Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn phòng mới!

Phiên bản Dịch · 1805 chữ

Một cái hệ thống lại không thể cường hóa năng lực của ký chủ? Cái quái gì chứ!

Lý Tao đang nghĩ, làm sao mình lại gặp phải loại hệ thống này cơ chứ, đúng là đen đủ!

- Này này này… Hệ thống! Trông tao như vậy thì làm sao có thể gánh vác trách nhiệm cứu vớt Trái Đất chứ! Tao nghĩ rất nhanh mày sẽ phải mất đi vị ký chủ này rồi…

Có chút buồn bực! Lý Tao nghĩ, một cái hệ thống như vậy thì cần nó làm gì?

Hệ thống: [ Bản hệ thống chỉ cung cấp những phụ trợ bên ngoài, nguyên tắc là lấy việc rèn luyện tư chất, năng lực tự thân của ký chủ làm chính. Hãy nhớ rằng, Tao mới là khả năng cường đại nhất của ký chủ! ]

- Biết rồi! Biết rồi!

Bước xuống xe, Lý Tao ngẫm nghĩ một hồi thì thấy cũng có lý. Xem mấy bộ tiểu thuyết trên mạng thì nhân vật chính căn bản đều là phế vật, khi lấy được hệ thống liền có được đủ loại năng lực trâu bò, mạnh mẽ.

Những bộ tiểu thuyết như vậy thật quá bất công! Nó đang tuyên dương mạnh mẽ chủ nghĩa không làm mà hưởng! Thật sự không phù hợp với giá trị quan của chủ nghĩa xã hội!

Nói thẳng ra thì nếu không có hệ thống, nhân vật chính lại trở thành một tên phế vật ngay! Lý Tao cũng không muốn làm một tên phế vật như vậy, khả năng mạnh mẽ nhất của hắn chính là những hành động khác người của mình.

Dù trong hoàn cảnh nào, vấn đề gì cũng có thể ứng đối theo phương pháp xảo diệu nhất. Dùng cách người khác không thể ngờ tới nhất để làm khiếp sợ mọi người.

Cho nên, dù là có hệ thống này hay không thì danh hiệu Tao Thần Lý Tao vẫn vô cùng xứng đáng.

Trở lại Tao xá, hắn liền nhìn thấy Vương Tiểu Nhị đang ngồi khóc thút thít ở bên đường, mặt mũi thì sưng húp.

- Thế nào vậy? Vương Tiểu Nhị, cậu lại bị cha mẹ K.O rồi hả?

Bước đến bên cạnh, hắn nói với vẻ mặt đầy quan tâm:

- Không phải chứ! Lần trước anh dạy cậu mấy phương pháp đó chả lẽ lại không có tác dụng gì?

- Anh Tao, không phải là cha mẹ em đánh mà là đám học sinh cấp 3 đần độn kia. Bọn chúng chuyên môn đi bắt nạt những học sinh cấp 2 như chúng em!

Vương Tiểu Nhị mặt đầy ủy khuất nói.

- Ồ? Anh không phải đã dạy cho cậu mấy cách rồi sao? Chẳng lẽ không có tác dụng?

Đối với tình huống Vương Tiêu Nhị nói, hắn cũng hiểu rõ. Lần trước khi Lý Tao nhìn thấy Vương Tiểu Nhị bị một đám học sinh cấp 3 bắt nạt, liền dạy cho cu cậu một cái biện pháp.

Cách đó chính là khi bị bắt nạt thì cầu cứu với người đi đường, nếu không thì giả vờ làm thân thích của họ, như vậy thì bọn côn đồ sẽ cố kỵ và không dám động thủ.

