Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử dực hạt (1)

Phiên bản Dịch · 1285 chữ

- Vạn huynh, sao lại thế này?

Người vừa đến tuổi tác không nhỏ, quan trọng hơn là Phương Tinh có quen biết, chính là lão đại trong Thương Sơn ngũ nghĩa - Trần Nghi.

Lão ta nhìn thấy vẻ mặt của Vạn đan sư như vậy, không khỏi cảm thấy kỳ quái.

Vạn Đan Sư lại hừ mấy tiếng:

- Hôm nay, ông nhìn thấy tên tiểu tử kia đi khắp nơi tìm mua ninh thần đan nên báo tin cho ta, ta cũng làm theo lời ông nói, đưa ra lời mời, kết quả là tên tiểu tử kia căn bản không thèm để ý, còn khiến ta mất mặt mũi, ông nói xem, chuyện này nên bồi thường như thế nào?

Trần Nghi không khỏi im lặng, nhưng cũng biết vị Vạn đan sư Vạn Phong Lâm này tính tình keo kiệt, thích chiếm lợi ích nhỏ nhặt.

Mấu chốt là... lão ta thật sự không thể đắc tội với một vị đan sư, đành cười khổ chắp tay:

- Là ta không đúng, sau này nhất định sẽ đền tội với Vạn huynh...

- Đền tội thì miễn đi, nhưng mà phần linh dược của lần hành động này, phải sửa đổi một chút...

Vạn Phong Lâm lộ rõ mục đích.

- Chuyện này... ta phải thương lượng kỹ càng với bốn vị huynh đệ kết nghĩa đã.

Trần Nghi lộ ra vẻ do dự.

- Hừ, ta vẫn không hiểu, tại sao ông lại muốn lôi kéo một tên tiểu tử võ giả Hậu Thiên... Trông hắn ta cũng không giống thiên tài tu luyện gì...

Vạn Phong Lâm có chút tò mò.

- Ôi... Lai lịch của người này rất thần bí, vốn dĩ ta không muốn trêu chọc, nhưng mà gần đây, hắn lại chuyển đến ở cạnh tứ đệ và ngũ muội của ta, ta cũng chỉ có thể thử một lần, Vạn huynh chớ có xem thường người này, trên người hắn ta, ít nhất cũng có một kiện huyết luyện pháp khí!

Trần Nghi thở dài nói:

- Chính vì vậy, ta mới cảm thấy người này có thể phát huy tác dụng lớn trong lần hành động này, không ngờ... hắn ta dường như không quá để ý đến ninh thần đan...

- Huyết luyện pháp khí?

Sự tham lam lóe lên trong lòng Vạn Phong Lâm rồi biến mất, lão cảm thán:

- Vậy thì thật đáng tiếc, khi đối phó với tử dực hạt, người này hẳn sẽ rất có ích.

Còn về phần lão ta rốt cuộc là muốn kết giao hay là giết người cướp của, thì không ai biết được.

Hơn nữa, Vạn Phong Lâm tin tưởng, Trần Nghi lúc này cũng có suy nghĩ giống hệt như mình.

Tán tu mà có thể sống sót đến ngần này tuổi thì không có ai là kẻ ngốc cả.

Nếu tên tiểu tử kia thật sự có lai lịch lớn, vậy thì bọn họ sẽ cung phụng, nịnh nọt... hy vọng đối phương có thể ban phát chút ít chỗ tốt.

Còn nếu không có gì phải kiêng kỵ, hơn nữa, trong lúc săn giết yêu thú mà tên tiểu tử này lại rơi vào hiểm cảnh, vậy thì họ cũng không cần phải do dự nữa mà sẽ trực tiếp ra tay!

- Xem ra Vạn huynh đã chuẩn bị ra tay trong thời gian gần rồi?

Trần Nghi nghe vậy thì hai mắt sáng lên, hỏi.

- Đương nhiên, chưa nói đến việc “huyễn tâm lan” sắp hết thời kỳ nở hoa, chỉ riêng “tử dực hạt”, nọc độc của nó cũng là nguyên liệu luyện đan rất tốt, sao Vạn mỗ có thể bỏ qua cơ chứ?

Vạn Phong Lâm liếc nhìn Trần Nghi một cái thật sâu:

- Nghe danh Thương Sơn ngũ nghĩa đã lâu, lần này phải dựa vào các người rồi.

