Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiệu trưởng Kim Đan (1)

Phiên bản Dịch · 1154 chữ

“Thật là một đêm dài...”

Đứng bên cửa sổ nhà mình, nhìn ra khu dân cư bắt đầu trở nên ồn ào náo nhiệt dưới ánh bình minh, Phương Tinh không khỏi thở dài.

Hắn chỉ muốn tập trung tu luyện thật tốt, sao cứ gặp phải nhiều chuyện như vậy?

“Ting!”

Lúc này, tin nhắn của Kinh Hạ cũng được gửi đến, bên trong có một tệp tài liệu, được đánh dấu “đọc xong hủy”.

Rõ ràng, đây là một loại tài liệu dùng một lần, sau khi đọc xong, nó sẽ tự động bị hủy.

“Ngay cả những thông tin cơ bản nhất cũng được bảo mật ở cấp độ này sao?”

Phương Tinh gật đầu, vừa định xem thì tin nhắn thứ hai của Kinh Hạ đã được gửi đến: “Quách Bội Bội đã bị bịt miệng trên đường áp giải!”

- Bịt miệng?

Đồng tử của Phương Tinh hơi co lại, hắn vô thức học theo câu cửa miệng của Kinh Hạ:

- Cục Phòng chống toàn một lũ vô dụng sao? Vậy mà cũng để bị bịt miệng? Hay là bên trong đã bị tha hóa rồi?

Hắn im lặng một lúc, cuối cùng cũng bắt đầu xem tài liệu mà Kinh Hạ gửi:

“Hội Tinh Tượng, thờ phụng tà thần ngoại vực ‘Thôn Tinh - Cthurem’... Mẹ kiếp, một kẻ thống trị đã chết rồi mà vẫn còn người thờ phụng?”

Phương Tinh cảm thấy hơi khó hiểu, hắn tiếp tục đọc:

“Bọn chúng tin rằng thực thể vĩ đại Cthurem chưa chết, mà chỉ đang ngủ say dưới một hình thức đặc biệt, bọn chúng hy vọng có thể dùng nhiều cách khác nhau để ‘đánh thức’ nó...”

“Hội Quần Tinh, nghi ngờ là chi nhánh của hội Tinh Tượng, các tín đồ thường xuất hiện dưới hình ảnh những người yêu thích thiên văn...”

“Phái Huyết Giáng, tinh thông các loại huyết pháp thuật, cải tạo cơ thể con người, virus sinh học... Chúng cho rằng máu là nguồn gốc của sự sống, thờ phụng một tà thần có mật danh là ‘Biển máu vô tận’, cho rằng sinh mệnh ban đầu đều bước ra từ biển máu...”

“Hiệp hội Hỗn Loạn, thờ phụng một tà thần có tên là ‘Chúa tể Entropy’, cho rằng trật tự chỉ là tạm thời, hỗn loạn mới là vĩnh hằng, thích tạo ra hỗn loạn...”

“Phái Cánh Cổng, thờ phụng một tà thần liên quan đến khái niệm ‘cánh cổng’, mật danh là ‘Cánh cổng Hư Vô, các thành viên của phái này thường hành động bí mật, thích mở rộng tín đồ trong những người sinh hoá... Bọn họ tuyên truyền rằng ‘Cánh cổng Hư Vô’ có muôn hình vạn trạng, có nghiên cứu chứng minh rằng, hai tà thần khác là ‘Cánh cổng Huyền tẫn’ và ‘Huyền Chủ’ có khả năng là cùng một thể với ‘Cánh cổng Hư Vô’...”

...

Thông tin mà Kinh Hạ gửi đến rất ngắn gọn, nhưng cũng bao gồm hàng chục tổ chức tà thần, mỗi tổ chức đều rất bí ẩn.

“Hơn nữa, còn có rất nhiều tổ chức ẩn mình khác, đến cả Liên bang cũng không tìm được manh mối...”

