Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao phong (2)

Phiên bản Dịch · 1999 chữ

Vừa nhìn thấy “Mộ Tử” login thì “Hố Đen” Tiêu Tác Thu liền cảm thấy vui vẻ hẳn lên.

Chỉ cần nhìn thấy Mộ Tử chuyển sang trạng thái hoạt động là trong lòng của Tiêu Tác Thu lại xuất hiện cảm giác khó tả, không nói nên lời.

Nàng chỉ mới vừa viết một câu,

- Đàn ông, không có một ai là đồ tốt.

Là Mộ Tử đã lập tức đáp lại,

- Phụ nữ, cũng không có một ai là đồ tốt.

Trọng điểm là đây!

Chính là từ “Cũng” này, nó thể hiện rất nhiều thứ.

Tại sao Mộ Tử lại phải dùng từ “Cũng”?

Nó nói lên…

Bây giờ, cô ấy đang có chung một hoàn cảnh với mình.

Còn nữa, cô ấy không có thực sự biến mất, không những thế cô ấy vẫn đang rất chú ý đến mình.

Chẳng qua là...

Tại sao cô ấy lại viết “Phụ nữ” cũng không có ai là đồ tốt chứ?

Rõ ràng cô ấy cũng là một người phụ nữ, thế thì chẳng phải là đang mắng cả bản thân sao?

Tiêu Tác Thu nghĩ mãi mà không thể đưa ra đáp án hợp lý, nhưng sự xuất hiện đột ngột của Mộ Tử vẫn khiến nàng mừng rỡ như điên.

Hơn nữa nàng nhận thấy có thể lấy ngay cái vấn đề là hai người đang cùng chung cảnh ngộ để trò chuyện với Mộ Tử. Thế là Tiêu Chỉ Thu vội vàng nhắn tin cho Mộ Tử để cùng tham khảo về quan hệ giữa nam và nữ, nhằm kéo gần khoảng cách giữa hai người.

- Mộ Tử, cuối cùng cũng chờ được em xuất hiện, may mà tôi không có bỏ cuộc.

Cạch cạch cạch, Tiêu Tác Thu không thể kiềm chế tâm tình kích động mà lập tức nhắn tin.

Ở nhà trọ, sau khi nhận được cái tin này, Liễu Tử Lãng cùng Triệu Kiến Vũ cả người đều nổi da gà, vội vàng la lên,

- Tao thần, quả nhiên là ông chú biến thái kia, hắn lại chạy đến tán cậu rồi. Làm thế nào đây, có cần nhắn tin lại không.

- Nhắn lại làm gì, bị điên à?

Lý Tao nhìn lướt qua màn hình rồi chẹp chẹp miệng.

Nhưng ai biết, Liễu Tử Lãng xấu xa cười nói:

- Tuân lệnh! Tôi sẽ dựa theo yêu cầu của cậu, nhắn lại cho hắn một câu 'Bị điên à!' .

———— Ghi chép của cuộc trò chuyện ————

Hố Đen: Mộ Tử, cuối cùng cũng chờ được em xuất hiện, may mà tôi không có bỏ cuộc.

Mộ Tử: Bị điên à?

Hố đen: Đúng vậy, là do tôi nhớ em đến phát điên rồi.

Mộ Tử: Đàn ông đúng là không có ai là đồ tốt.

Hố đen: Đúng thế, tôi rất đồng ý với những lời này của em, vậy em… Có muốn đồ khốn nạn này nữa không?

Mộ Tử: Đồ đã hỏng rồi thì còn muốn làm gì nữa! Ném đi thôi.

Hố đen: Nếu như tôi không phải là gì của em thì em lấy tư cách gì để vứt bỏ chứ? Em nói thế có phải là trong lòng em đã có tôi rồi không?

Mộ Tử: ...

————- Ghi chép của cuộc trò chuyện ————-

- Không xong rồi, hỏa lực của kẻ địch quá mạnh, tao khí đầy trời! Tao Thần, tôi đỡ không được rồi, bản lĩnh tán gái của ông chú biến thái này còn cao hơn cả tôi, chịu hết nổi rồi, thỉnh cầu trợ giúp ngay!

Dù là Liễu Tử Lãng lăn lộn tình trường lâu năm, tán gái vô số. Nhưng mà, cho đến nay hắn vẫn đứng trên lập trường của phái nam, chỉ có thể tán gái, căn bản chưa bao giờ “Bị tán”, càng không nói đến việc “Đỡ tán”.

