Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cự Tích Ngụy Long

Phiên bản Dịch · 1601 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Mạc Phàm cưỡi Tật Tinh Lang nhảy vào một đường phố rộng rãi nhưng đầy rác rưởi bẩn thỉu.

Con phố này dài khoảng hai cây số, hẳn là trục đường chính của thành phố Kim Lâm. Đa số các ngôi nhà cao tầng xung quanh cũng tương đối cao, chủ yếu là các toà nhà văn phòng và trung tâm thương mại.

Những toà nhà cao tầng này đều đã bị ăn mòn bởi một loại bùn lạ nào đó, nhìn giống như là một tòa nhà mới thi công dàn giáo, không có cửa sổ, hư hỏng nghiêm trọng, có dấu hiệu bong tróc khắp nơi...

Đi về phía trước theo trục đường chính này hơn trăm mét, Mạc Phàm nhanh chóng phát hiện trước mặt mình xuất hiện một bức tường đất kiên cố, chiều cao của bức tường đã ngang bằng với các tòa nhà xung quanh, tạo thành một thứ giống như con đập chắn tầm nhìn.

Tật Tinh Lang nhắc nhở Mạc Phàm, vượt qua giới hạn là bức tường đất này sẽ là một vùng đất cực kỳ nguy hiểm.

Sau lưng có nhiều người truy đuổi như vậy, Mạc Phàm không chút suy nghĩ lập tức đi theo con dốc để vượt qua bức tường. Tuy nhiên, vừa bước lên đỉnh dốc, một đỉnh núi chót vót khổng lồ đột nhiên chiếm lấy tầm mắt của Mạc Phàm!

Đây là thành phố bỏ hoang, sao lại có một ngọn núi hướng thẳng lên trời như vậy?

Nhìn kỹ hơn, Mạc Phàm lập tức run rẩy toàn thân.

Thứ kia nào phải ngọn núi, rõ ràng là một hang ổ như tổ ong được xây bằng bùn đất kiên cố, tổ ong này đứng một mình ở đoạn đường phồn hoa nhất thành phố, còn cao hơn cả tòa nhà cao nhất thành phố Kim Lâm này tận hơn trăm mét, gần như ngang bằng với những đám mây.

Ngọn núi rậm rạp, chằng chịt những lỗ thủng, dày đặc đến mức khiến người ta tê cả da đầu.

Mỗi một lỗ thủng đều là hang ổ của Tích Lô Cự Yêu. Trước đó, lúc Tật Tinh Lang nói nơi này có mười mấy hang ổ của Tích Lô Cự Yêu, Mạc Phàm đã cảm thấy kinh khủng lắm rồi. Nhưng sau khi nhìn thấy thứ giống như ngọn núi đầy lỗ thủng, cao như một toà nhà chọc trời, Mạc Phàm lập tức có ý định rời khỏi đây.

Đầm rồng hang hổ, cửu tử nhất sinh cái gì, nếu tất cả sinh vật trong ngọn núi này đều bò ra ngoài, phỏng chừng cũng đủ huỷ diệt thành phố Kim Lâm thêm một lần nữa.

“Không đúng, không đúng, mình không cảm nhận được nhiều hơi thở như vậy… Chẳng lẽ nơi này chính là hang ổ của tộc đàn Tích Lô Cự Yêu từng tấn công thành phố Kim Lâm, còn đa số Tích Lô Cự Yêu đã rút về Động Đình hồ, ngọn núi này chỉ là vỏ rỗng?” Mạc Phàm nhanh chóng bình tĩnh lại.

Đây là lần đầu tiên trong đời Mạc Phàm nhìn hang ổ yêu ma, một ngọn núi bùn đất chấn động lòng người như vậy, có thể sánh ngang với toà nhà cao tầng chọc trời mà con người xây dựng.

Quan trọng nhất là Mạc Phàm nhìn thấy những chiếc ô tô, đèn đường biển quảng cáo bị mắc kẹt trong những lớp bùn, không phải cả ngọn núi được tạo thành từ bùn đọng mà bên trong còn hỗn hợp những thứ kia, thậm chí còn có cả xương của các sinh vật…

“Nếu chỉ là một cái vỏ rỗng hoặc chỉ có ít Tích Lô Cự Yêu sống rải rác thì còn có chút hy vọng… Đờ mờ, là tên kia!” Lúc Mạc Phàm còn đang lẩm bẩm thì đột nhiên nhìn thấy trên đỉnh cao nhất của ngọn núi có một đôi cánh thịt to lớn đang chậm rãi mở ra.

Mạc Phàm tập trung ánh mắt nhìn lại, phát hiện phương thức mở ra của đôi cánh thịt kia giống như đang duỗi người, một cái đầu thằn lằn khổng lồ có mắt màu đỏ đang rũ bên cạnh đỉnh núi, miệng dài hơi hé ra, nước bọt chảy ra từ trong miệng nó giống như vòi nước đang mở.

Chính là Cự Tích Ngụy Long, sinh vật cấp Thống Lĩnh đã một ngụm cắn chết Ngụy Phố Ma!

