không vững, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Võ Giả....không.....cổ võ giả!

Chỉ có Cổ Võ Giả mới phóng xuất được khí thế, mới khiến hắn sợ đến mức không dám động đậy!

Viên cảnh sát vội cúi đầu xin lỗi rồi chuồn mất, đùa gì thế? cổ võ giả đấy, ngàn người mới có một.

Chuyện này hắn không giải quyết được, đành phải báo cấp trên xử lý.

Thanh niên một đường đi thẳng đến biệt thự, trước biệt thự có hai tên bảo vệ mặc vest đen, thấy hắn tiến lại vội ngăn cản thì bị khí thế chấn nhiếp.

Thanh niên một đường đi thẳng đến đại sảnh của biệt thự.

Đúng lúc này một lão giả tóc hoa râm đi từ trên tầng 2 xuống.

"Lạch cạch". Ngay lập tức, hàng chục người mặc vest đen từ bốn góc của biệt thự xông ra, mỗi người đều mang súng K54 chĩa về phía hắn.

Tên thanh niên bị bao vây không lối thoát.

Lão giả cười nói:"Dương Bình, đây đã không phải là chỗ ngươi có thể tới".

Dương Bình biết lão giả là cổ võ giả có tu vi Ám Kình đỉnh phong, hắn cũng biết lão giả này là người hầu của em trai hắn, đành lạnh giọng nói:

"Dương Thiên có mối thù không đội trời chung với ta, khác không nói, chỉ nói đến việc hắn giết hại cha, mẹ ta, đoạt vợ của ta, nhiêu đó đã đủ để ta chém hết ngàn lần, lần trước ngươi ỷ vào tu vi cao hơn mới đánh bại được ta, bây giờ thì đừng hòng".

Dứt lời, hắn phóng xuất ra khí thế Hóa Kình Tông Sư!

Lão giả lập tức kinh hãi biến sắc!

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.