Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gấu Trúc Cổn Cổn

Phiên bản Dịch · 1791 chữ

Có những lúc, kinh hỉ sẽ đi kèm với kinh sợ.

Lý Tao vốn tưởng rằng mình có một con thú quốc bảo làm bảo an thì bản thân mình cũng có thể đi ngang.

Nhưng mà… bây giờ tình thế hình như hơi có chút nghiêm trọng rồi.

Tự mình nuôi dưỡng gấu trúc quốc bảo, cái tội danh này trùm lên đầu…

- Hệ thống! Cmn chứ! Tao muốn trả lại hàng… Mày đây là muốn nó đến làm bảo an cho tao hay là tao phải đi làm bảo an cho nó hả?

Tốn 100 điểm tao, mà đưa đến một cái bảo an "người không nhận ra", chuyện này Lý Tao rất không cam lòng.

Nhưng mà, hệ thống cũng lạnh như băng mà nói cho hắn biết:

- Những sản phẩm của hệ thống làm ra, tất nhiên là hàng cao cấp vì thế không thể trả lại hàng, xin mời ký chủ tự mình tìm hiểu thêm.

- Tao tự mình tìm hiểu cái rắm ý! Nếu như bị người khác nhìn thấy tao nuôi con gấu trúc này. Gọi 110 một cái thì tao đây chỉ có mà ợ ra rắm ngay lập tức…

Nếu hệ thống không cho phép trả lại hàng. Đầu tiên Lý Tao phải đối mặt với một vấn đề, đó là phải làm sao để xử lý cái đồng chí bảo an "rất tao khí" này.

- Lý Tao, cái con gấu trúc này, rốt cuộc là ở đâu ra thế? Tự mình nuôi dưỡng gấu trúc ở trong nhà, đây chính là phạm tội đó.

Sau một lúc kinh ngạc vừa rồi, chị Xảo bây giờ cũng lâm vào hoảng sợ.

Tại thời điểm xem gấu trúc ở vườn thú, nàng cũng nhìn thấy rất nhiều vụ án. Những thành phần phạm tội săn bắt trộm gấu trúc, thậm chí còn có người bị tuyên án tử hình nữa.

Chuyện này… không thể mang ra mà đùa được đâu.

- Chị Xảo, chuyện này em cũng biết. Thật ra thì em cũng không biết cái con gấu trúc này là từ đâu mà ra. Nhưng mà có một điều khẳng định là, chúng ta không thể nuôi nó được.

Nhịn đau cắt thịt, Lý Tao lấy ra điện thoại di động lập tức bấm số gọi 110.

Má nó!

Bản thân mình tự báo cảnh sát, dù sao thì cũng còn hơn là bị người khác báo cảnh sát là được rồi.

Nếu như thật sự là phạm tội, thì dù sao cũng xem như là tự mình ra đầu thú đi.

- Alo! Có chuyện gì sao?

Tút tút mấy tiếng, điện thoại liền kết nối.

Điện thoại báo cảnh sát ở kinh thành có hiệu suất rất cao, không giống như ở những nơi khác, thường xuyên truyền đến âm thanh máy bận.

- Alo! Là sở cảnh sát Lương Hương phải không? Tôi muốn báo cảnh sát, trong nhà khách của chúng tôi đột nhiên xuất hiện một con gấu trúc, mời mấy người lập tức qua xử lý.

Lý Tao vừa mới dứt lời nói, người nghe máy ở bên kia đầu điện thoại là một cô gái trẻ lập tức cười phun ra.

- Gấu trúc à? Ở trong nhà khách của ngài? Xin hỏi là nó còn sống hay không? Đang yên đang lành, tại sao trong nhà khách của ngài lại tự nhiên xuất hiện một con gấu trúc được chứ?

Người nhận điện thoại tất nhiên không tin Lý Tao, dù sao thì nàng nhận được quá nhiều cuộc điện thoại ly kỳ cổ quái, trên cơ bản thì tinh thần của người gọi có chút rối loạn.

