Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điện Thoại Báo Cảnh Sát

Phiên bản Dịch · 1916 chữ

- Gấu trúc đang ở trạng thái chờ?

- Cmn! Iron man phiên bản gấu trúc à?

Lý Tao lại gõ gõ bức tượng điêu khắc gấu trúc, thử đi thử lại mấy lần mới chắc chắn rằng nó thật sự bất động.

- Cổn Cổn? Trạng thái chờ? Bên cạnh còn có một cái nút ấn kích hoạt?

Vờn qua vờn lại một lúc lâu, Lý Tao thử ấn vào cái nút [Kích hoạt] một cái.

- Rất xin lỗi! Bảo an mà ngài triệu hồi bây giờ đang ở trong tình trạng cạn sạch năng lượng. Mời bổ sung năng lượng rồi tiến hành kích hoạt lại sau.

m thanh nhắc nhở lạnh như băng của hệ thống vang lên, Lý Tao lúc này mới phát hiện ra tại đỉnh đầu của con gấu trúc có một cột hiển thị mức năng lượng.

Nó trông rất giống như cột pin điện thoại di động của chúng ta, nhưng đang nằm ở trạng thái cạn sạch.

- Là sao chứ! Trên cái mông của nó cũng không có cái chỗ nào để cắm điện sạc mà? Thế này thì tao làm sao có thể bổ sung năng lượng cho nó?

Lại xoay tới xoay lui một hồi, Lý Tao thậm chí còn đem cái cái đuôi của con gấu trúc giật ra rồi đẩy vào. Phát hiện trừ một bông hoa cúc ra thì không có những điểm tiếp xúc khác. Thế là hắn rất bất đắc dĩ mà nhổ nước bọt vào hệ thống,

- Có sách hướng dẫn sử dụng không hả? Hệ thống! Mau trả lời đi.

- Có lòng tốt nhắc nhở với ký chủ, điểm tao là năng lượng nguyên bản nhất trên thế giới. Tất cả những sản phẩm của hệ thống đều căn cứ vào điểm tao làm năng lượng để vận hành.

- Điểm tao? Cmn! Tao biết ngay mà, hệ thống nhà mày đang nhìn chằm chằm không tha vào những điểm tao mà tao vất vả lắm mới kiếm được đúng không?

Nhìn một chút tới những điểm tao mà bây giờ mình có được, đã xấp xỉ bốn trăm điểm rồi. Nhưng cái tính của Lý Tao là tằn tiện tiết kiệm nên mặc kệ là tiêu tiền hay vẫn là tiêu điểm tao, thì luôn luôn có một nguyên tắc là không được để lãng phí một chút nào.

- Hệ thống gạt người, mày đang muốn tao dùng điểm tao để bổ sung năng lượng cho con gấu trúc này sao? Tao hiện giờ không có dư giả gì! Mày có thể chờ tới lúc tao dư giả điểm tao rồi lúc đó mới trả lại có được không?

Đã hiểu rõ phương pháp sử dụng của siêu cấp bảo an Gấu trúc, Lý Tao liền bước về phía quầy lễ tân rồi ngồi xuống không một chút lo lắng.

Chỉ một chốc lát sau chị Xảo đã quay trở về, ở phía sau nàng còn đi theo hai người buôn bán ở chợ, mỗi người đều chở khoảng chừng mấy cái sọt măng tre đi vào.

- Hai bác vất vả rồi! Được rồi… Giúp cháu mang tới đây là được.

Chị Xảo vừa vuốt mồ hôi trên mặt vừa hướng dẫn hai người bán rau đem măng tre chuyển vào bên trong.

Nhưng mà, chị Xảo vừa mới mở cửa nhà khách ra liên sợ hết cả hồn, làm sao mà Lý Tao lại không đem con gấu trúc này giấu ở trên tầng mà lại đặt ở đối diện cửa chính thế này.

- Xong rồi!

- Xong rồi!

Nếu là bị hai người bán rau kia nhìn thấy được, khẳng định là họ sẽ đi báo cảnh sát mất.

- Tôi nói này cô gái, mấy người ở đây chỉ là nhà khách cũng không phải là tiệm cơm, một lúc mua nhiều măng tre như thế thì có thể ăn hết được không?

