Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc chiến (2)

Phiên bản Dịch · 1153 chữ

- Đừng... đừng giết tôi...

Nhìn thấy cảnh tượng này, Quách Bội Bội run giọng nói.

Cô ta không thể ngờ rằng Phương Tinh lại mạnh đến vậy!

- Yên tâm, tôi sẽ không giết cô.

Phương Tinh mỉm cười, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Gâu gâu!

Cùng với một tiếng sủa, một con chó hung dữ mọc cánh quỷ trực tiếp lao qua cửa sổ, xông vào một cách ngang ngược.

Khi nhìn thấy hai tên thần tướng nằm trên mặt đất, khuôn mặt của con chó vậy mà lại bày ra vẻ “ngơ ngác”.

Vút!

Ngay sau đó, một bóng đen đạp ván bay, lướt qua cửa sổ bị đập vỡ, phóng vào trong.

Kinh Hạ mặc một bộ đồng phục màu đen, khoe ra thân hình nóng bỏng, ánh mắt tập trung vào nghi thức tế máu trên mặt đất, cô ta lập tức lộ ra vẻ chán ghét:

- Quả nhiên là giáo đồ tà giáo... Ồ, còn có hai tên thần tướng nữa? Cậu giải quyết à?

- Vâng, bọn họ dùng dị năng nhập mộng để tấn công tôi, sau khi tỉnh lại, tôi đã lần theo cảm ứng mơ hồ để tìm đến đây.

Phương Tinh nghiêm túc trả lời, tình huống này rất có thể xảy ra.

- Ồ? Có vẻ như cậu có tố chất về tinh thần, sau này, có lẽ cậu có thể chuyển sang loại nghề nghiệp như “tinh thần niệm sư”...

Kinh Hạ gật đầu, giơ tay lên, bắn ra một tia sét.

Trong nháy mắt, Quách Bội Bội trợn trắng mắt, ngã xuống đất, sùi bọt mép.

- Loại giáo đồ tà giáo này, chỉ cần còn tỉnh táo, bọn họ có thể gây ra chuyện lớn, vì vậy, sau khi bắt được, cách tốt nhất là khiến bọn họ hôn mê...

Kinh Hạ giải thích một câu, rồi lại lật hai cái xác trên mặt đất lên với vẻ mặt chán ghét:

- Thần tướng? Xem ra là người của “phái Cánh Cổng”, có thể giải quyết được bọn họ, cậu em cũng không tệ đấy, nên đến Cục Hành động của chị mới đúng...

- Thần tướng?

Phương Tinh tỏ vẻ nghi ngờ.

- Là pháo hôi của phái Cánh Cổng, đa số đều là do uống cái gọi là “thần huyết”, thực chất là máu của tà thần biến dị mà thành... Hai tên này có đặc điểm của bán nô bộc, đã có đặc tính ô nhiễm tinh thần nhẹ, cho dù cậu có tu luyện võ học cấp A thì tốt nhất cũng nên đi kiểm tra một lần...

Kinh Hạ kiểm tra vết thương, rồi lại nhìn thanh kiếm trong tay Phương Tinh với vẻ trầm ngâm:

- Cậu em, cậu có một thanh kiếm tốt đấy.

- Ừm...

Lần này ra tay, Phương Tinh đã chuẩn bị sẵn sàng để lộ Mặc Văn kiếm, dù sao, đến lúc đó, hắn sẽ nói rằng mình đã giết một võ giả ở chợ đen để có được nó.

Người Liên bang cũng không có trí tưởng tượng phong phú đến vậy, nhiều nhất, họ sẽ nghĩ rằng đó là tạo vật của người ngoài hành tinh, sau khi kiểm tra, phát hiện ra nó không bị ô nhiễm bởi tà thần, thì mức độ quan tâm sẽ giảm mạnh.