- Tôi làm sao mà biết được? Chuyện này là sự thật đó, trong nhà khách của tôi hiện đang có một con gấu trúc, mấy người nhanh cho người qua xử lý đi. Địa chỉ là số 25 phố Củng Thần Nam.

Lý Tao rất trịnh trọng nói một câu.

- Thật xin lỗi! Tiên sinh, xin ngài không được giả tạo sự thật. Chiếm dụng tài nguyên công cộng của cảnh sát. Điện thoại cảnh sát của chúng tôi là phục vụ cho quần chúng nhân dân trong trường hợp có nguy hiểm. Nếu như ngài muốn đùa giỡn thì có thể bấm số 114 của sở phục vụ công chúng.

Nói xong, người nhận điện thoại của sở cảnh sát cúp điện thoại luôn.

Lý Tao: "…"

Cmn!

Báo cảnh sát mà cũng không có người chịu tin tưởng là thế nào?

Mình thật sự là có một con gấu trúc mà.

- Lý Tao, vậy thì làm thế nào bây giờ? Nêu không thì… chị trực tiếp đi tới đồn công an, để cho cảnh sát trực tiếp chạy tới đây nhé.

Chị Xảo lại nói

- Cứ để như thế vậy! Tạm thời cứ để nó ở đây thôi!

Sau khi báo cảnh sát bị từ chối, Lý Tao lắc đầu một cái, cũng chặt đi cái suy nghĩ này.

Thật ra thì, nếu như hắn vẫn giữ vững đi tới đồn công an để báo cảnh sát, hoặc là gọi thêm mấy cuộc điện thoại nữa thì cảnh sát nhất định sẽ đến.

Nhưng mà, sau khi cúp điện thoại xuống, trong lòng Lý Tao có chút không cam lòng.

Bản thân mình đang yên đang lành, hợp lý hợp pháp mà dùng điểm tao đổi lấy một tên bảo an siêu cấp, sao cứ nhất định phải nộp lên cho quốc gia chứ.

Không giao! Tuyệt đối không giao!

Mình cứ giữ mà nuôi, làm sao nào?

Mấy người các ngươi đều từng người nuôi mèo, nuôi chó, nuôi cả rùa đen, tôi đây nuôi một con gấu trúc thì có làm sao.

- Be be be be!

Trong lúc Lý Tao đang gọi điện thoại, con gấu trúc rất một mực vẫn rất biết điều mà nằm yên ở một bên chân của chị Xảo, rất lười biếng liếm liếm cái chân của nàng.

Mà bây giờ, nhìn thấy Lý Tao dường như làm xong việc rồi, liền hướng về phía Lý Tao lắc đầu, sau đó đứng thẳng hai chân lên, vỗ bình bịch một cái vào bụng của mình rồi kêu gào.

- Cái tên này đang… đói sao?

Cái động tác này lời ít mà ý nhiều, Lý Tao nhìn một cái liền hiểu ra.

Gấu trúc gật đầu một cái, sau đó rất ủy khuất mà co rút thân thể, phát ra một tiếng kêu thêm thảm.

- Lý Tao, nếu không thì bây giờ chị lập tức đi tới siêu thị, mua cho nó một ít măng tre về đây nhé. Chị thấy hình như là nó đang rất đói bụng đó.

Gấu trúc làm cho mẫu tính của chị Xảo bộc phát, nhất là khi nhìn thấy cái bộ dạng đói bụng nằm lăn trên sàn nhà đáng thương của nó như thế kia.

- Được rồi! Chị Xảo, chi đi nhanh đi, tốt nhất là nên mua thêm một ít măng tre nữa. Nghe nói là sức ăn của cái tên này rất kinh người.