Hai người bán rau vừa khiêng mấy sọt măng tre đi vào vừa nói.

Nhưng mà, lúc bọn hắn vừa đi vào nhà khách thì nhìn thấy gấu trúc Cổn Cổn cũng bị dọa sợ hết hồn.

- Ôi trời! Thì ra ở nhà khách mấy người có một con gấu trúc sao. Khó trách lại cần tới nhiều măng tre như thế.

- Đúng rồi! Tôi nghe nói sức ăn của gấu trúc rất kinh người, chúng ta đưa mấy cái giỏ măng tre này tới chỉ sợ cũng chỉ đủ cho nó ăn được vài ngày.

Hai người bán rau vừa đem cái sọt thả xuống, cứ thấy có cái cảm giác gì đó không đúng.

- Người bình thường có thể nuôi được gấu trúc sao?

- Không thể được! Gấu trúc đều được nuôi ở trong vườn thú cả. Là quốc bảo, cá nhân nuôi dưỡng hình như là vi phạm pháp luật?

Hai người bán rau kinh hãi, vội vàng quay đầu nhìn về phía con gấu trúc Cổn Cổn kia, tại sao bọn họ lại có cảm giác như nó… không nhúc nhích gì cả.

Thoạt nhìn cũng giống như là gấu thật, tiến lên nhẹ nhàng dùng tay sờ một cái, mới phát hiện thì ra đây cũng chỉ là một bức tượng điêu khắc mà thôi.

- Tôi đã nói rồi. Bọn họ là nhà khách chứ không phải là vườn thú, lấy đâu ra gấu trúc.

- Cô gái, măng tre bọn tôi đã mang đến cho cô. Chúng tôi về đây, nếu như sau này còn cần tiếp măng tre mà nói thì cứ gọi điện thoại, lúc đó chúng tôi sẽ giao hàng đến tận nhà.

….

Nhìn thấy hai người bán rau lái xe rời đi, chị Xảo mới vuốt một bãi mồ hôi lạnh. Nhìn thấy Lý Tao không có sợ hãi mà đứng ở đó cầm lên một khúc măng tre còn dính đất sét lên, rất không hiểu hỏi,

- Lý Tao, chuyện gì xảy ra thế? Cái con gấu trúc kia chạy đi đâu rồi? Em lại chạy đi đâu tìm được một bức tượng điêu khắc gấu trúc thế này. Nhìn giống như thật vậy!

Chị Xảo cũng sờ sờ gấu trúc Cổn Cổn thì phát hiện thật sự đúng là một bức tượng điêu khắc, nhất thời nàng liếc hai mắt lên tầng hai. Nhưng mà, cũng không nghe được tiếng ồn do gấu trúc kia gây ra.

- Hì hì! Chị Xảo… con gấu trúc vừa rồi sao? Xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt, đây chính là bí mật của Tao Xá chúng ta. Cái con gấu trúc này có năng lực đặc biệt, tùy lúc có thể biến hình trở thành một bức tượng điêu khắc, người khác có nhìn cũng không thể phát hiện ra được.

Noi xong, Lý Tao cầm lấy khúc măng tre đưa đến trước mặt gấu trúc Cổn Cổn, nhẹ nhàng ấn một cái lên nút [Kích hoạt].

Lúc vừa rồi quan sát khúc măng tre, Lý Tao liền kinh ngạc phát hiện, măng tre này là thức ăn có thể bổ sung năng lượng cho gấu trúc Cổn Cổn.

Cho nên, chỉ cần cung cấp đủ măng tre thì sẽ không cần tới "điểm tao" để kích hoạt cho gấu trúc hoạt động.

Keng một cái!

Một giây trước vẫn còn là một bức tượng gấu trúc điêu khắc, lại lập tức trở nên nhanh nhẹn hoạt bát.

- Xì xào… xì xào..

Gấu trúc Cổn Cổn đoạt lấy khúc măng tre trong tay của Lý Tao, bắt đầu đôm đốp, đôm đốp ăn nồng nhiệt.