Con Cự Tích Ngụy Long này là sinh vật gần gũi nhất với ác long của phương Tây, loài sinh vật này có nguồn gốc ở nước ngoài, chẳng biết là từ triều đại nào, một nhánh thằn lằn có được huyết thống không thuần chủng của ác long đã di chuyển đến khu vực Động Đình hồ của Trung Quốc. Sau trăm ngàn năm sinh sôi, bọn chúng bỗng nhiên nó trở thành loài yêu ma giống như căn bệnh ung thư quái ác mà người trong nước vừa nghe đã rợn cả người.

[1]ác long, cự long ở đây tức là loài rồng có cánh của phương Tây

Lúc trước Mạc Phàm thường xuyên nhìn thấy sinh vật huyền huyễn như ác long hay cự long ở trong phim ảnh. Nếu thế giới này, loài rồng phương Tây giống như thằn lằn khổng lồ có cánh thịt và bụng to kia thật sự tồn tại, vậy thì Cự Tích Ngụy Long mà hắn vừa nhìn thấy chính là sản phẩm lai tạp của ác long nào đó.

Huyết thống chính của Cự Tích Ngụy Long này là loài thằn lằn, nhưng đôi cánh thịt kia chắc chắn là di truyền từ loài ác long, nên mới được gọi là Ngụy Long. Thật ra thực lực của Cự Tích Ngụy Long còn mạnh hơn mấy phần so với Dực Thương Lang từng chiếm đoạt đỉnh cao ốc Ngân Mậu ở Bác thành lúc trước, dù sao nó cũng có huyết mạch của ác long!

“Vù vù!”

“Vù vù vù!”

Từng cơn lốc xoáy nhỏ đang xoáy tròn trên bầu trời, Cự Tích Ngụy Long còn đang ngủ say. tiếng ngáy của nó giống như sấm rền, chỉ sợ hơi thở phun ra cũng không yếu hơn ma pháp sư Phong hệ.

Một sinh vật như vậy giống như tử thần đối với Mạc Phàm, nằm ở trên đỉnh cao nhất của ngọn núi, thật sự khiến lòng người run sợ.

Cũng may nơi này cách ngọn núi kia một khoảng khá xa, nếu không thì Mạc Phàm thật sự sẽ không có lá gan phạm sai lầm ở đây, nghĩ đến Nguỵ Phố Ma bị cắn chết chỉ trong nháy mắt.

Mạc Phàm và Tật Tinh Lang xâm nhập vào khu vực ngọn núi, khu vực phụ cận này rất khô ráo, hơn nữa không có sinh vật gì, có lẽ tất cả Tích Lô Cự Yêu đều nghỉ ngơi trong ngọn núi kia, chờ đến ban đêm mới ra ngoài hành động.

Tích Lô Cự Yêu cũng không sợ ánh mặt trời, chỉ là bọn chúng thích trời nhiều mây và ngày mưa hơn.

Đi theo trục đường chính thật dài, không lâu sau, Mạc Phàm lập tức nhìn thấy những người đuổi theo mình đang lục soát bức tường bùn đất.

Hắn nhìn thấy nữ tham mưu Tưởng Nghệ mặc quân phục màu xám trắng, cũng nhìn thấy một đám ma pháp sư trung giai khác, dường như bọn họ không biết sợ hãi là gì, tất cả đều xông tới.

“Để xem cậu chạy đi đâu!” Trên gương mặt khó coi của Tưởng Nghệ lộ ra một nụ cười lạnh.

Đuổi bắt một sinh viên lại khiến bọn họ gặp nhiều khó khăn như vậy, đây cũng không phải là tác phong của ma pháp sư quân đội bọn họ!

“Tôi không định chạy.” Mạc Phàm nhún vai, dáng vẻ như muốn buông tay chịu trói.

“Cậu nghĩ trốn đến nơi này là có thể nhân lúc hỗn loạn mà chạy trốn sao? Tôi nói cho cậu biết, chúng tôi hoàn toàn không để đám Tích Lô Cự Yêu này vào mắt.” Tưởng Nghệ khinh thường nói.

“Vây hả, nếu là trong ngọn núi thì sao?” Mạc Phàm cũng mỉm cười.

Trên cánh tay phải của Mạc Phàm đã có ngọn lửa bốc cháy hừng hực.

Hắn cũng không đánh Liệt Quyền về phía những sĩ quan ma quỷ kia mà hung hăng ném vào chân núi.

Liệt Quyền giống như một thiên thạch bằng lửa loại nhỏ, bay thẳng qua đường phố dài ngoằng, không chút sai lệch đánh vào chân núi.

Ngọn núi rất lớn, uy lực của một quyền này gần như chỉ khiến mấy lỗ thủng ở chân núi kia bị rung chuyển một trận nhưng hoàn toàn không hề ảnh hưởng tới cả ngọn núi.

Thế nhưng động tĩnh này đã đánh thức toàn bộ Tích Lô Cự Yêu sinh sống ở khu vực chân núi, trong lúc nhất thời, có vô số cái đầu thò ra khỏi những lỗ thủng rậm rạp kia. Bọn chúng phát ra tiếng thét tức giận đến chói tai, ánh mắt đồng loạt khoá chặt vào những vị khách không mời mà đến trên mảnh đất này.

Đã bao nhiêu năm không có bất kỳ sinh vật còn sống nào nào dám xâm nhập vào nơi này, vừa lúc tỉnh ngủ bụng đói cồn cào, bầy Tích Lô Cự Yêu này đã rất lâu rồi không được thưởng thức thịt người!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.