- Dễ nói, dễ nói...

Trần Nghi đáp ứng một tiếng, xoay người rời đi.

Vạn Phong Lâm tiễn Trần Nghi ra cửa, chậm rãi ngồi xuống thưởng thức linh trà.

Con bọ cánh cứng kia vẫn bất động, giống như đồ vật vô tri vô giác.

Dù sao thì Phương Tinh cũng không sợ mất, cho nên trực tiếp ra lệnh cho nó tiếp tục theo dõi.

Nửa canh giờ sau, lại có một bóng người đẩy cửa bước vào:

- Vạn tiên sư…

Vạn Phong Lâm nhìn thấy người đến, mặt lập tức nở nụ cười.

...

“Lũ tu sĩ này, mười người thì hết chín người là cáo già...”

Trong căn nhà tranh.

Dưới hầm.

Phương Tinh nhìn những hình ảnh giám sát, không khỏi lộ ra vẻ mặt im lặng.

Bởi vì, ngoài lão đan sư Vạn Phong Lâm đang âm mưu kia, thì Trần Nghi, sau khi rời khỏi chỗ ở của Vạn Phong Lâm, lại lập tức chạy đến một nơi khác, lão này vậy mà đang âm thầm bàn bạc với những tu sĩ khác!

Tuy rằng sợ tu sĩ phát hiện, Phương Tinh đã ra lệnh cho máy bay không người lái hình dạng chim ruồi không được đến gần, nhưng chỉ cần động não là biết bọn họ đang âm mưu chuyện gì!

“May mà mình không đồng ý đi, bằng không, đi chơi trò tâm cơ với đám lão già này thì mình chưa chắc đã đấu lại bọn họ!”

“Còn bây giờ sao? Tất cả mau mau nổ hũ cho ta!”

Phương Tinh cảm thấy bản thân làm việc luôn cẩn thận, quan trọng nhất là có tự biết mình.

Trong phường thị ít nhất còn có chút trật tự, hơn nữa, còn có ngón tay vàng có khả năng xuyên qua hai thế giới, chỉ cần từ từ chờ đợi, hắn nhất định sẽ có ngày ngóc đầu lên!

Nếu chỉ vì một lọ đan dược mà mạo hiểm ra khỏi phường thị, vậy thì hắn quá ngu ngốc rồi.

Công tử bột thì không nên ra chiến trường!

Cá chép hóa rồng, chính là tự chuốc lấy phiền phức!

Vì vậy, hắn căn bản không hề dao động.

Đối với Phương Tinh, tình huống xấu nhất cũng chỉ là không có được đan dược thì Quỷ Thần Đao không thể nhập môn.

Nếu vậy, hắn nhiều nhất là làm chậm kế hoạch, sau đó đợi đến khi học kỳ sau khai giảng, đi tìm thầy Hạ Long học “Phong Cuồng Thập Bát Đả” là được, đó cũng là võ học cấp A!

Cùng lắm là trì hoãn việc tu luyện của bản thân thêm một thời gian, nhưng tương lai vẫn có thể thi vào một trường đại học tốt, vậy là đủ rồi!

Nếu lần này hắn ra ngoài mà gặp phải nguy hiểm, thậm chí là chết oan chết uổng, vậy thì đó mới là thiệt thòi lớn nhất!

“Lão đan sư này, Thương Sơn ngũ nghĩa, còn có người đứng sau bọn họ, thật sự là thú vị... Chỉ vì chút ít nguyên liệu yêu thú và vài cây huyễn tâm lan mà cũng phải tính toán đến mức này, tu sĩ ở thế giới này sống thật vất vả...”

Phương Tinh thở dài một tiếng, chuẩn bị ngồi xem kịch hay.

Tuy bản thân không dám ra khỏi phường thị, nhưng mà phái vài chiếc máy bay không người lái âm thầm đi theo, thì hắn vẫn có gan làm.

...

Ngày hôm sau.

Phương Tinh đứng trong cái sân được bao quanh bởi hàng rào, im lặng luyện tập Mười hai thức quyền pháp quân đội.

Không biết từ lúc nào, một cái đầu nhỏ như củ cải thò ra từ bên cạnh, hai mắt sáng rực:

- Thúc... thúc đang luyện võ sao?

- Tử Kim, sao con lại vô lễ như vậy?

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.