Chị Xảo ở một bên sợ đến ngây người, đây là cái chuyện quái quỷ gì vậy?

Cái con gấu trúc này rốt cuộc là thật hay giả đây?

Một lúc thì là bức tượng điêu khắc, một lúc thì là gấu trúc sống sờ sờ, quả thật là quá mức thần kỳ.

Nhưng mà, thời gian gần đây ở Tao Xá phát sinh quá nhiều sự việc thần kỳ rồi. Chị Xảo nhìn một chút lên mặt Lý Tao vẫn đang mang theo một nụ cười quỷ dị, biết rằng hết thảy các thứ này sợ rằng đều là do Lý Tao làm ra.

- Chị Xảo, em biết trong lòng chị đang rất nghi ngờ, nhưng mà… Em cũng không có biện pháp nào giải thích cho chị hiểu cả. Ngược lại, chị cứ xem như nhà khách Tao Xá của chúng ta nuôi thêm một con thú cưng làm bảo vệ đi.

Lý Tao nhìn cái bộ dáng khả ái ăn đến mê người kia của gấu trúc Cổn Cổn, lại nhìn một chút thanh trạng thái năng lượng trên đầu của nó. Không sai biệt lắm sau khi ăn hết nửa cái sọt măng tre vào bụng, nó cũng liền no căng, cột năng lượng cũng ở trạng thái tràn đầy.

Mà lúc này, tại đồn công an Lương Hương. Trần Anh, người vừa mới nhận được điện thoại báo cảnh sát của Lý Tao, sau đó nàng cẩn thận suy nghĩ lại một chút.

- Vừa rồi có người gọi điện báo cảnh sát nói có gấu trúc xuất hiện, nghe thì cũng không giống như là tinh thần có vấn đề. Có thể hay không…nếu thật sự là có gấu trúc xuất hiện trong nhà khách của hắn thì sao? Có nên để cho nhân viên cảnh sát đi qua kiểm tra một chút hay không?

Trong lòng Trần Anh có chút quấn quít, bời vì tháng trước nàng cũng xử lý một tình huống tương tự thế này.

Khi đó, nàng nhận được điện thoại, có người gọi điện báo cảnh sát là có hai quả bom ở dưới cầu sông Con Nhím. Trần Anh khi đó vội vàng kéo báo động, xung quanh có cảnh sát cùng với chuyên gia chất nổ đều chuẩn bị sẵn sàng tinh thần mà chạy tới dưới cầu.

Cuối cùng…

Chuyên gia chất nổ phát hiện được dưới cầu quả nhiên là có hai "Quả bom" theo thứ tự là "To nhỏ Vương" cùng "Bồn số 2".

Cũng bởi vì chuyện này mà Trần Anh bị lãnh đạo phê bình một trận, nói rằng nàng lãng phí nguồn nhân lực cảnh sát, người gọi điện báo cảnh sát là một người bị bệnh tâm thần.

Còn bảo nàng có mỗi một điểm này mà cũng không thể phân biệt được hay sao.

Cho nên, thời điểm nhận được điện thoại báo cảnh sát của Lý Tao hôm nay, Trần Anh mới theo bản năng cho rằng Lý Tao cũng đang dùng điện thoại để trêu chọc cảnh sát.

- Bất kể thế nào! Là ai thì cũng phải giải quyết chuyện này. Cấp trên cũng đã giao phó cho mình, liên quan đến dân chúng là việc không nhỏ, thà rằng cảnh sát chúng ta uổng công một chút còn tốt hơn là thật sự có tình huống nguy hiểm phát sinh.

Vì vậy, Trần Anh xác định vị trí của hai nhân viên cảnh sát ở khu vực gần Tao Xá.

- Tôi là nhân viên cảnh sát Tiền Thụ, số thứ tự là 89757. Đúng! Tôi bây giờ đang ở gần phố Củng Thần Nam, À… Nhà khách Tao Xá số 25, được rồi! Tôi lập tức đi tới đó ngay, cái gì? Cô nói cái gì? Người báo cảnh sát nói rằng ở đó xuất hiện một con gấu trúc quốc bảo?

-------------------------

Dịch: Xuân Trung

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.