Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương Bình (2)

Tiểu thuyết gốc · 1011 chữ

Lần trước tu vi Dương Bình chỉ có Nội Kình sơ kỳ, vậy mà bây giờ mới bao lâu?

Chỉ vừa 5 tháng!

Từ lúc lão giả mạnh mẽ trục xuất Dương Bình ra khỏi gia tộc, tu vi của Dương Bình căn bản không được lão giả coi vào đâu, vỏn vẹn một quyền của lão đủ để Dương Bình trọng thương gần chết.

Nghĩ đến đây lão giả cảm thấy toàn thân run lên, trong đầu bắt đầu sinh ra thoái ý.

Ám Kình cùng Hóa Kình căn bản là thiên địa cách biệt, dù là Ám Kình đỉnh phong cũng vậy, chỉ cần một chưởng của cường giả Hóa Kình Tông Sư đủ để lão chui vào quan tài.

Càng đừng nói Dương Bình chuyên tu Kiếm đạo, cường giả dùng kiếm luôn luôn mạnh hơn cùng giai một bậc.

Đây là thế mạnh của kiếm tu, kiếm tu cực mạnh về tấn công nhưng phòng ngự kém cỏi, nếu đem so với võ giả cùng giai thì kém một bậc.

Cổ Võ Giả cũng không phải tu sĩ, họ cần luyện võ dầm mưa dãi nắng, chịu bao đau khổ, mệt mỏi mới có thành tựu chân chính, khác hẳn với tu sĩ, chỉ cần ngồi một chỗ ăn một đống thiên tài địa bảo là đột phá ầm ầm.

Lão giả mồ hôi lạnh ướt đẫm áo, nhưng nghĩ tới chủ nhân của lão đang hoan lạc trên tầng 2, lão nén sợ hãi quát to:"Bắn cho ta".

Đám bảo tiêu ngay lập tức nổ súng, lệnh của chủ tử là thiên mệnh, giết người cũng là chuyện bình thường thôi, ai trong bọn họ chưa từng giết người?

"Bằng bằng bằng".

Từng viên đạn xé gió rít gào xông đến, tiếng súng nổ nghe chói cả tai nhưng Dương Bình vẫn thờ ơ, hai mắt lóe lên tinh quang.

Hắn đã sớm biết tên em trai "kính yêu" của hắn không cúi đầu nhận tội, vậy đừng trách hắn vô tình!

Lúc này dị biến xảy ra!

Xung quanh Dương Bình ngay lập tức hình thành nên một hào quang nhàn nhạt, lão giả lập tức nhận ra vật này, lão thầm than nhẹ.

Đây chính là cương khí! dấu hiệu của Hóa Kình Tông Sư!

Đừng nói đạn súng lục, dù cho đạn súng trường cũng đừng hòng làm trầy xước cương khí.

Chỉ có vũ khí hạng nặng như súng phóng tên lửa mới có thể mạnh mẽ đánh nổ cương khí.

Đạt đến cảnh giới Hóa Kình Tông Sư, chân khí trong cơ thể có thể phóng xuất ra ngoài tạo nên tấm chắn cương khí.

Đúng như lão giả nghĩ, đạn của súng K54 căn bản là gãi ngứa cho cương khí, từng viên đạn chạm đến là rơi xuống đất, không làm tổn thương cương khí được mảy may.

Ánh mắt Dương Bình phát lạnh, đảo quanh từng tên bảo tiêu, quát:"Chết".

Đám bảo tiêu hai mắt trừng lớn, đùa gì thế? vậy mà không sao?

Dương Bình cũng không nói nhảm, lấy ra trường kiếm trong vỏ bao, vừa xuất ra thân hình hắn cũng chợt biến mất.

Lập tức đám bảo tiêu bỏ chạy tán loạn nhưng không chạy được bao xa đã bị Dương Bình nhanh chóng thu gặt tính mệnh.

Ánh kiếm lóe lên tới đâu là máu tươi chảy tới đó, có kẻ bị chẻ ra làm hai, có người thì bị chém đầu, lại có người bị chẻ ngang, ruột thịt văng tứ tung, nhất thời tình cảnh hỗn loạn.

Lão giả biết không cản được đành lên tầng 2 thông báo cho chủ tử.

Tốc độ của Dương Bình cực nhanh, vừa xuất hiện là trảm không nói một lời, máu tươi vung vẩy dính lên áo bào trắng của hắn, hắn cũng không quản chuyện nhỏ nhặt này, vung kiếm liên tục.

Có kẻ chạy được đến cổng đang muốn chạy đi thì Dương Bình cách không trảm ra một kiếm, ngay lập tức kiếm khí vù vù lao đến chẻ đôi người tên bảo tiêu.

Về kiếm đạo Dương Bình cũng thuộc loại hiếm có trên địa cầu, ít nhất thuộc về loại thiên tài tuyệt thế, lĩnh ngộ về kiếm đạo của hắn đã vượt xa xa khỏi phạm trù cao thủ kiếm đạo, bước ra một bước kiếm ý, tuy không được chân chính kiếm ý nhưng khoảng cách cũng không xa.

Chớp mắt máu tươi chảy khắp biệt thự, người bên ngoài dù có tâm hiếu kỳ muốn tiến vào xem sao cũng không dám vì Dương gia là gia tộc lớn nhất nhì của Tokyo, không ai dám bất kính với người trong gia tộc này.

Nhưng báo cảnh sát là vẫn phải có, dù sao họ cũng không mù, đứng bên ngoài có thể loáng thoáng thấy đầu người, máu tươi vung vẩy trên sân.

Chỉ trong chốc lát, biệt thự rộng lớn chỉ còn Dương Bình, hắn đang đợi em trai "kính yêu" của hắn xuống đây.

Dương Thiên đang lúc cuồng hoan thì nghe tiếng đập cửa ầm ầm, hắn đang vui sướng thì bị quấy rầy nên tất nhiên giận dữ không vui.

Nhưng khi nghe lão giả nói Dương Bình vác kiếm xông đến trả thù, hắn âm thầm kinh hãi, vội mặc quần áo định vòng ra cửa sau chạy trốn.

Dương Bình cũng nghe tiếng lục đục trên tầng 2, đạt cảnh giới này tai, thị lực thính hơn người thường gấp đôi, lại thêm hắn rót chân khí vào lỗ tai nên nghe được rõ cuộc đối thoại.

Hắn cười nhạt, ánh mắt phát lạnh, chậm rãi tiến đến cửa sau biệt thự chờ Dương Thiên xuống.

Dương Thiên dẫn lão giả và Ngọc Linh xuống sân sau thì gặp Dương Bình chờ sẵn.

Dương Bình không nói gì, ánh mắt lạnh đến đáng sợ đảo qua người Ngọc Linh, thấy được vết hôn, bầm tím trên cổ của nàng, hắn cười lạnh, sát khí bao phủ toàn trường.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát

Truyện Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.