Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sào huyệt Tích Lô Cự Yêu

Phiên bản Dịch · 1651 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Tiếp tục đi qua, càng đi về phía trước, phạm vi đầm lầy lại càng lớn. Thậm chí một vài nơi vốn là đường quốc lộ cũng hoàn toàn chìm xuống.

Tật Tinh Lang đã là sinh vật rất nhanh nhẹn rồi, nhưng hiện tại mỗi khi tiến về phía trước một bước, nó đều vô cùng cẩn thận.

Tật Tinh Lang đang lao tới, lúc này nó đang đứng ở phía bên trái của đỉnh một tòa nhà chưa hoàn thiện, toàn bộ mái nhà có chiều dài khoảng một trăm mét, mọi thứ bên dưới đều là bùn và đầm lầy. Nếu muốn tiếp tục tiến về phía trước thì phải nhảy từ mái nhà này sang sân thượng của một tòa nhà cũ nát khác.

Hai tòa nhà cách nhau khá xa, Tật Tinh Lang phải chạy lấy đà mới lao qua được.

“Vèo!”

Tốc độ bùng nổ, bóng dáng Tật Tinh Lang như hóa thành một mũi tên màu xanh biển rời khỏi dây cung.

Vượt qua khoảng cách trăm mét không đến mấy giây, Tật Tinh Lang bay từ bên này tới bên kia.

Tật Tinh Lang nhảy lên, một vòng cung màu xanh lam xẹt qua giữa hai tòa nhà, dáng người vô cùng mạnh mẽ...

“Ở nơi đó!” Cách đó không xa, một sĩ quan chỉ vào giữa hai tòa nhà và hét to một tiếng.

Ngay lập tức có vài sĩ quan nắm giữ sức mạnh Phong hệ lấy tốc độ cực nhanh đuổi tới tòa nhà chưa hoàn thiện. Khi bọn họ muốn đuổi theo từ mặt đất đến chỗ toà nhà cũ nát mà Mạc Phàm định nhảy lên thì phát hiện phía trước toàn là đầm lầy nổi có đầy khí đen bốc lên.

Không thể đi qua được!

Những vũng lầy này có tốc độ lún xuống rất nhanh, dù sử dụng Phong Quỹ cũng chưa chắc có thể đi qua được. Quan trọng nhất là trong đầm lầy này còn có Tích Lô Cự Yêu sinh sống, ở trong đầm lầy thì sức chiến đấu của Tích Lô Cự Yêu mạnh hơn nhiều so với ở trên đất bằng.

“Đừng để cậu ta chạy thoát.” Nữ tham mưu Tưởng Nghệ mặc đồng phục màu xám trắng nói.

Hai quân pháp sư Thổ hệ đi lên, bọn họ thử dọn sạch vũng bùn lầy trước mặt.

Địa Ba có tác dụng đáng kể đối với vũng bùn, những vũng bùn bị tách ra như nước, dần dần bị dọn sang hai bên, lộ ra mặt đất có thể đi được ở bên dưới.

Chẳng qua bùn lầy quả thật rất dày và nặng, phạm vi cũng vô cùng lớn, muốn dọn ra một con đường có thể nhanh chóng đi qua cũng cần tốn không ít thời gian.

Rõ ràng chỉ cách nhau một toà nhà nhưng đám người bọn họ chỉ có thể chậm chạp đuổi theo.

Bên kia, Mạc Phàm khống chế Tật Tinh Lang tiếp tục nhảy lên, các ngôi nhà cao tầng ở khu này không bị sụp đổ nhưng gần toàn bộ thành phố đã chìm trong bùn đất. Đúng lúc Tật Tinh Lang lại là kiện tướng trong làng nhảy cao, nó có thể nhảy từ nóc nhà này sang nóc nhà khác, tiếp tục tiến sâu vào khu vực đầm lầy bằng cách thức này.

“Rống!”

Tật Tinh Lang gầm nhẹ một tiếng, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng dừng ở sân thượng của một tòa nhà chung cư.

Mười lăm năm trước, mức độ phát triển của thành phố Kim Lâm chưa quá phồn vinh, khá ít chung cư có thang máy. Độ cao của các tòa nhà cũng vừa phải, thậm chí độ cao cũng tương tự nhau, trở thành ván cầu như ý của Tật Tinh Lang.

“Mày ngồi xổm xuống làm gì?” Mạc Phàm cảm thấy cơ thể chìm xuống, không hiểu hỏi.

“Ngao ô!~~” Tật Tinh Lang kêu lên một tiếng như muốn nói với Mạc Phàm là: ngu ngốc, không phải là nó ngồi xổm xuống mà là cả tòa nhà này đang nhanh chóng chìm xuống.

Mạc Phàm nhìn chung quanh, đúng là sân thượng mình đang đứng đột nhiên hạ xuống một tầng lầu.

“Nhảy mau, nếu không chúng ta sẽ bị chôn xuống đất cùng tòa nhà này đấy.” Mạc Phàm nói với Tật Tinh Lang.

Tật Tinh Lang không dám trì hoãn, thấy toà nhà ngày càng lún xuống, nó vội vàng bắt đầu lao đi.

Bật nhảy giữa các toà nhà, Mạc Phàm nhờ kiến thức vật lý học xuất sắc của mình phán đoán ra, Tật Tinh Lang có thể sẽ đâm vào tòa nhà phía trước…

Ánh mặt trời chiếu rọi khiến nơi này chẳng có một chút bóng râm nào, ngay cả Độn Ảnh cũng không thi triển được.

