Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kungfu Panda!

Phiên bản Dịch · 1770 chữ

Nhân viên cảnh sát Tiền Thụ đang tuần tra ở phụ cận có chút sững sờ lặp đi lặp lại xác nhận nói,

- Cô xác định là có một con gấu trúc quốc bảo xuất hiện ở nơi đó?

- Xin lỗi! Tiền Thụ, người gọi điện báo cảnh sát nói là như thế. Còn lại mời các anh đi qua đó xem một chút…

Trần Anh đáp.

- Được rồi! Đã hiểu! Chúng tôi lập tức đi qua đó.

Sau khi buông xuống điện thoại vô tuyến, Tiền Thụ liền nói với Chương Giang, người đồng đội đang lái xe.

- Lão Chương! Quay đầu trở lại , đến số 25 nhà khách Tao Xá đường Củng Thần Nam. Có người báo là có một con gấu trúc đang ở đó.

- Một con gấu trúc đang ở đó sao? Lão Tiền, cậu nói đùa gì thế?

Chương Giang vừa lái xe vừa mở âm nhạc, lúc nghe nói thế tức thì cảm thấy buồn cười, hắn là người Bắc Kinh chính gốc nên nói chuyện cũng rất khôi hài.

- Chẳng lẽ bây giờ quốc gia bắt đầu phát gấu trúc hả? Vậy sao không thấy quốc gia cũng phát cho nhà tôi một con nhỉ?

- Lão Chương, anh đừng ở đó mà giễu cợt. Người ta nghiêm túc đường hoàng gọi điện báo cảnh sát. Nói không chừng… biết đâu thật sự có một con gấu trúc lớn ở công viên đi mất thì sao?

Nói đến công việc, Tiền Thụ vẫn luôn luôn hành xử một cách có trách nhiệm và rất nghiêm túc.

Suốt mấy năm qua đảm nhiệm chức vụ cảnh sát nhân dân, hắn gặp phải biết bao nhiêu vụ án kỳ lạ nhưng đều xem hết thảy như nhau, đối xử một cách nghiêm túc.

- Được, được… Đi thôi! Cậu đừng thấy tôi là người địa phương mà lầm, thật ra trước nay tôi đều không cam lòng bỏ tiền đi vườn bách thú Bắc Kinh tham quan… Vậy nên, gấu trúc trông như thế nào, tôi cũng chỉ mới thấy trên tivi. Bây giờ nếu được nhìn thấy một con ngoài đời thì thật không tồi.

Xe cảnh sát lập tức quay đầu chuyển hướng, chạy thẳng về phía nhà khách Tao Xá cách đó không xa.

Mà ở Tao Xá vào lúc này, chị Xảo đang vô cùng tò mò quỳ xuống xem con gấu trúc Cổn Cổn đang ăn măng.

Sau khi ăn xong, gấu trúc nằm lăn ra góc tường không nhúc nhích, ngửa cái bụng trắng trắng tròn tròn lên, bộ dáng trông cực kỳ đáng yêu.

- Lý Tao, rốt cuộc đây là một con gấu trúc hay là một con robot vậy?

Theo sự hiểu biết của chị Xảo, bề ngoài có thể trở nên cứng rắn giống như một bức tượng điêu khắc, khẳng định chính là một con gấu trúc robot.

Thế nhưng, dáng vẻ hiện tại lại trông sống động như thật, không khác gì so với những con gấu trúc bình thường trong vườn bách thú cả.

- Vậy thì chị cứ coi nó như một con robot đi!

Ý nghĩ của chị Xảo đã tạo cho Lý Tao một nguồn cảm hứng, trong tương lai cứ giải thích như vậy với người ngoài.

Trùng hợp là đúng vào lúc này có một chiếc xe cảnh sát dừng ngay trước cửa Tao Xá.

- Ai ở đây vừa báo cảnh sát, nói xuất hiện một con gấu trúc?