Nhất là trước mặt ông chú biến thái này, điên cuồng bắn phá, không hề có logic, căn bản là không thể chống đỡ.

- Ồ! Không ngờ lại có người mà anh Lãng không tán được cơ à?

Lý Tao đang ở một bên theo dõi, vừa cười vừa giễu cợt Liễu Tử Lãng một câu.

- Chuyện này không phải là nói nhảm sao? Tôi chỉ biết tán gái, còn đàn ông… Không nằm trong phạm vi pháo binh bắn phá. Tôi chịu thua rồi, vẫn là để cho chính chủ trực tiếp nói chuyện thì hơn.

Nói xong, Liễu Tử Lãng đi ra khỏi chỗ ngồi, vội vàng nhường vị trí đó cho Lý Tao.

Trong lúc này, Tiêu Tác Thu đã từ phòng ăn trở về phòng làm việc, cuộc nói chuyện cũng chuyển từ điện thoại sang máy tính trong phòng.

Nàng thấy đã lâu mà Mộ Tử bên kia vẫn chưa trả lời lại liền cảm thấy hối hận, có phải do mình đã quá phóng đãng và vội vàng không. Mới chỉ nói một câu đã làm cho cuộc trò chuyện vừa bắt đầu liền kết thúc rồi?

Vì Vậy, khi vẫn chưa thấy Mộ Tử trả lời, nàng liền quyết định đưa ra chủ đề mới.

Hố đen: Mộ Tử, em post dòng trạng thái kia là có ý nghĩa gì thế? Tại sao lại nói phụ nữ cũng không có ai là đồ tốt?

- Nhanh lên Tao Thần, đến lượt cậu phản công rồi kìa!

Liễu Tử Thăng đứng ở sau lưng Lý Tao cổ vũ nhiệt tình.

Lý Tao ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, nhíu lông mày suy tư, gương mặt đẹp trai tràn đầy tao khí khẽ mỉm cười rồi trả lời,

- Chính bởi vì phụ nữ luôn thể hiện bên ngoài là một mặt nhưng bên trong lại là một mặt khác. Cũng giống như anh nói ý nghĩa không phải nằm ở bề ngoài…

Trong lúc nói lời này, Lý Tao lại nghĩ đến Tiêu Tác Thu.

Tiêu Tác Thu, Tiêu Vãn Thu!

Các nàng có phải là cùng một người hay không đây.

Hay căn bản đó là hai người khác nhau?

Có lẽ, đây là hình ảnh tiêu biểu của tất cả phụ nữ đi!

Mỗi người phụ nữ đều phải có ít nhất hai nhân cách khác nhau.

Cho nên, chính là các nàng đã đem cánh đàn ông hành hạ sống dở chết dở.

Hố đen: Phụ nữ có đúng thật là như thế không?

Thật ra thì chính Tiêu Tác Thu cũng có chút không hiểu, dù sao nàng không phải là người phụ nữ điển hình nên đối với chuyện này nàng cũng không hiểu rõ lắm.

Lý Tao suy tính một lúc rồi bật cười trả lời.

———— Ghi chép của cuộc trò chuyện ————-

Mộ Tử: Lấy ví dụ đơn giản, phụ nữ luôn luôn nói “Em không quan tâm anh có tiền hay không”, Có đúng không?

Hố đen: Đúng! Phụ nữ luôn tốt như vậy, coi trọng phẩm chất của đàn ông, chú trọng về mặt tinh thần, khinh thường vật chất.

Mộ Tử: Vậy anh có biết câu đầy đủ của nó là gì không?

Hố đen: Là gì?

Mộ Tử: Câu nói hoàn chỉnh của nó là như thế này, em không quan tâm anh có tiền hay không… Nếu anh không có thì em có thể tìm một người khác có.

Hố đen: …

Mộ Tử: Hơn nữa tại sao khi đàn ông nổi giận thì phải có lý do chính đáng còn khi phụ nữ nổi giận thì lại không cần đến bất cứ lý do gì?

Hố đen: Là như thế sao?

Mộ Tử: Các cô gái chỉ cần chia tay thì sẽ lấy đủ mọi lý do vớ vẩn hết mức có thể.

Hố đen: Nói ví dụ xem?

