Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập Kích (4)

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

Đức và Nguyên thì đã tiếp cận biên giới điểm sáng, hai người vung quyền thăm dò nhưng không đánh trúng gì, phảng phất như nắm đấm vào không khí.

Đức hơi hơi nghi hoặc, quyết định lao về điểm sáng, vào lúc cơ thể hắn va vào điểm sáng bỗng nhiên hắn tựa như va vào tường, bị phản chấn lui lại.

Nguyên thấy vậy thầm kinh hãi, đây là thủ đoạn gì? tựa như là trận pháp trong truyền thuyết a!

Cổ Võ Giả kỳ thực đa tồn tại từ rất lâu nhưng thời kỳ thượng cổ, khi nền văn minh còn chưa được khai phá, dấu vết của tu tiên giả đã xuất hiện, chỉ là những thư tịch có ghi chép về chuyện này rất ít, chỉ có trưởng thôn nắm giữ trong tay, hắn cũng là tình cờ biết được.

"Đó là trận pháp". Nguyên trầm giọng nói, cũng không lựa chọn lao đền nữa.

Đức bị phản chấn té nhào xuống đất, lúc này hắn đứng dậy nghi hoặc hỏi:"Trận pháp là gì?".

"Từ thời kỳ xa xưa, khi nền văn minh nguyên thủy chưa được khai phá, tu tiên giả đã xuất hiện, sức mạnh của họ tao cũng không biết nhưng trận pháp này là một thủ đoạn của họ". Nguyên cố giải thích, kỳ thực hắn cũng chỉ biết đến đây thôi.

Đức thầm gật gật đầu, cũng không nói nhiều, hắn biết muốn ra khỏi đây chỉ còn cách đối mặt với địch nhân, hắn quay đầu nhìn về phía Thành, nói:"Theo tao nghĩ muốn ra khỏi đây chỉ có cách đánh bại bọn hắn".

Thành sắc mặt có chút khó coi, hắn biết lọt vào bẫy của đối phương là lỗi của mình nên có chút hối hận nói:"Việc này là lỗi của tao, khi về tao sẽ đền bù cho bọn mày, còn bây giờ nên tập chung đối phó bọn hắn".

Đức và Nguyên cũng biết bây giờ không phải lúc đổ tội cho nhau nên cũng gật đầu, cả đám nhìn về phía Lục Kiệt.

Lục Kiệt thầm vui mừng trong lòng, kỳ thực đây cũng là may mắn đối với hắn.

Vài ngày trước, trong lúc đang mò mẫm phương hướng đến thôn Sơn Thanh.

Phải biết thôn Sơn Thanh nằm giữa khu rừng, từ Nam Việt đế quốc muốn vào thôn phải băng qua khu rừng, nhưng từ Quảng Tây Trung Quốc muốn vào thôn chỉ cần thông qua đường hầm bỏ hoang là được.

Tưởng tượng như một vòng tròn trên mặt đất, thôn Sơn Thanh là một điểm tròn chính giữa vòng tròn, một đường thẳng nối liền thôn với bên ngoài chính là đường hầm, muốn không thông qua đường hầm vào thôn chỉ còn cách xuyên qua khu rừng.

Nhưng phải biết hành tẩu trong rừng cần nhất là bản đồ, mà Lục Kiệt lại không có.

Trong lúc mờ mịt thì hắn phát hiện một chút vết tích thức ăn rơi vãi để lại.

Luc Kiệt lúc đó kinh hỉ, biết bản thân đã gặp trúng dấu vết để lại của nhân loại đành lần mò theo dấu vết đi đến chỗ này.

Vì sao Lục Kiệt không bố trí trận pháp ngay chỗ vị trí đám người Thành đến mà phải chia ra tập kích và vị trí bố trận pháp?

Đáp án đơn giản, vì Lục Kiệt không biết cụ thể vị trí đám người Thành đến.

Ví dụ như trên một con đường, đám người Thành đang đi trên đường, Lục Kiệt biết phương hướng của bọn hắn.

Như vậy vấn đề đến, Lục Kiệt biết lối ra con đường là chỗ cuối con đường, vậy vị trí cụ thể đâu?

Đám người Thành sẽ đi đến cuối con đường, nhưng liệu ai sẽ chắn chắn bọn hắn đi chính giữa con đường?

Phải biết đường bình thường đã rộng, trong rừng bị bao phủ bởi các gốc đại thụ nên vị trí cụ thể càng khó phán đoán hơn.

Ví như Lục Kiệt mai phục bên trái con đường, đám người Thành lại đến bên phải con đường, như vậy mai phục làm sao? chẳng lẽ chạy qua bên phải?

Lục Kiệt cũng không dám từ xa theo dõi đám người Thành, hắn chọn biện pháp an toàn.

Đó chính là trận pháp đặt một chỗ, tập kích một chỗ, vị trí tập kích cụ thể là do Lục Kiệt lấy kinh nghiệm bản thân cùng vị trí khả quan nhất đám người Thành có thể đi đến mà tập kích.

Kết quả, hắn thành công!

Nếu nói hắn nhát gan cũng đúng, hắn cầu ổn cũng không sai, tình thế bắt buộc khiến hắn buộc phải thành công.

Thứ nhất linh khí của hắn không đủ để bố trí nhiều trận pháp, thứ hai thực lực hắn quá yếu nhược để bố trí trận pháp cỡ lớn, trận pháp này nhìn như bao vây đám người Thành kỳ thực bán kính chỉ có 20 mét.

Tính tính toán toán, kết quả đám người này là bọn Thành, Lục Kiệt mừng thầm trong lòng, hắn cũng quá may mắn rồi.

Trong trí nhớ kiếp trước, trước khi Lục Kiệt đến thôn Sơn Thanh 1 tháng, đám người Thành có đi săn một con hổ cái nhằm chúc mừng vụ Thành đột phá lên Ngoại Kình sơ kỳ.

Cuộc chiến diễn ra vào ban đêm, sau cùng Thành bộc phát ra toàn bộ sức lực mới giết được con hổ cái, dù vậy hai người bên cạnh cũng chết.

Thành đau lòng vì không nghe lời khuyên của hai người là không được chiến đấu vào ban đêm, trong lúc hắn đang định rời đi thì ngoài ý muốn phát hiện hang của hổ mẹ, hắn hứng thú tiến vào trong.

Trong hang, hắn đạt được truyền thừa của một vị đại năng tu tiên giả tên là Thanh Thiên Tiên Nhân, tu vi cụ thể hắn không biết nhưng đồ vật đạt được rất nhiều.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.