Cảnh sát Tiền Thụ vừa đi vào vừa nói, lúc đảo mắt qua góc tường nhìn thấy gấu trúc Cổn Cổn thì lập tức sợ hết hồn:

- Ôi mẹ ơi! Thật sự không ngờ… lại có gấu trúc thật!

- Ở đâu? Ở đâu?... Tôi nhìn với! Wow… Đúng thật là một con gấu trúc sống sờ sờ này! Chỗ nào đến vậy? Đây chính là quốc bảo đó!

Chương Giang cũng tò mò áp sát tới, thậm chí còn sờ sờ cái bụng gấu trúc.

Ngay lúc này, trong đầu Lý Tao bỗng vang lên giọng nói nhắc nhở của hệ thống.

[Cảnh báo! Cảnh báo! Hệ thống kiểm tra phát hiện được, Tao Xá đang bị lực lượng vũ trang không rõ xâm lấn, hai nhân viên vũ trang mang theo vũ khí nóng có tính sát thương cao, sức chiến đấu đạt tới trên 50 điểm, mở ra hình thức phòng vệ tự động… Bảo an siêu cấp… Xuất phát! ]

Vừa nghe được tiếng nhắc nhở, Lý Tao còn chưa kịp phản ứng đã nghe tiếng hét thảm truyền đến.

- Á!

Bồm bộp!

Chương Giang, kẻ đang mê mẩn vuốt cái bụng của con gấu trúc nên không hề đề phòng gì, đột nhiên hắn bị gấu trúc Cổn Cổn tát một cái bay đi.

- Hãy cẩn thận!

Tiền Thụ vừa muốn mở miệng nhắc nhở thì đã không còn kịp nữa.

- Ui da, đau chết mất! Con gấu trúc này sao lại đánh người? Đã vậy còn… còn dám đánh cảnh sát?

Chương Giang oan ức từ dưới đất bò dậy, lại phát hiện gấu trúc Cổn Cổn đang lao vụt về phía hắn.

- Á! Không… Đừng mà…

Bốp!

Lại là một cái tát, Chương Giang trực tiếp bị đập bay ra ngoài, rơi trên vỉa hè bên ngoài Tao Xá.

- Lão Chương, anh nhìn lại mình đi. Bình thường tôi luôn bảo anh đừng sờ linh tinh, bây giờ thì hay rồi!

Nhìn thấy Chương Giang bị đánh bay bởi gấu trúc Cổn Cổn, Tiền Thụ vừa buồn cười vừa đồng tình.

Thế nhưng điều làm hắn không ngờ là hắn vừa nói xong lời này, gấu trúc Cổn Cổn lập tức xoay người vọt đến, dùng hai tay hợp lại, chơi chiêu nghìn năm đau đớn, nhắm thẳng cái mông của hắn.

Bộp…

Bịch!

Tiền Thụ cũng bay ra ngoài theo tư thế “Bình sa lạc nhạn” vô cùng tiêu chuẩn, sau đó an toàn chạm đất.

- Ha ha! Lão Tiền, cậu còn nói tôi sao? Chính cậu cũng bị đánh bay đấy thôi!

Cảnh sát Chương Giang vốn đang nằm trên đất rên rỉ, nhìn thấy Tiền Thụ cũng đồng bệnh tương liên, không nhịn được cười lớn.

Đây cũng là do đã đụng chạm tới tên vô lại “gấu trúc” nên mới bị “hành hung”.

Nếu như thật sự là một tên hung phạm thì bọn họ cũng không có tâm tình ở đây đùa giỡn.

[ Tự chủ phòng vệ hoàn thành, xua đuổi hai kẻ xâm lấn có vũ trang, năng lượng của bảo an hầu như không còn, tiến vào hình thức chờ. Xin mời bổ xung năng lượng rồi kích hoạt sử dụng lần thứ hai.]

Lại lần nữa nghe được giọng nói nhắc nhở của hệ thống, Lý Tao quả nhiên nhìn thấy Cổn Cổn đã trở lại thành một bức tượng điêu khắc.