- Anh Tao, mấy cách này của anh hình như là hàng dùng một lần. Lần đầu tiên sử dụng thì thật sự có tác dụng. Nhưng mà, sau đó liền không có tác dụng rồi…

Vương Tiểu Nhị gãi đầu, ủy khuất nói,

- Sáng sớm hôm nay lúc bị đám người kia ngăn lại, em đã ngay lập tức làm như anh dạy. Chạy ngay đến kéo một ông chú đi bên đường rồi gọi “Chú hai, có người bắt nạt cháu” Nhưng mà mấy tên kia cũng không có bị dọa sợ…

- Thế sao? Mấy tên này cũng thông minh đó! Chẳng lẽ bọn chúng biết cái trò này, hay là do chúng biết tên kia là người xa lạ?

Lý Tao có chút ngoài ý muốn.

- Không phải!

Vương Tiểu Nhị nói,

- Mấy tên kia ngay cả người lớn cũng không sợ, chúng nó đánh cả em với chú kia luôn.

- Ặc... ông chú kia cũng bị ăn đòn?

Lý Tao cười phun.

- Anh Tao, em bị thảm vậy mà anh còn cười?

- Đâu có đâu?

Lý Tao cố gắng nín cười, nói.

- Không cười chẳng lẽ anh đang khóc sao?

- Vương Tiểu Nhị, em phải hiểu rằng tiếng cười của anh đầy ắp sự cảm thông đối với chú em đó! Đây là tiếng cười thiện ý, là tiếng cười quan tâm…

Nghiêm túc thu lại nụ cười, Lý Tao lại hỏi,

- Sau đó thì sao?

- Lúc bọn côn đồ kia đi thì chú kia tức giận, sau đó cũng lôi em ra đánh một trận.

Sờ sờ đầu, Vương Tiểu Nhị cực kỳ ủy khuất lau nước mắt, siết chặt nắm đầu rồi thề,

- Vì sau này không còn bị côn đồ bắt nạt nữa, nên em quyết định sẽ trở thành côn đồ. Khi đến trường, lập tức sẽ đi tìm mấy người bạn tốt để thành lập một cái Thanh Long Bang!

- Thanh Long Bang, nghe cũng trâu bò đấy! Vương Tiểu Nhị, không nghĩ cậu cũng có tiềm chất làm lão đại xã hội đen đó.

Nhìn thấy ánh mắt quyết tâm của Vương Tiểu Nhị, Lý Tao cũng rất ngoài ý muốn, tên nhóc bị đánh từ bé đến lớn này cuối cùng cũng có ngày có ý phản kháng lại?

- Má nó! Buổi chiều nay chúng em bị một thằng nào đó mách lẻo với chủ nhiệm lớp. Sau đó, Thanh Long Bang của em liền bị đổi thành tổ học tập Thanh Long, lại còn bị chủ nhiệm lớp đánh cho một trận nữa.

Một ngày bị đánh tận ba lần làm cho Vương Tiểu Nhị cảm thấy cuộc sống của mình thật u ám.

Nhìn thấy Vương Tiểu Nhị ý chí sa sút như thế, Lý Tao cũng không nhịn được an ủi hắn mấy câu:

- Tiểu Nhị này! Nghe anh nói, cậu đừng có nản chí, cuộc sống chính là như vậy, lên lên xuống xuống liên tục! Cậu phải tin tưởng, dù trước mắt có khó khăn tới đâu thì cũng chưa phải là bết bát nhất, ngày mai nói không chừng còn tệ hơn nữa…

Vương Tiểu Nhị nghe thấy mấy lời này của Lý Tao thì sửng sốt một chút, sau đó "Oa" một tiếng khóc nấc lên, vừa khóc vừa đi về nhà.

- Ài! Nội tâm con nít bây giờ thật là yếu ớt, bị chút đả kích đã không chịu được rồi.

Giang hai tay ra, Lý Tao quay trở về bên trong nhà khách.

Tao Xá bây giờ có thể nói là đã có chút danh tiếng tại chốn thủ đô này. Dù sao thì lão Tiêu dùng một trận chiến thành danh, sử dụng chiến tích năm giờ để trở thành thần thoại trong giới liệt dương của thủ đô!

- Xin hỏi, căn phòng của các người có thể chữa bệnh thật sao?

Một người đàn ông trung niên đang cẩn thận đánh giá chị Xảo ở trong quầy lễ tân.