“Không biết là vị tà thần ngoại vực nào trong số này đã thúc đẩy sự bùng nổ dị năng của loài người... Hoặc cũng có thể không phải là bọn họ, mà là một tồn tại chưa biết khác... Thậm chí, có thể đó chỉ là một hiện tượng bình thường của vũ trụ?”

Sau khi âm thầm cảm khái một hồi, Phương Tinh tự làm bữa sáng cho mình, rồi bình tĩnh ăn uống, chuẩn bị đi học.

Cho dù tối qua, vừa mới phá hủy một cứ điểm của tà giáo, nhưng hắn vẫn là một học sinh cấp ba, vẫn phải đi học.

Hơn nữa, gần đây, tình hình có vẻ hơi căng thẳng, hắn cũng không cần phải đến phường thị Thanh Lâm nữa.

Xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, nhưng điều kiện tiên quyết là máu không được bắn lên người mình!

Hiện giờ, phường thị bên kia chắc chắn sẽ hỗn loạn một thời gian, thậm chí, chắc chắn sẽ có người muốn tìm ra kẻ đã giết Trần Nghi, xem hắn đã lấy được gì từ Trần Nghi.

Vì vậy, Phương Tinh quyết định sẽ ẩn mình thêm một thời gian, dù sao, trước khi chạy trốn, hắn cũng đã cố gắng mua một lượng lớn vật tư, đủ để bản thân tu luyện rồi.

Trên con đường ven sông, lần này, Phương Tinh không gặp Kinh Hạ.

Dù sao, một sự việc nghiêm trọng như việc tù nhân bị bịt miệng đã xảy ra, chắc hẳn cô nàng thích dắt chó này đang rất bận rộn.

Nhưng ở cổng trường, Phương Tinh lại gặp Lưu Vĩ:

- A Vĩ... đến lớp à?

Hắn lịch sự chào hỏi.

- Ừm, tối qua, khu dân cư của cậu náo nhiệt lắm...

Lưu Vĩ thuận miệng nói.

- Ừ, có một tên giáo đồ tà giáo bị bắt...

Phương Tinh gật đầu, hai người cùng nhau bước vào trường.

Vừa vào trường, Hạ Long đã đi tới:

- Hai đứa đến vừa đúng lúc, hiệu trưởng muốn gặp hai đứa!

- Hửm?

Mắt Phương Tinh sáng lên:

- Chẳng lẽ học bổng cuối cùng cũng được phát rồi?

- Đúng vậy, lần này không chỉ có hai đứa, mà còn có Cố Vân lớp 11, Bạch Liên Nghi... Đi theo thầy.

Hạ Long vẫy tay, đi trước hai người.

Phương Tinh đi theo Hạ Long, đến thẳng văn phòng hiệu trưởng.

Nói thật, học ở đây hai năm rồi, đây là lần đầu tiên hắn bước vào văn phòng này.

“Kiếp trước, mọi người đều nói rằng, những giáo viên mà mình có thể tiếp xúc ở trường đại học, về cơ bản, đều là những người có địa vị cao nhất trong đời... Hình như cũng không sai.”

“Ở dị giới, ngay cả hiệu trưởng cấp ba cũng là nhân vật tầm cỡ...”

Phương Tinh vừa thầm phàn nàn trong lòng, vừa nhớ lại thông tin của hiệu trưởng.

Tinh cầu Ưng Non là một hành tinh thiên về giáo dục, các hiệu trưởng của các trường trung học tạo thành hội đồng liên tịch tối cao, lãnh đạo chính sách và phương hướng phát triển của toàn bộ hành tinh.

Còn hiệu trưởng của trường Trung học Bồi dưỡng nhân tài, “Lục Quang Minh”, là một cường giả võ đạo đệ lục cảnh, “Kim Đan võ đạo”!

Lục Quang Minh trông giống như một người đàn ông trung niên bình thường, đầu hơi hói, khi nhìn thấy Hạ Long và Phương Tinh, ông ta lập tức nở nụ cười:

- Thầy Hạ Long, thầy ra ngoài trước đi, để tôi trò chuyện với những học sinh ưu tú của trường mình... Nào nào, bạn học Lưu, bạn học Phương, mời ngồi.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.