Gật đầu một cái, Lý Tao cũng cảm thấy phải để cho cái tên này ở cùng mình một chút, thuận tiện nghiên cữu kỹ càng lại.

- Gâu gâu!

Sau khi chị Xảo rời đi, gấu trúc lại phát ra tiếng chó sủa, giống như là đã cực kỳ đói bụng rồi. Bỗng nhiên nó theo bên người Lý Tao tông cửa xông ra ngoài, hướng về phía cầu thang chạy xuống.

- Má nó! Đứng lại, đừng có chạy. Đã nói là chị Xảo đi mua đồ ăn cho mày rồi mà. Mày còn chạy cái gì mà chạy?

Lý Tao cũng không kịp chuẩn bị, vội vàng đuổi theo sau.

Chỉ thấy, đến cửa cầu thang, gấu trúc liền đem hai cái lỗ tai hơi thu lại một chút, sau đó hai chân của nó che lấy cặp mắt mèo của mình. Tiếp theo thì…Giống như một trái bóng tròn mà lăn từ trên cầu thang lăn xuống.

Đùng đùng đùng…

Cả thân hình của con gấu trúc làm cho cái cầu thang chấn động liên hồi.

Lý Tao cũng nhìn đến ngây người, không nghĩ tới cái con vật bán sự đáng yêu này lại có thể nhanh như thế, đi xuống cầu thang cũng là trực tiếp lăn đùng một cái.

Nhưng mà, bây giờ điều Lý Tao sợ nhất đó chính là, nhỡ may con gấu trúc này chạy ra khỏi Tao Xá đi tới đường phố ở bên ngoài thì sẽ hỏng bét. Tuyệt đối sẽ bị vô số người vây quanh rồi đi báo cảnh sát.

- Nhanh trở lại! Cái con vật ngu ngốc này… Đừng có mà chạy ra ngoài đó!

Lý Tao vội vã chạy theo xuống tầng, mắt thấy gấu trúc đã muốn theo cảnh cửa mà chạy ra ngoài đường thì… Lúc đang tới gần cánh cửa lớn, gấu trúc đột nhiên không có một chút nhúc nhích mà chỉ đứng bất động ở đó. Thật giống như là đã hóa thành một bức tượng điêu khắc.

- Ồ! Mày làm sao lại không chạy nữa? Sao lại dừng lại ở đây… Đứng đây ngắm phong cảnh à? Hay là ở đây có gấu trúc cái?

Tiến lên phía trước, Lý Tao thật lòng tò mò mà muốn sờ nó một chút.

Nhưng mà một cái sờ này, làm cho Lý Tao giật mình. Hắn phát hiện cái cảm giác này có một chút gì đó không đúng.

Không có mềm mại dễ chịu mà lại có cảm giác mát lạnh khi sờ sắt thép.

Khi nhìn kỹ càng lại một chút thì phát hiện, đây đâu có phải một con gấu trúc đang sống mà rõ ràng là một tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc hình con gấu trúc thôi.

- Chuyện này… Cái chuyện gì đang xảy ra thế này? Hệ thống, vừa rồi còn là một con gấu trúc bảo an. Làm thế nào lại biến thành một bức tượng điêu khắc rồi thế?

Lý Tao vội vàng mở giao diện của hệ thống ra kiểm tra, lại phát hiện, ở giao diện của hệ thống chỉ đơn độc có một mục "Hệ thống khống chế bảo an"

Từ "Hệ thống khống chế bảo an" đọc xuống, chỉ thấy có một nhân viên bảo an, thông tin cụ thể như sau,

- Họ tên: Cổn Cổn

- Tuổi tác: 4

- Chủng tộc: Gấu trúc

- Sức chiến đấu: 89 [ Ước chừng so với tiêu chuẩn tầng thứ 6 của võ thuật loài người, võ đạo hậu thiên]

- Trạng thái: Đang chờ [Kích hoạt]

------------------

Dịch: Xuân Trung

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.