- Tiên sinh! Chỗ chúng tôi là nhà khách chứ không phải là bệnh viện. Nếu ngài muốn xem bệnh thì nên đi ra ngoài rồi rẽ trái đến bệnh viện Lương Hương. Nhưng mà, phòng ở của chúng tôi đã được một vị cao tăng thiếu lâm khai quang làm cho có được một ít hiệu quả đặc biệt.

Đây là lời Lý Tao đã cố ý dặn dò chị Xảo. Mặc dù căn phòng của chúng ta có hiệu quả này, nhưng mà đối với người bên ngoài thì ngàn lần không thể nói rõ ràng là có thể chữa bệnh, nhỡ may đụng phải người cố tình tới bới móc thì sao!

- Bây giờ tôi muốn đặt một phòng có được không?

Người đàn ông kia nói.

- Xin lỗi, hôm nay phòng đã kín chỗ rồi ạ!

- Vậy ngày mai, ngày kia?

- Đều hết rồi ạ! Trong vòng mười ngày tới, các phòng đều đã bị đăng kí hết.

Chị Xảo áy náy nói,

- Còn sau mười ngày thì bây giờ vẫn chưa cho phép đặt trước!

- Chuyện này... Đông vậy sao? Vậy cô cho tôi danh thiếp, thi thoảng tôi sẽ gọi qua hỏi thăm.

Người đàn ông cầm lấy danh thiếp rồi đội mũ lên đi ra ngoài.

- Chị Xảo, ngày hôm nay ông chú này là người thứ mấy đến hỏi vậy?

Lý Tao cười tiến đến hỏi.

- Không nhớ nữa, ít nhất cũng khoảng hai ba chục người rồi!

Chị Xảo có chút bất đắc dĩ nói,

- Lý Tao, cậu xác định chỉ có mỗi căn phòng 205 là có hiệu quả đặc thù thôi sao? Nếu như những phòng khác cũng có, thì tốt biết bao nhiêu? Một căn phòng với giá một ngàn một đêm, lại còn cung không đủ cầu nữa.

Đối với chị Xảo mà nói, một ngàn tệ thật sự không phải là một con số nhỏ. Dù sao, nàng đã bị cha mẹ ở quê bán với giá cũng chỉ có mấy chục ngàn mà thôi.

- Trước mắt chỉ có mỗi căn phòng đó thôi, sau này thì chưa biết được!

Cười thần bí, Lý Tao trở lại gian phòng của mình, chính vào lúc này hệ thống giao diện hình ảnh mới của "Tao Xá" lại phát sáng lên.

Nếu không ở trong Tao Xá, thì không có cách nào thực hiện những thao tác liên quan.

- Lần này, phải chọn căn phòng nào đây!

Trước mặt là mười căn phòng, ngoại trừ căn phòng số 205 đã mở ra chức năng "Phòng bền bỉ" thì phía trên những phòng khác, đều có một cái bảo rương thần bí. Chúng đại biểu cho những thuộc tính khác nhau của căn phòng đó.

- Gà trống nhỏ chọn ai thì chọn người đó…

Chọn trúng một cái, số phòng là 207, Lý Tao liền vung tay lên,

- Không đẹp! Chọn lại! Tiếp tục, gà trống nhỏ chọn ai thì chọn người đó…

Trải qua mấy lần loại bỏ không khoa học, Lý Tao cuối cùng cũng chọn căn phòng số 210 cuối hành lang. Nhấn mở bảo rương phía trên phòng 210, Lý Tao liền nghe được giọng nhắc nhở của hệ thống,

[ Chúc mừng ký chú mở ra thuộc tính “Phòng âm dương”, căn phòng liên quan đến thuộc tính này hiện đang trong quá trình tăng lên… ]

Phòng Âm Dương?

Mẹ nó!

Cái trước là “Phòng bền bỉ”, mặc dù trên bản chất nó là pháo phòng, nhưng ít nhất thì tên gọi vẫn còn tương đối kín đáo!

-----------------

Dịch: Đức

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.