Còn về công nghệ trên pháp khí? Liên bang có rất nhiều công nghệ mà họ không hiểu... Dù sao, rất nhiều đường lối công nghệ của người ngoài hành tinh đều khác với Liên bang, có những công nghệ còn cần phải có thiên phú chủng tộc đặc biệt mới có thể phát triển, vì vậy, giá trị nghiên cứu của rất nhiều công nghệ ngoài hành tinh không cao, một thanh kiếm căn bản không đáng kể.

“Dù Cục Phòng chống muốn tịch thu thì cứ để bọn họ tịch thu, dù gì, mình cũng không quan tâm...”

“Thậm chí, đây có thể được xem là một lần thăm dò.”

“Nếu Cục Phòng chống có tác phong như vậy, thì Liên bang này cũng không đáng tin cậy lắm, sau này, mình phải chuẩn bị tâm lý để kinh doanh thế giới bên kia thành căn cứ chính...”

“Nhưng theo ký ức và kiến thức của nguyên chủ, chuyện này không có khả năng xảy ra lắm...”

- Đúng rồi, thanh kiếm này là...

Phương Tinh vừa định nói thì Kinh Hạ đã mất kiên nhẫn xua tay:

- Cục Phòng chống chúng tôi chỉ quản lý những việc liên quan đến tà thần, thanh kiếm của cậu thì liên quan gì đến chuỵ... Đừng làm phiền chị vì mấy chuyện nhỏ nhặt này.

Với kiến thức của Kinh Hạ, cô ta có thể nhận ra đó chỉ là một vũ khí hợp kim sắc bén hơn một chút mà thôi.

Ai cũng có bí mật riêng, chỉ cần không liên quan đến tà thần, cô ta cũng lười tìm hiểu.

- Nói tóm lại... lần này cảm ơn cậu, lát nữa, chị sẽ gửi một lệnh khen thưởng cho cậu... Tuy rằng nó không thể giúp cậu được cộng điểm khi thi đại học, nhưng ít nhất, nó cũng có ích khi còn học cấp ba, có thể giúp cậu được cộng thêm học bổng.

Sau khi nói với Phương Tinh xong, Kinh Hạ lại hét lên về phía cửa:

- Mấy tên vô dụng đến muộn kia, mau vào đây lau dọn đi!

Ngay lập tức, rất nhiều thành viên của Đội Hành động Cục Phòng chống bước vào từ bên ngoài, từng người im lặng bắt đầu dọn dẹp thi thể, rồi còng tay Quách Bội Bội bằng còng tay đặc biệt, khiêng cô ta đi.

Khi nhìn thấy những mảnh thi thể được khiêng ra từ nhà bếp và phòng ngủ, Phương Tinh không khỏi im lặng.

Mặc dù hắn không cho rằng bản thân là người tốt, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, hắn vẫn cảm thấy hơi khó chịu.

- Giáo đồ tà giáo, quả nhiên đáng chết!

Hắn thở dài:

- Vấn đề là tại sao bọn họ lại nhắm vào tôi? Tôi cảm thấy mình cần được bảo vệ... Còn nữa, “học phải Cánh Cổng” là gì?

- Giáo đồ tà giáo rất thích tha hóa nhân viên của Cục Phòng chống, có thể cậu bị bọn chúng nhắm đến là vì lý do này, đương nhiên, cũng có thể là vì cậu quá ưu tú...

Kinh Hạ tự tin vỗ vai Phương Tinh:

- Yên tâm đi, chàng trai trẻ... Sau khi lực lượng chính phủ bọn chị ra tay, phái Cánh Cổng chỉ có nước cắt đứt liên lạc, làm sao còn thời gian để gây rắc rối cho cậu? Còn về thông tin liên quan đến “phái Cánh Cổng”, lát nữa, chị sẽ gửi cho cậu một phần, tuy rằng nó không được xếp vào loại bí mật cao cấp gì, nhưng cũng nhớ đừng tiết lộ ra ngoài đấy...

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.