Cũng may là móng vuốt của Tật Tinh Lang rất mạnh, bám chặt được lan can của toà nhà này…

Tật Tinh Lang bắt lấy lan can, Mạc Phàm bắt lấy bộ lông thật dài của Tật Tinh Lang, một người một sói cứ thế treo lủng lẳng bên ngoài tòa nhà.

Phía dưới vẫn là đầm lầy như đại dương mênh mông, ghê tởm hơn là ở phía dưới Tật Tinh Lang và Mạc Phàm xuất hiện một vòng xoáy bùn lầy, ở giữa vòng xoáy có một con Cự Vong Tích dài hơn hai mươi mét đang há miệng ra, cổ họng sâu như một cái hầm ngầm…

Nó đang chờ đợi Mạc Phàm và Tật Tinh Lang ngã thẳng xuống thực quản của nó.

Tật Tinh Lang cố hết sức leo lên trên, cuối cùng vẫn trèo được tới nóc nhà.

Mạc Phàm nhân cơ hội quay đầu lại nhìn qua đám truy binh, phát hiện tốc độ di chuyển của đám ma pháp sư quân đội kia cũng nhanh. Bọn họ hoàn toàn không cần di chuyển bằng các toà nhà, có ma pháp sư Thổ hệ đi trước mở đường.

Tiếp tục đi về phía trước, số lượng Tích Lô Cự Yêu ngày càng nhiều, dường như bất kể nhìn về hướng nào cũng có thể nhìn thấy từng đàn Tích Lô Cự Yêu bơi lội bên trong bùn lầy.

Vốn dĩ những ma pháp sư quân đội đó đã sắp đuổi kịp Mạc Phàm, kết quả bọn họ đi ngang qua hang ổ của một đám Tích Lô Cự Yêu trong vũng bùn, chỉ trong nháy mắt đã có vô số Tích Lô Cự Yêu bò ra khỏi vũng bùn. Nhìn từ đằng xa, trông chúng nó giống như một đám cá sấu thằn lằn khổng lồ, vừa nhìn thấy có vật còn sống đi vào lãnh địa của chúng nó thì sẽ bơi ra tranh đoạt.

Tiếng ma pháp nổ tung không ngừng vang lên, thực lực của đám sĩ quan này mạnh hơn các sinh viên rất nhiều, Tích Lô Cự Yêu cấp Nô Bộc hoàn toàn không thể đến gần bọn họ. Ma pháp sơ giai liên tục oanh tạc đan xen với ma pháp trung giai đánh luân phiên, Mạc Phàm còn chưa chạy bao xa thì ổ Tích Lô Cự Yêu kia đã bị giết sạch sẽ.

Đám người này được huấn luyện bài bản, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, mấy trăm con yêu ma cấp Nô Bộc cũng không tạo thành uy hiếp lớn đối với bọn họ.

“Kỳ quái… tên ma quỷ kia chạy đâu rồi?” Mạc Phàm đứng từ xa nhìn những sĩ quan kia đang một đường dọn dẹp đến đây, trong lòng thầm thấy kỳ lạ.

Có lẽ ngay từ đầu ma pháp sư cao giai Lục Niên kia cũng ở trong đội ngũ đuổi theo hắn, nhưng không biết Lục Niên đã biến mất từ khi nào.

Trải qua một phen quan sát, Mạc Phàm phát hiện Lục Niên thật sự không ở gần đây, chỉ có nữ tham mưu mặc quân phục màu xám trắng dẫn theo mười ba sĩ quan truy đuổi hắn không bỏ.

Có lẽ thực lực của nữ tham mưu mặc áo xám trắng đã đạt tới đỉnh trung giai, sử dụng ma pháp trung giai bậc ba một cách vô cùng như ý, vô cùng thành thạo, thực lực không thua kém cô giáo Đường Nguyệt lúc trước.

Mà thực lực của mỗi sĩ quan trong số đó đều tương đương với Mạc Phàm, có thể dễ dàng phóng thích ma pháp trung giai bậc hai.

Nếu chỉ có một hai người thì Mạc Phàm còn có thể miễn cưỡng đối phó, nhưng mười ba tên sĩ quan này hợp tác với nhau, hắn hoàn toàn không có một chút cơ hội chống lại.

“Ngao ô!”

Ánh mắt của Tật Tinh Lang đột nhiên sắc bén, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm vào khu vực có đất liền và vũng bùn ở phía trước.

Phía trước có lẽ từng là nội thành tương đối phồn hoa của thành phố Kim Lâm trước kia, nhà lầu mọc san sát giữa đầm lầy. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mấy đường phố và quốc lộ có thể đi lại nhưng bên trong những tòa nhà cao tầng lại như toả ra mùi vô cùng kỳ quái, giống như có vô số đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào sinh vật còn sống.

“Mày nói trước mặt có ít nhất mười mấy hang ổ của Tích Lô Cự Yêu hả?” Mạc Phàm hỏi.

Tật Tinh Lang gật đầu.

Nó dùng trực giác nói cho Mạc Phàm biết phía trước rất nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm, một khi xông vào cửu tử nhất sinh!

“Vậy thì đánh cược một phen, cùng lắm thì cùng chết.” Mạc Phàm cắn răng một cái, quyết đoán bước vào vùng đất nguy cơ tứ phía ở phía trước.

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.