Mộ Tử: Bởi vì anh mỗi lần bước đi đều là bước chân trái trước, mà em thì lại là chân phải.

Hố đen: Cái này cũng được?

Mộ Tử: Điều này nói lên thói quen sống của chúng ta không giống nhau.

Hố đen: Tiếp đi?

Mộ Tử: Coi bói thì em có hai lần yêu đương còn anh thì chỉ có một.

Hố đen: Việc này nói lên vận mệnh đã định sẵn hai ta không thể cùng ở chung một chỗ đúng không?

Mộ Tử: Không phải! Điều này nói rõ em là người mê tín còn anh thì không, đây là điển hình của sự bất đồng quan điểm.

Hố đen: Chờ một chút! Anh đâu có nói là anh tin hay không! Nếu anh cũng là người mê tín thì sao?

Mộ Tử: Nếu anh cũng là người mê tín, tin tưởng vào việc xem bói thì chúng ta tiếp tục cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa.

Hố đen: …

———— Ghi chép của cuộc trò chuyện ————

Lần này, Lý Tao đã thành công dẫn dắt cuộc trò chuyện.

Tiêu Tác Thu thì ngồi ngẩn trước màn hình vi tính, nàng rơi vào một trạng thái trước giờ chưa từng có.

Người tên Mộ Tử này có thân thế cùng cuộc đời có bao nhiêu là lận đận đây?

Phải vất vả như thế nào cô ấy mới có thể hiểu rõ cả đàn ông lẫn phụ nữ như vậy?

Có lẽ, cô ấy là một thiếu nữ bị vô số đàn ông cặn bã làm cho đau lòng.

Nghĩ đến đó, Tiêu Tác Thu còn thấy thương tâm thay cho nàng.

Ngay lúc này, Tiêu Tác Thu dường như cũng hiểu ra phụ nữ có bày ra các loại tính cách thì căn bản cũng chỉ là để che giấu sự mềm yếu trong lòng.

Dám khẳng định, Mộ Tử có nội tâm rất mềm mại nhưng lớp ngụy trang bề ngoài rất kiên cố.

- Xong rồi! Ông chú biến thái này lại bị mình KO một lần nữa rồi. Để xem sau lần này hắn còn dám quay lại tán mình nữa không…?

Lý Tao tự tạo cho mình một tư thế của người chiến thắng.

Lần này giao phong thật sự có ý nghĩa!

Một người đóng giả đàn ông, thì nói đàn ông không có ai là đồ tốt.

Còn một người giả dạng phụ nữ thì lại nói phụ nữ cũng không có một ai là đồ tốt.

Nhưng cuối cùng, trong mắt của Tao Thần Lý Tao, đây vẫn chỉ là thao tác tao đơn giản mà thôi.

Hôm nay, lần thi cuối cùng cũng đã kết thúc nên Lý Tao không định ở lại ký túc xá nữa. Bởi vì hắn phát hiện mấy ngày nay đã thực hiện rất nhiều thao tác tao nên điểm tao của hắn đã đạt tới 134 điểm. Số điểm này đã đủ cho hắn về tao xá để thăng cấp một phòng nữa.

Lần đầu tiên thăng cấp, làm ra một cái "Pháo phòng" gia tăng độ bền bỉ.

Không biết lần này sẽ xuất hiện chức năng kỳ dị gì đây.

- Chờ đã! Hệ thống, tôi xem những tiểu thuyết trên mạng thì người có được hệ thống thường sẽ có thể đổi được rất nhiều dị năng đáng sợ, tại sao hệ thống này… một cái lông cũng không có? Dị năng ẩn thân, thấu thị, độn thổ, bay lượn, đi xuyên tường,... tùy tiện đưa ra một cái cũng được.

Trên đường về Tao xa, Lý tao vừa chạy vừa khinh bỉ hệ thống Thao Tác Tao.

Hệ thống: [ Trong tiểu thuyết đều là gạt người, lấy chỉ số thông minh của ký chủ cũng không khó để phát hiện ra điểm này chứ!

Hơn nữa, hệ thống không có quyền hạn nâng cao năng lực của ký chủ mà chỉ có thể cường hóa vật phẩm bên cạnh để thông qua nó ký chủ tự rèn luyện bản thân.

Xin nhớ kỹ, năng lực thao tác tao của ký chủ chính là năng lực mạnh mẽ nhất vũ trụ.]

-----------------

Dịch: Tuấn An

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.