Vừa bổ sung nửa sọt măng năng lượng, mới một lúc đã hao hết, quả thật… Làm bảo an là việc vô cùng tốn sức, chỉ tung ra vài chiêu như vậy mà năng lượng của nửa sọt măng cũng không còn sót lại chút gì.

Nhưng mà, hai bàn tay kia quả thật cũng lợi hại, làm hai cảnh sát thân kinh bách chiến trở tay không kịp. Thật đúng là một con Kungfu Panda!

- Oa, thật là lợi hại!

Chị Xảo ở một bên xem cũng rất là sửng sốt, lúc hai cảnh sát vừa bước vào cửa, trong lòng nàng khẩn trương không thôi, nhưng bây giờ…. nàng đã thích thú với đòn tấn công mạnh mẽ của gấu trúc siêu dễ thương Cổn Cổn.

- Đừng cười nữa lão Chương, mau đứng lên đi. Xem ra hai người chúng ta không bắt được gấu trúc này, nhanh chóng gọi người hỗ trợ đến, gọi người mang súng gây mê tới. Đây chính là quốc bảo, ngàn vạn không thể để nó bị thương.

Từ trên đất bò dậy, tinh thần Tiền Thụ cũng lập tức căng thẳng.

Làm cảnh sát nhân dân, hắn vô cùng hiểu rõ ý nghĩa và tầm quan trọng của một con gấu trúc khi nó xuất hiện ở đây.

Quyền sở hữu tất cả gấu trúc trên thế giới này đều thuộc về nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa chúng ta.

Những quốc gia khác, muốn gấu trúc đều cần phải hao phí mấy triệu đô la mỗi năm, thuê từ quốc gia chúng ta.

Hơn nữa, còn phải xem quốc gia chúng ta có nguyện ý hay không, điều kiện vườn bách thú của đối phương như thế nào nữa cơ.

Giống như Thái Lan, Phần Lan, nước Pháp,v.v… vì nghênh đón gấu trúc Trung Quốc, đều phải tiêu hao của cải khổng lồ để xây dựng vườn bách thú.

Thời điểm nước Anh và Scotland muốn phân chia, bởi vì vườn bách thú gấu trúc Scotland là Trung Quốc cho nước Anh thuê, nên một khi Scotland tách rời nước Anh, nhất định phải đem gấu trúc trả lại cho nước Anh.

Lúc ấy, nhân dân Scotland hướng về phía nước Anh hô to, các người có thể cướp đi tự do của chúng tôi, nhưng không thể cướp đi gấu trúc của chúng tôi.

Bao gồm nước Mỹ, nước Nga, Nhật Bản,v.v… Nhân dân toàn thế giới đều yêu thích gấu trúc là việc rõ rành rành không nghi ngờ gì nữa.

Một con gấu trúc, đại biểu không chỉ một mình nó.

Nhưng hiện tại, cư nhiên lại có một con gấu trúc đơn độc chạy ra bên ngoài, xuất hiện trong một nhà khách, đây có thể nói là chuyện đại sự ghê gớm khó lường.

- Đúng vậy. Sao nơi này lại xuất hiện một con gấu trúc thế? Sẽ không phải là… có đội săn trộm đi?

Chương Giang cũng trở nên khẩn trương.

- Lập tức cảnh giới lên. Cậu ở chỗ này đợi chi viện, tôi lại vào xem xem…

Tiền Thụ căng thẳng cao độ, thậm chí còn rút cả súng ra.

Lúc hắn bước vào Tao Xá lần hai, gấu trúc mới vừa rồi còn mãnh liệt tát hắn bay ra ngoài, lúc này tuy vẫn duy trì động tác như cũ nhưng cũng không nhúc nhích mà chỉ nhìn hắn chằm chằm.

- Mày, mày, mày,… Mày nhìn cái gì thế?

Chuyện vừa rồi đã trở thành bóng ma tâm lý vẫn còn ám ảnh hắn. Tiền Thụ nuốt một ngụm nước bọt, sợ tới mức lui về sau một bước.

----------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: T

Nhóm dịch: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.